Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2143 chữ

Thiên Nhi và Thiên Vũ đi cất xe xong chuẩn bị ra xem mình được học lớp nào ai ngờ tự nhiên thấy đám đông vây quanh khu sân bóng rổ hò hét cậu với cô tò mò đi ra xem lại bị thằng bạn thân của tên Minh Thành của mình gọi : Này , Vũ ơi đợi tao với .

Thiên vũ quay đầu lại nhìn cậu với tạo hình mới ngày hôm nay , áo sơ mi nhà trường kết hợp với chiếc quần đen có dây xích rách đầu gối bên ngoài khác thêm chiếc áo khoác da đặc biết với mái tóc xanh rêu của cậu : Ừ

Thiên Nhi nói : Hôm nay thằng này nó bị làm sao đấy mặc thế này thể nào cũng lên phòng giáo vụ ngồi kiểm điểm cho mà xem . Tuy nhìn đẹp trai thật nhưng đầu óc không được bình thường lắm nhỉ .

Thiên Vũ chỉ lắc đầu nhìn cô : Lần đầu tiên tao thấy mày khen người ta đẹp đấy , hơi lạ nha

Thiên Nhi định nói thì Minh Thành chạy đến nói : À , tao đi xem lớp cho chúng mày rồi học cùng một lớp 11A1 .Tao cũng thật không ngờ mình lại được vào lớp này đó .

Thiên Vũ chỉ cười : Mày có nghĩ ba mẹ mày cho vào không với điều kiện của mày thì cho mày vào rất dễ đó , ông thì làm hiệu trưởng trường này chẳng lẽ không sắp xếp được à .

Thiên Nhi càng tâng bốc thêm : Đúng đó , mày nhìn mày đi mặc quần áo thì không ra một cái dạng j còn cái mái tóc này nữa mày xem có giống học sinh không .

Minh Thành : Vừa nãy tao còn thấy mày đi oto cơ mà lại còn phiên bản giới hạn đấy hay tao bảo thấy của phòng giáo vụ thu xe mày rồi gọi cho bố mày đến chuộc nha .

Thiên Nhi mày đen xì : Mày ...mày ....mày được lắm tí xe đứa nào chết trước . Cô vừa nói xong thầy Trịnh ở phòng giáo vụ di qua cô nói : Thầy Trịnh ơi , bạn Minh Thành không mặc đúng đồng phục còn nhuộm tóc nữa ạ .

Thầy Trịnh nhìn thấy đi đến véo tai Minh Thành nói : Này , tôi đã bảo em bao nhiêu lần rồi mới đầu năm học đã làm không ra trò trống j rồi thì làm sao tiến bộ được . Thầy công nhận em có thành tích về thể dục nhưng cũng phải ra dáng các anh lớp trên để cho các em lớp dưới noi theo chứ , bây giờ cùng thầy đi lên phòng giáo vụ viết bản kiểm điểm đi xong về lớp . Coi như lần này thầy phạt nhẹ lần sau không như thế đâu nghe rõ chưa.

Minh Thành cảm thấy uất ức chỉ biết gật đầu : Vâng ạ .

Thầy Trịnh quay qua nhìn Thiên Nhi nói : Thầy rất tự hào về em .

Thiên Nhi cười : Vâng .

Thiên Vũ nhìn một màn này của cô không khỏi khen thêm một câu : Thầy nói rất đúng , bạn ấy rất đáng được khen hay thầy cho bạn ý vào hội học sinh đi ạ để cho các bạn khác nhìn thấy làm gương ạ .

Thiên Nhi mặt biến sắc quay sang nhìn thằng bạn khốn khiếp chơi từ nhỏ đến lớp của cô : Thôi thầy ơi không cần đâu ạ .

Minh Thành thấy thế càng kích thêm mấy câu : Đúng đó thầy , Thiên Nhi học đã giỏi rồi chắc quản lí càng giỏi hơn nữa nhỉ Thiên Vũ .

Thiên Vũ ra tay dựng ngón tay cái của mình lên cười một cách khoái chí : Vâng ạ .

Thầy Trịnh nhìn một màn này cang thêm thích : Được rồi , thầy sẽ ghi danh sách xong đưa cho Thiên Vũ không còn chuyện j nữa thầy đi đây , Minh Thành lên phòng giáo vụ nhanh.

Minh Thành thấy mình trả được thù gật đầu lia đia khi đi không khỏi giơ ngón tay cái dựng xuống Thiên Nhi tức giận băn mình không làm được j rồi quay xang nhìn Thiên Vũ mặt đầy sự tức giận .

Thiên Vũ nhìn khuôn mặt cô càng phấn kích hơn khi buổi sáng dám tâng bốc anh : Đấy người ta gọi là nghiệp đấy .

Thiên Nhi quay sang định nói thì không thấy người đâu cô hét : Thiên Vũ , mày quay lại đây cho tao .

Thiên Vũ chạy không cẩn thận va vào một người cậu ngã xuống đất chân và tay hơi bị trầy xước , cậu ngước đầu lên nhìn người con trai đó khuôn mặt thon dài mái tóc đen nháy , sống mũi cao với làn da trắng đặc biệt đôi mắt màu xanh thật sự rất đẹp . Cậu nhìn người đó chằm chằm mãi về sau mới nghe thấy có tiếng người gọi cậu mới thoát khỏi suy nghĩ của mình : Này cậu không sao chứ .

Thiên Vũ nghe giọng nói này trầm vâng lên cậu hơi ngẩn người sao giọng nói có thể em tai vậy chứ : Em không sao .

Lục Nhất Bạch nói : Thật không tôi thấy cậu chảy máu kìa

Thiên Vũ lúc này mới nhìn tay và chân mình : Không sao thật ạ , chỉ là vết thương nhỏ thôi không cần anh phải bận tâm đâu ạ .

Lục Nhất Bạch nhìn cậu : Để tôi đưa cậu lên phòng y tế .

Thiên Vũ đang đứng dậy nhưng không đứng được cậu cảm thấy cổ chân mình rất đâu cậu nhìn người con trai đó đang nhìn mình cậu nói : Anh có thể đỡ em đưng dậy không .

Lục Nhất Bạch đỡ cậu dậy nói : Để tôi cõng cậu vậy .

Thiên Vũ : Ừ

Lục Nhất Bạch quay xang nhìn thằng bạn của mình nói : Tề Mặc , tớ đưa cậu ý đi trước có j nói sau .

Tề Mặc gật đầu nói : Ừ , tớ đợi cậu ở thư viện .

Thiên Vũ kì lại khi ai cũng nhìn mình nói : Kia không phải học trưởng Lục Nhất Bạch à , sao học trưởng lại cõng cậu bạn đẹp trai kia chứ . Ai đi qua nào thì chụp ảnh , nào thì bàn tán một cách xôn xao . Còn cái người này thì cứ như không có sự xuất hiện của mọi người vậy cậu thấy hơi kì lại đang định tiếp chuyện gặp ngay Thiên Nhi đang đi về phía mình : Này , mày sao vậy . Còn người này là ai .

Thiên Vũ : Tao bị ngã nên người này giúp đỡ đưa tao đến phòng y tế

Thiên Nhi : Ừ . Nhanh lên nha thầy hiểu trưởng gọi tao và mày lên nhận lớp đấy tuy là biết rồi nhưng mới chuyển trường cũng lên nhanh một tí .

Thiên Vũ lúc này mới nhớ : Mày lên trước đi , tao sẽ xong ngay .

Thiên Nhi : Ừ , nhanh lên nha

Thiên Vũ gật đầu : Ừ

Đến phòng y tế Nhất Bạch đặt cậu xuống rồi ghế còn cậu đi tìm cô nhưng không thấy cậu nói : Này , cô giáo không có ở đây cậu giơ chân ra đây tôi băng bó cho .

Thiên Vũ như con rối giơ chân và tay ra cho cậu băng bó không cử động tí nào . Cậu ngửi thấy mùi hương bạc hà trên mái tóc cậu từng đường nét trên khuôn mặt thật hoàn hảo cậu càng nhìn anh tim càng đập . Cậu thấy mình không ổn , sao mình có thể rung động trước người này cơ chứ mấy cả tim mình đập nhanh được chắc chỉ là lần đầu tiên có người tiếp xúc với mình như thế này thôi nhưng ông trời trêu người chứ cậu vừa mới ngẩng đầu lên hôn đúng vào môi của anh , cậu bất ngờ đẩy anh ra bỏ đi với cái chân đau của mình . Khi bước ra khỏi cửa mặt cậu đỏ bừng vừa đi vừa nghĩ lại cảnh đó cậu càng thêm xấu hổ đến gần phòng hiệu trưởng cậu gõ cửa bước vào bên trong có Thiên Nhi , Minh Thành và hiểu trưởng đang nói chuyện vui vẻ : Em chào thầy

Hiệu Trưởng : Ừ , thế nào rôù có sao không ta nghe Thiên Nhi kể rồi .

Thiên Vũ : Em không sao ạ

Minh Thành nói : Mày đi kiểu j ngã vậy hay mày chạy trốn Thiên Nhi nên va phải người ta .

Thiên Vũ nói : Ừ , tao va phải người ta đây đứng là nghiệp mà tao khổ quá chúng mày ơi

Thiên Nhi và Minh Thành thấy có j đó không ổn xúm xụm vào hỏi : Mày làm sao thế chỉ bị thương ở tay và chân có thương ở đầu đâu

Thiên Vũ không nói j mặt lúc đỏ lúc xanh . Minh Thành quay qua nhìn ông của mình nói : Ông ơi , ông xem nó có phải sốt rồi không .

Ông của Minh Thành nói :Để đấy ta xem , ông sờ chán cậu thấy vẫn bình thương quay sang nhìn Minh Thành lắc đầu .

Minh Thành nhìn Thiên Nhi cũng lắc đầu thế là cả hai hùng hổ bổ nhào vào người cậu nói : Mày nói cho tao rốt cuọc xảy ra chuyện j nhanh lên từ nãy tao thấy mà hơi lạ nha .

Thiên Vũ nói : Tao...Tao..tao..

Minh Thành : Tao tiếc j nói mau sao cứ ấp úng thế hay mày làm chuyện j xấu hổ à

Thiên Vĩ đứng phắt dậy nói : Thầy à , bọn em có thể lên lớp được chưa ạ .

Hiểu Trưởng : Rồi , để thầy đưa đi .

Thiên Nhi với Minh Thành hơi tụt hứng khi không moi được thông tin j mà phải lên lớp hai người cầm cặp sách theo sau cậu và hiệu trưởng . Khi đi qua các lớp ai cũng quay ra nhìn cậu với Thiên Nhi nói : Ai da đó là anh đẹp trai mà học trưởng Lục cõng mà , chị gái kia đi cùng anh Minh Thành cũng xinh nữa kìa . Hiệu trưởng thấy thế nhìn bọn học sinh im re không nói câu nào ngồi ngay ngắn học bài nghiêm túc : Ta nói trước chỉ cần mấy đứa gây chuyện là ta gọi cho bố mẹ tụi con đấy nghe rõ chưa .

Ba người tuy biết học cùng lớp thể nào cũng không cãi nhau thì cúng đánh nhau cho nên nhắc đến bố mẹ ba người cũng chỉ biết vâng lời không thể làm j được vì nếu mà cãi lại thì hậu quả khó mà lường trước được cho nên cả ba đứng nghiêm túc chỉnh tề trước ông nói : Dạ rõ

Ông thấy ba đưa nghiêm túc như vậy cũng đoán và an tâm được phần nào đến trước cửa lớp giáo viên trong lớp thấy hiệu trưởng thì Đi ra chảo hỏi rồi nói : Chào hirụ trưởng , thầy có j phân phó sao

Hiệu Trưởng : Đây là 3 học của lớp cô trong đó có 2 học sinh mới chuyển đến .

Giáo Viên thấy thế gật đầu : Vâng , Chào các em cô tên là Cố Dạ Bạch cứ gọi là cô Bạch là được hiện giờ cô chủ nhiệm lớp em đang học . Thế bây giờ các em vào cùng cô nha .

Cả ba người lần đầu tiên thấy cô giáo dụi dàng , xinh đẹp lại còn hiền như thế này thấy thích nói : vâng ạ

Hiệu trường thấy thế cũng giao lại nói : Thế tôi đi đây .

Dạ Bạch : Vâng

Khi cô Bạch đi đến bục giảng theo sau là 3 người ai cũng trầm trồ với nhan sắc của 3 người ở dưới lớp náo loạn xôn xao cô nói: Đây là 3 bạn mới của mới chúng ta cả lớp cho ba bạn một tràng pháo tay nào . Thế ba em giới thiệu cho các bạn cùng biết nha

Minh Thành : Em tên Minh Thành , thích chơi bóng rổ ạ nếu có gì sai sót trong học tập mong người chỉ giáo thêm

Thiên Nhi : Em tên là Thiên Nhi ạ

Thiên Vũ : Em tên là Thiên Vũ ạ .

Dạ Bạch thấy thế nói : Trong lớp ta có bạn Thiên Nhi Và Thiên Vũ có điểm số cao nhất khối nên mong các em ở đây hãy học tập các bạn nha. Vậy ba em hãy về chỗ ngồi đi .

Cả ba người : Vâng ạ

Bạn đang đọc Nam Thần Của Tôi sáng tác bởi LNBcoldly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LNBcoldly
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.