Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưa nhân tạo(1)

Phiên bản Dịch · 1101 chữ

Kiếp trước, những video mô phỏng tiếng mưa chỉ là âm thanh được ghi lại nên không thể chân thực như vậy.

Trần Nhược Không mỉm cười không ngừng, nói: "Tốt!"

Mỗi ngày mỗi đêm, Trần Thủ Chuyết đều ở đây cảm nhận tiếng mưa nhân tạo, lắng nghe tiếng mưa rơi, chuẩn bị cho thời điểm thay ca tại Thánh Vực vào tháng sau.

Hai cha con họ vô cùng vui mừng, mong chờ ngày mùng 1 tháng sau.

Ngày mùng 1 chưa đến, nhưng bằng hữu của Trần Nhược Không đã đến.

Đó là Tạ Vân Bình, người thuộc gia tộc Tạ thị ở Chính Dương tông, nhưng hắn không mang theo Huyền Đô Luyện Khí chân giải như đã hứa.

“Trần huynh, thật có lỗi.”

Hôm trước, trong lúc uống rượu ta nói lời không chú ý, kết quả là giao dịch của chúng ta bị Phạm Linh Thanh biết rõ.

Hắn đã uy hiếp ta, tuyệt đối không thể trao đổi cùng ngươi.

Tên chó chết Phạm Linh Thanh này mười phần kiêu ngạo, nhưng lại là một tu sĩ của Phạm gia, có ngũ đại Ngưng Nguyên hậu kỳ trấn giữ, Thanh Ly Minh Nguyệt Kính.

Phạm gia có ba môn bí pháp: Hám Sơn Đạo Kiếm, Thiên Tâm Thốn Du Bộ, Nhất Nguyên Quán Thiên Khí, còn có Linh Trúc Thần Lộ Tuyền.

Thực lực bọn họ quá mạnh, ta thực sự không đắc tội nổi, vì vậy xin Trần huynh thứ lỗi!

Cuộc trao đổi này cứ thế thất bại.

Tuy nhiên, Trần Nhược Không không tỏ ra tức giận, vẫn bất động thanh sắc, cảm ơn bằng hữu một cách thẳng thắn.

Khi bằng hữu rời đi, Trần Nhược Không nghiến răng nghiến lợi, ném mạnh chiếc đèn đặt trên bàn xuống đất.

"Phạm gia dám đoạn đại đạo của ta, thù này không chết không thôi!"

Nhưng mà sự tình đã thành ra như vậy, cũng không có cách nào khác.

Qua hai ngày, Phạm Linh Kính lặng lẽ trở về, lại bắt đầu thăm dò trận pháp hộ sơn.

Hắn cho rằng mình rất bí ẩn, nhưng không biết rằng hành động của mình đã sớm bị Trần gia phát hiện.

Nhưng làm cho mọi người trầm mặc là cho dù Trần gia phát hiện ra Phạm Linh Kính nhưng cũng không thể làm gì hắn.

Chỉ có thể giả vờ như không biết.

Cứ tiếp tục như vậy, không quá vài năm trận pháp thủ sơn của Trần gia cũng sẽ bị Phạm Linh Kính phát hiện ra lỗ hổng.

Ngũ Hành Thiên Cương là trận pháp do tổ tiên của Trần gia bố trí, bí pháp bố trí và tu sửa trận pháp sớm đã bị thất truyền, Trần Nhược Không chỉ có thể khống chế trận pháp.

Việc không được tu bổ thường xuyên khiến cho đại trận trở nên bất ổn, quy luật bị phá vỡ, việc Phạm Linh Kính phát hiện lỗ hổng này chẳng qua là sớm hay muộn mà thôi.

Ngày mà lỗ hỏng trận pháp bị phát hiện, Phạm gia chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội đó để tấn công, đó chính là thời điểm Trần gia bị diệt vong!

Mẫu thân nhịn không được muốn đi ra bên ngoài, trước một bước đánh giết Phạm Linh Kính, chặt đứt khả năng thăm dò của Phạm gia.

Nhưng phụ thân lắc đầu ngăn lại, không ra tay.

Đầu tiên, Phạm Linh Kính chỉ ở bên ngoài Thanh Lan Sơn, nếu giết hắn sẽ phá vỡ quy củ của tông môn bên trong quận.

Thứ hai, Phạm Linh Kính không dễ giết, hắn có thực lực cường hãn, nếu không giết chết được sẽ mất đi cơ hội, tạo cớ cho Phạm gia.

Thứ ba, trận Ngũ Hành Thiên Cương của Trần gia không dễ bị phá giải, không sợ hắn thăm dò.

Cuối cùng, Trần Thủ Chuyết dựa vào tiếng mưa mà nghe trộm, có lẽ trong thời gian tới sẽ mang đến biến số cho Trần gia.

Tóm lại là hiện tại không vội, cứ giữ vững thực lực là được.

Nhưng Trần Thủ Chuyết lại có cảm giác hình như phụ thân mình sợ chiến.

Nói cho cùng, hắn là con cháu thế hệ nông tu của Trần gia, không kiên quyết bằng người xuất thân từ võ tu Lâm gia như mầu thân.

Phụ thân trồng trọt, phụ trách gia tộc, kết giao nhân tế, giao dịch buôn bán, là một tay hảo thủ.

Nhưng chiến đấu giết người, hắn không giỏi, tự nhiên e ngại.

Bất quá bây giờ Trần gia cũng chỉ có hắn là Ngưng Nguyên hậu kỳ, những người khác căn bản không phải đối thủ của Thanh Ly Minh Nguyệt Kính của Phạm gia.

Không còn cách nào, Trần Thủ Chuyết chỉ có thể ký thác vào thông tin nghe được vào đầu tháng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày ba mươi tháng tư.

Hôm nay quả nhiên trời trong mây trắng, không hề có dấu hiệu sẽ mưa.

Vào ban đêm, hai cha con lặng lẽ xuất động, đi đến thác nước bên trên núi cao.

Trần Thủ Chuyết chậm rãi nằm xuống, lắng nghe tiếng mưa rơi do chính mình tạo ra.

Tuy là tiếng mưa nhân tạo, nhưng cũng hữu dụng.

Trần Thủ Chuyết hòa vào tiếng mưa rơi, tâm trí trở nên vô cùng yên tĩnh, bỗng chốc tiến vào một loại trạng thái siêu nhiên.

Trong lúc mơ màng đã qua nữa đêm, thời gian bước sang ngày mùng một tháng năm.

Hạ Chí đã đến!

Bỗng nhiên, Trần Thủ Chuyết trong lúc đang mê man hình như nghe thấy có tiếng nói bên trên không trung:

"Dương Vạn Dũng, ngươi cuối cùng cũng đá tới, một tháng này mệt chết ta!"

Lần nữa, Trần Thủ Chuyết nghe thấy âm thanh đối thoại của những chân nhân Thánh Vực:

"Tranh thủ thời gian khống chế Hạ Triều Thần Tọa, thay thế Xuân Diễn Thần Tọa."

"Đến mức vậy sao? Lão gia hỏa, mới một tháng a!"

Tiếng nói khàn khàn, đây là âm thanh của Dương Vạn Dũng:

"Ngươi không biết, trong tháng này bất ngờ có cái gì giống như quang hoa từ bên trong thế giới nở rộ ra, dẫn tới từng bầy Thiên Ma ngoại đạo muốn xâm nhập vào thế giới của chúng ta.

Gần như mỗi ngày ta đều phải chiến đấu, tốt, đến phiên ngươi, thời điểm thay ca vào tháng sau sẽ đến phiên ngươi tố khổ."

Bạn đang đọc Một Đêm Đắc Đạo(Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanhhailang159
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.