Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Khởi đầu

Tiểu thuyết gốc · 1149 chữ

Chương 1: Khởi đầu

Những ánh nắng nhảy múa xuyên qua từng tán cây trong vườn, mang bình minh bước đến. Sau cơn mưa đột ngột vào lúc sớm, người dân Ngọc Lâm (thuộc tỉnh Quảng Tây) không ngờ thành phố mình lại đón một buổi sáng trong lành như vậy. Giữa dòng người hối hả, một cô gác với mái tóc highlight tím nhạt bước nhanh với một vẻ mặt vội vã. Tay ống đựng bản vẽ, lưng đeo ba lô, kéo theo một chiếc vali màu xanh , bàn tay thon dài liên tục vén những lọng tóc phủ xuống, chẳng ai nhận ra đây là thiên kim của chủ tịch tập đoàn Kim Bát Nhật, một trong những tập đoàn lớn nhất Trung Quốc. Nghe nói tập đoàn này còn dính dáng đến quân đội và cả bộ máy chính trị.

Dòng đời vẫn chảy, những người dân trong đủ loại trang phục tất bật chạy đi, ngẫu nhiên một vài người liếc qua cũng dửng dưng quay đi chẳng để ý. Chiếc áo khoác mũ thỏ đã làm rất tốt công việc của nó, che đi hầu hết khuôn mặt hơi bầu bĩnh của cô bé, thứ đáp lại ánh nhìn của mọi người chỉ là một đôi mắt kì lạ, sáng quắc có thần nhưng lại thâm đi vì mất ngủ.

Đứng trước cửa một căn luxury villa, cô hít một hơi thật sâu. Chủ ngôi nhà, đồng thời là anh trai cô, là một gã lập dị. 8 năm đi làm công việc lính đánh thuê, cái mà thằng anh cô gọi bằng từ ngữ hoa mỹ “nếm trải hương vị cuộc sống” đã biến anh ta thành một con người hoàn toàn khác, Bất cần, buông thả, khắc nghiệp. Có lẽ những cuộc chiến với bom khói và lửa đạn không như anh cô mơ tưởng.Cô chắc rằng mình sẽ nôn tất cả mọi thứ chứa trong dạ dày khi nhìn thấy thân thể đồng đội nát ra từng phần – theo đúng nghĩa đen của nó. Nhiều lúc cô rất muốn hỏi thẳng anh cô, liệu làm vậy có đáng không, nhưng vì nhiều nguyên nhân, cô kiềm lại.

Thành Phố Ngọc Lâm, 8:00 am.

Cái nắng vẫn dịu dàng, không khí thoáng đãng, phần vì vừa mưa một trận hoành tráng, phần còn lại là không khí mát mẻ ở vùng ven biển mỗi khi thu về. Nhiệt độ bây giờ chỉ là 21oC , cái se se của nó dễ chịu hơn những năm tháng nắng nóng ở Sài Gòn khi cô còn nhỏ. Cô vươn tay bấm chuông.

Đinh Đong....

“ Say Hi, em gái, tới sớm đấy. Đưa vali đây.” Cái gã đứng tựa vào cửa cười nham nhở, mặc mỗi một chiếc quần đùi với cơ thể cường tráng khoe những múi cơ kia nheo mắt nhìn cô chính là thằng anh chết tiệt đó. Vũ Chiến Kim – cái tên từng một thời vang danh trong giới lính đánh thuê, chính xác là 5 năm đầu của anh ta, từng tham gia nhiều trận đánh lớn trên thế giới, nhận được cả lời mời làm cố vấn quân sự cho Nga và Trung Quốc , sau đó đột nhiên im hơi lặng tiếng, rồi không kèn không trống trở về lại Quảng Tây. Nghe nói phía Mỹ giữ anh ta ở lại cho 1 vị trí cấp cao trong S.W.A.T, nhưng anh từ chối. Cô có cố gắng thế nào cũng không thể cạy miệng anh trai cô về 3 năm còn lại đời lính. Những gì cô biết được về khoản thời gian đó là một cái USB bị hỏng hóc, một cái thánh giá dính máu, một chiếc hộp màu bạc cô không tài nào mở ra được. À phải rồi, còn tấm ảnh chụp hình anh ta với đồng đội bị mờ được mang về sau chiến tranh Ukraine, tấm ảnh mà có 1 2 lần cô vô tình bắt gặp anh ta ôm lấy rồi khóc trong những cơn say.

_Thật lòng mà nói, chỗ này tốt cho anh đấy. Nghỉ ngơi xốc lại tinh thần đi. Rồi hoặc là làm bảo vệ cho đoàn khảo cổ của em, hoặc là học thêm một ít về kinh tế rồi đến công ty của ba làm việc.

_Ừ, anh có đọc qua mail mày gửi tuần trước, anh sẽ suy nghĩ, vụ công ty hả, dẹp nhé.

_Làm ở công ty của ba không lẽ tệ lắm sao? Thôi tùy anh, em cần chuẩn bị vài thứ rồi vài ngày sau lên đường. – Cô thở dài

_Ok, nhớ trả lương anh đầy đủ. Người ngoài thì không nói, mày thì anh lấy đủ tiền rượu với thuốc lá là được.

Chiến Kim thong thả vác vali vào phòng cho cô em gái của mình. Sau khi lo việc xong , gã quay về ban công yêu thích , tự tay châm cho mình một điếu rồi thừ người ra. 8 năm rồi, khi ra đi gã mơ rất lớn, nói theo cách mà môn poker gã mê mẩn hay nói – tất tay, sau bao nhiêu máu và nước mắt đổ xuống, để rồi nhận lại chỉ có 1 câu hỏi :” tôi đã làm gì thế này?” Lúc đó người ta không thể thôi bất ngờ khi một người Việt gốc hoa đạt được top 6 trong IMB ( international Mercenary Board) , gã không phải là người lính giỏi nhất, nhưng gã là kỳ tích. Cuối cùng , sau khi về Quảng Tây chỉ mới có 5 tháng, gã lại phải cầm súng.

“Văn Lang? Mấy cái mồ mả đó có gì để con bé mê dữ vậy?” gã tự nhủ, thả tiếp vài hơi khói, gã đang chìm trong suy tư thì nghe tiếng hét:

_Bồ, bồ....

_Nào nào, bình tĩnh, đừng có hét vào lỗ tay tôi như vậy, bồ có thể để tôi tiêu diệt nốt ly cà phê này không?

_Ôi tuyệt thật, làm sao mà tôi có thể bình tình khi bạn thân nhất của tôi và anh trai tôi qua đêm với nhau, đặc biệt là cái người từng nói với tôi sẽ không bao giờ cưới bồ...

_Phỉ phui cái miệng bồ đi, ai qua đêm? Tôi đến sớm hơn bồ nhưng dính mưa, phải đi tắm, chấm hết. – cô bạn thân theo phong cách hơi bụi dửng dửng giải thích với nàng, rồi dí lon coca đang lạnh vào khuôn mặt bầu bĩnh của nàng – Uống đi cho tỉnh lại.

Chiến kim ngồi dõi theo với vẻ chán nản, dụi tắt điếu thuốc rồi nằm dài ra trên ghế nghỉ mát, để mặt cái hơi ấm của nắng chạy khắp người mình.

“Sao tự nhiên mình thấy hơi hối hận khi đồng ý đi với con bé....” Gã lầm bầm

Bạn đang đọc Một Ngôi Mộ Hai Số Phận sáng tác bởi kimsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.