Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 853 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: demcodon

Lục Dương nghe vậy lập tức quay lại nhìn về phía giọng nói vừa phát ra. Chỉ thấy Tông Chính Hải mặc quần áo ở nhà, đáp mền ngủ ở một cái giường khác. Ưhm, mặc chỉnh tề.

"Anh... anh Hải?!" Tại sao anh ngủ ở đây?

Mặc dù nửa câu sau Lục Dương chưa nói ra nhưng mặt mũi cậu tràn đầy dấu chấm hỏi làm cho Tông Chính Hải liếc mắt nhìn một cái đã đoán được cậu muốn hỏi cái gì.

"Đêm qua em uống say, sợ em không tự chăm sóc bản thân được nên anh ngủ lại trông."

"Vậy à? Vậy em... có làm chuyện gì kỳ lạ hay không?" Lục Dương thật cẩn thận hỏi.

Tông Chính Hải nhìn về phía Lục Dương, cho đến khi nhìn đối phương đến sợ đến mất hồn mới chậm rãi trả lời: "Không có."

Nếu như không tính đang nằm trên đường đột nhiên ngồi dậy không nói một lời cười ngây ngô, không tính cảm thấy nóng không nói hai lời bắt đầu cởi quần áo, không tính tay chân đều quấn lên muốn tìm đồ ôm thì hẳn là không có làm chuyện gì kỳ lạ.

Tông Chính Hải vừa nghĩ mình bị dày vò cả đêm vừa ngồi dậy: "Anh về phong rửa mặt trước đây. Em làm vệ sinh xong thì xuống lầu ăn sáng."

"Dạ... dạ được, em lập tức đi xuống!" Lục Dương liên tục gật đầu.

Không đi nghĩ lại và nhớ lại, ít nhất đối phương trấn định tự nhiên an ủi Lục Dương.

Mặc dù đáy lòng hắn hiểu rõ dựa vào tính cách của Tông Chính Hải, cho dù mình có lật trời thì hắn chỉ sợ cũng có thể nói ra "không có việc gì", "không cần lo lắng" mà thôi.

Bữa sáng ăn là món bánh bao thịt cua và cháo hải sản. Lục Dương cho rằng mình trải qua bữa tiệc cua ngày hôm qua sẽ ghét ăn tất cả món liên quan đến cua.

Trên thực tế khi cậu chân chính cầm lấy bánh bao thịt cua nóng hổi cắn lên hai cái, vẫn cảm thấy ăn ngon đến mức thiếu chút nữa muốn nuốt đầu lưỡi mình vào như cũ.

"Tối hôm qua ngủ ngon không?" Thím Trương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Lục Dương hỏi.

"Dạ, ngủ rất ngon. Ngày hôm qua thím Trương vất vả rồi!" Lục Dương lấp đầy bụng tâm tình vô cùng tốt.

Thím Trương thấy biểu cảm của cậu không giống như giả vờ bèn yên lòng: "Vậy là tốt rồi, kỳ thật uống chút rượu sẽ ngủ ngon hơn bình thường. Nhưng không thể mê rượu được, đặc biệt là lúc xã giao bên ngoài!"

Lục Dương kỳ thật là người có tính tiết chế, tối hôm qua nếu như không phải ở nhà cậu cũng không dám yên tâm lớn gan như thế. Cho nên nghe thấy thím Trương dặn dò cậu lập tức tỏ vẻ mình tuyệt đối không uống rượu với người xa lạ bên ngoài.

Lúc này Tông Chính Hải đi vào phòng ăn, nhìn thoáng qua Lục Dương sau đó ngồi vào vị trí trên của mình.

Tối qua gần như cả đêm hắn không ngủ. Mặc dù thức đêm đối với đàn ông tráng niên không tính là chuyện gì lớn. Nhưng nếu cậu nhóc nằm bên cạnh liên tục làm bạn quan tâm không biết lúc nào sẽ có các loại "nhu cầu", chỉ sợ cũng rất khó thả lỏng ngủ ngon một giấc.

Thím Trương rất quen thuộc với Tông Chính Hải, thấy quầng mắt hắn thâm thì biết tối qua hắn ngủ không ngon. Vì thế bất mãn nói: "Không phải nói nghỉ ngơi sớm một chút sao? Tại sai nhìn giống như không có tinh thần vậy?! Tối hôm qua sẽ không lại bận rộn chuyện của công ty chứ, bận rộn đến rất muộn hả?"

Tông Chính Hải nghe thím Trương nói vẫn chưa có phản ứng gì thì Lục Dương ngược lại chột dạ nói: "Không... không có!"

Động tác của thím Trương và Tông Chính Hải nhất trí nhìn về phía Lục Dương tự "chui đầu vô lưới".

Thím Trương kỳ thật không biết Lục Dương đang nói cái gì, nhưng trong lòng Tông Chính Hải rất rõ. Ngay lúc Lục Dương sắp không đánh đã khai thì Tông Chính Hải nghĩ tới một đề tài có thể dời đi lực chú ý của thím Trương "che chở" Lục Dương.

"Sắp tới chính là lễ Quốc khánh 1 tháng 10 được nghỉ dài hạn. Ba muốn tham gia hội họp với mấy bạn già, A Du và Dịch Giai muốn đi du lịch kỷ niệm 5 năm. Đến lúc đó bọn họ đều không ở trong nước. Cho nên Hi Hi và Hạo Hạo sẽ tới Thân Thành ở một tuần."

Thím Trương nghe

Bạn đang đọc Nam Chính Xuất Sắc Nhất của Triều Triều Mộ Tịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.