Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đọc Chương 19 Các AE Ơi

Tiểu thuyết gốc · 1487 chữ

[ Đôi Lời Tâm Sự Tác Gia Bú Đá Viết Truyên Nên Tất Cả Các Chương Trước Chương Mười Chín Đều Là Chơi Đồ Viết Ra Nên AE Nào Chưa Đọc Truyện Thì Hãy Bắt Đầu Từ Trương Mười Chín Nhé.Còn Ae nào đọc qua rồi thì cứu thoải mái đọc nha lần tôi dốc toàn bộ bút lực cố viết tốt nhất ]

Một nới hoang vu hẻo lánh.

Từ xa một chiếc xe phi như bay lao tới.

Bước xuống là bốn tên to cao lực lưỡng mặc bộ vest đen bọn hắn còn mang thêm một chiếc kính râm.

Một tên đi tới sau xe mở cốp xe lấy ra một chiếc bao tải to ném xuống đất.

-Ông chủ ,thằng này nên xử lý như nào.

Tên mặc vest đen vừa tháo sợi dây thừng buộc quanh miệng túi vừa đạp cái tên trong túi.

-Thằng ranh con mày biết tại sao mày ở đây chưa.

Hắn cố nhúc nhích thì cảm giác cở thể bị trói chặt chân tay ,hai mắt bị một tấm vải đen quấn chặn

-Không biết.

Hắn điềm nhiên trả lời trong khi hắn biết đối phương là ai và tại sao lại vào cảnh này.

Thằng này quả thật là qua vô sỉ kiến cho ông chủ của bọn áo đen tức đến trán nổi gân xanh.

-Tháo khăn bịt mắt cho hắn.

Tên mặc vest đen lập tức giật chiếc khắn bịt mắt hắn ra.

Khi khăn bịt mắt được kéo xuống hắn lập tức phải nheo mắt vì bị ánh sáng mạnh trực tiếp chiếu vào khiến mất một lúc lấu mới nhìn rõ xung quanh.

Theo hắn phán đoán đây là một ngọn núi hoang và giờ cũng là buổi trưa vì hiện tại sáng mặt trời rất gắt.

-Nhìn rõ chưa.

-A! bố vợ lâu ngày không người vẫn tốt chứ.

Hắn làm ra vẻ mặt như gặp người quen.

Bọn áo đen đứng bên cạnh không khỏi chửi thầm hắn con mẹ nó người vô sỉ thì gặp nhiều rồi nhưng loại vô sỉ ở cấp độ này lần đâu tiên bọn hắn gặp.

-Mày...

Ông ta tức đến không nói được lời nào.

-Bố à con biết bố giận con lâu không về thăm vợ,thì cũng không cần cử nhiều người mời con về như vậy đâu.

Hắn đang gia sức châm chọc lão ta.

-Thiến nó.

Mấy tên to cao lập tức lao vào vậy hắn,người thì cởi quần hắn ra người thì lấy dao.

-Ta nói ngươi phải dùng con dao cùn này này,khi cắt mới có cảm giác chấn thực.

-Sao ta có thể quên được chuyện này chứ.

Hắn nghe được những lời đó không khỏi sợ hãi thán này" các đại ca cùng là đồng râm với nhau sao chơi ác".

-Bố à con biết sai rồi.

-Con mẹ mày biết sợ rồi à,biết sợ sao lúc đó mày còn dám cởi quần leo lên người con gái tao.

Lão thật muốn một gậy đập chết hắn tại chỗ nhưng để hắn chết như vậy quá dễ dàng.

-Bố cũng biết mà con gái của bố thật đẹp.

Hắn nói tới đây không khỏi nhớ lại vẻ đẹp của nàng,người phụ mang hai dòng máu việt Nam và Nga. Làn da trắng nõn nà dù đã ngoài ba mười lăm tuổi, thân hình thuộc loại đồng hồ cát nơi cần lồi phải lồi, nơi cần lõm phải lõm, đôi chân dài miên man bất tận,Nàng đúng kiểu MILF( Mother I'd Like To Fuck) và đương nhiên milf thì hai trái đào của nàng không biết siết chết biết bao nhiêu ánh nhìn của nam nhân.

-Cởi trói cho hắn.

Mấy tên áo đen lập tức làm theo.

Hắn đứng dậy xoa xoa cổ tay.

Lão ta ném tới trước mặt hắn một khẩu súng.

Hắn nhặt khẩu súng lên chậm rãi lau sạch nhưng vệt máu ,khẩu súng bỗng chốc sáng loang, ánh sáng bạc lướt qua mắt hắn khiến hắn không khỏi thán lên:

-Lão huynh à, lão huynh, chinh chiến bên ngươi nhiều năm như vậy không nghĩ tới ngày lần cuối bóp cò lại là tự mình kết thúc.

-Thật Không phải nó hận ngươi thấu tận xương tuỷ ,ta cũng rất muốn có một đứa con rể như ngươi.

Lão ta hiện rõ sự tiệc nuối khi mất đi một nhân tài mặc dù hắn rất vô sỉ.

Lão đường đường là người cầm đầu một tổ chức Mafia top đầu trong thế giới gầm đấu với một tên lưu manh chỉ vài trăm người nguồn tài lực thì chỉ vài đồng tiền bảo kê cỏn con mà phải mất tới hai năm mất bao nhiêu thủ hạ kiết suất dưới tay hắn mới bắt được.

Hắn hương đầu khẩu lục vào đầu lão ta mấy tên mắc đồ đen lập rút súng ra hướng vào người hắn.

-Lão không sợ ta bóp cò sao.

-Nếu muốn làm vậy mày đã mở chốt an toàn rồi.

Hắn lập tức rút khẩu súng đưa vào thái dướng bản thân.

-Nếu biết trước nó còn một người bố như ta người dám động thủ hay không.

-Nếu như biết trước nàng có lão quái vật như ông chống lưng thì có lẽ ta vẫn làm như vậy nàng ta trên giường thật sự rất tuyệt.

Đoàng!

olo

Con mẹ nó trăm kế ngàn phương mới đưa được cô ả tổng tài bá đạo lên giường mới hưởng thụ được một lần thì lòi đâu ra lão quái vật,cứ nghĩ cô ta chỉ giàu không thôi không ngờ còn gia thế khủng vậy.

Nếu Có Kiếp Sau Ta Phải Làm Một Lưu Manh Biết Điều.

...

Hắn choàng dậy tay chân vung vẩy loạn xạ.

Hắn thẫn thờ ngồi dựng đứng trên giường.

-Ta chưa chết, Ta vậy mà chưa chết,ông trời có mắt.

-Giọng ta sao lại khắc thế này.

Khi này hắn mới bắt đầu chú quan sát căn phòng ,căn phòng rộng lớn phải gấp ba lần cái ổ chó của hắn khi còn làm lưu manh.Trong cắn phòng bài chí rất nhiều đồ quý giá ,hắn không khỏi đánh giá tên này ắt hẳn đây là phòng một tên đại gia nào đó.

Hắn đi xung quanh phong vừa để kiểm tra vừa kiếm một thứ gì để kiểm tra gương mặt.

...

-Con mẹ nó thằng nào đây.

Hắn nghiêng qua nghiêng lại sờ soạn như chưa tin đây là gương mặt hắn.

-Thằng ẻo là này đúng thật là mình.

Hắn bất giác cởi quần nhìn xuống vẫn còn vẫn còn ,không những vậy còn rất là tốt khiến hắn không khỏi thốt lên: " Thân Thương".

Hắn lục tung căn phòng cuối cùng cũng tìm được nhưng đồ dùng cá nhân như điện thoại,thẻ học sinh, vv...

-Dạ Cô Lâu.

Hắn đọc nhưng dòng chư ghi trên thẻ tên vô tình nhớ tới một vài cái tên hắn lẩm bẩm:"Dạ Cô Lâu,Dạ Lão Quỷ, Dạ Hồng Băng"

-Con mẹ nó đưng nói là nàng.

Hình như mình từng nghe bọn đàn em có nhắc tới nàng ta có một đứa con trai cũng chạc tuổi này.

Két!

Một cô nàng xình đẹp mái tóc cắt ngắn,tầm hai mươi mặc đồ hầu gái đẩy cửa bước vào thấy hắn không mặc quần giật mình đánh rơi khay đồ trên tay.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

-Biến thái.

Nàng hét lên dùng tay che hai mắt mình lại nhưng cũng không giấu được ngại ngùng.

Hắn vội vàng túm chiếc quần mặc vào.

...

Nàng dọn xong đống đồ bị đỗ tính rời đi.

-Hồng Băng cô ấy đâu.

Hắn cố tình hỏi như vậy nêu sai thì hắn chỉ cần nói là một người bạn mà hắn mời tới, xong dần tìm hiểu mọi người trong ngôi nhà để tranh bị nghi ngờ.

-Tiểu thư dù sao cũng là mẹ cậu tại sao cậu lại có thể ăn nói hỗn láo như, vậy nếu ta con nghe thấy lời này thì đừng trách ta nói lại với mẹ cậu.

Nàng lên mặt dạy bảo hắn xong đi đóng mạnh cửa lại.

Rầm!

"Con điếm này lên mặt với ai vậy" hắn chửi thầm trong lòng.

Hắn bất giác nhìn sang thấy lọ thuốc ngủ bên cạnh đầu giương, nhìn qua lọ thuốc vừa mới mua đã vơi mất một nữa.

Không nói cũng biết thằng nhóc này dùng thuốc tự vẫn còn nguyên nhân phải đợi hắn tìm hiểu trước.

Nhưng theo phỏng đoán thái độ con ả kia đôi với thì hắn nắm được sáu phần liên quan tới tính cách tên này là một tên yếu đuối hèn nhát.

Có một điều hắn bây giờ khiến sướng như điên trong long, con ả Hồng Băng là mẹ thằng nhóc này.

-Hehe.

Hắn cười gian một tiếng.

-Mẹ yêu ta tới đây.

Bạn đang đọc Nếu Có Kiếp Sau Ta Phải Làm Một Lưu Manh Biết Điều sáng tác bởi talagi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi talagi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 661

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.