Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 9486 chữ

Ngày hôm qua...đã từng - My Memories

Chương 58

.............

Cái tội ga-lăng đưa gái vô tận nhà làm nó phải căng cứng tinh thần lái xe nhanh hơn về nhà đón hai chị đẹp, cái trình lái xe rón rén của nó thì ráng chạy nhanh cho sang miệng chứ cũng mất khoản nửa tiếng mới đến nơi. Ngó nhà đã thấy hai chị đẹp quần áo xinh tươi ngồi đung đưa chân trong sân, hình như đang chờ nó.

- Mình đi chị ơi, chờ em lâu chưa, em xin lỗi kẹt xe quá.

Chị Quỳnh Chi đứng dậy đi ra cổng làm mặt lườm đáng yêu nhìn nó.

- Đi cả đêm nhé, theo cô nào đấy?

- Haha làm gì có, theo thì theo cô chị nữ thần áo trắng của em thôi.

- Đồ điêu ngoa! Bê hộ đồ giúp chị nào!

- Haha tuân lệnh! Chị vô phòng lấy dùm em laptop bỏ trong balo bà cô Thanh nha, có cục sạc với chuột luôn ấy.

- Uhm chị biết rùi. Vy ơi lên xe chờ tau tí.

- Ok!

Chị Vy gật đầu cầm ví bước ra xe, nó nhanh chân mở cửa giúp chị, cô nàng cũng học theo chị Chi lườm lườm nó, chị Chi lườm thì đáng yêu, còn chị Vy do mắt đẹp và sắc nên lườm cũng hơi sợ nhưng khá buồn cười.

- Hehe cái gì mà sáng sớm lườm em dữ vậy.

- Eo ôi sớm thế nhờ. Đi cả đêm đến giờ chả thấy mặt, hẹn hò cô em nào? Khai mau!

- Ấy không có không có, chắn chắn không có, em thề!

- Hừ! Thế là đúng hẹn hò gái rồi, Nguyệt nó bảo Mon mà thề chắc chắn ngược lại, không thể tin!

- Rảnh quá, nghe ai đi nghe bà cô đó, em không có, qua nay lo sổ sách bên quán karaoke, thiệt…em thề!

- Hừ!

Cô nàng bỉu môi khoan tay trước ngực ngồi trên xe một cách sang trọng, nó gãi đầu cười cười đóng cửa xe lại, miệng nghiến răng trèo trẹo rủa bà cô Nguyệt trong bụng, toàn nói xấu nó không chổ nào sai à nhầm không thấy nói tốt bao giờ. Thôi nể nay chị Vy mặc quần jean đen áo sơ-mi hồng nhìn dễ thương, nhịn không thèm đôi co với cô nàng, nó lắc lắc người giãn gân giãn cốt một chút, thấy chị Quỳnh Chi đi ra, nó nhanh chân chạy lại giành lấy laptop lằm mặt nịnh thường ngày.

- Chà nay nữ thần của em dễ thương quá ta.

- Hihi lại bắt đầu trêu rồi đấy.

Đúng là nữ thần, mặc quần jean giống chị Vy, áo thun trắng dịu dàng, kín đáo không hở chổ nào, rất ngoan. Nó đỡ chị vào xe rồi nhảy lên ghế lái vừa mở túi laptop ra kiểm tra đồ đạc vừa lên tiếng.

- Nay đi đâu chị ơi?

- Mon đưa bọn chị đi gặp người quen trước nhé, bọn chị hẹn ăn sáng bàn một tí công việc. Đến trưa Mon đưa bọn chị đến JJ cho Vy nó tập làm quen sân khấu nhé. Mon biết chổ ý không?

Nó ngẩn đầu dậy cầm lấy điện thoại của chị Chi đưa, trong màn hình là tin nhắn có địa chỉ.

- À em biết rồi, ủa trưa chị Vy tập dợt chương trình hả?

- Uhm Mon!

- Rồi em biết rồi, hình như này không phải hát bên em đúng không?

- Uhm chủ nhật Vy mới hát cho công ty Mon, còn mai Vy hát chương trình bên khác Mon này, phải có mặt làm quen sàn diễn và phối hợp một tí với các bạn vũ đoàn bên í.

- Ờ vậy chắc tập cũng lâu.

- Uhm! Mon bận gì à?

- Không chị. Hôm nay em sẽ làm tài xế đúng nghĩa cho hai chị đẹp, hai chị làm gì làm kệ em, nay em mắc viết cho xong kịch bản MV bên anh Nhàn.

- Hì bảo sao Mon mang theo laptop. Thế đi cùng bọn chị tiện không đấy, hay là…

- Hay cái gì mà hay, có chết em cũng không bỏ bê hai chị đẹp được nha, toàn nữ thần của em.

- Hihi đấy lại luyên thuyên, sợ Mon thật í…Pleee!

- Haha hai chị cứ lo công chuyện, em ôm laptop ngồi đâu viết cũng được, vô tư! Giờ đi nha, qua địa chỉ này trước đúng chưa. Lên đường thôi!

- Hihi!

- Hừ!

Nó vui vẻ cười nịnh hai chị đẹp xong quay lên lái xe đi, địa chỉ này chắc là quán cà phê, khu bên này nó biết có nhiều quán cà phê đẹp. Kiểu quán cà phê sang chảnh bình thường nó không thích lắm không khí ở những quán như vầy, càng không thích ngồi trong máy lạnh, thấy hai chị đẹp vừa đến cửa đã vẫy tay với hai nam ba nữ bên trong, nó quay qua kéo tay chị Chi.

- Hai chị vô với bạn nha, em ngồi ngoài này cho thoải mái làm công việc chờ chị.

- Ơ thế không vào cùng chị à.

- Thôi quen biết ai đâu, chị vào đi em ngồi đây viết bài.

- Uhm Mon uống gì chị gọi hộ Mon nhé.

- Cà phê đá không đường và một ly trà đá hehe.

- Uhm nè!

Chị Quỳnh Chi cười dễ thường dắt tay chị Vy đi vào trong, nó thoáng nhìn thấy trong bàn bạn hai chị đẹp có một chị ca sĩ kiêm diễn viên rất nổi tiếng, một anh diễn viên cũng khá quen mặt trên tivi, đoán chắc mấy người còn lại cũng liên quan nghệ thuật nên nó cũng không hứng thú lắm vào ngồi chung hay chào hỏi, mất công không thể tập trung viết bài. Chọn một bàn dưới gốc cây sát lan can nhìn xuống đường có ổ điện dưới chân, nó mở laptop ra tìm file kịch bản dang dở bắt đầu viết tiếp. Tuy nhiên nó vẫn tranh thủ ngắm chị Quỳnh Chi và cả cô ca sĩ nổi tiếng kia, nói gì nói nhìn người đẹp vẫn dễ ra cảm xúc để viết hơn. Khoản năm phút sau nhân viên mang cà phê ra cho nó, nhấm một ngụm cà phê, ngắm gương mặt tươi cười của chị nữ thần tự nhiên ý tưởng tuôn ra ào ạt. Phải chi vô công ty ông Ben giao cho nó làm công việc viết lách sở trường như vầy suốt thì khỏe, khỏi phải tiếp xúc quen biết chi nhiều người đẹp rồi khó giữ được tấm thân trung trinh. Đừng nghĩ nó quen bao nhiêu cô nàng thân thiết mà tưởng ai cũng gần gũi được, so với số lượng con gái có ngoại hình như ca sĩ, diễn viên, người mẫu, PG, dancer, MC…của công ty nó từng tiếp xúc, quen biết thì thua rất xa. Làm việc quen biết qua hàng chục hàng trăm cô nàng làm trong giới nghệ thuật mới được lọt ra được hai chị đẹp chơi thân, nếu không nhờ hai chị làm bạn với nhóm, chưa chắc mối quan hệ với chị nữ thần được thân thiết như giờ. Tương tự, nó phải làm việc qua rất nhiều cô nàng PG mới lọt ra được một Anh Thư, hay rất nhiều booking bar mới lọt ra được chị Thủy, có một chút duyên và may mắn với con gái nhưng chẳng qua do môi trường làm việc xung quanh nó có quá nhiều cô gái có ngoại hình, tỉ lệ quen biết thân thiết cao hơn bình thường mà thôi, cũng không thiếu những cô nàng đối xử với nó như cô nàng Thùy lúc đầu, chẳng thiếu con gái gặp qua rồi chẳng thèm để nó vào mắt và càng không biết bao người tiếp xúc biết nó lăng nhăng đã chọn không tiếp xúc nữa.

Đó cứ suy nghĩ linh tinh nảy giờ chưa viết được bao nhiêu, vừa định gõ chưa được mấy chữ thì nghe mùi hương con gái trước mặt, chị Quỳnh Chi cười tươi như hoa cầm một dĩa đồ ăn để xuống bàn.

- Chị gọi cả đồ ăn cho Mon này. Hì!

Nó nhìn qua là món steak kiểu âu khá bắt mắt, thậm chí còn được cắt sẵn thành miếng nhỏ, nảy ăn sáng rồi nhưng miếng thịt nhìn có vẻ ngon như vầy ăn thêm vài miếng vẫn thoải mái.

- Chà nhìn đẹp mắt nhỉ. Nảy em quên nói em ăn sáng rồi.

- Ơ thế Mon không ăn à, chị cắt thịt sẵn rùi này.

- Hehe ai nói không ăn, của chị nữ thần cho thì có no chết em cũng ăn, ai cản em liều mạng với đứa đó.

- Hihi cứ luyên thuyên mãi thôi, này cắt sẳn rồi, Mon dùng nĩa ăn chả phải phân tâm công việc nhé. Yêu chưa?

- Quá yêu luôn.

- Mon ăn nhé, chị vào.

- Uhm!

Chị Quỳnh Chi vui vẻ đi trở vô trong ngồi xuống bàn, hình như mọi người bên trong đã bắt đầu ăn uống. Nó không thích lắm mùi vị thuần âu của món này, chỉ thích món steak theo cách riêng tự chế biến ở nhà, nhưng thôi vẫn thấy ngon vì của chị nữ thần cho nó. Vừa viết vừa ăn chẳng mấy chốc dọn sạch dĩa steak, chưa kịp quẹt mỏ đã thấy chị Quỳnh Chi đứng cười đáng yêu trước mặt, lần này trên tay là dĩa bánh ngọt và trái cây. Nó bật cười đứng dậy cầm dĩa đồ ăn để xuống bàn nhéo mũi chị.

- Đi gặp bạn mà cứ chạy ra chạy vô đem đồ ăn cho em, chút chắc bạn chị ra đấm em quá. Đi vô với bạn đi!

- Hihi…

Nếu là chị Thủy nó đã tặng cho cái tét mông rồi đó, thôi nó là người đứng đắn đàn hoàng, không thèm làm mấy hành động nham nhở đó, yên ổn ngồi xuống tiếp tục việc của mình. Viết được vài dòng lại nghe mùi con gái, ngẩn lên lần này là chị Vy cầm theo dĩa đồ ăn chu chu miệng.

- Quỳnh Chi bảo ăn không hết mang ra Mon hộ bọn chị này.

- Rồi để em!

Nó thở dài bất lực cầm lấy dĩa đồ ăn đẩy lưng chị Vy vào trong, xua được chị Chi thì cô nàng liền xúi chị Vy mang đồ ăn ra, chắc định cho nó no chết thiệt đây mà. Lại tiếp tục viết thêm được vài dòng kịch bản, bà cô Vy được lệnh chị Chi chạy ra thêm cho nó ly trà đá, yêu thương quá rồi, tới trà đá nhiệm vụ của nhân viên cũng bị hai chị đẹp giành. Một lúc sau chị Chi lại mang ra vài miếng dưa hấu làm mặt đáng yêu, thêm chút đổi chi Vy mang ra miếng cam…Nó cũng bất lực trước sự yêu của hai chị đẹp, cũng hết hơi sức đứng lên nói gì, cắm đầu viết bài, hai chị đẹp muốn làm gì đó thì làm.

Không biết bàn việc gì trông cả bàn coi bộ cười nói vui vẻ không thấy điểm dừng, thời gian trôi qua nhanh chóng, nắng lên cao, nó phải một lần dời bàn xích vào trong vì nắng chiếu. Nó viết được khá ổn, chắc hôm nay cơ bản sẽ viết xong. Đang vươn vai xoay người cho đỡ mỏi thì thấy bàn chị Quỳnh Chi đang đi ra cổng, nó đoán tới lúc giải tán nên cũng không viết nửa úp laptop lại.

- Mon đây đúng không? Em trợ lý bên KL của anh Ben hả?

- À dạ dạ! Em chào anh chị!

Nó chìa tay ra bắt với anh diễn viên, sẳn tiện bắt tay luôn với những người khác kể cả chị ca sĩ nổi tiếng kia.

- Haha chà coi trẻ quá. Chờ hai chị lâu dữ hả em?

- Dạ không có gì anh, tài xế mà.

- Haha giỡn hoài, tài xế gì được hai bé chạy ra chạy vô lo lắng quá trời, chắc mai em nhường nhiệm vụ tài xế cho anh đi, được không?

- Hihi nhường cho ảnh đi em, về làm tài xế cho chị nè, chị lo hơn hai bé này luôn.

Chị ca sĩ cười tươi lên tiếng nháy mắt làm nó hơi một chút bất ngờ, nảy giờ thấy ca sĩ nổi tiếng đẹp kính dòm sang chảnh vậy cũng biết nói đùa với nó.

- Haha gì suy nghĩ lâu vậy cưng, không nỡ nhường hai chị hả?

- Hihi hay cưng sợ về với chị bị làm thịt, nhát ghê hihi.

- Cái này…

- Haha nói chứ anh gửi em danh thiếp nè. Bên KL có show gì cần gọi anh nha. Cho anh gởi lời thăm anh Ben.

- À dạ dạ.

Chị ca sĩ cũng rút trong ví ra mẩu danh thiếp màu trắng khá đẹp gạt mạnh tay anh diễn viên ra, hứ một tiếng với ổng rồi cười mỉm chi điệu đà kèo tay nó đặt card lên tay nó, công nhận tay người nổi tiếng có khác, mịn mát lắm.

- Có show gọi chị nè cưng, gọi ổng chi ổng hát như vịt á Mon.

- À dạ dạ có gì em gọi.

- Nhớ gọi nghen, nè nè số chị luôn đó, hổng phải số quản lý đâu nghen.

- Trời cạnh tranh show dữ người đẹp, cho số em luôn hả?

- Chứ saoooo.

- Cho số có tâm người ta phải chủ động gọi, tự nhiên nói khơi khơi vậy sao thằng nhỏ dám gọi cưng.

- Ủa khỏi thách, Mon đưa số cưng cho chị liền, bửa nào cần tài xế trẻ chị gọi Mon nhaaa.

- Nào hai người, không được giành Mon của bọn em.

Chị Quỳnh Chi tủm tỉm cười lên tiếng, bà cô ca sĩ mặt sang chảnh nhưng tính không hợp lắm với mặt đẩy chị Quỳnh Chi ra chu miệng.

- Xùy xùy đi về HN đi, dám vô đây giành trai trẻ với tụi chị? Địa bàn của tui nghe chưaaaa.

- Đúng rùi hai bà về ngoải bỏ tài xế ở không phí, để tụi này sài phụ cho hihi.

Cô gái xinh đẹp trong nhóm cũng vui vẻ lên tiếng, chị Quỳnh Chi lườm yêu nó bỉu môi.

- Eo ôi bọn tớ còn vào nhiều nhé, còn cần tài xế lâu dàiiiiii.

- Hihi ủa ai cho vô đây nửa, còn phiaaaa. Hai đứa vừa về ngoải trong này chị hốt tài xế mất xác liền. Mon bấm số vô cho chị cưng, dằn mặt hai đứa này liền mới được.

- Hơ…cái này…

- Nhanh lênnnnn!

- À dạ!

Nó cười mếu run run bấm số vô cái điện thoại gì mà gắn tùm lum hột chói chang sang chảnh của bà cô ca sĩ, hình tượng vui vẻ thân thiện này sao không ăn nhập gì cái mặt và danh tiếng hết vậy trời. Rốt cuộc nó có số điện thoại của cả nhóm bạn chị Quỳnh Chi, thực ra lấy thì lấy chứ cũng chưa chắc nó liên lạc gì với họ, đem về đưa bà Loan cũng ổn, cơ mà trừ những người khác hơi kém tiếng tăm kia thì với bà cô ca sĩ và anh diễn viên này nó đem số về cũng không cần thiết lắm vì khi cần công ty nó dễ dàng liên lạc được với hai người họ. Nói thì nói vậy chứ việc có số hai người này cũng khác vì có thể khi bên công ty liên lạc chắc chỉ liên lạc được với số quản lý của họ thôi. Cả đám đứng nói chuyện vui vẻ thêm một chút thì tạm biệt nhau ra xe về, chỉ còn lại nó và hai chị đẹp. Nó nhanh chóng gom đồ đạc cùng hai chị ra xe. Bà cô Vy bỉu môi.

- Thích nhờ, hôm nay có người được chị Kelly lưu số luôn nhé. Thích nhé.

- Hơ hơ chị cần số người nổi tiếng nào không nói đi, em về công ty lấy đưa cho nguyên rổ.

- Chả cần. Eo ôi lúc nảy Quỳnh Chi nó quảng cáo ai kia nghe cứ như fan yêu của nó người trên trời xuống đấy.

- Ờ thì chị nữ thần của em, quảng cáo fan yêu đúng rồi, không lẽ đi quảng cáo dĩa thịt bò. Chị Chi ha.

- Chính xác!

- Hứ! Đồ mê trai phản bạn.

- Hihi!

Nó bật cười nhìn hai chị đẹp nháo nhàu cười đùa sau xe, thiết nghĩ hai chị đùa mạnh lên, xộc xệch quần áo lên càng tốt.

- Thôi không giỡn nửa, giờ đi qua chổ chị Vy tập chương trình đúng không chị?

- Uhm Mon!

- Ok đi thôi!

Điểm tập chương trình của chị Vy nằm ở một nhà thi đấu khá lớn, sân khấu đèn đuốc được dựng gần như hoàn chỉnh dưới sân, nó đưa hai chị xuống sân khấu tò mò đi lòng vòng nhìn ngó một chút rồi để hai chị lo việc còn mình thì kiếm một ghế gần sân khấu có sẳn bàn mở laptop ra viết bài tiếp. Nếu bình thường nó đã dành thời gian ngắm nhìn ca sĩ, nghệ sĩ, vũ công nữ mòn mắt, nhưng nay quyết tâm phải viết bài cho xong nên đành tập trung dán mắt vô laptop. Cũng không biết bao lâu chị Quỳnh Chi đi lại ngồi cạnh nó chìa ly nước cười cười.

- Mon uống nước này.

- Hehe dạ.

- Mon hay thật, ở đây ồn ào thế này vẫn ngồi viết được nhỉ.

Nó mỉm cười hút một ngụm nước của chị Chi rồi đưa mắt nhìn lên sân khấu, chị Vy đang vừa hát vừa phối hợp với vũ đoàn, xung quanh tiếng cười nói rộn rã, tiếng nhạc đì đùng sôi nổi.

- Haha em đi cà phê đánh DJ còn làm việc được nói gì ở đây.

- Thế ồn ào Mon không bị phân tâm à.

- Có chị nữ thần mới làm em phân tâm nổi thôi nha.

- Hihi thế chị chả ngồi cùng Mon đâu, làm chẳng xong Mon bắt đền chị à.

- Nè nè…đứng lên bỏ em là sưng mông liền. Ngồi xuống liền cho em.

- Ơ hay! Ra lệnh cả chị?

- Rõ ràng, ngồi đây cho em ngắm chị lấy tinh thần làm việc, không được đi chổ khác.

- Eo ôi, bá đạo nhờ hihi!

Thực ra cả buổi nó thấy chị Quỳnh Chi cứ đứng suốt một bên trên sân khấu coi chị Vy tập luyện, tới giờ mới chịu xuống ngồi, nên nó cũng muốn cô nàng nghỉ chân một chút. Chị Quỳnh Chi lo lắng cho bà cô Vy như một người chị gái vậy, cứ đứng chăm chú coi chừng chị Vy, nó không biết ngoài HN đi làm có như giờ không, chứ từ lúc tháp tùng hai chị đi làm tới nay, dù là đi diễn, đi quay hay đi hát chưa thấy chị Quỳnh Chi rời mắt khỏi chị Vy bao giờ. Nó buông tay khỏi màn hình, cầm túi chống sốc laptop lên phe phẩy quạt cho chị Quỳnh Chi, mặc dù nhà thi đấu có máy quạt nhưng không làm mát được bao nhiêu chổ nó ngồi.

- Mệt thì phải ngồi nghỉ, ngồi đây cũng coi chừng chị Vy được.

- Hì hì! Mon không viết bài điii.

- Nghỉ tay chút, nóng không chị, coi chị đổ mồ hôi kìa. Chị ngồi yên cho em.

- Biết rồi này. Hihi cứ thế này không nỡ về HN mất.

- Haha!

Chị Quỳnh Chi cười khúc khích không cản tay nó lại nửa mà thoải mái dựa lưng vào ghế hưởng thụ gió mát nhân tạo của nó. Ngồi được một chút chị Vy vừa dừng bài hát chị Chi liền tất tả ôm ly nước chạy lên sân khấu, nó chỉ biết lắc đầu cười nhìn theo, cũng muốn chăm sóc cho hai chị như bình thường nhưng chị Quỳnh Chi không cho, bắt nó phải tập trung viết bài. Nhờ không bị phân tâm nên tới xế chiều khi chị Vy kết thúc việc tập dợt chương trình thì kịch bản của nó cơ bản sắp hoàn thành, làm gì cũng dở chứ đụng tới viết lách sáng tạo là sở trường nên thường nó viết rất nhanh, nếu không nó đâu dám để gần tới ngày ông Dũng hối mới đem laptop ra viết.

Sài máy tính lâu, mắt vừa khô vừa mỏi, từ đây tới khuya tranh thủ thêm chút sẽ làm xong nên nó tạm đóng máy dựa lưng vô ghế nhìn lên sân khấu thư giản. Sân khấu cũng không chỉ dành riêng cho mỗi chị Vy tập dợt, lúc này có vài nhóm khác nhau chia sân khấu ra thành vài khu vực, thực ra ca sĩ không cần thiết thuộc cả vũ đạo, chỉ cần phối hợp một ít động tác biểu diễn là đủ. Không thấy hai chị đâu, nó đành ngắm về nhóm mấy ca sĩ khác, hình như toàn ca sĩ trẻ không quen mắt, ngược lại có một nhóm vũ đoàn hơi quen. Tuy chỉ mới tập dợt nhưng dáng cô nàng nào cũng bốc lửa nhìn sướng cả mắt, đi coi mấy chương trình này nó vẫn luôn mê ngắm dancer, còn ca sĩ chính này nọ dẹp qua một bên.

“Đã quá đi, sao chân ai cũng đẹp dữ vậy”.

Xoẹt…cộp!

Đang đờ mắt ngắm chân đẹp, nguyên cái chân ai xoạc ngang mắt nó để cái cộp cực kỳ bá đạo che mất tiêu tầm nhìn, nó giật mình tính hét lên thì thấy dáng con gái quen mắt đứng trước mặt, một chân chống lên ghế trừng mắt nhìn nó. Nếu không phải đôi mắt đẹp này quen thuộc thì nó đã tưởng mình gây án tình với ai bị bắt gặp rồi đó, không biết tập nhảy té đập đầu hay sao tự nhiên làm hành động bá đạo không thấy hợp chút nào.

- Ai chỉ cho đứng cái tướng đó đó. Biết chị đẹp rồi, né né ra coi.

- Hừ! Chả phải ai kia thích kiểu này sao?

- Không hề, ai đồn bậy đó.

- Thế nghiên đầu nhìn gì đấy?

- Cái này…ờ em mỏi cổ, là mỏi cổ.

- Hứ! Nhìn mắt chả sai đi đâu được. Mày xem fan tốt của mày kìa Chi.

- Không có ngắm gái…chắc chắn không có, em thề!

Nó cười khan xua tay ra dấu thề thốt, mắt chị Quỳnh Chi coi bộ không tin lắm thì phải, thêm bà cô Vy này tập nhảy quá sức hay sao đứng như giang hồ hẻm không thấy mỏi.

- Chả đứng đắn tí nào, vắng mặt là ngắm con gái người ta ngay.

- Không có…em oan quá!

- Hứ!

Ngay cả chị nữ thần dịu dàng của nó cũng té đập đầu rồi, biết cả hứ luôn. Chị Quỳnh Chi lắc đầu lườm nó rồi ngồi xuống, bà cô Vy mặt vươn chút mồ hôi giương mắt đẹp hầm hừ gì đó trong miệng sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh nó, tuy nhiên chân đẹp vẫn thản nhiên gác trên đùi nó, mắt nhướng lên, nó ngơ ngác.

- Cái này…

Chị Vy chớp mắt đẹp không thèm trả lời ngó lên sân khấu, chân còn lại thản nhiên để luôn lên đùi nó, ý gì đây, té đập đầu thiệt rồi, tự nhiên không nói gì, không lẽ muốn nó sờ chân, đang mặc quần jean dài làm sao nó sờ được, có sờ thì sờ mấy cô nàng dancer thích hơn.

- Cái này…

- Hihi bóp chân hộ chị Vy của Mon ý, người ta mỏi chân.

Chị Quỳnh Chi che miệng cười khúc khích lên tiếng, nó tròn xoe mắt hết ngó chân tới ngó mặt cô nàng ca sĩ, chắc chắn té trúng đầu, không sai vô đâu được.

- Kìa Mon! Bóp chân hộ nó đi, sao lại ngẩn cả người thế kia?

- Cái này…

- Hihi tranh thủ thời gian chăm sóc đi, bọn chị sắp về HN đấy.

Nó bật cười trước thái độ hâm hâm của chị Vy, nhũn cả người ra trước giọng nói tinh nghịch đáng yêu của chị Quỳnh Chi, dùng cả lý do này để tranh thủ hành nó đây mà, thôi nể chị nữ thần nó mới sờ bóp chân giúp thôi nhé, bổ béo gì ba đồ quỷ này. Nó đưa tay xoa xoa bóp bóp chân cô nàng, phải chi chị đừng mặc quần dài thì hay hơn.

- Rồi thì bóp, chị Vy là nhất!

- Ơ hay thế chả yêu chị à, chị xếp như nàoooo.

- Tất nhiên là nhất luôn. Chị nữ thần mỏi không, đưa chân em sờ à nhầm bóp luôn cho, không cần ngại, để chân lên đây.

- Hihi chị chả thèm!

Đã đánh máy mỏi tay thì chớ lại phải xoa bóp chân cho chị Vy, nguyên lớp quần jean che đi làn da mịn con gái mất tiêu, nó chỉ đành bỏ qua cảm giác được đụng chạm chân con gái, tập trung dùng sức xoa bóp chân đúng nghĩa, nói gì nói nhảy tưng tưng cả buổi mỏi cũng phải.

- Chính xác chừng nào hai chị về HN?

- Sáng thứ hai đấy Mon, chị book vé từ hôm vào này.

- Về sớm vậy? Hát xong về liền, sao không ở chơi thêm?

- Hì muốn ở lại chơi cùng Mon lắm ý, nhưng chị phải về chuẩn bị, tuần sau chị có lịch quay rùi này.

- Haizz nữ thần về mất tiêu rồi em biết làm sao, lấy ai để em ngắm đây…buồn quá điiiii.

- Hihi thế bọn chị bỏ Mon vào valli mang ra đấy nhỉ.

- Được được. Đem em theo đi, không thể xa chị nữ thần được.

- Điêu mồm! Hai đứa có thôi ngay không!

- Hihi!

- Ớ!

Chị Vy chu miệng lên tiếng co chân đạp nó một cái, bà cô này, đã bóp chân cho còn không biết ngoan để yên nó tán tỉnh chị nữ thần. Nó bỉu môi với cô nàng, vừa tính lên tiếng thì có chuông điện thoại, là ông Kha gọi, nó thở dài dẹp đi vẻ mặt nịnh nọt chị đẹp bấm nút nghe.

- Alo nghe anh!

- Haha qua quán chưa mậy?

- Chưa anh, chiều tối em qua.

- Ờ còn xà nẹo gái hả mậy?

- Tào lao!

- Há há tau thấy báo cáo rồi, con nhỏ gì nó gởi hồi sáng. Đm làm ăn coi đã mậy, nay biết làm báo cáo doanh thu ngon lành.

- Ờ bà cô đó tên Mỹ bạn em, nguyên hômqua nhờ theo phụ kiểm tra với em, toàn cô ấy chỉ em làm.

- Ờ quá ngon lành, làm ăn chi tiết giỏi đó, hốt nó về đi mậy, tau cho nó làm tổng quản lý.

- Hơ hơ nuổi éo nổi đâu cha nội, ăn sập quán đó. Mà thấy tin nhắn với hình em gởi chưa.

Ông Kha im lặng một chút rồi mới lên tiếng.

- Thấy rồi, nảy con nhỏ bạn mày gởi tau đọc xong mới gọi mày đây.

- Ờ ờ…vậy anh tự xử lý coi sao nha.

Nó thở phì, lòng có một chút trầm xuống, bên kia điện thoại ông Kha cười ha hả.

- Xử éo gì haha. Làm tốt lắm người anh em, éo làm tau thất vọng. Lấy tiền đó sai đi ku, tau cho mày.

- Ớ…là sao cha nội?

- Há há thoải mái lên mậy. Giờ nói vầy anh em đừng có tự ái. Tiền đó thằng Nam nó binh thử mày thôi, tau nói tụi nó éo tin mày, tụi nó kêu mày chắc chắn ngại tụi nó cầm tiền phản tau. Ban đầu tau éo cho tụi nó thử mày, mà chị Tiên mày kêu kệ cho tụi nó biết cho biết mày với tau sao tụi nó hết xàm liền.

- …

- Há há mấy khoản sai đó tau biết lâu rồi, nói chung nhắm mở con mắt coi như để mấy thằng nó kiếm thêm, đừng có làm quá đáng là được hiểu chưa.

- À rồi, vậy thì tốt…em sợ mấy ổng làm bậy mất tiền anh. Mỹ bạn em nói mỗi khoản một chút vậy chớ tháng cộng lại không có ít.

- Đừng có tự ái mậy, tau biết chắc mày theo tau chổ anh em đương nhiên tau tin mày. Nhưng mấy thằng đó éo hiểu, phải cho tụi nó biết mới phục mày, sau làm với tau mới dễ xử lý công chuyện.

- Ờ rồi có gì đâu. Mà nhiêu đó tiền cũng nặng đó.

- Không đáng nhiêu, chia ra mấy anh em tụi nó mỗi tháng thêm được ít thôi, mà tau xác định từ đầu cho tụi nó, làm gì làm tụi nó biết trong giới hạn, làm lâu tự biết à.

- Ờ vậy ổn, còn khoản của ông Xiên gì đó…cái đó tính sao?

- Thằng Xiên hả? Cú này nó bậy, con bạn mày có gởi theo mấy chữ mày note cho tau...Cho bay chớ trăng sao gì. Chiều qua mày nói chuyện coi nó nói sao, mà tau thấy nó éo trình bày cc gì hợp lý đâu. Mày dám đóng vai ác thì xử nó luôn cho tau, tính lương cho bay liền. Nói thằng Thái một tiếng, thằng đó đệ thằng Thái kêu vô làm, cú này tau thấy thằng Thái éo biết, còn mày éo dám thì kêu thằng Thông, thằng Huynh xử. Há há.

- Anh Thái biết chưa?

- Chưa! Mới coi xong báo cáo gọi mày liền đây. Xử nó trước đi, xong tau nói thằng Thái cho mày. Dám xử không ku?

- Để coi, rồi tiền thì sao?

- Để thằng Thái xử vụ tiền, một thằng Xiên phải trả lại, hai thì anh Thái mày bù, tại nó là quản lý.

- À rồi rồi, để chiều qua em hỏi kỹ coi, sai sót thì thôi, cố tình thì cho nghỉ cũng được. Mấy ngày em làm tới giờ bao nhiêu đó, cộng thêm đầu tháng tới giờ coi bộ không ít à.

- Ôi xời tau lạ gì thằng đó. Mày phát hiện vụ này éo phải lần đầu hụt tiền đâu ku, hai ba lần rồi chứng nào tật đó, tau kêu thằng Thái nói khéo mấy lần rồi. Đm nó thấy mày mới chắc éo biết thành ra làm liều vậy, nó éo biết acc quản lý tau đưa mày acc 9 của tau, hà hà với nó không ngờ mày chơi lớn làm có mấy ngày kiểm kho luôn, đm hồi qua mày dẫn gái mày qua kiểm kho tụi thằng Nam giật mình luôn mà. Há há!

- Haizz thấy chưa, em mà éo nghe chị Thủy kiểm tra kỹ lại là thấy mịe em rồi. Đm!

- Há há bộ mày tưởng tau éo biết mày sao hả ku. Nói chung chiều qua nói chuyện thằng Xiên rồi tự xử, tau cho mày quyền đuổi ai thì đuổi. Kiếm đứa khác vô làm thế liền nghe chưa.

- Rồi ok!

- Tiền hỏi kỹ, thu được thì tốt, còn không thì thôi kệ coi như mất, anh Thái mày bù mấy lần cũng tội nghiệp nó.

- Haizz rồi ông Xiên là sao với anh Thái, hay thôi lấy tiền hồi qua anh Nam đưa em bù đi.

- Bậy bậy, cái nào ra cái đó. Thằng đó chung quê thằng Thái thấy lơn tơn dưới quê kêu lên làm, mà nó ăn chơi banh bóng quá, ban đầu cắt chút đồ trong kho có tiền mua bù vô, từ từ quen tay chơi lớn éo có tiền bù. Nói mấy lần éo bỏ anh Thái mày cũng nhức đầu. Đm đợt này mày éo phát hiện chờ tau về trước sau gì éo giấu nổi tau, làm éo gì có tiền mua đồ bù vô trước khi tau về, phần mềm quán éo phải muốn nhập là nhập xong xóa là xóa, mỗi thao tác acc tau đưa mày coi được hết. Quán mình kiểm kho định kỳ, éo chạy đâu được. Tiền anh Nam mày đưa nói thử vậy chớ là tiền tip chung cắt ra, tau kêu lấy quỹ cho mày thêm đó. Cái nào tau cho mày là tau cho, làm éo gì đem tiền bù cho nó, lớn rồi thằng nào làm sai thằng đó tự chịu. Hụt tiền không phải lỗi của mày, giờ cứ coi như trách nhiệm quản lý của mày tau làm anh tau lo, chưa tới lượt mày hiểu chưa?

- À rồi rồi em biết rồi!

- Chiều qua xử đại cho tau, éo thằng nào dám nói gì mày. Đm mày phải nhớ mày em tau, thằng Thái chỉ là quản lý. Biết chưa?

- Đm biết nói em anh thì về sớm sớm, tùm lum chuyện mệt thấy mịe, anh phải biết thằng em anh ở nhà trầy vi tróc vảy khổ lắm.

- Há há đm gái hành sướng chết mịe, anh mày cũng muốn về lắm chớ, mày kêu chị Tiên mày chịu về rồi tính. Tau cũng khổ lắm Mon ơiiii!

- Đậu xanh! Đội bà Tiên lên đầu luôn đi cha nội. Đàn ông đàn ang, ai để vợ ngồi lên đầu vậy được, mạnh mẽ lên! Chiều bà Tiên ít thôi, nói thẳng mặt bả cho em, con gái chưa cưới, mình nói đi là phải đi, về là phải về, kêu đứng là phải đứng, kêu cởi đồ ra là…ái uidaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…hơ hơ hic chị ơi nhẹ nhẹ…em giỡn em giỡn…ấy nhẹ nhẹ…

Lo nói chuyện hăng quá quên mất bên cạnh còn hai cô gái, ngay cả chị Quỳnh Chi cũng học chị Vy hung hăng nhéo muốn rớt tai, nó đau gần chết vội làm mặt nịnh đáng thương chỉ chỉ tay vô điện thoại xin xỏ.

- Ê gì đó mậy?

- Khụ…è hèm không không có gì. Ấy…chị ơi tha cho em…

- Hứ!

- Hứ!

- Há há gái hành hả, đm chém gió cho mạnh vô. Thôi giữ thân nha mậy, tau đi chơi tiếp đây.

- Ờ rồi ok ok!

Ông Kha vừa cúp máy nó liền suýt hét thảm điện thoại rớt luôn xuống đất, chị Vy trừng mắt tăng sức kéo tai, chị nữ thần dịu dàng của nó không biết ai nhập nay biết lựa da non trên hông nó nhéo lấy nhéo để không một chút thương tình. Nó vội cười như mếu xoa xoa tay chị Vy, chị Chi chắc còn yêu nó nhéo đỡ đau hơn, còn chịu được.

- Ấy…chị ơi nhẹ nhẹ. Em giỡn mà, thôi tha cho em. Hic hic.

- Hứ! Mon bảo con gái thì sao cơ? Định cởi đồ ai đấy?

- Cái này…hic em giỡn mà, em làm sao dám bắt chị cởi…

- Hử!

- Ấy không có…nói lộn. Chắc chắn không, em thề! Hic rớt tai em giờ…tha cho em đi, nha nha!

- Hứ! Nham nhở chả ai chịu nổi.

- Uidaaa!

Chị Vy trừng mắt giật một cái thiệt mạnh thiếu chút rớt tai nó xong đứng dậy đi te te lên sân khấu mất tiêu, còn đang thở phào nhẹ nhõm vì được tha thì hông nó đau nhói, quên mất còn nữ thần dễ thương học người ta nhéo nó. Chắc còn yêu nó lắm hay chưa có kinh nghiệm nhéo nên vừa quay qua thấy gương mặt làm vẻ hung dữ giận dỗi coi đáng yêu quá, nó quên luôn đau đớn, mắt chớp chớp ra vẻ say sưa ngắm chị. Đòn tấn công quá hiệu quả, không chịu nổi ánh mắt gian à mắt trong sáng của nó, chị Quỳnh Chi bỉu môi lườm lườm nó rút tay lại, ngay lập tức nó cười hì hì chụp tay chị xoa xoa.

- Ấy đừng có rút tay, nhéo em nửa đi chị ơi, càng nhéo càng yêu em nha…chà tay mềm quá, mặt dễ thương ơi là dễ thương.

- Hihi…á…hứ! Đồ điêu mồm!

- He he chà nay ai dạy biết nhéo giận dỗi ta, đâu làm mặt nảy coi, dễ thương lắm.

- Hihi chị chả thèm! Mặt dày thế không biết.

- Hehe!

- Hừ! Này nhé! Mon nói chuyện chửi thề hơi nhiều đấy!

- Cái này…hehe tại nói chuyện với ông Kha không chửi không nói lại ổng đó chị.

- Như thế không tốt nhé, sau nói chuyện phải giảm nghe chưa nhất là có con gái? Không ngoan chị chả yêu nữa đâu!

- Haha rồi rồi, nhất định rút kinh nghiệm, em thề!

- Hihi chịu thật, thề mãi chả ai tin vẫn thề. Đồ điêu ngoa!

Dễ thương quá đi, nữ thần của nó có khác, mặt càng lườm càng dỗi càng xinh, chịu không nổi mặt gian của nó, chị Quỳnh Chi giựt tay khỏi tay nó điệu đà đi mất tiêu. Nhìn dáng chị khuất xa trên sân khấu, nó thu lại nụ cười cúi xuống lượm điện thoại lên, tay xoay xoay điện thoại thở một hơi dài, tiền của người ta, tham làm gì không biết?

Mặt mo hôm qua làm mệt tới khuya nhưng sáng vẫn dậy sớm đi show thì phải, nhưng nó biết cô nàng dậy sớm để tranh thủ tổng hợp lại báo cáo, thậm chí không cần nó dặn cô nàng đã gửi luôn cho ông Kha không quên gửi kèm note riêng của nó về vấn đề tiền ông Nam đưa và vụ ông Xiên, vốn dĩ định chờ về gặp chị Thủy nhờ góp ý xem sao nhưng mặt mo đã thay nó báo luôn với ông Kha, vậy cũng tốt khỏi phải cân nhắc phân vân nhiều chi mệt.

Nó im lặng nhìn ngắm hai chị đẹp trên sân khấu lấy tinh thần một chút rồi thở dài mở máy tính lên, mở gmail ra tìm file công việc mặt mo đính kèm tải xuống, tìm những chổ đánh dấu phát hiện lỗi, chụp hình tất cả lại chuyển sang thư mục riêng để chiều gặp ông Xiên nói chuyện, tính ra số nó không biết xui hay hên, hên vì nghe lời chị Thủy kiểm tra sổ sách đàn hoàng, xui vì mới quản lý lơ ngơ mấy ngày phải làm vai ác.

Chiều! Khi nắng muộn vàng ươm trên tóc chị Quỳnh Chi cùng vừa lúc ba chị em về đến nhà. Đang nói cười với chị Chi đi vô nhà thì chị Thủy vui vẻ chạy ra chặn nó ngoài cửa.

- Nè cưng chạy qua tiệm con Thảo rước tụi nó về ăn cơm nghen. Chắc đón ông Tiến qua bển mới về đủ xe á, xe ổng bỏ bển phải hông?

- Ủa kéo đâu qua bển đông vậy? Anh Vũ đâu chị?

- Tụi nó kéo đi bển dưỡng da làm đẹp đồ chớ đâu. Ông già Vũ mắc công chuyện chưa về.

- Ủa vậy nhà còn mình chị nấu cơm hả?

- Hông nè, con Nguyệt, Thanh với con Mi trong nhà á, nảy ông Kiên chở tụi nó về trước xong chạy đi công chuyện ông Vũ rùi, tuốt bên Bình Chánh lận. Quên nửa rước chị Ngọc cưng nghen, nó ngoài shop đó.

- Ờ rồi để em đi, haizz ở nhà sung sướng quá, đi làm đẹp kẻ đưa người đón.

Nó thở dài nhún vai, mấy bà cô trong nhóm này riết toàn công chúa, từ lúc về tới giờ nó toàn ăn hành, còn mấy nàng thì sung sướng rồi, ở nhà ngủ đã đi làm đẹp, có người đưa người đón. Chị Thủy cười khúc khích đánh vai nó.

- Ủa đi nắng về hổng làm đẹp lấy đâu gái đẹp cho đàn ông tụi cưng ngắm hả Mon hí hí.

- Ngắm chớ được sờ đâu mà biết.

- Hí hí sờ em chưa đủ hả anh Monnnnnn!

- Hơ hơ!

Thân thiết như vầy rồi mà không thể nào nuốt nổi cái giọng yêu nữ của chị, còn thêm cái trò kéo kéo áo ra lấy ngực đẹp dụ dỗ nó nữa chứ. Sợ kiềm lòng không được sờ ngực bà cô trước cửa, nó co chân tính chạy thì yêu nữ cười hì hì kéo tay nó lại.

- Ê vụ quán ông già Kha nói gì hông? Ổng gọi cưng chưa á?

- À rồi, ổng gọi em rồi. Vụ tiền ông Nam đưa nói chung ý ảnh. Ủa sao chị biết, em chưa nói chị mà?

- Chị hỏi vụ thằng gì ăn tiền kho ổng tính sao á? Hihi vụ thằng Nam con Tiên kể chị biết rùi hì hì.

Thì ra chị Tiên đã kịp tám chuyện với chị Thủy, có khi nguyên nhóm nó biết sạch.

- Ờ tối em qua bển nói chuyện coi sao, chắc cho nghỉ.

- Hihi ghê hen, nay ông già Kha cho cục cưng đóng vai ác luôn.

- Hơ hơ. Nhức đầu muốn chết!

- Thui đi rước tụi nó đi, xíu về nói kỹ chị nghe nha.

- Ừ thôi đi đây, trời ơi kéo cái áo lên…em thấy rồi cô nương ơi!

- Hí hí khoái muốn chết bày đặt hà! Hí hí!

Quá sức chịu đựng con người mà, nhai thiếu điều mòn hết người nó vẫn không chịu yên, cứ cố tình vạch vạch cổ áo dụ dỗ nó, không mắc đi đón người chắc nó đè bà cô ra đánh cho sưng mông. Nó vuốt mồ hôi lên xe dọt cho lẹ, ở lại nó đột quỵ vì lên máu mất.

- Alo đang tiệm ha nhà anh?

- Đang nhà đây người anh em!

- Ờ chờ chút em qua rước.

- Đù! Tau tính mượn thằng em chở bển. Vậy qua đây!

- Ok ok!

Nó chạy thẳng qua nhà đón ông Tiến, nhà ổng nằm trong khu toàn nhà giàu xịn sò thành đạt, có mình ổng cũng thành đạt nhưng còn trẻ trâu, bạn thân ông Vũ Kiên không sai đâu được, mà khoan chính xác ba ổng thành đạt, ổng còn báo lắm. Qua khu ngày nhìn mấy cái biệt thự đã con mắt, không thua khu nhà chị chút nào. Đứng nói chuyện với ba ổng mòn mỏ mới thấy ổng mới xuống, quần áo đầu tóc sáng loáng nhìn là biết trai nhà giàu, ba ổng chắc cũng bất lực đá đít đuổi ổng đi không cần về nhà. Vừa lên xe Tiến đại gia cười hà hà chỉnh nhạc xe nó đùng đùng gác chân lên tuốt ca-pô.

- Đm xe lâu éo thấy, coi ngọt nước mậy. Bửa nào tau dẫn đi binh đồ, mướt rượt như Ngọc Trinh cho mày coi.

- Thôi cha, tiền đâu binh. Lên bậy chị Phương bóp cổ à.

- Há há…

- Đón chị Nghi không? Sẳn đường nè!

- Nó bên con Thảo chứ đâu, mày nghĩ con Thảo con Oanh bển thiếu mặt chị Nghi mày chắc.

- Ờ quên!

Bộ ba mỹ nhân đó đúng là chưa bao giờ thấy ra đường tách nhau ra, sau tới đi đẻ nhiều khi ba bà cô kéo nhau đi đẻ chung chắc có. Nó cười cười chạy luôn xe qua tiệm chị Thảo coi tình hình rồi đi đón chị Ngọc sau, chưa chắc qua tiệm mấy cô nàng làm đẹp xong liền, ba vụ điệu đà này nó rành mấy cô nàng lắm. Tới gara nó định để xe ngoài đường đi rước chị Ngọc cho dễ thì ông Tiến vỗ vai nó.

- Mày đi đón con Ngọc hả?

- À dạ!

- Ờ vậy vô lấy xe tau đi, bỏ xe mày đây cho tụi nó rửa cái cho sạch mậy, Ngọc Trinh gì để ẻm dơ tèm lem mậy?

- Hả…dở hả?

Nó ngơ ngác xuống xe nhìn một vòng, phần dưới xe nó đúng là bám toàn bụi vàng, có chổ nâu nâu, nó gãi đầu cười hề hề.

- Ờ ha sáng giờ đi tùm lum quên để ý.

- Thôi để đây kêu tụi nó lái vô, để tau đưa xe tau ra cho.

- Ok ok!

Nó quăng chìa khóa cho ông Tiến lội bộ vô tiệm chị Thảo, hình như hôm qua đi qua nhà cô đẹp nằm trong khu dân cư mới, đường sá chưa ngon lành lắm nên có đoạn khá dơ, bình thường không hay sử dụng oto, hơn nửa qua nay không có về nhà, chứ nếu nó về nhà bảo đảm xe lúc nào cũng sạch ngay khi vừa về đến cổng vì chú Ba thấy xe về chắc chắn sẽ lau rửa trước khi cho xe vào gara hay ít nhất mỗi sáng dậy chú sẽ lau xe bóng loáng kể cả bé cà phê, thói quen ỷ lại này cũng từ ngày còn chị mà ra. Cũng không ai bắt chú làm, cả nó và chị đều không nhờ nhưng chú vẫn làm như một niềm vui, xe thím Ba chú có thể không lau nhưng chắc chắn xe nó và chị lúc nào cũng bóng loáng bất chấp có sử dụng hay không, thậm chí mỗi lần anh Phong ghé chơi ra về xe anh bảo đảm sạch boong, được chú chiều riết đâm ra đứa nào cũng hư.

Tiệm chị Thảo tuy có cửa kính cách âm nhưng tiếng cười của mấy cô nàng yêu nữ không có kính nào chịu nổi, mới tới bậc thềm đã thấy nhức đầu rớt khỏi suy nghĩ linh tinh. Không biết có cô nàng nào đang tình trạng khỏa thân làm đẹp không, nó hí hửng cố tình kéo cửa thiệt mạnh ló đầu vô, mấy gương mặt xinh đẹp hờ hững ngoái nhìn, nó hơi thất vọng, mặc dù mấy nàng mặc toàn đồ ngắn nhưng chẳng ai khỏa thân làm xì pa xì bủng như nó tưởng tượng.

- Xong chưa mấy cô nương, đi về bển ăn cơm nè.

- Sắp xong rồi Mon, thằng chồng chị đâu cưng?

Chị Nghi cười tươi ngó nhìn nó lên tiếng trước, còn mấy cô nàng phe nó ai cũng hờ hững bỉu môi tiếp tục mỗi người một việc ngó lơ nó.

- À dạ ổng đang lo em Ngọc Trinh ngoài sân nè chị!

- Cái gì? Gái hả? Trinh là con nào!

Bà cô Nghi sửng sốt nghiến răng, nó còn chưa kịp nói thêm chữ nào chị Nghi đã cầm ngay cái cây gì để ép tóc còn đang nghi ngút khói tung người nó chạy ra ra cửa, chuôi điện giựt cái bựt xẹt tia lửa làm nó dựng tóc gáy ngớ người.

- Thằng chó Tiến! Mày gan lắm rồi con…bửa này tau triệt giống mày!

- Ớ! Khoan…sai sai gì rồi chị Nghi ơi!

- Chó Tiến! Mày đâuuuuuuu?

Người đẹp chân dài có khác, chạy có mấy bước đã lao ra tuốt ngoài sân, nó chỉ kịp ớ một tiếng ngơ ngác ngó ra sân thấy cha nội Tiến đang chu đít khoác vai ông thợ chỉ chỏ dặn dò gì đó nhảy dựng lên hét thảm cong đít chạy luôn ra đường.

- Thằng chó này, mày theo gái phải hông? Con đĩ đó đâu, mày chán sống rồi Tiến!

- Ớ…cái đm! Mày bị khùng hả Nghi?

- Khùng má mày! Con đĩ đó đâu rồi?

- Con nào? Móa bình tĩnh…á vợ ơi tha cho anh, cứu anh mấy đứa…á!

Đậu xanh! Cha nội có tật giật mình hay sao đó, chưa gì chạy tuốt ngoài cổng, bà cô Nghi chân dài chạy nhanh không kém, vèo cái mấy giây hai vợ chồng ông Tiến rượt nhau chạy mất tiêu ngoài đường. Thiệt ra gặp nó tự dưng có đứa vừa chửi vừa cầm cái cây nghi ngút khói chạy hùng hục lại chắc cũng co giò chạy trước tính sau.

- Ấy…chị ơi! Chị Nghi ơi, bậy rồi bậy rồi! Chị Nghiiiii nghe em nói!

- Thằng chó Tiến, đừng lại cho tauuuuuuuu!

Nó tròn xoe mắt kêu lên trong vô vọng, hai vợ chồng nhà này chạy cũng hăng quá chứ, mấy cô nàng trong tiệm hùa nhau ra kẻ cười người nói hóng chuyện, nó càng nghe mấy cô nàng bàn tán càng trợn mắt bự hơn mắt bò, môi lấp bấp, tai lùng bùng.

- Cái này…

- Ủa hình như cha nội Tiến nay lén theo gái hả ta?

- Uhm chắc dị rùi.

- Hèn gì sáng giờ chị Nghi kêu qua ổng im ru.

- Hứ! Nảy anh Mon nói con Trinh ha gì á, Trinh nào ta?

- Hí hí nay bả thiến ổng chắc rùi, đáng đời!

- …

- Cái này…

Nó vuốt mồ hôi hột trên trán, hình như nó vừa làm cái gì sai sai, hình như mới hại người anh em của nó hay sao ấy, con mịe nó…oan quá oan mà, Ngọc Trinh ý nó là chiếc xe, tụi nó vẫn hay nói đùa xe trắng của nó là Ngọc Trinh.

- Cái này…cái này…

Thôi cái này tại cha già đó có tật giật mình, nó vô can…đi khỏi đây cho lành. Nó run run ngó mấy gương mặt xinh đẹp vẫn nhiều chuyện bên cạnh, môi run run hít một hơi giọng bình tĩnh hết mức.

- Ờ…làm...làm đẹp xong chưa chị em?

- Sắp xong rùi anh Mon!

- Ờ tốt, vậy coi làm gì làm cho xong nha chị Nguyệt kêu về bển sớm đó, tại hạ đi rước chị Ngọc cái về đón mọi người. À Cy ơi! Em coi chạy ra cứu ông Tiến nha.

- Ê! Từ từ anh…

- Monnnn!

- Cáo từ!

Nó co giò chạy tót ra sân nhảy lên xe ông Tiến đề máy lao đi, thật có lỗi quá người anh em ơiiii! Nó rớt nước mắt cắm đầu lái xe đi thật nhanh, hy vọng ông anh còn giữ được mạng, nó oan thiệt, cơ mà cái tướng chưa gì cong đít chạy, chắc chắn cha nội này có vấn đề. Nó tự an ủi bản thân vô tội bỉu môi bấm điện thoại gọi chị Ngọc.

- Alo chị chân dài ơi!

- Ê chưa gì móc người ta nghen Mon.

- Hơ hơ đang shop phải không?

- Uhm nè!

- Rồi chuẩn bị nha, em qua đón liền nè.

- Biết rùi!

Hay là chở chị Ngọc kiếm chổ trốn cho ấm thân nhỉ, có khi chờ năm sau về ăn giỗ ông anh cũng được. Nó thở dài nhịn cười ngó đường giảm tốc độ đi từ từ, tầm này đi đường càng lâu càng tốt. Đón chị Ngọc xong nhây cở nào cũng phải về tới tiệm đón mấy cô gái, tất nhiên ông Tiến đè nó ra đá mấy cái chửi um lên, còn chị Nghi tuy nghi oan cho chồng như không thấy hối lỗi, càng không xử tội nó, thậm chí còn cười hi hí lôi nó vô gội đầu coi da mặt dùm nó trong lúc chờ chị Thảo, chị Oanh tắm rửa thay quần áo. Kéo nhau qua villa xà quần cả buổi nấu nướng ăn uống xong nó no căng bụng đứng dậy thay đồ đi qua quán ông Kha làm.

- Mon giờ qua quán ông Kha hả cưng?

- Uhm!

- Hì! Ê mấy đứa ở nhà xíu đi sau nha, tau theo Mon lên quán trước, Yến đi hông mậy?

- Dạ đi!

- Em nữa, em có giang qua quán làm xíu, tối bà con xong gọi em chạy qua bar sau hen.

Mimi cũng đứng dậy quẹt mỏ lên tiếng, nó ngơ ngác nhìn chị Thủy.

- Hả…bar? Là sao?

- Hihi nay lên bar chị chơi á Mon.

- Nữa hả? Mới đi chơi về nay kéo lên trển tiếp?

Nó trợn mắt, chị Thủy cười hì hì.

- Hì hì hai con bánh bèo sắp về HN rùi, tranh thủ tụ tập chơi với tụi nó bộ. Với nay trển ế khách, để tụi nhóm mình lên chơi cho quán có khách xíu.

Nó bỉu môi, có mà mê chơi quen chân thì có, ở đó mà ế khách, đâu chứ bar chị Thủy làm nó chỉ thấy vắng khách ban ngày thôi, nguyên tuần chưa thấy ế bao giờ.

- Rồi thì làm gì làm. Đi thôi!

- Ê mấy đứa ai đi trước với Mon giơ tay nghen.

Không ai lên tiếng, nó cũng không thèm để ý vác túi đeo ra cổng trước, chị Thủy, Yến, Mimi gom đồ nhanh chóng đi theo. Có chị Yến và Mimi ngồi băng sau, bà cô Thủy cũng không làm mấy hành động yêu nữ quá đáng dụ dỗ nó, ngoan ngoãng hỏi chuyện linh tinh, nó cũng kể việc trên quán và mấy lời ông Kha nói, hai cô nàng sau lưng và chị Thủy đều góp ý bàn tán vui vẻ, nghe tới việc này nó sẽ đuổi việc một người, mấy nàng đều thản nhiên, việc cho nghỉ việc ai đó đối với mấy cô gái này đều bình thường không có gì đáng nói, chỉ là nó cũng chưa từng làm việc này bao giờ. Trước bên quán cà phê phụ ông Kha quản lý nó ít đóng vai ác, muốn cho ai nghỉ toàn ông Kha ra mặt, lần này mấy ổng ai cũng đi mất tiêu, tính ra bên quán còn mình nó chức lớn nhất. Thực ra làm bên công ty ông Ben nó cũng đóng vai ác khá nhiều, nói theo cách nào đó việc loại người này, bỏ người kia ra khỏi show event công ty cũng là một hình thức cho nghỉ việc hay gọi là đóng vai ác. Tuy nhiên với PG, model, dancer vân vân thì việc show được làm, show không được với họ cũng là chuyện quá bình thường, khác hẳn việc một người đang làm lâu dài bị cho nghỉ việc, với lại ông Xiên dù sao cũng do anh Thái đưa dưới quê lên làm, mà anh Thái thì theo ông Kha làm cũng khá lâu, dù chỉ là quản lý làm công ăn lương nhưng ít nhiều cũng có thể gọi là anh em, đương nhiên mối quan hệ ấy không thể so với nó hoặc ông Thông, ông Huynh, ông Nam…Nói tới quản lý quán cà phê tự nhiên nó nhớ ra đang có một nhân tuyển tốt đóng vai ác dùm nó, nhưng thôi nhờ tới bà cô này nó ngán ngang cục nước đá hay bà cô Nguyệt, nó thà tự đóng vai ác hơn nhờ chị Chanh, như vậy là ác với ông Xiên và ác luôn với chính mình.

Đưa chị Thủy, chị Yến lên bar, sẵn đường nó đưa luôn Mimi qua chổ em làm rồi lặng lẽ lái xe qua quán nhậu ông Kha. Đi tới đi lui cho có mặt mình để nhân viên tập trung làm cho ổn sau đó chạy qua chạy lại mấy cơ sở karaoke, dặn dò nói chuyện công việc liên quan vụ kiếm tra kho, sổ sách ổn hết sau đó như thường lệ nó chọn cơ sở hai làm điểm cuối có mặt trong ngày. Vừa vào quán nó ngồi vật ra ghế cười vẻ mệt mỏi vẫy tay với cô nàng Thùy chỉ chỉ tay vô đầu mình, hiểu ý nó, Thùy vui vẻ đi ra ghế sô-pha đứng phía sau bắt đầu xoa nhè nhẹ hai bên thái dương giúp nó.

- Mệt lắm hả anh?

- Ừ hơi nhức đầu. Tối giờ làm ổn không em?

- Dạ bình thường. Anh Mon uống viên sủi nhức đầu hông?

- Ờ cho anh một viên nha, à pha anh ly cà phê luôn.

- Dạ để em pha nghen, chờ em xíu. Ê Linh!

Thùy gật đầu cười với nó một cái rồi xoay lưng đi vô trong, trên đường đi em kêu cô nàng Linh một tiếng chỉ vào nó, bà cô Linh bỉu môi một cái không tình nguyện lắm đi lại tiếp tục xoa xoa đầu nó thế cho Thùy, cũng chỉ qua cơ sở hai này nó mới thản nhiên kêu hai cô nàng quen chăm sóc, chứ mấy cơ sở kia cũng không dám thể hiện sai phái ai.

- Xụ cái gì mà xụ, người đẹp ở không phí lắm.

- Hứ! Chắc em ở không á, bửa nào qua cũng hành người ta, riết như ông vuaaaa.

- Haha thì ai kêu em xoa đầu sướng quá chi.

- Pleeee mai mốt trả tiền nghe chưa. Đâu ra đòi em xoa đầu bóp vai hoài, kêu con Thùy á, nó cưng anh hơn emmmmmmm!

- Thôi mà, kéo dài hoài chút rớt mỏ đẹp giờ.

- Hứ!

Dù hơi bất mãn nhưng cô nàng vẫn đều tay lắm, nó nhắm mắt ráng tận hưởng sung sướng thêm chút rồi giải quyết công việc sau. Hình như cô nàng hơi mỏi tay, dừng xoa một chút rồi tiếp tục. Cơ mà sao tự nhiên hơi mạnh tay, càng lúc càng nhiều sức.

- Chà tự nhiên khỏe dữ người đẹp. Ài dà đúng rồi, chổ đó…đã thiệt đó.

- Hi hi…

- Ờ nhẹ chổ đó…hờ hờ nay coi bộ tay mạnh dữ à. Đúng rồi chổ đó, xích xuống em. Ài dà đã quá đi…

- Đã hông anh Mon, sướng hông anh Mon…

- Đã chớ…

Ủa hình như giọng này không giống giọng cô nàng Linh cho lắm, nó mở mắt ra, mùi con gái này hơi khác, cảm giác tay này…gương mặt này…

- Cái này…

- Đã hông anh Monnnn!

- Đã…á không có…không đã chút nào, chắc chắn không! Uidaaaaaa!

- Sao Monnnnnn!

Bạn đang đọc Ngày hôm qua...đã từng - MY MEMORIES sáng tác bởi NDkhiêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NDkhiêm
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.