Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Viện Bảo Tàng Nội Tạng

Phiên bản Dịch · 1701 chữ

"Cậu, đi đến phòng bếp tro cốt ở khu B"

Người hình nộm không quan tâm đến phản ứng của mọi người mà giơ bàn tay đầy vết nứt nẻ chỉ vào một người.

Đó là một người đàn ông trạc tuổi 30, anh ta chọn bộ đồ đầu bếp đầy vết cháy xém, ở thắt lưng treo một khuôn mặt bị cháy đen, trên tay cầm theo một chiếc xẻng đẫm máu.

Nhìn thấy người hình nộm chỉ vào mình, người đàn ông không khỏi kịch liệt run rẩy, còn tưởng rằng bản thân mình cũng sẽ bước theo vết xe đổ của hai người kia…

Sau khi nghe xong lời nói của người nộm, lúc này anh ta thở phào nhẹ nhõm, run rẩy hỏi: " phòng Bếp Tro Cốt khu B, ở, ở đâu?"

Đây là lần đầu tiên anh đến nơi đây, làm sao anh có thể biết được phòng Bếp tro cốt ở đâu được chứ?

"Sẽ có người đưa cậu đến đó."

Ngay khi giọng nói của người hình nộm vừa dứt thì một đôi tay quỷ dị vặn vẹo từ trên mặt đất vươn ra, nắm lấy hai chân của người đàn ông, trực tiếp kéo xuống đất, biến mất.

Khó như vậy cũng được sao?

Có người ở trong lòng yên lặng phun tào một câu.

Tiếp theo, người hình nộm sắp xếp an bài cho ba người nữa, tất cả đều ở một cảnh tượng nào đó ở khu B.

Xem ra, mười người bọn họ là chuyên môn phụ trách khu vực B này.

Tiêu Nhược Thần lạnh nhạt quan sát tất cả những điều này từ một góc khuất, cho đến khi người hình nộm đem ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô gái ở phía sau, trên khuôn mặt anh ta hiện ra một nụ cười ẩn ý ...

"Cô, đến nhà ga ban đêm ở khu B."

“Được, được.” Cô gái không dám nói thêm gì nữa.

Cùng với số người ngày càng ít đi ở đây, rất nhanh liền đến lượt Tiêu Nhược Thần.

"Cậu...."

Nhưng lần này, người hình nộm cũng không nói thẳng Tiêu Nhược Thần sẽ đi nơi nào, mà là nhìn chằm chằm Tiêu Nhược Thần thật sâu, ánh mắt thâm thúy mà xa xôi.

Dư lại người đàn ông xăm hình và người thanh niên đội mũ lưỡi trai đều có chút khó hiểu, không rõ vì sao đến lượt của anh thì liền tạm dừng?

Sau nửa ngày ...

Người hình nộm sâu kín mở miệng nói: "Cậu đi ... viện bảo tàng nội tạng..."

Nói xong, một tấm card màu đen đột nhiên bay tới, rơi xuống trên tay của Tiêu Nhược Thần.

Tiêu Nhược Thần ánh mắt lóe lên, cổ tay khẽ nhúc nhích, liền đem tấm card giấu đi.

Dưới chân xuất hiện hai bàn tay vặn vẹo, nắm lấy cổ chân anh và đem anh kéo xuống đất.

Trước khi đôi mắt tối sầm lại, Tiêu Nhược Thần nhìn thấy trong mắt hai người kia đều mang theo một chút khó hiểu, tựa hồ không hiểu vì sao người hình nộm lại đưa cho hắn một tấm thẻ.

Mà trên tấm thẻ lại viết cái gì?

Bọn họ cũng không biết.

Trước mắt một mảnh tối đen, chìa tay không nhìn thấy năm ngón tay, giống như rơi xuống nước sông lạnh như băng, lực ép không nói nên lời từ bốn phương tám hướng đánh úp lại, khiến cho hô hấp của Tiêu Nhược Thần có chút không thoái mái.

Nhưng rất nhanh sau đó, tất cả đều biến mất.

Anh xuất hiện ở trong một viện bảo tàng, ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn chiếu vào khuôn mặt không biểu tình của anh, trông lạnh lùng đến đáng sợ.

Đây là điều tất nhiên, dù sao thì khuôn mặt của anh bây giờ chính là của tấm da người kia!

Anh quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, mấy ngón tay đầy máu trên bức tường từ từ rụt trở lại.

Nơi này chính là viện bảo tàng nội tạng sao?

Tiêu Nhược Thần suy nghĩ một chút, cũng không có vội vã đi tìm hiểu nơi này, mà lấy ra tấm thẻ khi nãy người hình nộm đưa cho anh, sau đó nhìn về phía ánh đèn yếu ớt.

Trên tấm thiệp đen tuyền, một vài từ được viết bằng mực màu đỏ sặc sỡ ...

Thẻ thợ săn ...

Anh lật lại tấm thẻ nhìn xem thì thấy phần giới thiệu của từ này được viết ở phía sau

Người chơi đóng vai thợ săn, ở trong viện bảo tàng nội tạng, săn bắt khách mời từ bên ngoài.

Nhắc nhở: Miễn là bạn mặc quần áo làm việc thì khách mời sẽ không thể làm bạn bị thương

Sau khi ánh mắt rơi vào từ cuối cùng, tấm thẻ đen trong phút chốc liền bùng cháy. Nhưng không hề có cảm giác bỏng rát, chỉ trong nháy mắt nó đã biến thành tro bụi và rơi lả tả xuống mặt đất.

" Thợ săn sao?"

Tuy nhiên, Tiêu Nhược Thần đã đọc thuộc hết các thông tin có trên tấm thẻ, vẫy tro tàn trên tay, trên khóe miệng nở một nụ cười rạng rỡ.

Công bằng mà nói, công việc của anh phỏng chừng là việc đơn giản và an toàn nhất trong toàn bộ phó bản ngôi nhà ma ám đang gào thét.

Dù sao, chỉ cần anh mặc quần áo làm việc thì những người khách mời đến nhà ma đang gào thét cũng không thể làm thương tổn đến anh.

Nếu để cho người đàn ông có hình xăm và những người khác biết chuyện này, họ chắc chắn sẽ hâm mộ đến chết, thầm nghĩ vận cứt chó của anh thật tốt!

Nhưng điều này thực sự chỉ là vận cứt chó ư?

Đừng đùa....

Phải biết rằng, Tiêu Nhược Thần đã chú ý đến bộ da người này ngay khi anh vừa mới bước vào cửa.

Anh tin rằng vật này chắc chắn không chỉ là thứ để hù dọa bọn họ!

Sau đó anh liền để ý thấy ở trên khung cửa có một cái móc, dễ nhận thấy là dùng để treo tấm da người.

Nếu nó được đặt chỗ đó, Tiêu Nhược Thần mặc nhiên cho rằng bộ da người này cũng là một trong những bộ quần áo lao động mà họ có thể chọn!

Bây giờ xem ra ý tưởng của anh là hoàn toàn chính xác ...

Sau khi sửa sang lại bộ da người khô quắt trên cơ thể mình, Tiêu Nhược Thần không chút để ý đi lại trong viện bảo tàng nội tạng khổng lồ này.

Sau khoảng mười phút, anh khó khăn lắm mới đi bộ hết.

Không thể không nói, bảo tàng nội tạng này thật sự rất lớn, chắc chắn một lát nữa thời điểm truy bắt đến chắc hẳn sẽ vô cùng kích thích đúng không?

Tiêu Nhược Thần cười nhẹ, rồi sau đó liếc nhìn vị trí được đặt ở trung tâm của Bảo tàng nội tạng.

Bây giờ là năm giờ hai mươi tám, nhưng không biết là buổi sáng hay buổi chiều.

Thừa dịp lúc vẫn chưa có khách mời đến, trong lòng Tiêu Nhược Thần với tâm lý muốn thưởng thức các tác phẩm nghệ thuật mà bắt đầu đánh giá những đồ vật đang được trưng bày trong viện Bảo tàng nội tạng

"Quả thận thật to ~" Tiêu Nhược Thần nhìn thấy một quả thận bị ngâm trong thứ chất lỏng màu xanh lục không biết tên, trong mắt tràn đầy vẻ thưởng thức, cũng không có một tia chán ghét gì.

"Chà, cái chân này treo ở vị trí không tồi, rất có mỹ cảm..."

"Đôi mắt này ai làm cho? Như thế nào một chút điểm nhấn cũng không có? Thật sự là ... giống như đôi mắt của một người mù."

Trong khi Tiêu Nhược Thần đang chiêm ngưỡng những tác phẩm nghệ thuật này, cách đó không xa truyền đến tiếng mở cửa nặng nề.

Điều này làm cho mắt anh lóe sáng, anh cười mỉm rồi lùi thân thể và biến mất ở trong bóng tối ...

Cuối cùng cũng phải làm việc ...

...

"Ha, cái tên đầu bếp đó không đáng sợ một chút nào!"

Một người đàn ông cầm cái một đầu, trên cổ thì trống rỗng nói một cách khinh thường: "Hơn nữa mùi vị cũng không ngon, có mùi khét."

“Không ngon mà ngưới còn ăn nhiều như vậy.” Một người phụ nữ cùng nhóm phàn nàn.

Toàn thân cô ta đều được bao phủ bởi những miếng vá màu sắc khác nhau, giống như được khâu lại với nhau bởi một đống thịt nát vậy!

“Không ăn để làm gì.” Nam nhân nói xong liền bắt đầu đánh giá toàn bộ cảnh tượng mới này.

Trong viện bảo tàng mờ ảo trưng bày đủ loại vật trưng bày, ở bên trong lớp vỏ kính trong suốt tỏa ra một bầu không khí kỳ quái thuộc về nơi này.

'Bùm! '

Không ngờ, cánh cửa của viện bảo tàng bị đóng lại, một bản nhạc quỷ dị vang lên.

"La la la la ~ Hai vị khách thân mến, chào mừng đến với viện Bảo tàng nội tạng..."

Tiêu Nhược Thần từ trong bóng tối đi ra, cầm trong tay một chiếc cưa điện nhuốm máu, kéo trên mặt đất phát ra tiếng động chói tai.

"Con trùng nhỏ, hy vọng hương vị của ngươi có thể ngon hơn một chút!"

Người đàn ông không hề sợ hãi, ngược lại còn cười điên cuồng. Sau đó, anh ta ngẩng đầu lên và nhào về phía Tiêu Nhược Thần…

'ong ~ ong ong ~'

Tiêu Nhược Thần cũng cười, cưa điện trong tay hướng về phía đó cắt qua, người đàn ông trong nháy mắt tách ra làm hai.

Máu tươi nóng bỏng văng lên trên mặt, nhuộm đỏ cả người anh...

Sau khi liếm máu thấm vào, Tiêu Nhược Thần tựa tiếu phi tiếu nói......

"Khách mời, hương vị của ngài không được ngon lắm~"

Bạn đang đọc Nam Diễn Viên Tới Từ Bệnh Viện Tâm Thần của Bạch Sắc Quan Mộc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Le_Thuy_Sol
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.