Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh hùng cứu mỹ nhân cuồng đ-t Đường Văn Nhã

Tiểu thuyết gốc · 2993 chữ

Diệp Vô Ưu vừa xuống tới, có một bóng người vẫy tay chào hắn, một bên cầm bảng tên, chào ngài có phải Diệp tiên sinh không một giọng nói đầy nho nhã lịch sự, đúng rồi còn ngươi là, Diệp Vô Ưu nhìn nàng hỏi?

chúng tôi là đối tác với ngài đây, ta là thư ký, ta tên Đường Văn Nhã, rất vui được quen biết với ngài, nàng mỉm cười đưa tay ra nhìn hắn, à rất vui được gặp cô, cô đường, hắn cũng đưa tay ra nắm vào một cổ mềm mại trên bàn tay nàng truyền tới.

mời ngài lên xe, hai người cùng bước vào xe, chạy tới công ty hai người xuống xe, bảo an chạy tới mở cửa cho hai người.

Mời Diệp tiên sinh đi theo ta, hai người vừa vào thang máy lên tầng cao nhất công ty, vừa vào một cổ sang trọng xa hoa trước mặt đầy cao sang, Diệp Vô Ưu vừa đi theo Đường Văn Nhã, đi tới một cửa phòng gõ cửa, sếp tổng đối tác bên ta đã tới.

Ừ, vào đi một âm dễ nghe vang lên, Diệp tiên sinh mời vào, hai người vừa vào, sếp tổng Diệp tiên sinh đã tới, ừ ngồi đi.

Trước mắt Diệp Vô Ưu một cô gái đầy xinh đẹp gợi cảm tràng đầy lạnh lùng nhìn hắn, chào Diệp tiên sinh, ta tên Lý Mộ Tuyết rất vui được gặp ngài, đây là bảng hợp đồng mời ngài xem.

Diệp Vô Ưu nhìn hợp đồng hài lòng, nếu trong 7 ngày, nếu quá hạn không giao đủ hàng đền gấp 3 lần, được rồi lý tổng cùng ký thôi, được thế là hai bên ký vào hợp đồng.

Nhìn mặt Lý Mộ Tuyết, lạnh lùng coi chuyện này như chuyện nhỏ vậy không đáng kể mặt lạnh lùng nhìn nói, vậy mời diệp tiên sinh đi thong thả, vẻ mặt này như đuổi khách.

Xin lỗi diệp tiên sinh mời ngài ạ, Đường Văn Nhã, lại là người có lễ phép xin lỗi hắn, Diệp Vô Ưu chỉ là muốn ký kết hợp đồng làm ăn xong rồi về nước, hắn không muốn hại người, nhưng lúc Lý Mộ Tuyết nhìn hắn, cao cao tại thượng làm hắn rất khó chịu.

Đường Văn Nhã xuống lầu nói, Diệp tiên sinh, ngài muốn ở đây mấy ngày, nàng mỉm cười hỏi" ừ ta cũng có việc chắc tuần sau ta sẽ về, vậy ta có một chỗ cho diệp tiên sinh, mong tiên sinh đừng chê.

Vậy cảm ơn, Đường tiểu thư, vừa nói chuyện hai người đã tới một khách sạn cao cấp, Đường Văn Nhã cũng có chuyện gấp không bồi hắn được, Diệp Vô Ưu đạt một chỗ vừa vào phòng, hắn nằm xuống giường suy nghĩ về những gì mình đã trãi qua, không có hệ thống làm sao hắn có được nhân sinh đầy vui vẻ như vậy.

Nằm một hồi hắn lại suy nghĩ tới Lý Mộ Tuyết, nàng tràng đầy lạnh lùng và khinh người, giống như là mình cần nàng ta, chứ không phải, nàng ta cần hắn.

Đúng rồi còn gói quà thưởng độ thiện cảm của Lâm Huyền Mai, nhớ đến mẹ hắn đầy nóng bỏng kê ba hắn lại ngóc đầu lên, không được nghĩ lung tung nữa, mấy ngày nữa là về với các nàng rồi.

Mở ra gói quà, Diệp Vô Ưu vừa mặc niệm.

Đinh. . .chúc mừng ký chủ nhận được chưởng khống thời gian, mẹ nó thật là tuyệt vời, đúng là kỹ năng nghịch thiên mà.

Đinh. . . chúc mừng ký chủ nhận được 30 thể chất, sao nhiều vậy ta không lẽ lúc trước nhờ thăng cấp hệ thống mà càng tăng lên, Diệp Vô Ưu ngạc nhiên khó tin.

Thể chất của hắn lúc trước 130 giờ lên 160 ,lúc này một cổ sung sướng tràng ngập cơ thể làm hắn rên rỉ không thôi.

Sau mười phút cảm giác sung sướng đã qua, hắn thấy đồ tắm rửa nhìn vào gương, một khuôn mặt đầy đẹp trai, Diệp Vô Ưu nhìn vào gương mà nhìn qua nhìn lại, ngắm một hồi lâu hắn xuống dưới khách sạn ăn, khách sạn này có một phòng ăn đầy sang trọng rất có nhiều con ông quyền quý ăn ở đây.

Ăn xong no nê hắn xuống phố đi dạo, lòng hắn buông lỏng, đột nhiên hắn thấy một người, không ai khác là Đường Văn Nhã, sao nàng ta lại ở đây, Diệp Vô Ưu cười định qua chào hỏi?

Này Đường Văn Nhã em không thấy sao đây là bạn gái anh, chán ghét à chúng ta chỉ là bạn bè thôi, sợ gì chứ công khai luôn cô ta làm gì được.

Tại sao anh lại làm vậy, quay lại với em đi, Đường Văn Nhã khóc lóc van xin hắn, tụi mày thấy không nó giống như con điếm mà quỳ xuống đòi quay lại với tao kìa, nhìn mặt em lúc trước cũng đẹp đấy nhưng anh chơi chán em rồi, hắn vỗ vỗ vào mặt nàng mà nói.

Muốn anh tới vậy à, được thôi tụi mày có muốn chơi nó không tối nay nó là của tụi mày, thanh niên nói ra, thật hả đại ca em muốn nó lâu rồi mà không được chơi, bắt nó lại, đám côn đồ cười dâm đãng mà kéo nàng lại cười tà.

Em muốn quay lại với anh đúng chứ làm thỏa mãn anh em của anh đi rồi hai ta quay lại, thanh niên cười tà mà nhìn nàng, cường ca có cần như vậy không, tội nàng ta lắm, cô nàng kê bên hắn cũng nói đầy nũng nịu.

Vương Lại Cường anh và nàng ta ở với nhau còn em, em trao cho anh hết mọi thứ rồi sao anh lại bỏ em, em biết tại sao không tại anh chán em rồi, Phương Ngọc Lan có biết hai ta là bạn thân thiết với nhau mà sao lại, Đường Văn Nhã vừa khóc vừa chỉ vào Vương Lại Cường, Phương Ngọc Lan nói.

Cường ca chán em thì có anh thôi tối nay tụi anh sẽ cho em dục tiên dục tử, thôi tụi mày đem nàng ta chơi đi thoải mái, một bên Phương Ngọc Lan ngã vào lòng ngực hắn mà ôm, Vương lại cường có ngày tao sẽ trả thù mày đợi đó.

Trả thù tao mơ tưởng, tao là thiếu gia nhà họ vương người nào dám đụng tới tao chứ, mày cố lo cho mày đi Đường Văn Nhã.

Nàng xanh mặt chứng kiến Vương Lại Cường hôn lên Phương Ngọc Lan người bạn thân thiết nhất của nàng.

Khà khà tối nay chơi được con đĩ cực phẩm rồi, cái tên ngu ngốc Vương Lại Cường, tưởng chúng ta tung hô hắn đắc ý, không phải hắn có là con cháu của nhà họ vương là tao đấm mặt tên cặn bã hắn rồi, 3 tên lưu manh nói.

Hôm nay cô em này là của chúng ta hưởng dụng rồi, 3 tên lưu manh cười tà đầy dâm đãng nhìn Đường Văn Nhã, nàng xanh mặt cầu xin, tha cho ta đi các ngươi đừng làm vậy.

Một tên lưu manh cười tha cho em cực phẩm như em làm tụi anh nứng quá nè sao mà tha được, tới tao làm trước, vừa mới nói một bóng người lấy cây gậy đập lên đầu một tên lưu manh, kéo tay Đường Văn Nhã dạy chạy đi.

Con mẹ nó là thằng nào, tụi bây chém nó, một bên Đường Văn Nhã thấy người cứu mình là Diệp Vô Ưu, nàng ngạc nhiên nhìn hắn, 3 tên lưu manh rất nhanh dí kịp 2 người, mày đi ra chỗ khác hôm nay tao cao hưng tha cho mày vụ đánh vào người tao" một thằng cầm đầu lưu manh nói.

Vậy tụi tao đi nha, Diệp Vô Ưu cười nói dắt tay Đường Văn Nhã, mày thì có thể đi nó ở lại, Diệp tiên sinh đi đi, không cần lo cho em đâu, nàng vừa nói vừa gục đầu xuống.

Không được nêu đi anh và em cùng đi, Diệp Vô Ưu cười nhìn nàng nói, hừ mày định làm anh hùng cứu mỹ nhân sao, tụi mày lên thế là ba tên lưu manh xong tới đánh Diệp Vô Ưu, Diệp Vô Ưu để Đường Văn Nhã ở phía sau làm tim nàng đập rộn lên không lẽ mình yêu rồi sao, hai bên đánh với nhau. 30 phút sau Diệp Vô Ưu đánh 3 tên lưu manh máu me đầy người tụi hắn cầu xin tha thứ, đại ca tha cho em đi tui em không đụng tới anh nữa đâu.

Thật ra Diệp Vô Ưu đâu bị thương gì hắn chỉ giả vờ bị thương cho Đường Văn Nhã có độ thiện cảm với hắn mà thôi.

Các ngươi đi đi nếu gặp lần sau ta bẻ gãy tay 3 tụi mày, Diệp Vô Ưu thở hổn hển nói.

Vâng vâng vâng.

3 tên kia chạy mất tiêu, Đường Văn Nhã lúc này tới nói anh có sao không, à không sao chỉ đau một chút thôi, anh chảy máu rồi kìa Đường Văn Nhã hốt lên nói.

Hai người vào khách sạn, Diệp Vô Ưu lúc này cũng được băng bó lại, Đường Văn Nhã ôn nhu ân cần nói với hắn, nàng nhìn Diệp Vô Ưu càng mê ly, hai người lại trò chuyện với nhau.

Giờ độ thiện cảm của Đường Văn Nhã đối với Diệp Vô Ưu đã là 65 rồi ưa thích hắn, nhưng hắn không muốn đột phá tình cảm này, hắn kích thích khi hai người quen nhau tình cảm nảy nở từ từ cả buổi tối hai người lại trò chuyện.

sáng hôm sau vì ấy nấy nàng ở lại chăm sóc cho Diệp Vô Ưu mà xin nghỉ, thế là từ ngày hôm đó nàng càng ngày càng ưa thích Diệp Vô Ưu hơn, hai người quen nhau đùa giỡn với nhau tràng ngập yêu thương, mấy ngày này độ thiện cảm của Đường Văn Nhã đã đạđuối cực kỳ mê luyến rồi, giờ phút này Vương Lại Cường không còn trong tim nàng nữa, mà thay vào đó hình bóng Diệp Vô Ưu chiếm lấy tim nàng.

Diệp Vô Ưu cực kỳ ôn như ôm lấy nàng, hôn lên trán nàng, tối nay em rảnh không vào phòng anh nhé, Đường Văn Nhã mê ly nhìn hắn, dạ tối nay em sẽ là người của anh, nàng hôn lên môi hắn hai người cho một nụ hôn dài đầy đắm đuối.

Vừa về đến phòng Diệp Vô Ưu vừa hôn lên bờ môi nàng đầy đắm đuối, Đường Văn Nhã ôm lấy cổ hắn mà đáp lại.

Hai người rời môi nhau, Diệp Vô Ưu nhìn nàng đầy yêu thương sờ lên mái tóc nàng, Đường Văn Nhã ôm lấy cổ hắn nói tối nay cho em làm nữ nhân của anh.

Tối nay anh sẽ cho em dục tiên dục tử thế là hai người chạm vào môi nhau mà hôn đầy đắm đuối.

Hắn hôn nàng, luồng cái lưỡi vào sâu bên trong miệng nàng tìm cái lưỡi thơm tho của nàng, hắn mút vào cái lưỡi nàng hai cái lưỡi trao đầy nước bọt tiếng kêu chùn chụt vang lên, làm ra sự dâm đãng của hai người.

Diệp Vô Ưu tìm cái lưỡi nàng ngậm vào mà hút say sưa hắn kéo cái lưỡi nàng ra vừa hút lấy rồi ngậm vào muốn ăn vào cái lưỡi nàng.

Đường Văn Nhã, được hắn hút ngậm cái lưỡi thơm tho của nàng làm nàng rên lên

Ô. .ô, sung sướng qua đi hắn buông tha cho cái lưỡi của nàng, hôn vào cái cổ nàng ngậm lấy mà hút, làm nàng sướng rên lên tay hắn bóp vào bầu vú nàng mà bóp làm nàng kêu a. . . a. . .ư. . . hắn ngồi dạy kéo áo nàng ra vú nàng lại hiện ra, làm Đường Văn Nhã, nàng ngượng ngùng.

Diệp Vô Ưu lại ôm nàng mà hôn lên bờ môi anh đào của nàng mà mút liếm lấy lưỡi nàng hút nước bọt vào trong người tiếng kêu chùn chụt vang lên, lại thêm tiếng kêu ừng ực hắn cở áo ngực nàng xuống, vú nàng lại bung ra nhảy tưng tưng đầy mê người.

Diệp Vô Ưu vừa nhìn mặt nàng liếc xuống vú Đường Văn Nhã, làm nàng ngượng ngùng che vú lại, cho anh xem, hắn lấy tay nàng ra cái vú nàng lại hiện ra tiếp, hắn cúi xuống ngửi lấy mùi thơm trên cơ thể nàng.

Không đợi lâu, hắn liếm sung quanh bầu vú nàng, làm Đường Văn Nhã nàng rên la đầy khoái cảm . . . anh ơi liếm. . . cái . . .vú . . . của em sướng quá . . . a. . . a . . . ân

Diệp Vô Ưu lại liếm thêm một vòng rồi quay lại núm vú nàng mà liếm làm nàng rên la đầy dâm đãng, a. . . a . . .ư. . . anh ơi. . . liếm cái. . . vú. . . ư. . .a . . .ân làm em sướng quá. . . em muốn . . . anh. . . Ô. . .ô. . . liếm mạnh vào bầu vú . . . ư. . . của em. . .

Diệp Vô Ưu đầy hưng phấn mà ra sức liếm, hắn ngậm vào vú nàng hút mạnh làm nàng la rên rỉ nước dâm thủy chảy lê láng.

A. . . a. . . ư. . . anh liếm em. . . ư. . . .sướng quá . . . làm l-n em. . . ra . . . sướng quá anh ơi. . . Đường Văn Nhã vừa rên la sung sướng vừa bắn dâm tinh, nàng co giật giật vì quá sung sướng.

Khà khà, đã ra rồi ư để anh liếm nó cho em, Diệp Vô Ưu vừa luồng xuống liếm bụng nàng xuống dưới chân nàng hắn kéo lên hột le nàng mà mút liếm, hút lấy nước dâm tinh nàng, hắn đẩy lưỡi vào l-n nàng mà khuấy vào, làm Đường Văn Nhã rên lên lại bắn lần hai.

A. . .a. . . a. . . ân . . . đúng . . . hút vào cái l-n của em đi . . . đẩy lưỡi vào sâu l-n của em anh ơi, sướng quá. . . a. . . ừ . . . ân. . . em lại ra nữa anh ơi mặt nàng đầy dâm đãng giật giật bắn người, nước dâm thủy chảy ồ ạt.

Diệp Vô Ưu há miệng ra mà nuốt hết, tiếng sột soạt vang lên, tiếng nuốt ừng ực đầy dâm dục, hắn ngồi dậy nhìn vào gương mặt le lưỡi giật giật đầy dâm đãng của nàng, hắn hôn lên môi nàng đưa cái lưỡi mà hút vào cái lưỡi nàng, hắn ngậm mà kéo khuấy lấy lưỡi nàng.

Hắn đứng lên nắm lấy tóc nàng mà kéo đánh lên khuôn mặt nàng, tỉnh đi mà bú vào con chim lớn của anh nữa, nàng ngồi dậy một cổ mùi hương nồng làm say mê, Đường Văn Nhã nàng nhìn lên hắn, thấy hắn cao cao tại thượng, làm nàng như mộng.

Nhanh lên con đĩ mút vào con chim lớn mà hầu hạ anh, nghe lời hắn một cổ nhục nhã cùng hưng phấn, nàng lè lưỡi liếm, từ từ, lúc này Diệp Vô Ưu nứng quá sao chịu được liếm, hắn lấy con chim lớn hắn đúc vào miệng nàng nhúng"

Ba ba ba"

Từng đợt nhúng không thương tiếc, con đĩ nãy làm mày sướng ra sao, giờ mày liếm vậy à, Diệp Vô Ưu vừa sỉ nhục nàng vừa nhúng.

Ba ba ba"

Vì sướng quá hắn nhúng nàng càng nhanh, làm nàng không thở được, hắn bỏ con chim lớn ra cho nàng dễ thở rồi hắn đúc vào mà nhúng tiếp.

Ba ba ba"

Diệp Vô Ưu chịu không nổi nữa hắn bắn đầy miệng nàng, nàng rút đầu về hắn đè đầu nàng xuống nói, ai cho con đĩ rút đầu về mau nuốt hết cho anh nghe chưa con đĩ.

Nàng nuốt ừng ực vừa nhục nhã vừa hưng phấn, nàng khóc, Diệp Vô Ưu đánh vào má nàng làm nàng rên lên đau đớn.

Ai cho em khóc hả con đĩ hắn xoay mông nàng lại mà đánh vào cặp mông nàng, tiếng kêu chát chát làm nàng vừa đau vừa hưng phấn, chổng mông lên cho anh Đ-t nào, nghe Diệp Vô Ưu nói nàng chổng mông lên cao.

Hắn đem con chim lớn mà đúc vào mạnh bạo!

Ba ba ba "

Làm nàng sướng rên. . . a. . . a. . . ư. . . anh ơi sướng quá. . . chơi tét l-n con đĩ này đi . . . sướng quá anh ơi. . . đúng. . . Ô . . ô . . .nhúng mạnh lên anh. . . .ơi . . . . em bắn.

Ba ba ba"

A sướng quá cái l-n của con đĩ lẳng lơ sướng quá a nó lại bóp chặt lấy con chim lớn của anh, anh cũng ra đây.

Một cổ tinh nóng hổi bắn vào l-n làm nước dâm thủy nàng bắn tung tóe dâm tinh cùng tinh dịch bắn sâu vào tử cung làm Đường Văn Nhã rên rỉ run rẩy vì quá sướng.

Con đĩ lẳng lơ làm anh sướng quá, em . . . cũng . . . vậy, rồi nàng ngất đi, Diệp Vô Ưu rút con chim lớn ra vẫn còn bắn tinh dịch đầy người nàng hắn ngôi xuống mặt nàng bắn đầy mặt xinh đẹp của nàng.

Diệp Vô Ưu nắm tóc nàng kéo ra sau, làm nàng đau đơn mà tỉnh hắn chỉ con chim lớn nói con đĩ mau liếm sạch sẽ cho anh.

Nàng cúi xuống liếm ngậm vào kê ba hắn, Diệp Vô Ưu lại nứng lên vừa nắm đầu nàng nhúng,sau 10 phút hắn bắn đầy tinh dịch vào miệng nàng rút ra bắn đầy mặt nàng.

Vì mệt mỏi nàng cầu xin tha thứ, Diệp Vô Ưu sau này em là con đĩ lẳng lơ của anh cái miệng của em là bồn chứa tinh của anh biết không.

Dạ, anh yêu.

Bạn đang đọc Nam nhân thôi miên hệ thống sáng tác bởi Tuanphongphu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tuanphongphu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 26
Lượt đọc 1832

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.