Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1303 chữ

Buổi học kết thúc , từ ngày hôm nay có lẽ Anh Tuấn cùng Kiều Phương sẽ là kẻ đối đầu với nhau . Bắt đầu những ngày luyện tập chăm chỉ , Kiều Phương thường xuyên đến thư viện để luyện tập kĩ năng giải đề cực khó với tốc độ nhanh . Đối với nó cuộc thách đấu với Anh Tuấn hoàn toàn không làm nó bận tâm , ngoài ngày đến thư viện ra thì nó vẫn sống cuộc sống như bình thường của nó , ăn ngủ nghỉ đều đầy đủ . Phía bên Anh Tuấn giường như hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay nên cũng không để ý cuộc thi cho lắm , vì dù gì chưa ai từng vượt qua điểm của hắn . Cũng chẳng biết bằng cách nào mà một con người ăn chơi như hắn đêm đua xe ngày quậy phá vẫn có thể lọt top 3 của trường . Ngày ngày đều diễn ra trong không khí hết sức căng thẳng kịch liệt của Anh Tuấn và nó

____ Gần ngày thi ____

“ Kiều Phương ! Có người tìm cậu kìa ”_ một bạn gái trong lớp nhắc

“ ò! ”_ giọng nói cụt ngủn của Kiều Phương

“ Ai vậy ? Có phải fan của cậu không hiha ”_ Bảo Trâm ngoảnh xuống mặt gian tà hỏi

“ không biết ! Để tớ ra xe đã ”_ kiều Phương đáp

Ra đến cửa thì Kiều Phương hoàn toàn không thấy ai đứng nhìn một lúc nó ngáo ngán chuẩn bị bước vào thì có một cánh tay chắc nịch kéo người nó quay lại trước mặt nó là một bó hoa tulip xanh rất đẹp ( tulip xanh tượng trưng cho lòng chân thành ), nó hơi ngỡ ngàng khi bị kéo lại :

“ chị bất ngờ không ?”_ Phi Long hỏi

“ chắc có ”_Kiều Phương vẫn giữ giọng lạnh với khuôn mặt tỉnh bơ rồi đi về chỗ

“ ế Phi Long sao cậu ở đây ?”_Bảo Trâm gọi với ra cửa . Thật ra Phi Long cùng tuổi với Nó và Bảo Trâm cậu còn học trung 4 năm cấp 2 với hai đứa nó và cậu là người luôn yêu thầm Kiều Phương . Thấy 2 đứa học cùng trường nên mới tìm hiểu xem học lớp nào tìm mãi mới biết 2 bọn nó học ở khối 11A1 , học trên Phi Long 1 lớp . Cậu cũng không ngỡ ngàng với thực lực của 2 đứa nó vì cũng biết nhau lâu lắm rồi , chính vì học trên cậu 1 lớp nên cậu gọi Kiều Phương bằng chị cho thuận tiện .

“ ế Bảo Trâm , chị cũng học ở đây à ? ”_ Phi Long giả bộ nói , vừa nói vừa đi đến bàn Bảo Trâm mà không để ý đến xung quanh

“ huynh đệ đã lâu không gặp ”_ Bảo Trâm nói giọng giang hồ vừa nói vừa ôm chào Phi Long

“ nhưng mà sao mấy chị lại vào khối này học ?”_ Phi Long biết thừa nhưng vẫn giả bộ hỏi

“ May là chị đây chưa muốn lên 12 nên em mới có cơ hội học cùng chị năm nữa đấy ”_ Bảo Trâm vẫn giữ giọng ban nãy

“ Tại hạ bái phục ! ”_ Phi Long nói

“ Hahaha......”_ giọng cười đểu cảng của Bảo Trâm . Cô giờ đây không còn một chút hình tượng nào với bạn cùng bàn . Cuộc trò truyện lúc nãy khiến mọi người trong lớp nghĩ cô bị lưu ban kể cả lớp trưởng Hải Minh của chúng ta :

“ Mình bị ra rìa à ?”_ Kiều Phương nhắc .

“ không dám không dám , dạo gần đây 2 người làm gì mà không liên lạc hả ? ”_ Phi Long hỏi

“ có phải quên tôi rồi không hic hic …”_ Phi Long vừa nói vừa giả bộ khóc

“ bộp ”_ Tiếng đập bàn của Hải Minh cùng Anh Tuấn vang lên khiến cho Lam Thiên bên cạnh đang nằm ngủ cũng chợt tỉnh dậy . Vì đập bàn cùng nhau nên 2 chàng trai không biết nói gì :

“ Tôi muốn xuống căng tin cậu đi không?”_ Anh Tuấn giải nguy , cậu cũng không hiểu tại sao cậu lại có phản ứng như vậy

“ Có tôi cũng đang tính hỏi cậu đây ”_ Hải Minh cũng ngờ ngợ nói

“ Mấy người cứ tiếp tục ”_ Hải Minh cũng thấy bản thân không thể tự chủ với hành động lúc nãy nên có chút ngượng ngạo . Cuộc đối thoại giữa hai người này khiến chẳng ai hiểu nổi , Lam Thiên cũng chả bận tâm 2 thằng dở ấy mà tiếp tục gục đầu xuống bàn .

“ Đồ thần kinh ”_ Kiều Phương lí nhí trong miệng

“ hả ? Cậu nói cái gì cơ ”_ Bảo Trâm mặt đần ra hỏi

“ ta thấy Kiều Phương nhà ta gặp phải kẻ địch rồi ”_ Phi Long nói

“ Thôi em về lớp đây không nói chuyện với 2 chị nữa ”_ Phi Long ngán ngẩm nói

“ Cầm luôn bó hoa về ”_ Kiều Phương gằn giọng

“ ôh No hoa tặng chị , không cần cảm ơn bye bye đi đây ”_ Phi Long vừa đi vừa nói khiến cho Kiều Phương giận tím mặt . Sau câu nói ấy tiếng chuông vào lớp cũng bắt đầu reo lên

“ Reng … reng … reng ”

Sau tiếng chuông ấy , Anh Tuấn cùng Hải Minh cũng bước vào lớp . Nhưng hình như hai người họ có phần hơi kì , Anh Tuấn hôm nay cũng không bày trò trọc phá Kiều Phương nữa khiến nó vô cùng vui mừng .

“ Bảo Trâm , Bảo Trâm thằng nhóc hồi nãy là ai thằng đó thích Kiều Phương hả ?”_ Lam Thiên tuy thấy Kiều Phương lạnh Lùng với người ta nhưng cu cậu vẫn tò mò muốn hỏi xem là bạn hay là địch :

“ Cậu đoán xem , mà sao cậu không nghĩ nhóc thích tớ nhỉ ”_ Bảo Trâm thì thầm cùng Lam Thiên , khi nghe song câu nói ấy của Bảo Trâm , Hải Minh cảm giác nóng phừng phực trong người nhưng không rõ nguyên nhân tại sao .

“ Tớ chỉ lo cho Kiều Phương bé bỏng của tớ bị ăn hiếp thôi ”_ Lam Thiên nhỏ giọng , vọng với vào bàn Bảo Trâm

“ Cái gì ? Cậu ấy không ăn hiếp người ta thì thôi”_ Bảo Trâm nhỡ mồm hét lên khiến cô giáo trên bục giảng hét lên

“ Bảo Trâm – Lam Thiên hai em học giỏi quá rồi phải không , giờ của tôi còn giám nói chuyện riêng ”_ cô giáo tiếng anh quát lớn

“ Nhưng mà cô ơi bài giảng trên bảng quá dễ đến trẻ con còn biết làm , em trả thấy hứng thú gì cả !”_ Bảo Trâm nói khiến cô giáo tức không làm gì được . Bởi vì bài thi chọn lớp của hai đứa nó cả phòng đều nghe và xem qua rồi nên phạt hai đứa ra đứng hành lang .

“ thay vì đứng ngoài đợi xuống căng tin ăn gì đó đi ”_ Lam Thiên lên tiếng đề nghị với Bảo Trâm

“ đi , mà cậu bao nhá ”_ Bảo Trâm nói

“ Rồi ! Oke không thành vấn đề ”_ Lam Thiên đáp

Lam Thiên và Bảo Trâm đi ngang qua hành lang có lớp vẫn đang học thì vô tình cảnh hai đứa nói chuyện rôm rả đã đập vào mắt ai đó khiến mắt ngườm muốn lòi con ngươi ra rồi , phe này Bảo Trâm nhà ta lại gay to rồi đây .

Bạn đang đọc Mộng Ước sáng tác bởi phươngminn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phươngminn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.