Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Vong U Cốc Động Phủ

Tiểu thuyết gốc · 3055 chữ

Sở Ngọc Long lúc này mới để ý chính mình y phục, hơn hai tháng điên cuồng lịch luyện chiến đấu trong rừng trải qua sinh tử bao lần, khiến nó có rách rưới, quả thật có mùi dơ bẩn, hắn ra bộ vô hại thật thà nói :

-Tại hạ thật sự lạc đường, vốn chỉ định ở ngoại vi khu rừng tìm hái linh thảo, không ngờ trong lúc bị yêu thú truy tầm, băng rừng lội suối trống chạy, vô ý lại xâm nhập nơi này, nói thật ra ta chỉ là người hái thuốc, mong các vị giúp đỡ.

-Công Đài huynh! Chúng ta U Linh Bang có thể cho hắn có giang một đoạn nha, về đến Công Hội Dũng Giả có thể nói hắn trả thêm thù lao là được rồi. Một trong hai nữ tử trong nhóm nhìn lấy người nam tử râu quai nón gọi Công Đài kia đề nghị, thi thoảng còn nhìn trộm lấy đôi mắt kỳ lạ của Sở Ngọc Long, cảm thấy tên tiểu tử này thật đáng thương.

Sở Ngọc Long nhìn nàng bằng ánh mắt cảm kích, đây là một thiếu nữ mặc trường y màu xanh nước biển, tuổi chừng có lẽ ngoài 20, mái tóc dài đen tuyền, gương mặt trái xoan, môi nhỏ hồng hồng, mắt to ngập nước, bộ ngực sữa đẫy đà phát dục bộ, hình dáng lung linh khả ái, là một mỹ nhân mê tình, có tu vi Võ Tướng đỉnh phong.

-Hân Nhi muội muội chưa từng lăn lộn chốn giang hồ, nên giang hồ phiến tử dễ dàng lừa gạt, ta nhìn kẻ này đôi mắt quỷ dị như vậy, hoàn toàn xa lạ, tốt nhất chúng ta nên tránh xa hắn một chút . Một thanh niên khác trong nhóm, thân hình mập mạp, toàn thân đen tuyền y phục châu mày nói, cặp mắt kẻ này có khi nhìn hướng về bộ ngực căng tròn của nữ tử gọi Hân nhi kia nhìn trộm torng thoáng chốc. Tu vi hắn đang ở Võ Tướng thất tinh.

-Ta lại cho rằng Hân Nhi nói đúng, chúng ta U Linh Bang chỉ cần trả đủ thù lao mặc cho kẻ đó có giang hồ phiến tử đi nữa. Nữ tử còn lại trong nhóm không nhanh không chậm thả một hơi khói ra nói chuyện, đây là một cái khoảng hơn 20 tuổi nữ tử, nàng một thân y phục đỏ rực, thân hình đầy đặn, ngực nở mong cong, môi đỏ kiều diễm như lửa, dung nhan vô cùng xinh đẹp, có tu vi Võ Vương nhất tinh.

Sở Ngọc Long đều nhìn ra là nữ nhân võ giả phần lớn đều xinh đẹp, điều kiện tự nhiên tại Thiên Võ Đại Lục mát lạnh, khí hậu ôn hòa quanh năm, lại nữa phần vì linh khí bồi dưỡng cơ thể, da dẻ trơn láng mịn màng vô cùng, chỉ cần không quá xấu thiếu nữ thì dung nhan phần lớn đều xinh đẹp.

-Các ngươi… Hai thanh niên trong nhóm tức giận dậm chân.

-Đưa ngươi ra về tới Công Hội Dũng Giả cũng tiện đường, tuy nhiên điều kiện là phải có khả năng trả thù lao. Nam tử trung niên râu quai nón ngắt lời, hắn nhìn Sở Ngọc Long nói ra.

-Không thành vấn đề, chỉ cần về đến Công Hội Dũng Giả, thù lao đều dễ nói, không biết các vị muốn gì ? Sở Ngọc Long từ tốn hỏi, dựa vào lời nói của nhóm người này hắn có được một lượng thông tinh nhất định.

Đầu tiên nơi này là Tử Vong U Cốc, mà nhóm người bọn họ hẳn là Lính Đánh Thuê chuyên vì nhận tài mà tiêu tai cho người khác.

Trong Công Hội Dũng Giả sẽ có hai loại lính đánh thuê kiểu này, loại thứ nhất là nhóm lâu năm hoạt động cùng nhau có kỹ luật chặt chẽ, loại thứ hai là các cá nhân lâm thời hợp tác để làm nhiệm vụ. Dựa vào số lượng thành viên và sự hòa thuận của tổ đội này, chắc sẽ là loại thứ hai.

Năm mươi viên hạ phẩm linh thạch là được. Vị nam tử râu quai nón đưa ra mức thù lao, bốn người kia cũng gật đầu mà không nói gì thêm.

-Thành giao. Đều là người nhà, dễ nói, dễ nói. Sở Ngọc Long gật đầu

Linh thạch là một loại tài nguyên trân quý bên trong ẩn chứa linh khí, võ giả dù bất kỳ thuộc tính hoặc hệ nào cũng có thể tu luyện mà không sợ phản phệ.

Linh thạch chia ra năm loại : hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, siêu phẩm.

Trong người hắn hiện tại mặc dù không có linh thạch, tuy nhiên thi thể của các loại yêu thú trong thời gian hắn lịch luyện, qua giết chết không ít và tất nhiên là hắn có thu lại, nhất là con Hỏa Liệt Ưng, hiện đang cất giữ bên trong không gian của hệ thống.

-Không biết các vị còn nhiệm gì không ? Hay lập tức đưa ta rời khỏi Tử Vong U Cốc ? Sở Ngọc Long nhìn lấy trung niên nam tử hỏi chuyện, lười nhìn hai thằng gà kia.

-Buổi tối rất nguy hiểm, huống gì là Tử Vong U Cốc, lần này chúng ta nhiệm vụ đã thành công, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ rời khỏi Tử Vong U Cốc, lúc đó sẽ ngươi cùng lên đường với chúng ta. Trung niên nam tử cắn lấy đùi hổ to bự, miệng đầy dầu mỡ nói ra.

-Vậy thì vô cùng cảm tạ các vị. Sở Ngọc Long ôm quyền nói ra.

Dưới sự bảo hộ của hệ thống khí tức của hắn cũng chỉ là Võ Đồ ngũ tinh mà thôi. Trách sao đám người này khinh thường ra mặt.

-Khanh khách, không cần khách sáo, tiểu tử ngươi bất quá chỉ là Võ Đồ ngũ tinh lại có thể đến tận đây một mình, vận khí quả thật không tệ chút nào. Nữ tử áo đỏ kiều mị cười khanh khách nói.

-Được rồi, tiểu tử ngươi cùng ăn đi, nhìn ngươi chắc cũng đói rồi. Nam tử râu quai nón ra hiệu mọi người ngồi xuống bên đống lửa.

-Ta tên là Nguyệt Hân, mọi người thường gọi là Hân Nhi, ngươi tên là gì ? Mắt của ngươi trông thật kỳ lạ. Hân Nhi ngồi kế Sở Ngọc Long tò mò hỏi.

-Mẫu thân gọi ta là Tiểu Long, mắt của ta từ khi sinh ra đã như vậy rồi. Sở Ngọc Long mĩm cười nói, nữ tử này thuần khiết đến một tâm hồn, hoàn toàn không có nửa điểm tâm cơ nữ nhân.

-Thật vậy sao, vị này gọi là Công Đài, vị đại ca áo xanh kia tên Cao Tài, áo đen tên Tứ Hỉ, còn vị này là Thanh Thanh tỷ tỷ.

Hân Nhi nhí nhảnh giới thiệu từng người cho Sở Ngọc Long, vừa nói vừa gặm thịt thỏ nướng, cái môi nhỏ nhắn đầy dầu mỡ, bóng láng mê người vô cùng.

-Tiểu Long đệ đã lạc trong rừng lâu chưa? Thanh Thanh liếm đôi môi quyến rũ khẽ hỏi, gây nên sự chú ý của mấy người còn lại.

Bên trong Tử Vong U Cốc có yêu thú tiếp cận Võ Hoàng cảnh giới, mấy người bọn hắn gặp phải cũng chỉ có thể liều mạng chạy trốn, vậy mà thiếu niên này có thể bình an vô sự mà tìm bọn hắn.

-Ta cũng không nhớ nữa, đầu tiên ta bị một con Phệ Nghĩ Hoàng truy đuổi, rồi Phệ Nghĩ Hoàng bị con Diệm Tinh Kê ăn mất. Ta rơi xuống đây, không biết qua bao lâu, khi ta tỉnh dậy thì đã qua hai ngày rồi, vận khí không tệ của đệ thật được a. Sở Ngọc Long bình tĩnh vẽ ra một viễn ảnh giải thích, nữ nhân Thanh Thanh này khôn khéo vô cùng, luôn tìm cách thăm dò hắn.

-Hừ, đúng là khí vận chó tha. Cao Tài cười lạnh nói làm tên còn lại là Tứ Hỉ gật đầu.

Sở Ngọc Long không thèm để ý đến hai con hàng này, tiếp tục gặm đùi gà. Hắn bỗng nhìn về một hướng, lại châu mày kiếm lại.

Như Nguyệt tự nãy giờ âm thầm quan sát Sở Ngọc Long, bắt gặp biểu tình đó của hắn, hai mắt quyến rũ lóe lên một tia kỳ dị, khóe môi mĩm cười thần bí.

Vài hơi thần sau… Bịch! Bịch!

Có tiếng bước chân ngày càng gần, một nhóm người thản nhiên đi tới khiến trung niên nam tử gọi Công Đài cùng hai thanh niên căng thẳng đứng bật dậy.

Kẻ nào ? Nơi này là U Linh Bang, kẻ không phận sự mau lui. Công Đài tràn đầy cảnh giác lớn tiếng nói, khí tức Võ Vương bộc phát.

-Các vị đạo hữu đừng lo lắng, chúng ta có chuyện cần quý đạo hữu thương lượng, Một âm thanh trầm trầm vang lên, chỉ thấy một tổ đội khác có 4 tên nam tử từ từ tiến lại.

-Có rắm mau thả, Chúng ta vốn không quen biết ? Có gì thương lượng ? Công Đài cau mày, chưa từng thả lỏng cảnh giác, thực lực đám người đối phương siêu việt bọn hắn, nếu xảy ra xung đột bên mình hoàn toàn bất lợi.

-Chúng ta là Cuồng Lang Bang, cần thương lượng với các vị một chuyện hệ trọng, tin tưởng các vị sẽ có hứng thú. Một nam tử có tu vi Võ Tướng thất tinh hào hứng nói.

-Rốt cuộc là chuyện gì ? Nếu không nói rõ ràng thì lượn chổ khác Tứ Hỉ thanh âm cực kỳ hóng hách chẳng hề kiêng kị gì, không có khác gì khi gặp Sở Ngọc Long.

-Tại hạ là Cuồng Tín, là phó đoàn trưởng Cuồng Lang bang Nam tử cầm đầu có tu vi Võ Vương đỉnh phong giới thiệu bản thân, nhìn ra Công Đài còn nghi ngờ, hắn vào thẳng đề mục nói :

-Chúng ta tại Tử Vong U Cốc phát hiện lối vào một động phủ thần bí, rất có thể do cường giả để lại, muốn tìm người liên thủ thăm dò.

-Động phủ thần bí ? Tứ Hỉ cùng Cao Tài hai mắt tỏa sáng hiện vẻ tham lam hỏi, hơi thở cũng trở nên dồn dập.

-Động phủ thần bí ? Công Đài không kích động như bọn hắn, lần nữa hỏi lại để xác nhận mình đã không có nghe nhầm.

Tại thế giới này, có tồn tại vô số thế lực lớn nhỏ khác nhau nhưng đồng thời cũng có vô số tán tu thực lực cường đại không môn không phái, bọn hắn thường để lại các động phủ hay một nơi nào đó lưu lại truyền thừa của mình cho hậu bối, kẻ có duyên đạt được.

-Khanh khách, chuyện tốt như Động phủ truyền thừa sao các vị lại sẳn sàng chia sẽ cho chúng ta ? Thanh Thanh che miệng cười tươi nói, hỏi trực diện điểm mấu chốt của vấn đề.

Sở Ngọc Long phát hiện Thanh Thanh là nữ tử khôn khéo, âm thầm gật đầu khen ngợi, về phần nha đầu Hân Nhi vẫn không tim không phổi gặm thịt nướng, như mọi chuyện chẳng liên quan chút gì đến nàng.

-Đúng vậy! Ba người Công Đài cũng lấy lại bình tĩnh, nghi ngờ nhìn đám người Cuồng Lang bang.

Đám người Cuồng Lang Đoàn lúc này mới chú ý đến Thanh Thanh cùng Hân Nhi, từng đôi mắt kinh diễm, trong miệng nuốt nước miếng, hiển nhiên bị nhan sắc của các nàng hấp dẫn.

Thủ lĩnh Cuồng Tín trước tiên lấy lại bình tĩnh, hắn giải thích nói :

-Cửa động có trận pháp gia trì, chúng ta không đủ thực lực phá trận, nên cần người liên thủ.

-Ra là vậy! Cả đám người như bừng tĩnh đại ngộ trong cơn mê.

-Định phân chia thế nào ? Thiếu niên Tứ Hỉ gấp gáp hỏi khiến Sở Thiên Long thầm lắc đầu, tên này chưa rõ ràng thật hư đã tính đến chia chác chiến lợi phẩm, tâm cơ quá mức tầm thường.

-Chúng ta phát hiện động phủ, chúng ta bảy các ngươi ba. Một tên nam tử Cuồng Lang bang ra giá.

-Không được, quá ít, chia đều năm năm. Cao Tài sắc mặt đỏ bừng tranh cãi lợi ích quyết liệt.

-Ngươi đùa ta à ? Về công về lực chúng ta đều hơn các ngươi ? Cuồng Tín trầm giọng nói.

-Được rồi, tỉ lệ sáu – bốn, chúng ta sẽ dốc toàn lực trợ giúp các ngươi. Công Đài làm ra quyết định nói, hắn có tu vi không kém Cuồng Tín, không có gì phải sợ đối phương lật lọng, cùng lắm thì cùng bọn hắn đồng quy vu tận.

-Được rồi, vậy sáng mai xuất phát. Cuồng Tín cũng đồng ý, dẫn theo người của hắn ngồi xuống vây quanh đám lửa.

-Tiểu tử, ngươi cũng đã thấy, chúng ta ngày mai có việc, không thể dẫn ngươi rời khỏi Tử Vong U Cốc. Công Đài hướng Sở Ngọc Long hơi áy náy nói, trước lợi ít của Động phủ bí ẩn hắn cũng hơi khó xử.

-Không có gì, ta đi theo các vị quan sát là được, xem như nhìn nhận một chút việc đời. Sở Ngọc Long mĩm cười đáp.

-Ở đâu ra một thằng vắt mũi chưa sạch, tiểu tử Võ Đồ ngũ tinh đi theo chỉ làm vướng bận. Một tên nam tử Cuồng Lang bang cau mày hỏi.

-Không nhọc chư vị quan tâm, tại hạ chỉ theo kiến thức một phen, sống chết nhìn theo ý trời. Sở Ngọc Long vẫn bình tĩnh nói, quay sang lau một miếng thịt dính trên mép Hân Nhi làm nha đầu thoáng đỏ mặt.

-Hừ, đúng là nghé không sợ cọp, bên trong động phủ của cao nhân có đủ loại khảo nghiệm, tu vi như ngươi tiến vào chẳng khác nào cá nằm trên thớt. Cao Tài hừ lạnh, không quên đả kích một câu.

-Được rồi, mặc kệ hắn, chết sống tự chịu. Cuồng Tín hòa giải nói, trong lòng lại âm thầm nghĩ để tên này theo làm khiên thịt cũng rất không tệ.

Thanh Thanh cũng im lặng một bên ăn thịt, thỉnh thoảng nhìn nhìn Sở Ngọc Long, trong lòng không biết đang đánh chủ ý quái đản nào.

Một đêm rất nhanh trôi qua, do cả đám đều là võ giả nên chỉ cần đã tọa tu luyện, giấc ngủ không quá quan trọng nữa. Riêng Sở Ngọc Long lăn ra đánh một giấc sung sướng.

U Linh bang trước sự dẫn dắt của Cuồng Lang bang rốt cuộc cũng đến nơi gọi là động phủ bí ẩn.

Sở Ngọc Long tiến hành quan sát xung quanh, đây là một hang động nằm dưới chân núi, xung quanh có vô số đại thụ cao chọc trời che đậy, lối vào lắt léo vô cùng, rất khó phát hiện sự hiện hữu của nó, nhìn cửa động rõ ràng có người đục khoét mà thành, không phải do tự nhiên có sẳn.

-Tình cờ lão tam của chúng ta đuổi theo một con yêu thú mới phát hiện động phủ này. Cuồng Chiến hướng mọi người giải thích, lão tam theo lời hắn là một võ giả mập mạp có tu vi Võ Vương tam tinh.

Đám người tiến lại gần cửa động, quả nhiên có một màn sáng bốn màu sắc có hợp lại thành một cái xoáy nước, như ẩn như hiện che đậy cửa động, nhìn mỏng manh vô cùng nhưng Sở Ngọc Long cho rằng đây là một trận pháp rất không đơn giản.

-Chúng ta đã thử dùng lực cực mạnh công kích nhưng không ăn thua. Một tên trong Cuồng Lang bang cười khổ nói.

-Được rồi, chúng ta thử lại, cùng nhau liên thủ đi. Công Đài sau một lúc quan sát trận pháp, không nhìn ra được gì, bèn đề nghị.

-Được. Cả bọn không tiếp tục dị nghị, khí thế cả người lan tỏa, vận động linh lực tự thân tiến hành công kích.

Công Đài là một tên sở hữu Thủy nguyên tố

Cao Tài cùng Trần Hỉ trùng hợp đều là Băng nguyên tố.

Cuồng Lang đoàn gồm Cuồng Tín và hai tên có Thủy nguyên Tố, bốn tên còn lại trùng hợp cũng là Thổ nguyên tố.

Các loại linh lực không ngừng vận chuyển, vũ kỹ khác nhau cùng lúc tung ra đánh mạnh vào trận pháp.

ẦM

Trận pháp hơi xao động, đánh bật tất cả công kích trở ra ngoài, rồi yên tĩnh lại.

Đứng ngoài làm khán giả quan chiến gồm có Thanh Thanh, Sở Ngọc Long và Hân Nhi.

Chứng kiến Thanh Thanh không có ý định ra tay, Công Đài đám người cau mày hỏi :

-Ngươi không muốn lấy phần sao ?

Hân Nhi và Sở Ngọc Long thực lực yếu nhất trong bọn họ, nhưng Thanh Thanh nàng lại khác, nàng đường đường là Võ Vương nhất tinh, đương nhiên cần ra sức.

-Ta đang quan sát trận pháp này, đã phát hiện vài chi tiết thú vị. Thanh Thanh đôi môi đỏ mọng nói. Thanh Thanh tỷ mau nói ? Cao Tài cùng Tứ Hỉ không kịp chờ gấp gáp hỏi, động phủ trước mắt khiến bọn hắn như lòng như lửa đốt.

-Đây chắc gọi là Tứ Linh Phệ Lực Trận, cần có bốn loại thuộc tính linh lực hoàn toàn trái ngược, cùng lúc tác động vào mới có thể phá vỡ nó. Thanh Thanh giải thích nói.

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nghịch Thiên Thần Đạo

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~ ]

Chúc các Đạo Hữu ngủ ngon

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nếu thấy hay các Đạo Hữu

Giới thiệu cho các bằng hữu cùng xem

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Đạo sáng tác bởi Joker2404
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Joker2404
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.