Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên công tạo vật

Phiên bản Dịch · 2242 chữ

Mộ Thanh Đại hỏi:

- Chẳng lẽ nơi này bị Đại Khư xâm lấn? Nếu không vì sao phải rời đi trước trời tối?

Tần Mục lắc đầu, hắn không nói tỉ mỉ.

Mọi người chờ bên ngoài điện một lúc, đột nhiên sắc trời tối lại, mơ hồ nghe được tiếng sấm. Tần Mục ngẩng đầu nhìn lên, vừa rồi còn là trời nắng, không biết vì sao trên trời lại xuất hiện đám mây đen.

Hiện tại đã bắt đầu mùa đông, thời tiết lạnh lẽo nên ít có tiếng sấm, càng không thể có lôi điện, đám mây đen đột nhiên xuất hiện lại kèm theo tiếng sấm.

Mây đen càng ngày càng đậm, càng ngày càng nặng và che khuất bầu trời, sau đó mưa to rơi xuống như trời giáng. Mọi người vội vàng trốn dưới mái hiên cung điện, mưa rào xối xả, nước mưa lạnh buốt.

Cho dù mùa này có mưa nhưng mưa không lớn, bây giờ lại có mưa to như trút nước.

Mười mấy con Giao Long cùng lao lên, chúng nhao nhao uốn vào trụ đồng tránh né mưa to. Long Kỳ Lân lại trốn vào ngủ gật trong đại điện, nơi đó có thể tránh nước mưa.

Hươu lớn chạy đến bên người Long Kỳ Lân, cúi đầu dùng sừng hươu ném Long Kỳ Lân ra ngoài điện, bản thân thì nằm xuống.

Long Kỳ Lân giận dữ, nó bị nước mưa xối lên người, nổi giận đùng đùng đi tới, há miệng máu cắn hươu lớn, tùy thời chuẩn bị đánh nhau.

Đột nhiên trên người sinh ra nhiệt khí, Long Du vươn tay bắt lấy một ít nước mưa, kinh ngạc nói:

- Nước mưa nóng!

Nội tâm Tần Mục chấn động, hắn đưa tay ra hứng nước mưa, quả nhiên nước mưa nóng giống như nước đun sôi.

Hắn vội vàng rời khỏi mái hiên đại điện, nguyên khí tỏa ra. Nước mưa tách ra hai bên, mưa không dính vào người hắn.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy sắc trời đã u ám, trong bầu trời tối tăm thỉnh thoảng có lôi điện nổ vang trong mây đen. Tiếng oanh minh truyền khắp ngàn dặm, cũng dùng tốc độ cực nhanh xuất hiện trên đầu bọn họ.

Nó không giống như âm thanh của sấm sét.

Đám người Vương Mộc Nhiên cũng đi ra khỏi mái hiên, ngửa đầu quan sát nhưng lôi đình trên mây đen càng ngày càng nhiều, từng đạo lôi điện đan xen cắt mây đen kịt, rất dọa người.

Nước mưa trên bầu trời càng ngày càng nặng.

- Dường như trên trời xảy ra cái gì đó, Long béo, thả đầu hươu kia ra!

Tần Mục quay đầu quát to một tiếng, Long Kỳ Lân buông miệng ra, trong miệng còn cắn cổ hươu đực. Con hươu đực giận dữ, đang muốn phản công nhưng Long Kỳ Lân đặt mông ngồi lên người nó giống như một ngọn núi áp xuống, nó không thể động đậy chút nào.

Tiếng sấm trên bầu trời càng ngày càng dày đặc, giống như cự nhân đang gióng trống trận. Lôi điện biến thành một đoàn, từng đoàn từng đoàn lôi điện quay cuồng và chiếu sáng mây đen.

Tần Mục nhìn thẳng vào tầng mây, đột nhiên mơ hồ nhìn thấy một đám thân thể đang du động, đang xê dịch trong tầng mây và chém giết lẫn nhau.

Vương Mộc Nhiên, Long Du cùng Mộ Thanh Đại đến từ Tiểu Ngọc Kinh cũng học qua pháp thuật Thiên nhãn, Thần nhãn. Bọn họ cùng sử dụng nhãn thuật quan sát bầu trời, lúc này hoảng sợ kêu lên thành tiếng.

Đột nhiên, mây đen nặng nề bị xé rách, một bóng người cao lớn xuất hiện trong tầng mây. Hai tay còn cầm hai thanh đại đao, gương mặt được lôi đình chiếu sáng còn hung ác đan xen hưng phấn, dữ tợn.

- Đồ gia gia!

Tần Mục la thất thanh, hắn đã gặp qua tình hình đồ tể điên cuồng. Lúc ở Tàn Lão thôn, đồ tể thường xuyên nổi điên, hắn không ngừng cầm đao chém lên trời, chỉ có những lúc như vậy hắn mới cảm thấy dễ chịu.

Tiếng kinh hô của hắn vừa truyền ra, lúc này có vài bóng dáng xuất hiện và tấn công đồ tể.

- Vừa rồi mây đen nứt ra, là Đồ gia gia cắt ra!

Hắn nghĩ tới đây, mây đen lại khép kín, lôi đình không ngừng, tiếng sấm cũng không phải tiếng sấm mà là âm thanh các bóng dáng di chuyển phát ra.

Đao của đồ tể cắt bầu trời, đao nóng như lửa cũng thiêu đốt nước mưa trong tầng mây sôi trào, cho nên nước mưa trên bầu trời càng lúc càng nóng.

Đúng vào lúc này, đột nhiên Tần Mục nhìn thấy đại lục to lớn từ trên trời giáng xuống, xuyên qua tầng mây. Phiến đại lục này có núi có nước nhưng vị trí của bọn họ vừa vặn đối ứng với lục địa, nếu nó va chạm với Duyên Khang quốc, chắc chắn sẽ có tình cảnh kinh người.

- A ba!

Người câm nói rất nghiêm túc.

- Không sai, là trưởng thôn!

Tần Mục gật đầu:

- Trưởng thôn cũng ở phía trên, bọn họ đang giao thủ với ai?

Đại lục trên bầu trời giống như gặp phải khắc tinh, nó lại bay vào trong tầng mây, ngay sau đó nước sông đều tan rã.

Tần Mục ngẩn ngơ, kiếm pháp của trưởng thôn bị người ta phá vỡ.

Ầm ầm!

Bầu trời chấn động rất mạnh, một cái phạm vi mấy chục trượng độ lớn cây cột lớn từ trên trời giáng xuống, đâm xuyên qua tầng mây giống như một cây cột từ trên trời giáng xuống.

Nhưng đây không phải là cột, mà là dòng xoáy nước điên cuồng giống như từng con thủy long đang quấn quanh cán thương, có người đang tụ nước thành thương.

- Là thương pháp của Mù gia gia!

Tần Mục lẩm bẩm, Thủy Long thương thô to kia chính là thương của người mù. Người mù từ xưa tới nay rất ít khi sử dụng vũ khí, cho dù đối mặt với cao thủ cấp giáo chủ, hắn cũng chỉ dùng một cây gậy trúc là xong việc.

Một cây gậy trúc đủ giúp hắn phá tan tất cả thần thông.

Hiện tại hắn tụ nước thành thương, có thể thấy hắn gặp phải cường địch đáng sợ cỡ nào.

Sắc mặt người câm ngưng trọng, xoay người đi trở về trong điện. Hắn cầm lấy cái rương, chỉ chỉ vào Tần Mục, nói:

- A a, a a a!

Tần Mục trịnh trọng gật đầu, nói:

- Câm gia gia yên tâm, ta tuyệt đối không chạy loạn. Nhưng ta có thể giúp một tay, trong tay ta có rất nhiều Giao Long lợi hại.

Người câm nhíu mày, hắn như tươi cười mà lòng không cười.

Tần Mục thẹn thùng, thấp giọng nói:

- Tốt xấu gì cũng rất lợi hại.

Người câm đang muốn bay lên trời, hắn vừa nhảy lên, đột nhiên ngừng lại giữa không trung ba trượng. Thân thể không nhúc nhích, hắn cứ phiêu phù tại chỗ.

Trong mưa to, từng con Huyết Giao Long đội mưa bay tới từ bốn phương tám hướng, chúng bao vây thánh địa thần tiên.

Đông!

Hai chân người câm đáp xuống đất, trên mặt đất lưu lại hai dấu chân thật sâu, phiến đá dưới chân hắn vỡ nát và xuất hiện từng vết rách.

Người câm đặt cái rương xuống, nắp rương tự động mở ra, lộ ra cái rương nhỏ như chiếc nhẫn bạc.

Sau lưng hắn cõng bếp lò lớn, đó là cái lò hắn rèn sắt. Cho dù thả cái rương xuống nhưng hắn không thả bếp lò, vẫn cõng trên lưng như cũ.

Bếp lò đã sớm tắt, nó đen nhánh như mực.

Hai tay người cầm lấy, nguyên khí bộc phát, đột nhiên lò lửa bộc phát ánh lửa hừng hực.

Từng con Huyết Giao dừng bước, có trèo qua lan can, có ngồi xổm trên đầu sư tử đá, có dừng trên thềm đá, cũng có xuất hiện trên đỉnh cung điện của đám người Tần Mục.

Bốn phía lờ mờ, tiếng bước chân nặng nề vang lên, còn có tiếng hít thở nặng nề, bên trong trầm ổn còn mang theo cuồng bạo.

Cái rương dưới chân người cầm nổ vang, nó không ngừng chấn động, đột nhiên Đế điệp từ bên trong bay ra ngoài, nó rơi vào trong tay Tần Mục. Người câm không quay đầu lại, giơ tay lên, năm ngón tay đan xen làm ra mấy thủ thế.

Tần Mục đeo Đế điệp lên trước ngực, trầm giọng nói:

- Câm gia gia bảo chúng ta lui vào trong điện! Long béo, nhanh lên, không cần ngồi chờ chết với con hươu kia!

Long Kỳ Lân vội vàng đứng lên. Bốn vó hươu đực nằm sấp, nó không ngừng thở hổn hển, đầu lưỡi kéo ra rất dài.

- Phi!

Long Kỳ Lân phun một ngụm Long tiên lên người hươu đực.

- Con hàng ngu ngốc lãng phí, lại phun mấy bình Long tiên ra ngoài!

Tần Mục giận dữ, hắn cảm thấy trái tim đau đớn.

Tiếng bước chân trong bóng tối càng ngày càng gần, hai con Giao Long to lớn xuất hiện trong tầm mắt bọn họ. Đầu rồng to như ngọn núi nhỏ, cái cổ thật dài, vuốt rồng sắc bén, sau đó là chân hai con Giao Long xuất hiện dưới mây đen.

Mưa to như trút nước, nước mưa nóng hổi từ trên trời rơi xuống mặt đất. Nước mưa tưới lên thân thể vĩ đại kia, nước mưa gột rửa lân phiến hắn sáng bóng.

Hai con Giao Long dừng bước, một đạo thiểm điện xé rách bóng đêm, cũng chiếu sáng thân thể vĩ đại trên cao.

Hoạn Long Quân.

Trên đầu chỉ còn lại mấy cọng tóc, gương mặt Hoạn Long Quân đen như than.

- Ngươi muốn ngăn cản ta?

Ánh mắt hắn như xé tan màn đêm giống như hai tia sáng chiếu thẳng vào bếp lò trên lưng người câm, dường như muốn nhìn rõ từng chi tiết của người câm, giọng nói của hắn nổ vang như sấm sét:

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn cản ta? Nhanh giao tiểu tử đốt tóc của ta ra đây, ta ban cho ngươi được toàn thây!

Người câm ngơ ngác, gãi đầu một cái.

- Câm gia gia, hắn nói là ta!

Tần Mục ở trong đại điện ló đầu ra ngoài, gương mặt rất trung hậu thành thật, thành khẩn nói:

- Long Quân, là ta đốt rụi tóc của ngươi. Đồng tử không phải cố ý, ngươi bảo ta nuôi rồng, ta cho ăn rất tốt, bọn chúng đều đi theo ta. Sau đó nhìn thấy tóc của ngươi đuổi theo, thật là xấu xí, có hại cho hình tượng của Long Quân. Ngay sau đó đồng tử tự chủ trương, giúp ngươi đốt rụi ba ngàn phiền não tơ.

Hoạn Long Quân khóe mắt nhảy lên, ánh mắt nhưng không có theo người câm trên người dời đi. Hắn rất muốn dời đi, nhưng mà phát hiện mình dời đi ánh mắt trong tích tắc rất có thể gặp phải đối phương đả kích trí mạng.

- Hóa ra là Khai Hoàng kỷ dư nghiệt.

Ánh mắt hắn nhìn vào lò lửa, cười lạnh nói:

- Ngươi là hậu nhân Thiên Công Tạo Vật của ngụy Thiên Đình thời kì Khai Hoàng sao? Ngụy Thiên Đình phong thần, phong tiên tổ của ngươi làm Thiên Công Tạo Vật, những Thiên Công các ngươi chế tạo Vô Ưu Hương, lại chế tạo ra thuyền Bỉ Ngạn cứu nạn Vô Ưu Hương nhưng lại không thể chạy khỏi Vô Ưu Hương. Ha ha, Thiên Thần phong ấn các ngươi, chúng ta cho rằng đám dư nghiệt các ngươi đã chết sạch trong phong ấn, không nghĩ tới còn có dư nghiệt trốn thoát! Tại sao ngươi không nói lời nào?

Mặt người câm không hề có cảm xúc, hắn làm thủ thế.

Tần Mục từ trong điện nhô đầu ra, lớn tiếng nói:

- Long Quân, hắn mắng ngươi là tiện nhân. Là hắn mắng ngươi, không phải ta!

Sắc mặt Hoạn Long Quân biến thành âm trầm, hai con Giao Long trên lỗ tai lặng lẽ giãn người và nhảy lên vai của hắn, cũng trượt xuống theo hai cánh tay. Thời gian dần qua, thân thể hai con Giao Long càng lúc càng lớn, long lân của hai con Giao Long vô cùng bóng mượt, chúng bao phủ cánh tay của hắn.

Trong quần áo của hắn lại có ba con Giao Long lớn lên, quấn quanh hông và hai chân hắn.

Đông!

Hoạn Long Quân nhảy ra khỏi lưng hai con Giao Long, hai Long trảo cường tráng va chạm với mặt đất. Hai con Giao Long dưới chân hắn cũng thu nhỏ và hóa thành hai cây long giản, bị hắn cầm trong tay.

- Dư nghiệt Thiên Công bộ của ngụy Thiên Đình!

Hoạn Long Quân quát lớn, thân thể hắn bộc phát quái lực đáng sợ, miệng đầy răng nhọn sắc bén. Hắn vung long giản lên và tấn công:

- Nhận lấy cái chết!

Bạn đang đọc Mục Thần Ký (Dịch) của Trạch Trư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 568

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.