Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu truyện giữa hai chúng ta

Tiểu thuyết gốc · 1210 chữ

....Tôi vừa về đến nhà đã nằm phịch xuống giường, nhìn tập giấy trên bàn tôi lại nhớ lại chuyện khi nãy

-Hả....cậu..cậu nói gì vậy-chị H nhìn tôi không chớp mắt

-Em nói em sẽ là người phụ trách kịch bản

-Cậu mà đòi viết kịch bản-chị H nhìn tôi với ánh mắt dè bỉu

-Đừng coi thường nha, trước em cũng là 1 writer đấy

-Writer cơ, thế cậu viết được thể loại nào nào?-chị H khoanh tay nhìn tôi

-Khoa học viễn tưởng-tôi đáp ngay

-Thế cậu định cho cái khoa học viễn tưởng của cậu vào kịch à, đến cả 1 người chuyên viết kịch bản chuyên nghiệp còn gặp khó trong khâu viết kịch bản kịch thì 1 người chưa bao giờ viết được 1 kịch bản nào như cậu thì làm được gì, chưa kể kịch bản vô cùng khác với mấy cái thể loại truyện vớ vẩn cậu đăng lên mạng đâu-chị H thở dài nói

-Em nói được sẽ làm được, chưa kể lần này em sẽ viết kịch bản thể loại khác cho coi-tôi nghe bà chị nói lòng tự ái cũng nổi lên

-Thế cậu định viết như nào

-Em sẽ viết 1 kịch bản tình cảm lãng mạn-tôi suy nghĩ rồi nói

-Hơ....nếu quyết tâm vậy tôi cũng không muốn ngăn cản gì, nhớ viết cho cẩn thận đấy........

....Quay về với thực tại, tôi vẫn ngơ ngác nhìn tập giấy trắng trên bàn, để sáng tác 1 câu truyện ta cần có ý tưởng và 1 tâm trạng tốt, mà quan trọng nhất giờ tôi chẳng có hứng viết thứ gì cả, hay nói đúng hơn tôi sợ viết 1 lần nữa. Cứ mỗi lần cầm bút, hàng loạt những lời chê bai xỉa xói lại hiện lên trong đầu tôi. Người ta thường nói muốn vượt qua nỗi sợ cách tốt nhất là lấy nó làm bàn đạp để vượt qua những thứ tiếp theo nhưng với tôi bây giờ mọi câu nói ấy chả có giá trị gì nữa......

.....Ngày 1: chẳng viết được cái gì...

...Hôm sau tôi đến trường (để hoạt động câu lạc bộ chứ đáng lẽ nghỉ rồi) với tâm trạng uể oải, suốt đêm qua ngồi nghĩ chả viết được cái gì thành ra sáng nay cơn buồn ngủ vẫn đeo bám tôi. Lật đật đến phòng câu lạc bộ, tôi nằm phịch xuống bàn ngủ ngay nhưng cũng chưa được lâu thì:

-Bạn...bạn gì ơi-1 giọng nữ vang lên từ bên ngoài phòng, tôi lật đật ngồi dậy mở cửa

-Sao vậy?-tôi ngáp dài hỏi

-Ừm, cô chủ nhiệm gọi bạn xuống phòng muốn nói chuyện, bạn xuống mau nhé-nói rồi nhỏ quay lưng đi....

-Cô gọi em à-tôi mở cửa phòng hỏi

-Ừm, cô muốn nói chuyện chút với em, em ngồi đi-cô chỉ tay xuống ghế

-Chuyện là thế này: vì 2 tháng sau trường sẽ đón thêm một số sinh viên năm nhất vào nên số lượng thành viên của vài câu lạc bộ sẽ full thành viên và dự kiến sẽ có thêm 1 vài câu lạc bộ khác được thành lập nên trường sẽ thu lại phòng hoạt động của các câu lạc bộ không hoạt động đã lâu, ví dụ như câu lạc bộ kịch của em đã 2 năm không tổ chức hoạt động rồi nên dự kiến trường sẽ thu lại clb kịch để lấy phòng cho các clb mới

-Thu lại sao...nhưng vào học kì tới sẽ có thêm thành viên tham gia nữa mà-tôi ngạc nhiên

-Về cái đó cũng chưa chắc....câu lạc bộ kịch đã 2 năm không có thêm thành viên rồi nên....

-Nếu...nếu bọn em tìm thêm được thành viên trước thời điểm ấy thì sao-tôi nghĩ ngợi rồi nói

-Em tính làm 1 buổi trình diễn à?-cô nhìn tôi hỏi

-Phải, em muốn đăng kí với BGH để làm 1 tiết mục đón năm học mới-tôi đưa ra quyết định táo bạo

-Vậy sao, vậy cũng tính là hoạt động clb nhưng còn thành viên thì sao-cô hỏi tiếp

-Thành viên khi ấy sẽ có thêm thôi

-Ừm....nếu vậy cũng được, để cô nói với BGH, nếu không có gì thì em đi được rồi-cô nói xong tôi cũng trở về phòng clb với đầy lo âu, mấy năm liền rồi mà không có thêm thành viên rồi, từ giờ đến lúc ấy còn có 2 tháng thôi, không biết có được không nữa tôi cắn răng nghĩ nhưng bất giác lại nhớ đến vẻ mặt khi ấy của chị H tôi gạt phăng cái suy nghĩ ấy đi dù gì vẫn còn cơ hội cuối, đành đặt cược hết vào vậy

-Ô hô...giờ cậu mới đến sao, muộn rồi đấy-tôi vừa vào phòng đã thấy chị H ngồi trên ghế

-Nay ngủ quên-tôi quyết định giấu chị về việc câu lạc bộ hoặc ít nhất cho đến khi tôi hoàn thành kịch bản

-Hừm...kịch bản viết đến đâu rồi-chị H đưa mắt dò hỏi

-Cũng...cũng được một ít rồi

-Nghe là biết chưa viết được gì rồi. Thôi, cầm lấy này-chị H lâý từ túi ra 1 tập giấy đầy chữ đặt lên bàn

-Cái gì đây-tôi vừa nhìn vừa hỏi, thoạt nhìn qua trông giống 1 đoạn hội thoại

-Kịch bản của các tiền bối năm trước á, đọc tham khảo đi-chị hất mặt về phía đống giấy

-Ôi....cái này thì...tưởng gì

-Thì? Thì? Thì làm sao, hơ...chưa viết kịch bản tí nào đã gáy kìa-chị H nhìn tôi dè bỉu

-Thôi, nói vậy chứ người ta ai cũng phải có lối đi riêng chứ, trả này-tôi nhìn sơ qua cách trình bày rồi đặt tập giấy xuống bàn, thực ra tôi cũng muốn lấy 1 vài cái làm tư liệu nhưng vốn không thích cái gì có sẵn cộng thêm cái tính thích thể hiện thành ra quyết định không đọc luôn

-Không xem thì thôi, mất công hôm qua tổng hợp đến giờ...-chị lầm bầm nói

-Không phải em không tôn trọng chị nhưng chả phải kịch đề cao tính sáng tạo ư, nhất là một tác phẩm đầu tay của mình chí ít em muốn nó phải do chính tay mình viết, chính mình nghĩ ra

-Rồi rồi, hiểu rồi, giờ học thuộc cái này chuẩn bị tập đi-chị lại đưa tôi tập giấy khác

-Tập...tập gì?-tôi vẫn đơ ra hỏi

-Thế cậu không định diễn à, một mình tôi thì sao diễn nổi hết

-Ơ...mà em không biết diễn-tôi gãi đầu nói

-Không biết thì tập, nào diễn đi-chị H chăm chú nhìn tôi

-A..ừm, ta..ta không thể ở bên nà~~ng...-tôi ấp úng nhìn kịch bản đọc

-Haha...thế mà gọi là diễn hả-chị H phá lên cười làm tôi ngượng chín mặt

-Diễn kiểu gì vậy, diễn gì mà người cứng đơ, giọng ấp úng vậy-chị H nhận xét

-Mới lần đầu đã quen đâu-tôi bào chữa

-Lần đầu đã dở vậy rồi, bộ cậu không đọc văn biểu cảm bao giờ hả, đành dạy lại từ đầu vậy.....

Cứ thế nguyên ngày hôm đó hết chỉnh giọng đến thao tác, qua bao nỗ lực cố gắng tôi mới chỉ diễn được trơn tru phần mở đầu của vở kịch....

Bạn đang đọc Ngày đó chúng ta gặp nhau sáng tác bởi Arimasan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Arimasan
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.