Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạ Tiên Đế

Tiểu thuyết gốc · 1874 chữ

Từng Đại tông môn ân cần hỏi thăm đệ tử của mình rồi đưa về phi thuyền.

“Lần này thật khắc nghiệt a” Một vị tiền bối trông có vẻ già dặn cảm khái nói, lần này đi 450 người mà về chưa đầy 350, thật sự vô cùng khắc nghiệt nha~”

Xung quanh cũng không thiếu người khóc nức nở do mất đạo lữ, mất bạn thân, mất đồng đội, mất đối thủ, tất nhiên cũng có nước mắt cá sấu cùng những giọt nước mắt cho có nữa.

Bên cạnh đó là những kẻ cười toe toét do nhặt được chiến lợi phẩm, lại có kẻ khóc trên nỗi đau của người khác

Cửu tông theo lệ cũ sau khi thu thiên tài địa bảo xong thì để các đệ tử làm chút sinh ý trong 3 ngày tiếp đó.

Nếu muốn nói về những sự việc đặc sắc mấy ngày nay thì có 2 sự kiện:

Thứ nhất là Thánh tử Ngọc Thanh Tông Tần Quang trong vòng tay lại thêm hai vị đại mĩ nhân là thánh nữ Hợp Đạo Tông Chu Minh Châu cùng Ma đạo đệ nhất Thánh nữ Vũ Yên Nhi.

Thứ 2 đó là Thánh nữ của Vạn Kiếm Tông cũng là Thiên kiêu của Phượng thị gia tộc Phượng Vũ Linh đạt được cơ duyên trong bí cảnh, nhất cử đột phá Trúc Cơ, phẩm chất vẫn còn được che giấu, chỉ biết là khi tiến cấp thì có hư ảnh phượng hoàng đằng không, xung quanh bất kể là phi cầm hay linh cầm đều bị áp chế trong một thời gian.

Tuy nhiên, mọi người không biết trong một góc tối, có một kẻ đang phát tài bằng hack... của bạn thân.

...

“Haha, lần này đi bí cảnh phát tài rồi! Haha”

Ở trong phòng, Lý Trường Minh đang sung sướng kiểm tra lại thu hoạch lần này. Lần này đi bí cảnh thu hoạch của hắn quả thực rất lớn, nhưng không phải phát tài trong bí cảnh, mà là hậu bí cảnh! Tất cả là nhờ hắn biết dùng hack của Tần Quang a!

Đi bí cảnh xong Tần Quang có chia cho Lý Trường Minh một cây cỏ cao chừng 20 cm, hắn liền nhận ra ngay đó là Tam Thiên Túc Thảo được hệ thống đánh giá 5 sao! Hắn cũng chẳng già mồm liền nhận. Tiếp đó hắn kéo Tần Quang đi quét mấy chỗ đang làm sinh ý bằng hack khí vận như đi đổ thạch thì kiếm được một viên thượng phẩm linh thạch, quét chợ trời thì được 1 thanh đoản kiếm 4 sao cùng một thanh đại đao 4 sao, tiếp đó lượn lờ kiếm được một quyển Phá Không Chưởng 4 sao nữa!

Đúng lúc ấy thì theo “sáo lộ cũ” một cô gái váy đỏ xuất hiện ngăn hắn để mua quyển Phá Không Chưởng này, nhưng lần này hắn quyết định bán, không phải do hắn muốn lập hậu cung, mà là vì… hắn sợ. Đúng, là sợ. Cô gái này là thánh nữ của ma đạo, được người ta đặt là Đệ Nhất Ma Đạo thánh nữ Vũ Yên Nhi, người chính đạo hắn không sợ, nhưng ma đạo thì có, ai mà biết bọn họ sẽ trả thù thế nào, “minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng”, hắn không muốn lòi thêm 1 cái bản nâng cấp của Thịnh Bảo Đường rình mò hắn trong bóng tối đâu! Công pháp 4 sao thì mạnh đấy, nhưng mạng không còn thì công pháp mạnh đến mấy cũng vô dụng! À trừ trường hợp công pháp đó giúp trọng sinh…

Sau khi đưa công pháp, Lý Trường Minh tìm cớ rồi rời đi, để Tần Quang cùng Vũ Yên Nhi nói chuyện trao đổi. Bản thân Lý Trường Minh không muốn thu hậu cung vì nó rất phiền phức, mà kể cả có muốn thu hậu cung hắn cũng chẳng dám thu cô gái này, hắn cũng chẳng phải là khí vận chi tử a…

Nhắc đến hậu cung, Lý Trường Minh hồi tưởng lại tại sao trong lúc ấy lại làm chuyện đó với Phượng Vũ Linh, và tại sao cô ta lại đồng ý, phải biết thiên kiêu có kiêu ngạo của thiên kiêu a, sao lại làm tình một đêm với người vô danh như hắn? Phải biết hai người mới gặp một lần…

Hắn liền điểm lại các công pháp của mình, điểm lại thể nội. Bỗng hắn nhớ ra một điều: lúc đó Phượng Vũ Linh hỏi hắn về “long mạch”, trùng hợp là lúc đó hắn vừa sở hữu Ngụy Long Hắc Hỏa!

“Có lẽ là thế rồi”

Lý Trường Minh gật gù

Điều này cũng có thể dễ giải thích, nếu ở phe đối lập rồng và phượng là kẻ thù không đội trời chung, thậm chí có thể đồng quy vô tận với nhau, nhưng nếu là bạn lữ thì sẽ là “long ngâm phượng hót”, “long đằng phượng vũ”, yểm trợ nhau thăng cấp, đó cũng là lý do song tu xong Lý Trường Minh đạt đến đỉnh cấp Luyện Khí kì đỉnh phong còn Phượng Vũ Linh thì lên Trúc Cơ, nhìn quang cảnh đó chắc hẳn là Cực Phẩm Trúc Cơ.

“Thôi thì cố lên nào, trung phẩm Trúc Cơ là được rồi~”

Lý Trường Minh tự nói, với tư chất và tài sản của mình, hắn cũng chẳng mong đến Thưọng Phẩm Trúc Cơ đâu.

Ở một hang động nào đó, có một đoàn thợ săn đứng trước cửa hang, người này đẩy người kia

Một người nói:

“Vào đi, Dạ Lý Quân, mày bảo trong này có mấy con Hàn Cổ Trư mà, vào bắt vài con đi”

Người kia nói lại

“Sao bọn mày không vào đi, tao đã chỉ đường rồi còn gì”

“Hừ, ai mà biết mày có nói dối không nữa”

“Thôi được thôi được, ta vào”

Người tên Dạ Lý Quân bảo rồi bước vào hang, sau đó có tiếng “éc éc”, một lát sau hắn vác ra một con trông giống lợn rừng nhưng lông màu xanh trắng làm chủ đạo, trên người nó tản ra chút khí mát lành lạnh.

“Đây, cầm về mà bán đi, chia 5-5, tao 5 bọn mày 5”

“A, đúng là Hàn Cổ Trư rồi”

Mọi người cũng chẳng ai phàn nàn gì, đằng nào đường cũng là hắn chỉ, heo cũng là hắn bắt, bọn họ chỉ là bán mà thôi. Bọn họ liền xác con heo đó đi

Khi bọn chúng rời đi xa xa, Dạ Lý Quân mới ngồi lên một tảng đá, lấy tay ôm đầu tự hỏi

“Rốt cục tại sao bản Tiên Đế lại phải đi săn heo kiêm sống thế này!!!”

Hắn là Dạ Tiên Đế, một trong Thập Đại Tiên Đế. Bản thân hắn khí vận không tệ, có thể nói là rất tốt, cày chay từ tân thủ nhặt tài nguyên đi đến tận Tiên Đế cũng chỉ mất hơn 3 ngàn vạn năm, bản thân hắn cũng tự nhận là người tốt, biết đối nhân xử thế, không kiêu căng ngạo mạn, là huynh đệ kết nghĩa với Đệ Nhất Tiên Đế Tần Thiên Nguyên và Đệ Ngũ Tiên Đế Lý Thiên Thu. Một hôm, khi đang đi ngang qua Nam Tiên Vực dạo chơi thì gặp Thượng Cổ Ma Thần Dao Yên đứng đầu Thất Đại Ma Thân và Tiêu Tiên Đế đứng thứ 3 Thập Đại Tiên Đế đang ân ái, hắn chỉ định đi qua thôi, ai ngờ 2 kẻ đó phát hiện, thẹn quá hóa giận rồi cho hắn du hành về 10 ngàn vạn năm trước và phong ấn linh hồn, đến hiện tại là 8 ngàn vạn năm sau lúc đó hắn mới thoát ra được, Tiên Thể có thể tự hấp thụ linh khí cùng tiên khí để duy trì sự sống, tất nhiên là không bằng chủ động hấp thu nhưng vài ngàn năm chắc vẫn sống được. Nhưng hiện là 8 ngàn vạn năm sau nên dĩ nhiên là Tiên Thể đã trở thành tro bụi. Cuối cùng hắn phải đoạt xá một tên nông dân chết trong hang này, tên kẻ đó là Lý Quân, chết do đang móc mũi thì trượt chân, đập mặt xuống bãi phân Hàn Cổ Trư rồi ngất đi, sau đó tắc thở mà chết.

Giờ hỏi tại sao hắn không đi tu luyện ư? Tài nguyên là vấn đề thứ nhất, tư chất là vấn đề thứ 2, công pháp là vấn đề thứ 3. “Không có tài nguyên, không thể thành đạo”, đó là châm ngôn của một vị cường giả tiền bối nào đó, có người bảo hắn đi luyện đan thì quan trong là tiền đâu để mua nguyên liệu, rồi cơ thể này ít nhất phải là Luyện Khí mới chịu được Tinh Thần Hỏa của hắn. Tiếp đó tư chất của tên này thuộc loại bét của bét, theo hắn tự đo thì là Ngũ Linh Căn hạ hạ giai, coi như đủ để đạt Luyện Khí tầng 1 hoặc tầng 2, mà 4 năm đoạt xá thì hắn phải dành 2 năm để ổn định nữa! Đừng nghĩ đoạt xá là hay, nó còn tùy tu vi, nếu Trúc Cơ đoạt xá Luyện Khí hay Kết Đan đoạt xá Nguyên Anh thì còn đơn giản chán, giờ đường đường Tiên Đế đi đoạt xá phàm nhân, khoảng cách quá lớn khiến hắn phải mất 2 năm điều chỉnh cơ thể. Nhưng có một điều an ủi là khi hắn lên Luyện Khí có thể trảm sát Trúc Cơ, lên Trúc Cơ có thể trảm sát Nguyên Anh, lên Nguyên Anh có thể trảm sát Luyện Hư! Sở dĩ là do thần hồn của hắn, dù không phải chuyên tu thần hồn nhưng lên Tiên Đế có ai là thần hồn kém cỏi đâu. Có thể coi Thức Hải của hắn là đại dương mênh mông còn lối ra thức hải của cơ thể này là vòi nước, ở Luyện Khí "vòi nước" rất hẹp, lên Trúc Cơ có "thần thức" phụ giúp nên "vòi nước" rộng hơn, lên Nguyên Anh có "Nguyên Anh" phụ trợ làm "vòi nước" trở nên biến đại, nhờ đó có thể lấy thần hồn vượt cấp giết địch! Còn cuối cùng là công pháp, người ta bảo Tiên Đế có trí nhớ rất tốt, nhưng hắn đã lọc hết sạch trí nhớ về mấy công pháp cấp thấp rồi, ít nhất còn nhớ là Thần Cấp công pháp, vấn đề là công pháp này dùng Tiên Khí để tu luyện, mà đây không chỉ là Hạ Giới, đây là Hạ Giới của Hạ Giới!

“Ahh, Nhị Ca, ngươi hố ta a, ngươi bảo Tiên Đế đi đoạt xá sẽ sung sướng lắm cơ mà!!! Rốt cục sung sướng đâu chưa thấy mà đã ròng rã 4 năm ta đi đào đất hái hoa săn thú rồi!!!”

Dạ Lý Quân ngồi gào thét nội tâm, tâm hắn thực sự đau rất đau a! Đúng lúc đó, hắn nghe thấy 2 người bên đường đang trò chuyện gì đó...

Bạn đang đọc Nghịch Thế Thành Tiên sáng tác bởi KoketsuGara
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KoketsuGara
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.