Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi đầu mới

Tiểu thuyết gốc · 1765 chữ

Tháng 2 năm 2022 !

Nhật , một chàng trai quê, vừa mới ra trường, mang trên mình bao hoài bão lên Hà Nội lập nghiệp, với nhiệt huyết tuổi trẻ mà khát vọng đổi đời, bước xuống từ chuyến xe bus từ quê lên.

- Việt đâu rồi ta ? bảo đến đón mình rồi mà sao không thấy nhỉ ?

Nhật ngơ ngác nhìn xung quanh, cố gắng tìm kiếm bóng hình đứa cháu họ chí cốt thủa nhỏ quen thuộc. Thực ra 2 đứa đã hẹn trước với nhau sẽ cùng ở trọ trên Hà Nội để bớt tiền nhà, đã gọi trước là 8h sáng đến nơi rồi, mà sao vẫn chưa thấy.

- Haizzzz ! Tính cao su vẫn không thay đổi !

Ngán ngẩm với đứa cháu, chàng trai đành tìm quán nước vỉa hè, trong lúc ngồi đợi, Nhật nghĩ về cô gái ấy, người con gái bước vào đời anh năm 22 tuổi.

Hải, một thiếu nữ xinh đẹp, duyên dáng, là người trong mộng của biết bao nhiêu chàng trai quê. Hải kém Nhật 3 tuổi, cái ngày Hải chọn học cái trường Nhật đang học, được ba mẹ Hải nhờ giúp đỡ Hải trong những ngày đầu lên phố. Qua những lần quan tâm rồi trở nên thân thiết,rồi sau những lần tâm sự thâu đêm, và rồi họ yêu nhau, một tình yêu nồng thắm và thuần khiết. Tình cảm cứ thế sâu đậm theo ngày tháng, nhưng Hải là một cô gái đầy ý chí và tham vọng, cô không muốn học ở cái trường tỉnh lẻ, cô muốn học trên Hà Nội, thế là đùng một cái, cô muốn cả 2 tạm dừng, để cô bảo lưu và có thời gian ôn thi lại một lần nữa. Nhật lúc đấy buồn chứ, sợ hãi chứ, nhưng vì tôn trọng người anh yêu, vì muốn cô thực hiện ước mơ và cuộc sống nên anh đồng ý. Những ngày đầu không liên lạc, anh cứ lủi thủi góc phòng, gặm nhấm sự cô đơn đến tột đỉnh, nhiều lúc còn chạy xe ra tận nhà cô , đứng từ xa chỉ để trông thấy cô ấy. Tình yêu mặn nồng mà nay phải chia xa. Anh dần lầm lì, cục tính. Nhưng rồi anh cũng hiểu ra, cô ấy muốn học trường tốt hơn cũng chẳng phải để tương lai thoát khỏi cái mác quê nghèo hay sao. Thế là anh tìm được thêm mục đích sống, anh phải kiếm nhiều tiền, phải thật giàu, để có thể bên cạnh cô ấy một lần nữa.

Đang mải suy tư về chuyện cũ, bống một bàn tay đập nhẹ vào vai anh ,giật mình tỉnh lại, té ra là Việt đã đến:

- Chú làm gì mà thẫn thờ thế ? Tương tư em nào à?

Nhật cười nhếch miệng, giơ chiếc đồng trên tay lắc lắc :

- Bảo 8h mà ông tận 8h30 mới tới, sớm quá nhề.

- Chú thông cảm, 8h là giờ người ta bắt đầu đi làm, kẹt xe lắm. Thôi giờ chú với cháu dọn đồ vào phòng trọ rồi đi chợ nấu ăn, chứ ăn ngoài không đảm bảo lại không hợp khẩu vị. Mà khi đến khu trọ chú đừng quá bất ngờ đấy nhá.

Việt cười cười ra vẻ thâm hiểm nói.

Nói đoạn 2 chú cháu dắt nhau lên chiếc xe máy rồi phi ra nhà trọ.

Khu trọ 2 chú cháu ở gần đại học Y dược Hà Nội. Việt giới thiệu qua chủ nhà trọ là một gia đình nhỏ là vợ chồng là bác Tâm và bác Phúc, tầm 45 46 tuổi và 2 đứa con gái tuổi cũng tầm tầm 21, 22 nên khá là thân thiểt với đám sinh viên trong khu trọ này.

Vừa mới dắt xe vào trọ, đập vào mắt Nhật, một cái sân rộng 30m2, chẳng có gì đặc biệt nếu như ở đó không có hơn chục cô gái đang ngồi chơi. Liếc xéo Việt một cái, âm thầm chửi tên này háo sắc. Thì ra cái bất ngờ mà hắn nói là chỗ này chỉ có duy nhất hắn, giờ thêm mình là 2 thằng đực rựa ở khu này, đúng là vô liêm sỉ.

Ngại ngùng xách vali chạy thật nhanh vào phòng, theo sau đó là những tiếng trêu đùa của các cô gái, như chào đón 1 con cừu non tiếp theo vào trong miệng sói vậy.

- Khéo chọn khu trọ quá nhỉ, thế đã nhanh tay nhanh mắt được em nào chưa?

- Đương nhiên, người yêu cháu cũng ở đây mà, mai cháu giới thiệu chú với mấy cô gái đấy, dù sao cũng cùng xóm trọ, quen biết sau này còn giúp đỡ nhau.

- Mà chú cũng thử mở lòng với một người con gái khác đi, đắm chìm mãi trong tình yêu vô vọng đấy không có tốt đâu.

Việt thở dài nói, hắn cũng biết chuyện Nhật và Hải, cũng chứng kiến sự đau khổ dằn vặt của người chú này khi mới chia tay. Đây cũng là lí do mà Việt quyết tâm lôi kéo Nhật về ở khu trọ này với mình.

- Ông thì biết cái gì ? Hải bảo thi xong sẽ quay lại, 4 tháng nữa chứ nhiêu.

- Chú ngu hay vờ như không hiểu, Khi yêu nhau thì dù có bận thế nào họ cũng sẽ tìm cách để có thể ở cạnh người mình yêu. Hải chỉ coi chú là kẻ dự bị thôi.

Việt quả quyết, chuyện tình yêu hắn hiểu hơn ai hết, dù sao trong chuyện tình trường, hắn luôn là kẻ sành sỏi.

- Thôi đi được không, chuyện của ta mi đừng xen vào, ta vẫn tin Hải không phải người như thế !

Nhật tức giận hét lên, Hải là tất cả đối với hắn, hắn không cho phép ai kể cả người thân mình có quyền xúc phạm đến Hải, KHÔNG MỘT AI !

- Được rồi, cháu kệ chú, cháu không muốn chỉ vì một người con gái mà 2 chú cháu mình xích mích.Chú tạm cất đồ ở góc đi, cháu dẫn đi chợ xong về dọn dẹp tắm rửa.

Biết mình nói gì cũng không thông vào lúc này, Việt hạ giọng, chuyển sang chuyện khác.

- Ừ !

Nhật buồn bã thở dài một tiếng, ném cái vali ở góc giường rồi đi ra ngoài, chuẩn bị chuyến tham quan đầu tiên ở cái Thủ đô này.

2 chú cháu đang chuẩn bị dắt xe ra cổng, từ đằng sau có tiếng một cô gái gọi vọng tới :

- Anh ơi ! giờ anh đi chợ hả ?

Việt vui vẻ cười quay lại, vẫy vẫy tay gọi cô gái :

- Ừ,giờ anh đi chợ.

- À quên chưa nói với em, đây là chú anh, tên là Nhật, mới từ quê lên đây ở cùng anh, hơn em 1 tuổi đấy.

Xong Việt quay sang với Nhật, giới thiệu :

- Đây là Linh, người yêu cháu. Trọ ngay cạnh phòng mình đó.

Nhật cười cười, quay qua nhìn Linh giới thiệu :

- Chào em, anh là Nhật, chú họ của Việt.

- Vâng em chào anh. Em tên là Khánh Linh, học ở Y Hà Nội.

Thoáng giới thiệu vài ba câu, 2 chú cháu tiếp tục hành trình chở nhau đi chợ, dù sao nay cả 2 hôm nay cũng được nghỉ, nên cũng thư thả.

Cái chợ cả 2 định đi cũng không xa lắm, chỉ cách khoảng 5km, nên phi một tý là đến, đảo quanh chợ mua một vài đồ đơn giản cho bữa trưa, cả 2 lại bắt đầu hành trình, một đứa dẫn viên, một đứa hành khách. Nhật bảo Việt muốn đến lăng Bác tham quan một chút, thế là cả 2 đi đến nơi, ngồi vào quán nước, nói chuyện với nhau :

- Đúng là Hà Nội, vừa phát triển và hiện đại,vừa mang cho mình nét uy nghiêm.

Nhật cảm thán, ở quê hắn làm gì được như thế này, đường thì vừa nhỏ vừa xấu, lại còn yên tĩnh nữa, phải nhộn nhịp như trên này mới đúng chứ.

Việt cười cười, nhớ lại lần đầu lên Hà Nội hắn cũng y chang như thế, giờ vẫn vậy, vẫn thích cái không khí đông vui đầy sức sống của thủ đô, vẫn yêu một chút nét uy nghiêm ở cái nơi gọi là đầu não của đất nước.

- Hà Nội thú vị lắm, cháu ở đây 5 năm rồi, nhưng vẫn chưa khám phá hết nét đẹp của nó.

Cả 2 cười cười, ngồi tận hưởng cái không khí mình ao ước, nhấp nhẹ ly trà chanh vỉa hè ấy.

Một lúc lâu, Việt bỗng lên tiếng :

- Chuyện chú và Hải, Hải nói sau khi thi đại học lần 2 xong sẽ quay lại với chú thật sao ?

- Ừ ! Chính miệng cô ấy nói với chú, chú cũng nói là nếu hết yêu nhau hãy nói thẳng, nhưng cô ấy nói vẫn yêu chú, vẫn muốn chú là người cuối cùng đi đến cuối đời với cô ấy. Nhìn trong đôi mắt ấy, nó không hề nói dối.

Nhấp 1 ngụm nước, Nhật nói tiếp :

- Tin chú đi, 4 tháng nữa thôi. Nếu Hải làm được, thì chú với cô ấy sẽ được cạnh nhau trên cái Hà Nội này. Chú cũng thầm chúc cô ấy làm được, vì nếu cô ấy trượt, với biến cố ấy, chú sợ cô ấy sẽ thật sự buông tay, còn nếu không buông tay, thì lại là yêu xa. Điều đó là quá tàn nhẫn với cả 2.

Việt nhìn Nhật mà bất lực, vì sao phải lụy tình như vậy, cố bám víu vào cái lí do mỏng manh ấy làm gì, 4 tháng không liên lạc, không gặp mặt, dù có thắm thiết đến đâu rồi cũng sẽ phai nhạt. Vì thế mà trong chuyện này, Việt luôn muốn người chú của mình thoát khỏi nó. Dù sao đối với Nhật, cũng không phải lần đầu lâm vào hoàn cảnh này. Nhưng chỉ sợ nó tái diễn, sẽ không chỉ còn là đau khổ nữa, mà là chết tâm, dù có cho tiền, hắn cũng không muốn mạo hiểm. Chơi với nhau từ nhỏ, nên người chú này quan trọng với hắn như tri kỉ vậy.

Và rồi trong suy nghĩ, Việt nảy ra một kế hoạch, kế hoạch mà hắn sẽ là đạo diễn để cứu lấy một kẻ si tình ngu muội.

Bạn đang đọc Mùa Thu Âý sáng tác bởi SunNing
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SunNing
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.