Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1886 chữ

Học sinh năm hai đại học A – Giang Lạc Nghiên đang ngồi cắm mặt vào ipad diệt boss trong phòng ký túc xá thì bị một vật thể bay thẳng vô mặt không thương tiếc.

Trước mắt tối mịt, Giang Lạc Nghiên trong phút chốc ngẩn người. Sau đó liền nhanh tay lấy cái gối ra khỏi khuôn mặt đáng thương của mình.

Màn hình ipad hiện một từ rõ to " LOSER "

Giang Lạc Nghiên nghiến răng, la to:

" La Bội Bội! "

" Cậu xem bây giờ là mấy giờ? Mau chuẩn bị đi học đi " Cô gái tên La Bội Bội đang đứng trước gương chuẩn bị rửa mặt liền quay lại trừng mắt với cô.

" Không đi! " Giang Lạc Nghiên tuyên bố một cách hùng hồn sau đó ngóc đầu ra khỏi giường ngẩng lên trên nói thêm:

" Cậu điểm danh giúp tớ, Tiểu Nhiên "

" Năm hai rồi mà cậu còn lười biếng như vậy rồi sẽ có người thay trời hành đạo trừng phạt cậu! " Tần Khả Linh vừa mở cửa ký túc xá nghe Giang Lạc Nghiên nói thế liền thuận miệng buông một câu đe dọa.

Bạn học Giang Lạc Nghiên dường như đã quá quen thuộc với hoàn cảnh này, cô chỉ cười hì hì rồi cắm mặt vào ipad chơi lại trận thua lúc nãy.

Ba cô bạn cùng phòng ký túc xá cũng chẳng lạ lẫm gì với việc này. Năm nhất đại học ba người bọn họ thay phiên điểm danh cho Giang Lạc Nghiên không biết bao nhiêu lần. Điều đáng nói là, cô bạn này của bọn họ may mắn tới mức giáo viên chưa bao giờ phát hiện ra sự việc lừa lọc này. Cứ như thế, số lần đến giảng đường dự thính của sinh viên Giang Lạc Nghiên năm nhất đại học A ít dần.

" Nghiên Nghiên, cậu phải đi mua nước rửa tay cho tớ nếu cậu không đi học đấy " Lệ Dẫn Nhiên vừa nói vừa đóng cửa phòng lại.

Giang Lạc Nghiên vẫn tiếp tục cắm cúi diệt boss.

Thật ra sâu trong lòng Giang Lạc Nghiên vẫn muốn làm một con ngoan trò giỏi, vẫn muốn đi học đầy đủ. Nhưng tiếc rằng cho dù cô có làm quen với việc học bao nhiêu lần đi nữa thì việc học vẫn không muốn làm quen với cô! Nếu muốn hỏi chuyện không thể nhất trong cuộc đời này là gì thì đó chính là đem từ " học " gắn lên con người của Giang Lạc Nghiên. Đi học cái quái gì, dù có học một trăm buổi đầu óc của cô vẫn không thể hiểu được bộ môn hóa phân tích chết tiệt đó. Tất cả là tại hóa phân tích, không phải tại cô!

Mãi cho tới khi màn hình hiện dòng chữ vàng chói " Winner " Giang Lạc Nghiên mới mỉm cười thỏa mãn. Cô vươn vai một cái, lật chăn và bước chân ra khỏi giường đi tới bàn ăn. Đưa mắt liếc sơ qua chiếc bàn ăn vừa vặn bốn người ngồi, cô đưa tay cầm chai dưỡng ẩm hàng hiệu mới mua của La Bội Bội lên xem. Hàng hiệu quả nhiên là hàng hiệu, đụng vào liền thấy thích tay, mùi hương cũng không tệ.

Giang Lạc Nghiên đưa tay ấn xuống lấy một phần nhỏ định thay người bạn tốt của mình dùng thử trước, nào ngờ ấn mãi không ra giọt nào. Với tính cách nóng nảy của mình, cô mạnh tay ấn liên tục vào cái nắp dạng vòi.

Vẫn không ra một giọt dưỡng ẩm nào?

Giang Lạc Nghiên mạnh tay xoay cái vòi một cái.

Rắc.

Một âm thanh vang lên.

Chai dưỡng ẩm hàng hiệu hơn một trăm tệ mới mua của La Bội Bội giờ đây đã bị Giang Lạc Nghiên làm gãy mất phần nắp.

" Mẹ nó, hàng hiệu cái quái gì, đều là gạt người cả! " Giang Lạc Nghiên một tay cầm chai dưỡng ẩm, một tay cầm phần nắp bị gãy, cắn môi nghĩ thầm trong lòng.

Đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ

Cũng không ngờ là trời mưa.

Đứng nghĩ ngợi một lúc, Giang Lạc Nghiên với tay cầm ô đi ra ngoài. Nghĩ đi nghĩ lại thì cơn giận của La Bội Bội vẫn đáng sợ hơn cơn mưa ngoài kia. Nếu lúc cô bạn tốt của Giang Lạc Nghiên trở về nghe tin mỹ phẩm của mình bị Giang Lạc Nghiên làm ra bộ dạng này chắc chắn cô sẽ không toàn mạng với La Bội Bội.

Nhưng mà có chết Giang Lạc Nghiên cũng không ngờ được quyết định đi cửa hàng tiện lợi của mình lại có sức mạnh xoay chuyển cuộc đời mình.

Trong cửa hàng tiện lợi, Giang Lạc Nghiên vẫn đang chăm chú nghiên cứu một dãy nắp chai treo lủng lẳng trên kệ. Nếu biết sớm có nhiều loại nắp như này cô đã mang theo chai mỹ phẩm tới đây. Đang mãi nghĩ ngợi xem loại nắp nào khớp với chai mỹ phẩm của Bội Bội, một giọng nói khá quen thuộc truyền tới bên tai Giang Lạc Nghiên:

" Lạc Nghiên? " người đó gọi tên cô.

Giang Lạc Nghiên theo quán tính đưa mắt lên nhìn. Một khuôn mặt khá quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt. Cô cố gắng lục lọi trong trí nhớ của mình để xem mình đã nhìn thấy khuôn mặt này ở nơi nào. Giây phút Giang Lạc Nghiên nhớ ra khuôn mặt kia cũng chính là lúc cô lâm vào bế tắc:

" Triển Triển? "

" Tớ đây, lâu quá không gặp! " người bạn Triển Triển kia nở một nụ cười nhìn Giang Lạc Nghiên.

" Đúng là lâu thật " Giang Lạc Nghiên cố gắng nặn ra một nụ cười tự nhiên hết mức.

Trên đời này, có những người dù có chết Giang Lạc Nghiên cũng không muốn gặp lại:

Thứ nhất, người cô thích thời cấp ba.

Thứ hai, bạn học cũ thời cấp ba.

Mà vị bằng hữu đang đứng trước mặt kia lại chính là bạn học cũ của Giang Lạc Nghiên. Hơn thế, lại còn là họ hàng xa của người thứ nhất.

" Bạn còn thích anh họ mình không? " Quả nhiên chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến.

Giang Lạc Nghiên nghe thấy tim mình đập như muốn vỡ tung, lòng bàn tay bắt đầu chảy mồ hôi, bộ não lập tức trở nên căng thẳng.

Thấy bạn học cũ của mình yên lặng một hồi lâu, cô nàng Triển Triển kia định mở miệng nói thì bỗng nhiên Giang Lạc Nghiên mở miệng cướp lời:

" Bạn nói gì thế? "

" Mình đã có bạn trai rồi! "

" Hôm nay mình tới đây cùng anh ấy! "

Một lần mở miệng nói hẳn ba câu, câu nào cũng là nói dối.

Giang Lạc Nghiên thấp thỏm trong lòng. Tuy đây không phải lần đầu nói dối nhưng một lúc nói dối nhiều như thế cô có chút không quen. Lỡ như..lỡ như bạn ấy hỏi tiếp " bạn trai bạn đâu? " thì cô phải trả lời thế nào đây?

" Thế bạn trai bạn đâu? " Quả nhiên, ông trời đúng là có tai nghe thấy tiếng lòng của cô.

Giang Lạc Nghiên lại một lần nữa rơi vào trạng thái đầu óc trống rỗng.

Phóng lao thì phải theo lao.

Giang Lạc Nghiên xoay người, đưa tay kéo đại một người con trai gần cô nhất, dùng động tác khoác tay thân mật nhất, giọng nói ngọt tới mức cô không tin vào tai của mình:

" Bạn trai của mình! "

Người nọ bị kéo đột ngột bây giờ lại nghe thêm câu này của Giang Lạc Nghiên cơ thể bỗng cứng đờ trong giây lát. Cúi đầu nhìn Giang Lạc Nghiên với ánh mắt như chạm phải một người không bình thường. Đáng tiếc, Giang Lạc Nghiên lúc này sợ đến mức đầu còn không dám ngẩng, bất chấp khoác tay người nọ, trong lòng mong cầu người nọ không nói gì, tốt nhất là người câm!

" Đẹp trai thế! " Giang Lạc Nghiên nghe Triển Triển thốt lên định ngẩng đầu nhìn xem nhan sắc người nọ như nào thì bị bồi thêm một câu:

" Hai người tới đây mua gì mà mỗi người đứng một hướng vậy? "

Cái ngẩng đầu của Giang Lạc Nghiên chưa kịp hoàn thành đã bị khựng lại.

Nuốt một ngụm nước bọt.

Giang Lạc Nghiên xoay người, đưa tay với lấy mặt hàng gần nhất, giọng có hơi run run:

" Chúng tớ mua cái này! "

Bạn học cũ Triển Triển trợn tròn mắt nhìn mặt hàng trên tay cô, người nọ cũng bất ngờ nhìn thứ cô đang cầm trên tay. Mãi tới năm giây sau, Giang Lạc Nghiên mới đủ dũng khí nhìn rõ bản thân đang cầm gì trong tay.

Là bao cao su..

Mẹ nó, thế mà lại là bao cao su!

Đã vậy còn là Durex Comfort dành cho người có kích cỡ lớn!

Ngụm nước bọt thứ hai được nuốt xuống.

Giang Lạc Nghiên lại lỡ tay phóng thêm một cây lao nữa, mà cây lao này một khi đã phóng đi thì không thể không theo.

" Như cậu thấy đó, chúng tớ đang rất hạnh phúc! "

" Chúng tớ cũng không định mua mỗi loại này! "

" Bọn tớ về trước, khi nào họp lớp gặp lại! "

Nói rồi Giang Lạc Nghiên đưa tay vơ hết tất cả các loại bao cao su khác nhau của Durex, tổng cộng là năm hộp rồi nhanh chóng kéo tay người lạ kia về phía quầy thanh toán.

Thu ngân nhìn Giang Lạc Nghiên với ánh mắt kinh ngạc, cô chỉ nhìn lại và cố nặn ra một nụ cười. Lén liếc nhìn về đám người đang chờ thanh toán, cô có thể cảm nhận rõ rệt ánh mắt kinh ngạc của họ ở đằng sau cô..

" Tổng cộng hai trăm chín mươi hai tệ thưa quý khách " thu ngân vừa mở miệng vừa đem những hộp bao cao su bỏ vào một cái túi.

Giang Lạc Nghiên trợn tròn mắt, bao cao su thôi mà gần ba trăm tệ, thật là muốn chém người! Đưa tay vào trong túi quần, Giang Lạc Nghiên rút ra tờ năm mươi tệ.

Thế quái nào chỉ có năm mươi tệ!

" Cho hỏi hộp nào rẻ nhất vậy? " cô ngẩng đầu nhìn thu ngân nhỏ giọng hỏi.

" Hộp rẻ nhất là năm mươi chín tệ! "

Vẫn còn thiếu chín tệ..

Cố gắng nuốt thêm một ngụm nước bọt thứ ba.

Giang Lạc Nghiên đầu không ngẩng lên, mắt chăm chú dán vào hộp bao cao su năm mươi chín tệ:

" Bạn trai, có thể cho người bạn gái này mượn chín tệ mua bao cao su không? "

---------------------------------------------------------------------

Lưu ý: chương mới sẽ được update tại wattpad chính chủ của tác giả sớm hơn 3 ngày so với các trang web khác.

Wattpad: @stubborn_abys09

Bạn đang đọc Năm Mươi Tệ Đổi Được Một Tình Yêu sáng tác bởi stubborn_abys09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi stubborn_abys09
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.