Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúc Cơ

Tiểu thuyết gốc · 1652 chữ

“Haha…”

Để có thể đánh bại được Đạo Cơ, lần này Lý Trường Minh đã phải trải cái giá không nhỏ. Đây là hắn học trong một bộ movie của Naruto, có một tên Okutsuki dùng năng lực là chính xương của mình đâm qua phần thịt để tấn công đối phương. Lý Trường Minh do đã luyện qua Luyện Thể Công đến “bán đại thành” đồng thời luyện cả Ngọc Cốt Quyết đến đại thành nên việc này không hẳn là khó, chưa luyện tập lần nào cũng mọc ra được 8 cái ở trước ngực! Nhưng phần quan trọng là hậu quả, vì dùng chính xương của mình làm vũ khí mà hiện đã bị Lôi Kiếp hủy đi phân nửa nên hắn đang rất thiếu … canxi, lại còn những vết chảy máu trên thân nữa, do dùng Kim Nguyên Khí thúc đẩy nên vết thương càng thêm nghiêm trọng. Đúng là giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm!

“Thôi thì làm người không nên quá tham lam…”

Với Lý Trường Minh, nhặt được mạng sống đã là chiến lợi phẩm tốt nhất rồi! Hắn lấy một viên Liệu Thương Đan trong túi trữ vật cho vào miệng, thành thực hiện cơ thể hắn vẫn còn tê liệt nên hắn đành dùng tinh thần lực cuốn viên Liệu Thương Đan cho vào miệng, viên đan tan trong miệng, dược lực nhanh chóng thấm vào cơ thể.

Bỗng trời đổ mưa vào làm Lý Trường Minh giật mình, nhưng khi hạt mưa rơi vào người nhưng không gây ra sát thương, Lý Trường Minh tĩnh tâm lại, có lẽ hắn đã quá đa nghi a~

Chợt có dị biến: nhưng hạt mưa đang rơi xuống bỗng chậm lại vơi tốc độ trông thấy và rồi ngừng hẳn, Lý Trường Minh còn nhìn rõ hạt mưa bên cạnh: nó tròn nhẵn, có thể thấy đây không phải là năng lực ngưng đọng thời gian mà là không thủy!

Lúc này Lý Trường Minh rất sợ hãi, hắn chỉ cầu mong là gặp thời gian cường giả, như thế ít nhất vẫn là còn một con đường sống, còn nếu là khống thủy thì… tám phần mười là tên Đạo Cơ vừa nãy!

Và ghét của nào trời trao của ấy, những giọt nước tụ tập về một phía, chỉ sau vài giây, liền hiện ra một kẻ có khí chất ngời ngời, khuôn mặt điển trai nhưng lại trầm lắng, không ai khác là Đạo Cơ. Nhưng lần này nó nhìn xung quanh, và lần đầu… mở miệng!

“Thế giới này nhìn như vậy sao… thật xinh đẹp…”

Nói rồi nó cúi xuống, ngắt một nhánh cỏ, lại lấy một bông hoa, đưa lên ngửi lần lượt. Rồi nó tạo ra một tấm gương bằng nước, soi mình trong gương

“Ra là ta trông thế này sao…”

Một lúc sau, hắn quay ra nhìn Lý Trường Minh, mỉm cười nói

“Cảm ơn, kẻ ngoại lai, quả thực là như các ngươi nói: “Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối còn hơn buồn le lói suốt trăm năm” nhỉ, rốt cục ta cũng đã chờ cả vạn năm rồi,… vì vậy, chân thành cảm ơn ngươi… “ Nói rồi Đạo Cơ cúi đầu cảm ơn “Ngươi muốn “đạo” của ta phải không, cũng được thôi, rốt cục thì ta cũng chẳng sống được bao lâu nữa, vì vậy ta chỉ có một ước nguyện, hãy mang cảm xúc của ta… đi nơi xa xôi… để ta có thể ngắm nhìn thế giới tươi đẹp này… nhiều hơn nữa…”

Vừa dứt lời, cơ thể Đạo Cơ tan biến thành những hạt nhỏ màu xanh dương, tụ tập thành luồng tràn vào cơ thể của Lý Trường Minh, nó không hề cho hắn có cơ hội từ chối!

Lý Trường Minh lập tức có cảm giác kì lạ, cảm giác thăng hoa! Cơ thể như nhận từng luồng sinh khí, vết thương mau lành lại, cơ thể thì nhẹ lâng lâng, quanh người có một lớp hào quang nhẹ nhẹ bao phủ.Chợt, đúng lúc toàn bộ luồng hạt ấy tràn vào trong cơ thể, Lý Trường Minh chợt cảm thấy… đau, chính là đau, quanh người, luồng khí màu vàng kim bộc phát, đem cơ thể Lý Trường Minh như xé từ trong ra ngoài, trên cơ thể hắn có thể thấy rõ từng mạch máu đang co giật, da thì rách toắc ra,trong phút chốc cả bộ y phục ướt đẫm máu, Lý Trường Minh co quắp dưới đất, đau đớn thét lên từng hồi…

Sau 2 canh giờ không sai biệt lắm, Lý Trường Minh mới ngừng được đau đớn, lật ngửa người ra, thở dốc

“Hộc hộc…Rốt cục thì… “Ngộ Đạo” cũng thật đau đớn…”

Đến cả Luyện Thể Công bán đại thành như Lý Trường Minh cũng đau đớn không thôi, thậm chí lấy tinh thần mạnh mẽ của hắn cũng không nhịn nổi đau đớn! Bản thân hắn do đã “luyện huyết” cùng “luyện bì” nên mới hồi phục nhanh vậy. Lý Trường Minh chậm rãi đưa một viên đan vào miệng, là Liệu Thương Đan, rồi hắn giơ tay lên, một đoàn nước hiện ra trong lòng bàn tay, hắn cảm khái nói:

“Quả thực lần này hung hiểm đến mức như mất nửa cái mạng, nhưng kết quả cũng thật tốt, Thủy Đại Đạo, đại cáo công thành!”

Đúng lúc Lý Trường Minh vừa dứt lời, trên không , chính xác là ngay trên chỗ hắn nằm, xuất hiện một đoàn…Lôi Vân!

“K-k-không thể nào, khônggggg!”

Làm sao Lý Trường Minh không nhận ra, đây là Trúc Cơ Lôi Kiếp, nguyên bản hắn nghĩ đã có thế thân, ấy vậy mà

“Đáng ghét! Được thôi, Lôi Kiếp thì Lôi Kiếp, ai sợ ai chứ!”

Lý Trường Minh liền dùng hết sức, vận dụng sự phối hợp của Luyện Thể Công và Ngọc Cốt Quyết, bọc toàn thân như cốt giáp, lại dùng Kim Nguyên Khí bọc quanh cốt giáp, rồi biến toàn bộ cốt giáp thành màu ngọc, lại ẩn chút trăng trắng, dĩ nhiên là chân khí không đủ để duy trì toàn bộ là Ngọc Cốt, tay phải cầm U Minh, tay trái nắm một đoàn thủy thuẫn.

“Tới đi, Lôi Kiếp!”

Lý Trường Minh hét lên, như hiểu ý Lý Trường Minh, Lôi Kiếp giáng xuống, Lý Trường Minh liền khua kiếm chống lại, Kim Nguyên Khí cùng phong nhận phối hợp với nhau chống lại Lôi Kiếp nhưng chỉ là cản được một nửa mà thôi, tiếp đó là cảm giác đau đớn đến tạn xương tủy, xương cốt như bị hòa tan.

Lý Trường Minh vừa nhịn đau vừa cắn răng đếm, Lôi Kiếp như thủy triều, càng đánh càng mạnh! Hắn bắt đầu đềm:

Một đạo, hai đạo, ba đạo, đó đã là Tam Đạo Lôi Kiếp, tiềm lực cũng thỏa thỏa đến Kim Đan không mấy trở ngại

Nhưng Lôi Kiếp có vẻ vẫn chưa dừng

Bốn đạo, năm đạo, sáu đạo, Nguyên Anh đã trong tầm tay, Xuất Khiếu chắc hẳn chạy không thoát

Nhưng Lôi Vân chưa tán

Bảy đạo, tám đạo, chín đạo, thỏa thỏa đủ 9 đạo lôi kiếp, cũng chính là Cửu Đạo Lôi Kiếp trong truyền thuyết, Xuất Khiếu không thành vấn đề, Phi Thăng ắt có một suất!

Lúc này, Lôi Kiếp đã hết, Lôi Vân đã tán

Dưới đất, khung cảnh hoang tàn, ở giữa nơi đó, một bóng người ở giữa nơi hoang tàn ấy, trên người người đó, từng là đường đường Băng Hỏa Thanh Ti luyện thành cũng trở thành mấy mảnh vải đang tung bay, tay cầm thanh kiếm cắm xuống đất như giúp chống đỡ cơ thể, toàn thân đen đi mấy phần, có mùi khét khét, bên cạnh, một đống tro cốt vương vãi, nhưng nếu hữu ý dò xét, sẽ thấy trong người người này có lưu chuyển một lượng tưởng như vô tận chân khí, không, là chân nguyên, cũng tức là đây là Trúc Cơ cường giả! Người này còn ai khác ngoài Lý Trường Minh!

“…”

Không nói nên lời, Lý Trường Minh đành chống thế này một lát, từ trong cơ thể, một làn nước mát chảy đi chảy lại, nhanh chóng chữa vết thương cho hắn, đó là Thủy Đại Đạo hắn mới thu nhập, hắn lại để ý thanh U Minh, trên thân như được khắc hình ngọn lửa rực cháy, nếu để chân nguyên chảy vào trong sẽ sinh ra Hắc Hỏa, hẳn là đã dung nhập vào nhau.

Tu sĩ Trúc Cơ không có chân khí, khi lên Trúc Cơ thì được gọi là chân nguyên! Bản thân chân nguyên có lượng năng lượng rất lớn, lại có khả năng kích phát những thứ mà Luyện Khí không làm được, tỉ như Ngự Khí Phi Hành

“Rốt cục… ta cũng… Trúc Cơ!”

Lý Trường Minh cảm thấy sung sướng cùng đắng chát, sung sướng dĩ nhiên vì đã thành Trúc Cơ, còn đắng chát thì là vì hắn đã mất trọn vẹn 8 tháng để đột phá Trúc Cơ nhưng không thành, lại phải trải qua sinh tử chiến để thành Trúc Cơ, coi như một bước đi sai là không còn cách sửa, ai mà biết hắn có “sống lại” lần nữa được hay không.

Lý Trường Minh lại để ý trong thức hải – thứ lên Trúc Cơ mới có thì thấy giữa biển cả mênh mông, một hòn đảo nho nhỏ hiện lên trong đó có một cây kiếm màu xanh ngọc, lại không phải là ngọc, khi gió thổi qua, thanh kiếm như reo mừng, có vẻ đó là viên ngọc màu xanh lá cạnh đan điền của hắn trước đây!

“Thôi thì xem làm sao để ra ngoài nào…”

Lý Trường Minh - lúc này đã hồi phục - nói

Bạn đang đọc Nghịch Thế Thành Tiên sáng tác bởi KoketsuGara
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KoketsuGara
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.