Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngô Kỳ bị bắt nạt gặp Diệp Vô Ưu cứu lấy

Tiểu thuyết gốc · 2088 chữ

Ngô kỳ nàng chạy xe tới khách sạn xx mà Diệp Vô Ưu đưa cho nàng, giờ này khắc này nàng rất lo lắng không biết mẹ mình đã xảy ra chuyện gì, và tại sao Diệp Vô Ưu lại cầm điện thoại của mẹ nàng, nhiều thứ nàng thắc mắc và lo lắng.

Khi Ngô Kỳ nàng bước vào khách sạn đầy sang trọng và quý phái, có một chỗ hồ bơi cho người giàu có, cũng có nam nữ lãng mạn mà hôn nhau, cây cối xanh tươi đầy mát mẻ, Ngô Kỳ nàng thu hết vào ánh mắt, những cái này thì như tiểu thư nàng, cũng đã chứng kiến hết mọi thứ thì cũng thấy bình thường.

Khi Ngô Kỳ nàng vừa định vào lễ tân tìm phong Diệp Vô Ưu, thì có một thiếu gia ăn chơi nào đó tới, hắn nhìn thấy Ngô Kỳ cực kỳ xinh đẹp mà lại làm quen với nàng, nhưng Ngô Kỳ nàng là người nào, Ngô gia tiểu thư sao lại phải để ý tới mấy tên thiếu gia này chứ.

Xin lỗi mong anh tránh ra cho, vừa nói xong nàng thất tay của tên thiếu gia đó ra mà đi tiếp, thì tên thiếu gia đó bực tức, đừng tưởng có một chút xinh đẹp mà làm cao, tên thiếu gia đó bắt lấy tay Ngô Kỳ lại nói.

Tôi không có muốn nói chuyện với anh, với lại tôi với anh cũng đâu quen biết nhau, Ngô Kỳ liếc mắt hắn mà khinh thường nói, nhìn thấy điệu bộ khinh thường của nàng, tên thiếu gia ăn chơi đó càng nắm thật chặt lấy tay nàng.

Hừ.! Không biết mày là ai nhưng tao đã chấm ai thì người đó không thoát được với tao đâu, ở đây tao làm quen biết quản lý, còn như đứa tự cao như mày thì làm gì có tư cách gì mà kiêu ngạo ở đây chứ.

Buông ra, anh không buông thì đừng có trách, Ngô Kỳ nàng vừa dãy dụa vừa tức giận la lên hù dọa tên thiếu gia ăn chơi, hừ mày đang uy hiếp tao đó à, tao không thích buông mà còn. . . "

Vừa nói xong, tên thiếu gia ăn chơi đó xé toang áo nàng ra, lộ ra bầu vú đầy mê người, Ngô Kỳ nàng ôm lấy người mà quỵ xuông mặt nàng xanh trắng lẫn lộn, giờ nàng chỉ còn lại áo ngực trên người.

Tên thiếu gia đó hắn thấy kích thích vô cùng, nhìn vẻ yếu đuối của Ngô Kỳ hắn tham lam mà nhìn lấy, những tên khác cũng đang nhìn, nhiều đứa thấy cũng kích thích, cũng có người háo hức đợi tên thiếu gia đó làm gì tiếp theo.

Diệp Vô Ưu lúc này cũng đã sảng khoái mà đi ra khách sạn, còn Mộc Châu thì đã bị hắn chơi nằm một chỗ trong phòng, cơ thể nàng co giật vì quá sung sướng thoải mái.

Diệp Vô Ưu vừa ra ngoài nghe tiếng cười haha, cùng tiếng khóc nức nở của một cô gái, Diệp Vô Ưu cũng định không quan tâm, nhưng hắn nhìn lại thì thấy Ngô Kỳ nàng ở đó mà khóc lóc, giờ Ngô Kỳ nàng yếu đuối vô cùng."

Em mình thì bị mất đôi chân, gia tộc rẻ lạnh với hai chị em mình, mẹ mình thì không liên lạc được, chỉ nghe được giọng của tên Diệp Vô Ưu, nàng hận nàng bất lực, nàng muốn được trả thù, tại sao gia tộc lại làm như vậy với nàng và em trai, hồi đó nàng cao cao tại thượng bao nhiêu, giờ nàng càng bị nhục nhã bao nhiêu.

Những tiếng cười đó làm nàng suy sụp tinh thần, thì tên thiếu gia ăn chơi, hắn cười đầy thích thú lại gần nàng, bàn tay hắn sắp chạm vào người nàng, Ngô Kỳ nàng khóc nức nở vô lực, nhìn bàn tay đó sát lại mình hơn, thì đột nhiên có bàn tay nắm lấy bàn tay của tên thiếu gia ăn chơi đó.

Một bàn tay lại đạp vào người tên thiếu gia ăn chơi đó, làm hắn đau đơn mà gào thét lên, hắn chửi rủa người đàn ông mà đánh hắn, tên chó chết này mày đừng giỡn mặt với ông đây, tên thiếu gia ăn chơi đó, hắn xong tới đấm vào người mà đã đánh hắn, thì bị một cú đã vào giữa háng tên thiếu gia ăn chơi đó, hắn đau đớn mà gào lên.

Nơi đó là nơi trọng yếu của đàn ông, tên thiếu gia ăn chơi đó lăn qua lộn lại mà kêu gào, hắn hận lấy người đàn ông đá vào của quý hắn mà hung hồn chỉ vào mặt tên đá vào người hắn mắng to nói, mày là ai hôm này tao sẽ cho mày biết hối hận vì đã chọc tao, tên thiếu gia ăn chơi đó vừa ôm lấy dưới háng hắn còn không quên đe dọa lấy.

Tao ấy hả, mày nhớ cho kĩ tao tên Diệp Vô Ưu, nghe được cái tên này Ngô Kỳ nàng ngẩn đầu lên, một gương mặt đẹp trai đầy lãng tử, nhìn vô cùng soái, nàng mê mẩn lấy hắn, nhưng rồi nàng lắc đầu, hắn là kẻ thù mình phải trả thù cho em trai mình, trong lòng Ngô Kỳ nàng nghĩ.

Diệp Vô Ưu nhìn liếc mắt nhìn Ngô Kỳ nàng si mê nhìn lấy hắn, khi thây con mắt hắn nàng lại quay người đi chỗ khác.

Tiếng bước chân cạch cạch, thì thấy một người đàn ông chạy tới, hắn là quản lý khách sạn này, vừa nghe có chuyện phát sinh hắn nhanh chóng chạy tới, vì mấy ngày này có một nhân vật lớn ghé thăm khách sạn của hắn, làm hắn mừng rỡ mà muốn nói chuyện với đại nhân vật này, thì có nhân viên tới báo nói có chuyện xô sát ngoài khách sạn.

Hắn xanh mặt lên có đại nhân vật ở đây mà lại có người dám làm càng nơi này, khi vừa tới nơi, thì tên thiếu gia ăn chơi nằm dưới đất kêu gào, chuyện gì thế này, tên quản lý lại gần thì thấy gương mặt của Diệp Vô Ưu đứng đó, hắn sợ xanh mặt, mà run run đi tới muốn hỏi thăm.

Tên thiếu gia ăn chơi thấy quản lý tới, hắn tưởng là sẽ có một màn đuổi lấy tên Vô Ưu người trước mắt này, hắn hô lên quản lý tên này ẩu đả lấy người nè, mau mau đuổi hắn ra đi, tên thiếu gia ăn chơi biết là quản lý với ba hắn đều quen biết nên đã không kiêng nể mà tố lấy.

Nghe được người gọi thì quản lý hắn nhìn tới ai đang kêu mình, thi thấy tên thiếu gia ăn chơi, chỉ trỏ vào người Diệp Vô Ưu tố cáo đòi đuổi Diệp Vô Ưu ra, nói giỡn tên thiếu gia ăn chơi này muốn hại hắn sao, tên quản lý tức giận mà kêu bảo vệ đuổi tên thiếu gia ăn chơi đi, thì tên thiếu gia ăn chơi mộng bức bị mấy tên bảo vệ đánh, còn bị đuổi ra ngoài.

Tên quản lý nịnh nọt nói Diệp tiên sinh, xin lỗi đã làm ngài không vui, mong ngại lượng thứ cho, tên quản lý cười hì hì mà trên mặt hắn mồ hôi rớt xuống từng đợt, mấy tên kia nhìn Diệp Vô Ưu mà đánh giá lấy, khi Diệp Vô Ưu quay người nhìn đám thiếu gia kia, thì tụi hắn quay người lại tiếp tục trò chơi mình.

Diệp Vô Ưu chỉ chỉ Ngô Kỳ nói, mau giúp cô ta thay đồ đi, nhớ chăm sóc đặt biệt cho cô ta, nghe rồi Diệp tiên sinh yên tâm, thế là mọi chuyện giải quyết xong, Diệp Vô Ưu thì ngồi hóng gió lấy.

Sau khi bình tĩnh trở lại thì Ngô Kỳ nàng ra ngoài ngồi kế bên Diệp Vô Ưu nói, mẹ tôi đâu anh đã làm gì, Diệp Vô Ưu vẫn im lặng chỉ vào menu nói, cô uống gì thì kêu đi."

Nghe Diệp Vô Ưu nói nàng tức giận mà nhìn hắn, chỉ vào nước cam ép, một lát sau một phục vụ tới bưng ly cam ép cho nàng, Ngô Kỳ nàng từ từ uống, nàng nhìn Diệp Vô Ưu mà mong chờ hắn trả lời câu hỏi của nàng.

Diệp Vô Ưu đứng dậy, Ngô Kỳ nàng giật mình mà né, Diệp Vô Ưu cười cười nhìn nàng nói, thì mẹ cô ở đó kìa, Ngô Kỳ nàng nhìn sang qua thấy một người phụ nữ mặt áo xanh đầy xinh đẹp, nàng cực kỳ xinh đẹp như gái 30, Ngô Kỳ nàng nhìn thấy kêu mẹ, chạy tới mà ôm lấy Mộc Châu.

Ngô Kỳ nàng nhìn vào Mộc Châu nói, sao đây sao mẹ trẻ đẹp ra vậy, còn nữa sao mẹ lại đi với hắn, Diệp Vô Ưu hắn hại em trai mình đó, Mộc Châu lạnh lùng nhìn Ngô Kỳ nói, Diệp Vô Ưu nói với mẹ rồi tại Ngô Tử hắn muốn giết lấy Diệp Vô Ưu, không cách nào thì Diệp Vô Ưu mới đáp trả lại, đó là Ngô Tử sai.

Ngô Kỳ nhìn lấy Mộc Châu đầy phức tạp nói, hắn độc ác đánh chặt hai chân của em trai, nói tới đây nàng ấy náy, vì hồi nãi Diệp Vô Ưu cũng đã cứu nàng, Ngô Tử mẹ biết nó luôn đi chơi với du côn nên giờ nó bị vậy cũng đáng, Mộc Châu vừa hững hờ nói.

Mẹ đang nói gì vậy, con trai mẹ lại không quan tâm, nghe được câu của Mộc Châu nàng gào lên nói, Mộc Châu không thèm để ý mà lại gần Diệp Vô Ưu mà ngồi lên đùi hắn, hôn lên bờ môi Diệp Vô Ưu.

Diệp Vô Ưu cũng kích thích mà hôn ngược lại nàng, hai người hôn nhau đầy đắm đuối, thì Ngô Kỳ nàng sững sờ mà nhìn hai người, nàng không tin vào mắt mình, mẹ mình với Diệp Vô Ưu, nàng là lên không tin sự thật này mà chạy ra khách sạn.

Diệp Vô Ưu ẩm Mộc Châu lên nói, hôm nay thật kích thích, anh muốn đ-t lấy em, Diệp Vô Ưu đè nàng trên ban công đ-t lấy Mộc Châu sung sướng vừa rên rỉ.

Tiếng kêu như tố như khóc, làm Diệp Vô Ưu càng ra sức Đ-t lấy nàng, càng ngày hắn càng mạnh bạo đ-t lấy cái l-n nàng mà chơi, nước dâm thủy nàng chảy lê láng ở đó, trên bầu trời đầy sao mát mẻ, làm hai người càng thoải mái."

Một bóng người đang ở gần đó, nàng lấy tay móc l-n mà rên rỉ sung sướng, thì ra là Ngô Kỳ nàng vẫn chưa đi, mà ở đó xem mẹ nàng cùng Diệp Vô Ưu đ-t lấy nhau, kích thích làm nàng càng móc sâu vào trong l-n nàng hơn, một lúc sau nàng bắn ra sung sướng mà quỵ xuống thở hổn hển.

Ngô Kỳ nàng mặc áo chỉnh tề xong nàng ra khách sạn, còn Diệp Vô Ưu với Mộc Châu lúc này đã tới cao trào, bắn vào lỗ l-n em đi . . . em raaaa . . . tiếng la hét của nàng cùng với L-n nàng siết chặt lấy con chim lớn, Diệp Vô Ưu càng ra sức mà đâm sâu vào tử cung mà bắn vào, một cổ tê dại kéo tới, Mộc Châu nàng ngã quỵ xuống dưới co giật lấy, một lúc sau nàng thoải mái, mà mặc quần áo vào.

Khi hai người vừa đi ra trở về phòng, thì nhìn thấy một mùi hương dâm thủy ngay trước cửa, Diệp Vô Ưu cười tà, mà ôm lấy Mộc Châu, tối nay em chết với anh, Mộc Châu nàng nghe vậy hưng phấn nói, chơi nát cái l-n em đi anh.

Hai người trở về phòng mà đại chiến lấy nhau.

Một bên khác. . .

Ngô Kỳ nàng đang thủ dâm lấy L-n nàng mà móc lấy rồi lại ra, nhớ lại cảnh mẹ nàng cùng Diệp Vô Ưu làm nàng thêm nứng mà sờ lấy l-n nàng, nhớ lại khuôn mặt điển trai đó, nàng vô tình hô lên Vô Ưu, Vô Ưu, cho tới sáng hôm sau.

Bạn đang đọc Nam nhân thôi miên hệ thống sáng tác bởi Tuanphongphu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tuanphongphu
Thời gian
Lượt thích 23
Lượt đọc 636

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.