Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hào Môn Thế Gia (2)

Tiểu thuyết gốc · 457 chữ

Tiếp thu xong cốt truyện , Nhược Hy có chút trầm ngâm , không nói gì liền đi vệ sinh cá nhân thay đồ xong xuống dưới lầu .

Liền thấy trong phòng bếp một nhà ba người nói chuyện vui vẻ , ấm cúng cảnh tượng nhìn chút chướng mắt . Nhược Hy nhìn về cô gái trẻ và người phụ nữ ngồi bên cạnh . Cô gái trẻ kia nhìn có chút ngây thơ trong sáng như đóa bạch liên không nhiễm bụi trần nhìn đã muốn nâng niu liền biết người chị cùng cha với mình Từ Hạ Mãn và mẹ cô ta Lâm San San . Người đàn ppng trung niên kia là ba thân thể này Triệu Chấn Cường.

Nhược Hy lạnh nhạt đi qua ngồi đối diện với người phụ nữ kia , phân phó vú Trương chuẩn bị đồ ăn sáng

'' Chị '' Từ Hạ Mạn thấy Nhược Hy ngồi xuông không nới gì liền nở nụ cười ngây thơ gọi cô một tiếng

''Gia giáo của mày ở đâu , thấy người lớn liền không chò hỏi , cả ba mày cũng không chào'' ba Từ thấy cô không trả lời Từ Hạ Mãn liền lớn tiếng quát

'' Ba nó đừng lớn tiếng con bé vừa ngủ dạy a , hôm qua con bé đi chơi về muộn chắc mệt mỏi'' Lâm San San lập tức cướp lời ý thêm dấu vào lủa

Nhược Hy lười so đo với bọn họ nhìn đồng hồ trên cổ tay đứng dạy nhin ra ngoài.

''Mày đứng lại đó, ai dạy mày như vậy hả , leo lổng chơi bời còn hỗn xược '' ba Từ tháy cô đứng dạy đi liền tức giận lớ tiếng quát mắng

Xem bọn họ như không khi Nhược Hy liền lên xe chờ săn ngoài sân phân phó tài xé lái đến tường . Ngồi trong xe xuyên qua cửa kính nhìn vẻ mặt hai mẹ con nhà kia đắc ý cô chỉ lạnh nhạt cười một tiếng

Cô không giống nguyên chủ muốn ba mình thấy sự tồn tại của mình quan tâm mình một chút để ý một chút mà cải nhau với ọn họ , bọn họ không phải người thân của cô , cô cũng không cần thứ gọi là tình thân đó thậm chí chán ghét nó nên sẽ không như nguyên chủ khờ khạo chứ nghĩ việc mình làm ba mình sẽ để ý ....

Cô cũng không muốn sống chung với bọn họ nên còn cần phai làm nhiều việc.. Nghĩ như vậy Nhược Hy vô thức đưa tay sờ lên vị trí trái tim sau đó mắt liền lóe lên sự lạnh lẽo liền biến mất rồi lâm vào trầm tư

Bạn đang đọc Một Đời Một Kiếp (nguyện vì người bỏ đi trái tim) sáng tác bởi tiểumộngquán
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tiểumộngquán
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.