Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vong binh chi thành

Phiên bản Dịch · 1674 chữ

"Cha." Sáng sớm Phùng Thế Thiên liền chạy hướng thư phòng của Phùng Vô Ưu. Phùng Vô Ưu vừa nghe đến âm thanh của Phùng Thế Thiên vội vàng buông xuống binh thư mà đứng dậy.

Phùng Vô Ưu cười đầy mặt mà nhìn xem Phùng Thế Thiên hỏi: "Thiên nhi, chuyện gì vậy?" Đối với việc Phùng Thế Thiên thay đổi Phùng Vô Ưu tràn đầy vui vẻ, nhưng có khi nhớ tới việc chỉ là bởi vì nguyên nhân kí ức biến mất, khó tránh khỏi cảm thấy ưu thương.

Mà đối Phùng Thế Thiên mà nói, cô chỉ là đang dần dần hòa nhập thế giới này, cho nên có nhiều thứ nhất định phải tiếp nhận. Một nụ cười hiện ra trên khuôn mặt của Phùng Thế Thiên sau tấm màn che, mặc dù nó rất xấu xí: "Cha, con muốn một người bạn tâm phúc."

"Tâm phúc?" Phùng Vô Ưu hơi nghi hoặc một chút mà nhìn xem Phùng Thế Thiên, "Thiên nhi, cớ gì nói ra lời ấy?" Tâm phúc... Nhưng làm sao một đứa trẻ có thể cất lên từ tâm phúc chứ? Phùng Vô Ưu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt bị che bởi tấm màn che của Phùng Thế Thiên, chờ đợi Phùng Thế Thiên trả lời.

"Bởi vì ca ca tỷ tỷ đều có người bạn tâm phúc ạ!" Phùng Thế Thiên nghịch ngợm nhảy nhót đến bên bàn đọc sách cầm lấy trên bàn mứt táo bánh ngọt bắt đầu ăn, "Giống như Liên tỷ tỷ bên người có Thanh nhi vậy!" Phùng Thế Thiên mặc dù ngữ khí ngây thơ, nhưng kỳ thật trong lòng như hươu con xông loạn, vừa mới bị Phùng Vô Ưu nhìn, kém chút nữa để trái tim của Phùng Thế Thiên bịch bịch nhảy ra. Nếu như bị biết ký ức không có biến mất, sẽ như thế nào? Phùng Thế Thiên trong lòng một điểm ngọn nguồn đều không có. Nhưng chỉ cần không bị phát hiện, liền nhất định chẳng có chuyện gì cả!

Phùng Vô Ưu nhìn xem dáng vẻ nghịch ngợm của Phùng Thế Thiên, đứa trẻ này không có gì khác thường cùng không hiểu thế gian này cũng liền nhẹ nhàng thở ra, y nguyên dùng đến ôn nhu khẩu khí đối Phùng Thế Thiên nói: "Thiên nhi là muốn một người thị nữ à, cái này trong phủ có thị nữ Thiên mà tùy ý chọn."

Phùng Thế Thiên lắc đầu, đây không phải cũng là người của Phùng Vô Ưu sao! Những gì cô muốn là một người toàn tâm toàn ý đối xử với cô như một vị chủ nhân! Phùng Thế Thiên ngồi trên ghế đung đưa hai cái đùi tinh tế, để cho mình lộ ra dáng vẻ rất nhẹ nhàng nói: "Cha, con muốn đi chợ nô lệ mua một cái."

"Chợ nô lệ?" Phùng Vô Ưu cau mày, trong mắt lập tức xuất hiện một tia không dễ dàng phát giác lạnh lùng, nhưng rất nhanh vẫn là rất ôn nhu mà nhìn xem Phùng Thế Thiên: "Được, trước hết để cho Quỷ bà bà tới tìm cha, về sau cùng Quỷ bà bà cùng đi chứ."

Phùng Thế Thiên nhìn xem Phùng Vô Ưu ôn nhu khuôn mặt, vui vẻ nhảy dựng lên ôm lấy đùi Phùng Vô Ưu, dù sao cô hiện tại thân cao chỉ có thể ôm đến kia... Phùng Thế Thiên một mặt dáng vẻ lấy lòng, tuy nói vậy nhưng tấm màn đã che Phùng Vô Ưu căn bản nhìn không thấy: "Tạ ơn cha, kia Thiên mà trước hết rời đi!"

Phùng Vô Ưu nhẹ gật đầu, nhìn xem Phùng Thế Thiên nhảy nhót rời đi, rất là vui sướng nhưng dáng vẻ lại nhíu chặt lông mày.

Buổi chiều Vu Quỷ tự mình mang lấy xe ngựa mang Phùng Thế Thiên đi đến cái gọi là "Chợ nô lệ". Phùng Thế Thiên nhìn xem người ở phiên chợ thưa thớt, luôn cảm thấy nơi này có chút kì quái, ngay cả tấm biển trên cổng khu chợ cũng bị lật, đối mặt với một tấm lưng trống không.

Phùng Thế Thiên cẩn thận cùng tại Vu Quỷ sau lưng, thỉnh thoảng thò đầu ra nhìn xem từng cái lồng sắt tràn đầy khí tức tử vong, Phùng Thế Thiên lập tức cảm thấy rùng mình, nhìn xem Vu Quỷ có chút lưng còng bóng lưng hỏi: "Quỷ bà bà, nơi này cũng có mãnh thú sao? Làm sao còn có lồng sắt?"

Vu Quỷ bị Phùng Thế Thiên chọc cười, mang theo Phùng Thế Thiên đi tiến những cái kia lồng sắt cười nói: "Thiên nhi nhìn này, trong này không phải dã thú!"

Phùng Thế Thiên hoảng sợ che cái miệng lớn của mình sau tấm mạng che, kinh ngạc nhìn xem Vu Quỷ, bà... Sao có thể nói đến nhẹ nhàng như vậy... Phùng Thế Thiên quả thực không thể tin được, mấy năm rồi mà vẫn còn người sống sờ sờ sao! Bị chăm chú trói chặt vào trong cùng của lồng sắt, từng người một từ bỏ khát vọng sống, hai mắt ở giữa tràn ngập đều là tuyệt vọng a...

Phùng Thế Thiên bất khả tư nghị* nhìn xem những người này, cái này đâu còn là chợ nô lệ, hoàn toàn là một hố chôn tử thần!

Vu Quỷ thật không có quá để ý phản ứng của Phùng Thế Dời, mà là mang theo Phùng Thế Thiên tiến càng sâu, lúc này bên tai đã truyền đến tiềng ồn ào. Vu Quỷ nhìn xem Phùng Thế Dời có chút hồn bay phách lạc ôn nhu giải thích nói: "Vừa rồi những cái lồng sắt kia bên trong đều là một nhóm người bị vứt bỏ đến sau cùng là Vong binh, càng tiến vào đằng sau càng tốt."

Phùng Thế Thiên kỳ quái mà nhìn xem vu quỷ: "Vong binh?"

Vu Quỷ ý thức được chính mình lỡ miệng nói, cười xấu hổ cười giải thích nói: "Kỳ thật nơi này không phải là chợ nô lệ, thế giới này căn bản không có chợ nô lệ, chỉ có thành phố của những người chết. Vong binh đều là những người thiệt mạng vô gia cư sau chiến tranh, cũng có bị lừa bán tới đây."

"... Hai người biết con mất trí nhớ là giả sao?" Phùng Thế Thiên hơi kinh ngạc vậy mà nhanh như vậy liền lộ tẩy, nhưng Vu Quỷ cùng Phùng Vô Ưu giống như không có tính toán đem mình làm gì, chẳng lẽ bọn họ thật là người tốt sao?

"Ân... Là có hoài nghi tới, bởi vì mất đi ký ức con sẽ không như vậy tích cực lên, nhưng kỳ thật rất tốt, con có thể tự mình tiếp nhận." Vu Quỷ vui mừng nhìn xem Phùng Thế Thiên, Phùng Thế Thiên đột nhiên cảm giác được vốn là mọi thứ đều là mình nghĩ quá nhiều, nhưng chợ nô lệ cái gì tiểu thuyết TV quả nhiên là gạt người ta!

Vu Quỷ nhìn xem Phùng Thế Thiên ảo não dáng vẻ cảm thấy buồn cười, kéo tay Phùng Thế Thiên qua ý cười đầy mặt nói: "Thế Thiên, chúng ta đi xem một chút phía trước xảy ra chuyện gì đi nha?"

Phùng Thế Thiên đỏ mặt nhẹ gật đầu, Vu Quỷ rõ ràng có thể cảm nhận được nhiệt độ bàn tay của Phùng Thế Thiên, yên lặng cười trộm, quả nhiên Thiên nhà mình mà đáng yêu nhất!

Phùng Thế Thiên cùng Vu Quỷ đi vào trong, đám người chỉ gặp một cậu bé có tướng mạo trắng nõn bị trói trên cây cột, đám người càng không ngừng hô hào giá cao, Phùng Thế Thiên cau mày nhìn xem cậu thiếu niên cũng trạc tuổi mình, thật là rất đáng thương a... Phùng Thế Thiên một mặt tiếc rẻ nhìn xem Vu Quỷ hỏi: "Quỷ bà bà, nô lệ này... A không, những vong binh này? Đều sẽ bị người ta mua xuống sao?"

Vu Quỷ nhiều hứng thú nhìn xem đứa trẻ trên đài, cái này tướng mạo coi như không tệ, đáng tiếc a! Vu quỷ thở dài đối Phùng thế dời nói: "Vong binh thành mỗi tháng đều sẽ có quân đội tới thu mua giá thấp bổ sung quân đội, nói đến giá thấp, vậy nhưng thật chỉ có cho mấy thỏi bạc hai ý tứ một chút."

"Cha cũng tới thu mua sao?" Phùng Thế Thiên ngây thơ hỏi.

Vu Quỷ vỗ vỗ lưng Phùng Thế Thiên cười đáp: "Đó là tướng quân, làm sao lại quan tâm loại chuyện này. Cũng không ít cô nương quán công tử quán tới nhìn xem, mấy người có khẩu vị nặng cũng sẽ tìm trên đài dài như vậy đem nhân tình về nhà nuôi."

Phùng Thế Thiên nhìn xem trên đài động lòng người soái ca lắc đầu bất đắc dĩ: "Tên đó cũng chỉ có tướng mạo tốt..."

"Không có ý định muốn sao?" Vu Quỷ vẫn cho là Phùng Thế Thiên đối đứa bé kia cảm thấy hứng thú.

Phùng Thế Thiên nhìn xem người trên đài lắc đầu: "Thật vô dụng, chỉ có bề ngoài, cực kỳ nhu nhược, tên đó không có ý nghĩ sống tiếp." Phùng Thế Thiên kỳ thật trong lòng rất đáng thương người trên đài, rất muốn mua tên đó, nhưng hắn không muốn cầu sinh, cái kia cũng chỉ là lãng phí tiền, cũng không thể nuôi cả một đời, cô muốn cũng không phải Tiểu Bạch.

Vu Quỷ đối Phùng Thế Thiên lập tức cảm thấy lau mắt mà nhìn, mình có lẽ quá coi thường Phùng Thế Thiên, linh hồn của cô cũng không phải là đứa bé, nghĩ đi nghĩ lại Vu Quỷ liền đắc ý nở nụ cười, có lẽ điều tự hào nhất trong cuộc đời bà là trở thành nhũ mẫu của Phùng Thế Thiên!

Bạn đang đọc Mỹ nam phu quân cũng tranh thủ tình cảm của 三月界

Truyện Mỹ nam phu quân cũng tranh thủ tình cảm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Eiwp333
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.