Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6.1

Phiên bản Dịch · 2559 chữ

Chương 6.1

Bát trà màu trắng tuyết, sau khi trút nước nóng vào, những vệt màu xanh lá dần dần ẩn hiện lên, mùi quế hương thanh nhã tản ra, dưới đêm trăng, càng làm cho cảnh vật thêm phong tình.

“Thiếu tông chủ, chén trà hoa quế này người đã uống mấy chén liên tục rồi. ” Lục Tu hầu hạ trà nóng nói.

“Ta thích mùi hương thanh nhã của hoa quế.”

Mỗi khi đến mùa hoa quế, hạ nhân trong Lục phủ lập tức thu thập hoa quế khắp nơi, để tùy lúc đều có thể đun nước uống.

“Vừa rồi Thiếu phu nhân cũng uống vài chén, xem ra ở điểm này, Thiếu tông chủ và Thiếu phu nhân rất giống nhau, đều thích dùng hoa quế pha làm trà uống.” Chỉ là Thiếu phu nhân thích mùi vị trực tiếp, thường nàng ta uống nước nóng trước, sau đó mới nuốt mật hoa, như vậy sẽ ngon và thanh hơn nhiều.

“San San như vậy cũng có thể gọi là uống trà sao?” Căn bản là dùng hoa quế để làm cơm ăn, còn ngại Lục Minh Triêu hắn thêm nước nóng vào làm ùi vị nhạt đi, không chút anh hùng khí khái nào.

Lục Minh Triêu lúc đó chỉ biết run rẩy môi, không phản bác được gì, nếu phản bác, quan hệ của đôi vợ chồng nhỏ lại bắt đầu xấu đi.

Hắn biết rõ, trừ phi là có nghi thức hay sự kiện, yến khách lớn, Nhan San San mới mang phong phạm tiểu thư tốt nhất của mình ra, thông minh cơ trí như lời đồn, dịu dàng thanh tao lịch sự; ngược lại, những việc vặt ngày thường, nàng tuyệt đối lười hơn ai hết, chọn cách giải quyết đơn giản là tốt nhất.

Ái thê có tâm tư kín đáo, nhưng ít khi chia sẻ với trượng phu, phải nói là khi đối mặt với Lục Minh Triêu, nàng hoàn toàn không hề che dấu bản tính thật sự, nói tùy tiện thô lỗ cũng không phải là quá đáng!

“Ban đầu, San San tính kế cho ta lập gia đình, không phải vì bản tính của nàng ấy chỉ ta biết chứ?” Đây là điều mà Lục Minh Triêu không nghĩ ra được.

Nhan San San được gọi là võ lâm đệ nhất mỹ nhân, lại còn tài trí song toàn, nếu muốn kết hôn thì người xếp hàng còn nhiều hơn nước ngoài sông, tuy là thanh mai trúc mã nhưng Lục Minh Triêu vẫn nhận định nàng thích Tô Thiếu Sơ, dù sao thì từ nhỏ, người bạn nàng chơi thân nhất chỉ có Tô Thiếu Sơ!

Bình thường, nàng tìm hắn không phải vì có chuyện cũng là vì trêu đùa hắn, giúp cho hắn hiểu rõ được cả hai khuôn mặt của nàng, cưới Nhan San San là chuyện mà Lục Minh Triêu có nằm mơ cũng không nghĩ đến, bởi vì từ trước đến giờ, hắn không hề biết được trọng lượng của mình trong lòng Nhan San San!

Mỗi lần nhìn thấy hình ảnh nàng cười nói với Tô Thiếu Sơ, nội tâm của Lục Minh Triêu cực kỳ khó chịu, nhưng chỉ đành đè nén tình cảm của mình xuống, chưa từng biểu lộ ra, chỉ đành bồi dưỡng dũng khí, kiên cường chờ đợi đến ngày nào đó Tô Thiếu Sơ và nàng lập gia đình!

Nhưng một năm rồi một năm trôi qua, Nhan San San và Tô Thiếu Sơ vẫn thân thiết như cũ, nhưng đến tuổi hai mươi vẫn chưa xuất giá, lúc đó cảm giác của Lục Minh Triêu rất sâu sắc, rằng cuộc đời của hắn lại bị nàng chơi một lần nữa!

Chỉ là trò chơi lần này của nàng chính là một vở tuồng hôn nhân, ngay cả nghĩ Lục Minh Triêu cũng không dám nghĩ tới, đệ nhất mỹ nhân Nhan San San lại trở thành thê tử của hắn!

“San San cần gì phải tính kế cho ta cưới nàng ấy? Nếu nàng ấy biết được tâm ý của ta thì cũng không cần làm như vậy!” Còn bày mưu làm cho hắn có trăm cái miệng cũng không cãi lại được, làm cho cuộc hôn nhân này bị hai bên trưởng biối chỉ trích vô cùng, sau đó dùng cách nhanh nhất để tiến hành.

“Thiếu Tông chủ trước giờ có cảm tình với Thiếu phu nhân, nhưng có lẽ Thiếu phu nhân không biết nên mới ra hạ sách này!” Lục Tu cũng phỏng đoán cùng chủ nhân.

Ở Lục phủ, người biết sự thật về hôn nhân của Lục Minh Triêu chỉ có duy nhất Lục Tu.

“Không, San San nhất định biết.” Nhớ tới những hành động rồi lời nói trước đó của nàng, khi dụ dỗ thì lẩm bẩm gọi tên, đã biết rõ tâm ý của hắn mà còn cố ý sờ soạng, làm cho hắn luống cuống tay chân lên.

Từ khi ý thức được tình cảm với Nhan San San đến nay, Lục Minh Triêu căn bản không dám biểu lộ, từ nhỏ đã bị nàng ức hiếp, hắn hiểu rõ rằng, chỉ cần bày tỏ tình cảm, nhất định lại bị nàng chỉnh ác một phen, nàng sẽ đạp lên tình cảm chân thành của hắn mất!

“Nếu như Thiếu phu nhân biết rõ tâm ý của Thiếu tông chủ mà vẫn cố ý tính kế như vậy, vậy chỉ có thể là …” Lục Tu là người ngoài cuộc, đương nhiên hiểu rõ.

“Thế nào? Ngươi nghĩ được gì à?”

“Không có, vẫn không nghĩ ra được ý của Thiếu phu nhân.” Lục Tu tiếp tục đun nóng nước cho chủ nhân, tùy tiện đáp lời.

Hắn thông minh, chuyện giữa Thiếu tông chủ và Thiếu phu nhân, nguyên tắc mà hắn học được chính là – – coi như không nghe không nói không biết gì cả, tránh rước họa vào thân.

“Thiếu phu nhân hình như không còn giận Thiếu tông chủ nữa, có phải cũng nên trở về Đông Húc Biệt Uyển rồi không?” Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Lục Minh Triêu, Lục Tu nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Nói đến đây, điệu bộ của Lục Minh Triêu lại vừa buồn vừa lo!

“Có thật không? Ta đã dùng hết tôn nghiêm để nhận tội với nàng rồi, nhưng San San thậm chí còn lôi chuyện từ nửa năm trước ra, nói ta không phải người dịu dàng, chỉ biết ép buộc, miễn cưỡng nàng, nàng nói còn phải quan sát ta thêm.”

“Ép buộc Thiếu phu nhân? !” Để tránh làm chủ nhân mất mặt, Lục Tu suýt nữa nghẹn cười đến mức nội thương.

Từ hắn xem thấy, Thiếu phu nhân ép buộc Thiếu tông chủ còn nhiều hơn, nếu như Thiếu tông chủ thật dám làm như vậy, cũng không bị rơi vào kết quả bị Thiếu phu nhân tính kế!

Chỉ là, cho dù có nói ra cũng vô dụng, dù sao cũng là “Anh hùng mỹ nhân” mà giang hồ ngưỡng mộ, cho nên đành tin cái gọi là “Chuyện tình võ lâm”, chứ không dám tin vào thực tế.

“Trong đêm tân hôn, ta nhất thời bị đố kị làm ờ mắt, cho nên mới … Sau đó, vì đền tội, ta cũng đã làm người hầu suốt nửa tháng, để nàng sai bảo rồi mà, bây giờ còn lấy ra tính nợ cũ!” Rốt cuộc muốn hắn làm sao làm nha?

“Đêm tân hôn!” Đây là chuyện lần đầu tiên Lục Tu nghe nói.”Thiếu tông chủ thật sự có ép buộc … Thiếu phu nhân sao?!”

Khó trách, khi đó Thiếu tông chủ bị Thiếu phu nhân sai bảo như vậy, không chỉ hầu hạ ba bữa cơm, xới cơm, múc súp, gắp thức ăn, dậy sớm, đi ngủ tắm rửa thay quần áo, ngày thường hầu hạ nước trà, đấm vai, đấm bóp, ngay cả cái ngón tay cũng không bỏ qua.

Lúc ấy Lục Tu còn tưởng rằng Thiếu tông chủ lấy được Thiếu phu nhân nên rất vui vẻ, thậm chí còn cam nguyện làm nô lệ cho thê tử, thì ra chỉ là đền tội!

“Lúc ấy ta bị đố kị làm ờ mắt, nhưng thật không hiểu nổi San San, tại sao đã nói là không tức giận nữa rồi nhưng khuyên cách mấy vẫn không chịu dọn về Đông Húc Biệt Uyển, còn nói là chưa đến lúc!”

Lúc ấy, hắn thừa dịp tâm trạng của San San tốt nên mới ra đề nghị, không ngờ lại nhận được hưởng ứng như thế này – -

“Ta chưa từng quên hành vi man rợ của ngươi trong đêm tân hôn, muốn ta tin ngươi không tái phạm nữa à? Vậy thì phải xem lại!”

Trả lời như vậy, làm cho Lục Minh Triêu suýt nữa thì nghẹn chết! Trọng điểm là, món nợ này San San tính cũng đột ngột quá đi, mười ngày nay, cả hai người đều không có cãi nhau, nhiều lắm cũng chỉ là trách hắn không biết dịu dàng, hoặc là trẻ con, bây giờ đột nhiên nhảy ra món nợ nửa năm trước, nói rõ là tìm lý do thoái thác cho rồi đi!

Lục Minh Triêu bực mình.”San San không muốn trở về Đông Húc Biệt Uyển, chẳng lẽ vẫn chưa hết giận sao?”

Nhìn vầng trăng sáng quắc trên bầu trời cao, Lục Minh Triêu nhịn không được hồi tưởng về nửa năm trước, là lúc Lục gia chính thức được phong làm “Ngự tiền thần bổ thế gia”, cũng là sinh thần bốn mươi tuổi của phụ thân hắn …

Nửa năm trước, ở Lục phủ – -

Dung nhan xinh đẹp dưới ánh nắng gắt gao, càng làm tăng lên vẻ đẹp thoát tục, cái trán hồng hào xinh đẹp, phong thái dịu dàng quyến rũ, dung nhan kiều diễm như cánh hoa mẫu đơn, đi tới đâu là tiêu điểm chú ý đến đó.

“Nhan cô nương, Lệnh tôn và Lục tông chủ còn đang đợi trong phòng khách! Nếu không ngại, tại hạ có thể dẫn đường cho cô nương tới đó!”

“Không, để ta cho! Nhan cô nương.”

“Ta là Tam công tử của Đường gia, gia phụ của ta là bạn thế giao với Lệnh tôn, tin chắc Lệnh tôn đã từng đề cập với cô nương, tại hạ nguyện ý, có thể làm người che nắng che mưa cho cô nương.”

Anh hùng thiếu niên tranh nhau làm người che nắng, cùng giai nhân ra ngoài phòng, cũng chỉ vì có thể tiếp cận với đệ nhất mỹ nhân võ lâm – Nhan San San.

Hôm nay là ngày một trong trong tứ đại gia tộc – Lục gia được đương kiêm thánh thượng phong làm “Ngự tiền thần bổ thế gia”, cũng là sinh thần bốn mươi tuổi của Lục đại lão gia, tuy không phải là đại thọ gì, nhưng Lục gia là danh gia vọng tộc có quan hệ sâu nặng với giang hồ nhất trong tứ đại gia tộc, hơn nữa còn có thân phận vô cùng đặc biệt, mọi vụ án khó giải quyết giới võ lâm đều giao cho Lục gia, vì vậy, Lục gia có một lực lượng võ lâm ủng hộ cực kỳ vững chắc.

Ngày được phong tặng và ngày sinh thần của Lục đại lão gia trùng nhau, cho nên các bang phái trong giới võ lâm và quan viên triều đình đều đến dự tiệc chúc mừng, cùng ăn mừng chung.

Ở hậu viên của Lục gia, một khu vườn to như vậy, lại chứa không đủ võ lâm nhân sĩ và quan viên triều đình, nhưng khi võ lâm đệ nhất mỹ nữ Nhan San San xuất hiện, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý trong mắt mọi người!

Nhan gia tuy không phải là môn phái trên giang hồ, nhưng Nhan Hiểu Thông được coi là lão tiền bối mà ai ai cũng phải kính trọng, Nhan Hiểu Thông thông kim bác cổ, trong đầu đầy những câu chuyện lạ về giới võ lâm, cách phân tích giải thích độc đáo, là một trong số những vị tiên tri ít ỏi trong giới, từ khi còn trẻ đã có giao tình thân thiết với Lục đại lão gia.

Con gái xinh đẹp thông minh chính là niềm kiêu hãnh của Nhan Hiểu Thông, Nhan San San tài mạo hơn người, từ khi bước vào tuổi cập kê, số người muốn đến cầu hôn nhiều tới nỗi làm cho Nhan gia phải đóng cửa, đuổi đi cũng không hết.

Chỉ là năm nay qua năm nọ, Nhan San San đã bước vào tuổi hai mươi, sắp thành gái lỡ thì rồi, nhưng vẫn chậm chạp không hề có dấu hiệu muốn kết .

Nhan Hiểu Thông cũng không có hành động gì đặc biệt, bởi vì vào lễ trưởng thành của con gái, chính miệng ông đã tuyên bố, hôn nhân đại sự sẽ giao cho con gái yêu của mình làm chủ, ông tuyệt đối sẽ không hỏi đến, vì vậy muốn cầu hôn gì thì cũng đừng đến tìm ông, quan trọng nhất vẫn là cái gật đầu của con gái yêu!

Từ xưa đến nay, chuyện hôn nhân đại sự đều do ba mẹ làm chủ, tuy biết lão tiên tri này trước giờ không có suy nghĩ giống người bình thường, nhưng câu nói này của Nhan Hiểu Thông vẫn làm ọi người phải khiếp sợ!

Cuối cùng, những người đến cầu hôn mới phát hiện, đừng nói là đả động đến trái tim của Nhan tiểu thư, ngay cả một cuộc gặp vị đại tiểu thư này cũng là khó rồi, trong một năm, số lần Nhan Đại tiểu thư thật sự lộ diện chưa được năm ngón tay, ngay cả mặt cũng không thấy, phải làm thế nào thì Nhan tiểu thư mới chịu gật đầu lập gia đình? !

Nhưng cũng vì cảm giác thần bí này mà Nhan đại tiểu thư tuy đã có tuổi nhưng vẫn có không ít người cầu hôn, ngược lại, mỗi lần lộ diện, dung nhan tuyệt lệ kia đều làm ọi người sợ hãi, làm cho càng nhiều người muốn phá hủy cánh cửa của Nhan gia!

Lúc này, đối mặt với những người chung quanh mình, chỉ thấy Nhan San San nhíu mày, cho đến khi một thiếu niên anh tuấn xuất hiện bên cạnh nàng, mới thấy nàng từ từ nở một nụ cười tuyệt đẹp, không giống với những nụ cười khách sáo lúc trước, đó là một lúm đồng tiền rực rỡ đến mức làm cho người ta phải nín thở, chứng minh rằng thiếu niên bên cạnh hoàn toàn khác với những người khác.

“Thiếu chủ, Thiếu chủ!”

Tô Thiếu Sơ đi cùng Nhan San San, cả hai đều chói lóa vô song động lòng người, làm cho người ta phải ghen tị và than thở, trong đó bao gồm cả đôi con ngươi đã quan sát hình ảnh này nãy giờ, không biết từ khi nào, mỗi khi nhìn thấy hai người này cùng một chỗ, trong lòng hắn lập tức cảm thấy khó chịu.

Bạn đang đọc Nếu Đa Tình, Cười Với Ta. Sẽ Yêu Ngươi Một Đời Một Kiếp của Tứ Phương Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.