Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa

Tiểu thuyết gốc · 3081 chữ

- Nơi đây có đồ tốt. Thanh Thanh thản nhiên nói, vẫn uyển chuyển đi sâu vào.

-Ồ, nghe như Thanh tỷ từng sống ở nơi này vậy ? Sở Ngọc Long không nhịn được mở miệng thắc mắt, gương mặt vẫn ngây thơ vô số tội.

-Khanh khách, trực giác của nữ nhân. Thanh Thanh cười quyến rũ đáp, thân hình phía trước hơi run rẩy.

Sở Ngọc Long xém sặc nước miếng trước câu trả lời của nàng, hắn càng ngày càng cảm thấy nữ tử này có ý tứ.

-Muội cũng là nữ nhân, làm sao không có trực giác ? Hân Nhi bĩu môi nhỏ lẩm bẩm nói.

Đám người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh trước mặt bọn họ xuất hiện một cánh cửa bằng đồng đang đóng kín, cả bọn nhìn nhau gật đầu, Thanh Thanh đưa tay mở cửa.

Cánh cửa vừa hé mở đã khiến không khí bên trong truyền ra, nhiệt độ cấp tốc gia tăng.

Nóng! Hỏa Diễm phừng phừng bốc cháy.

Đám người rốt cuộc chứng kiến cảnh tượng bên trong, cả đám lập tức hít sâu một hơi.

Trước mặt bọn hắn là một đại phòng chứa vô tận liệt hỏa, vô số ngọn lửa bừng bừng như có thể thôn phệ vạn vật, bằng một cách thần kỳ nào đó, mà biển lửa chỉ tồn tại bên trong căn phòng, không hề tràn ra ngoài khỏi cánh cửa đồng một ly một tí.

-Đây gọi là Ly Hỏa trận. loại trận này có thể cách ly hỏa diễm. Thanh Thanh lên tiếng giải thích nói.

Sở Ngọc Long lại một lần nữa bất ngờ trước kiến thức bất phàm của nữ nhân tên Thanh Thanh này mang lại.

-Trước tình huống có trận pháp cách ly nhưng nhiệt độ bên trong truyền ra lại khủng bố như vậy, đủ thấy hỏa diễm bên trong mạnh mẽ vô cùng. Đám người sắc mặt ngưng trọng nghĩ tới vấn đề mấu chốt.

-Đây là trực giác của nữ nhân sao Thanh Thanh tỷ tỷ. Hân Nhi dí dởm lè lưỡi cười nói, mặc dù đang trêu chọc Thanh Thanh nhưng vẫn mang theo vẻ đáng yêu.

Cốc!

Thanh Thanh cốc yêu lên đầu nàng, lắc đầu cười nói :

-Nha đầu ngốc thì biết cái gì, đây là một loại khảo nghiệm khác của chủ nhân động phủ mà thôi.

-Đúng vậy, đã là khảo nghiệm nhất định sẽ có cách phá giải. Công Đài cũng lên tiếng đồng ý nói.

Hệ thống, có cách vượt qua khảo nghiệm này hay không ? Sở Ngọc Long tâm niệm hệ thống.

[ Hệ Thống ] Chủ nhân, Câu hỏi của Ngài vượt qua ngoài tầm hiểu biết của Hệ Thống. Chủ nhân, Ngài có thể hỏi vấn đề khác, ta sẽ cố gắng giải đáp cho Chủ nhân.

Một dòng trạng thái chạy ngang trước mắt Sở Ngọc Long chứng tỏ nó là máy móc không hề có được cao cấp chủng trí năng. Xem ra là phải tự thân vận động mà thôi.

Hít sâu để bình tâm trở lại, Sở Ngọc Long tâm đạo Thiên Lý Bôn Đằng Quang Nhãn, cấp tốc vận chuyển đem tầm quan sát kỹ lưỡng tình huống bên trong.

Một lúc lâu sau đó, hai chân mày kiếm của hắn nhíu chặt, bởi vì dù quan sát kỹ lưỡng như thế nào, thì mọi ngóc ngách bên trong căn phòng đều là lửa và lửa, hỏa diễm cuồn cuộn không có dấu hiệu dừng lại, cũng chẳng có một nơi nào có thể đặt chân dù là nhỏ nhất.

Công Đài và hai vị nữ tử cũng nghiêm túc trầm tư, bọn họ không có hệ thống như Sở Ngọc Long, tuy nhiên vẫn nhận ra đây rõ ràng là tình huống khó nhằn.

-Ta xin dừng cuộc chơi tại nơi này. Công Đài đột nhiên mĩm cười nói, hắn là người cầm được thì buông được đại trương phu.

Nhận ra bản thân đối mặt với tình huống trước mặt hoàn toàn không có cách giải, hắn quyết định từ bỏ, dù sao thì lần này không những hoàn thành nhiệm vụ, mà còn đạt được một cái Huyền Cấp vũ kỹ Bạo Tinh Quyền, đã rất phi thường tốt. Làm người, đôi khi không nên quá tham lam, sẽ mất nhiều hơn được.

-Tiểu Long, đại ca nói thật dù ngươi đã che giấu nhưng ta vẫn nhận ra ngươi là mội người không hề đơn giản, đại ca hy vọng ngươi có thể cùng các nàng vượt qua khảo nghiệm. Hắn đặt tay vỗ vai Sở Ngọc Long cười nói.

-Hai người các nàng thân phận cũng không tầm thường, hy vọng thay ta đưa Tiểu Long rời Tử Vong U Cốc, về phần Vũ Kỹ Huyền cấp Bạo Tinh Quyền, đại ca xấu bụng một lần nhận lấy.Công Đài lại cười cười nhìn lấy Thanh Thanh nhị nữa dặn dò.

-Vâng, Công Đài huynh! Bảo trọng. Ba người chấp tay thành quyền đưa tiễn.

Nhìn nam nhân có hàm râu quai nón hàm hậu, Sở Ngọc Long cùng nhị nữ lễ phép nói, trong mắt hiện lên một tia kính trọng, nếu nói về thực lực, có lẽ Công Đài huynh không sánh bằng ai trong số họ nếu chiến đấu, tuy nhiên cách làm người của hắn lại khiến ba người kính trọng vô cùng, xem như trưởng bối.

Lời hứa ngàn vàng, tự do phóng khoáng.

Công Đài trước khi đi vẫn không quên dặn dò nhị nữ đưa Sở Ngọc Long rời khỏi Tử Vong U cốc, hiển nhiên trong mắt hắn đã hứa thì sẽ làm, hai nữ có thể xem là lâm thời của U Linh bang một thành viên, phân công hai nàng thay hắn làm việc cũng không sai nguyên tắc.

Nhìn bóng lưng Công Đài dần chìm vào bóng tối, Thanh Thanh than thở nói :

-Chỉ là bèo nước gặp nhay, ta lại cảm thấy Công Đài huynh thật tốt hơn những kẻ ngoài mặt giả thanh cao nhưng trong lòng chứa đầy binh đao.

-Được rồi, nơi này chỉ còn lại chúng ta, đệ cũng không cần giấu diếm, có kẻ ngốc mới tin tưởng một kẻ Võ Đồ lại có thể bên trong Tử Vong U Cốc chạy nhảy lung tung, làm cho gà bay chó chạy như đệ.

Thanh Thanh liếc xéo Sở Ngọc Long nói, hiển nhiên mặc dù không biết cụ thể thực lực của hắn, nhưng có thể khẳng định hắn không yếu kém như bề ngoài biểu hiện.

Hân Nhi cũng quay mặt tò mò nhìn qua Sở Ngọc Long, phùng mang trợn mắt như nói ngươi dám lừa gạt cô nãi nãi, ta đánh ngươi.

Hiển nhiên ngoài hai thằng yếu gà kia, thì nàng cũng là kẻ ngốc không nhận ra hắn giấu diếm thực lực.

Sở Ngọc Long cười cười, khí tức vờn quanh hơi lạnh bắt đầu tỏa ra xung quanh hắn tu vi Võ Tướng Tam tinh, hắn cũng không có ý định bộc phát ra toàn bộ thực lực của mình, dù sao thì hắn không tín nhiệm hai nữ được trong thời gian quen biết ngắn ngũi.

-Tam tinh Võ Tướng. Hai nữ hơi hoảng hốt, một thiếu niên nhìn qua 18 – 19 tuổi lại có tu vi như thế này, các nàng sao có thể không kinh ngạc.

-Được rồi, ta biết các nàng cũng có che giấu thực lực, bất quá hiện tại điều cần làm là nghĩ cách vượt qua ải này đi. Sở Ngọc Long từ tốn nói.

Trạng thái kích động của Nhị nữ cũng bình tĩnh lại, tiếp tục thăm dò phòng lửa.

-Dùng linh lực bảo hộ thân thể tiến vào được không ? Hân Nhi lên tiếng nói, đưa ra ý kiến.

-Biển lửa nhiệt độ khủng bố vô cùng, linh lực chúng ta chưa chắc bảo vệ được, hơn nữa bên trong có một tòa Cấm Linh trận hoàn toàn không dụng được.

Thanh Thanh lắc đầu, biện pháp như vậy nàng đã sớm nghĩ ra, bản thân chủ tu Hỏa thuộc tính như nàng cũng không dám dại dột tiếng vào, vì dựa vào nhiệt độ tỏa ra thì lửa bên trong mạnh hơn nàng nhiều lắm.

Thiếu niên từ nãy giờ luôn bảo vệ một bộ trầm mặc Sở Ngọc Long đột nhiên nghiêm túc nói :

-Hai nàng có thể tin tưởng ta không ?

-Ngươi nghĩ ra trận thế phá giải sao ? Hai nữ lập tức quay sang nhìn hắn.

-Ta không dám chắc mười thành, bất quá đã lỡ đến đây rồi ta không muốn trở về mình không.

Sở Ngọc Long bình tĩnh nói, hắn xem trọng một đường kết bạn nên đồng ý chia sẻ với hai nàng, bọn hắn không nhau thời gian không dài, hắn đương nhiên sẽ không ngây thơ rằng các nàng sẽ tín nhiệm hắn vô điều kiện.

-Có thể thử một lần. Hai nữ liếc nhau, đồng thanh nói.

Bất quá một lúc sau sắc mặt hai nàng cứng lại, mắt đẹp trợn tròn, hai đôi môi mê người hé lớn, bởi vì Sở Ngọc Long đã một thân một mình dứt khoát tiến vào biển lửa. Rất nhanh, bóng lưng hắn đã bị vô tận hỏa diễm bao phủ, không còn một tia khí tức sự sống mà ngay cả thống khổ cũng không có.

Mà hai nữ nhận ra, Sở Ngọc Long là hoàn toàn tự nhiên như tản bộ nơi công viên, thậm chí không dùng bất cứ lực lượng gì bảo vệ cơ thể.

-Hắn ta là một tên điên! Bốn mắt nhìn nhau, chợt hai nàng cắn chặt răng ngọc, nhắm mắt nhảy mạnh vào.

Tiến vào bên trong căn phòng, Sở Ngọc Long mĩm cười đắc ý, tự luyến :

-Thì ra là thế, chính là ảo ảnh trận pháp, quả nhiên. Ha~ha~ha

Sở Ngọc Long lúc đầu khi quan sát căn phòng hồi lâu, hắn đã phát hiện ra sơ hở này, chính là chủ nhân động phủ này muốn khảo nghiệm người tiến vào, không có lý do nào mà hắn lại thiết lập một biển lửa không có kẻ hở như vậy, đó rõ ràng là đoạn tuyệt đường đi của người khác chứ chẳng phải khảo nghiệm, vì vậy khả năng cao nhất đó là biển lửa này chỉ là ảo trận, có can đảm xác minh điều đó là thật hay không phải dựa vào ngươi rồi.

Hai thân ảnh nữ tử cũng xuất hiện bên cạnh hắn, một mặt thán phục.

-Thì ra tất cả chỉ là ảo trận, cửa ải này là dùng để thử thách lòng can đảm cùng quyết đoán. Thanh Thanh tán thán nói.

Hân Nhi cũng đồng cảm gật đầu, ngây thơ như nàng lúc này cũng nhận ra vô tận biển lửa và hơi nóng kinh khủng nơi cửa phòng phát ra hoàn toàn là một loại ảo trận cao thâm nhằm đánh lạc hướng người khác.

-Đệ thật can đảm, dù người khác đoán được như đệ nhưng sợ rằng không có can đảm tiến vào, thậm chí ngay cả linh lực hộ thân cũng không thèm dùng. Thanh Thanh tò mò nhìn Sở Ngọc Long thán phục.

-Đừng sùng bái ca! Ca chỉ là một truyền thuyết. Ha~ha~ha. Sở Ngọc Long cười to trêu ghẹo hai nàng.

-Rốt cục chủ nhân động phủ này là người hay ma ? Chướng Ma Đan và các loại trận pháp không hề đơn giản, chẳng lẽ là một gã Đan Trận song tu hay sao ? Hân Nhi nêu lên thắc mắc.

-Muội đi mà hỏi hắn. Sở Ngọc Long gương mặt nghiêm túc, cánh tay dơ lên chỉ về một phía.

Hai nữ lúc này hướng theo tay hắn nhìn qua, chợt hai nàng hít sâu một hơi, hai bộ ngực sữa to tròn vừa cấp tốc phập phồng.

Tại trung ương căn phòng, có khảm nạm vô số trân quý ngọc thạch hình thành một vòng tròn lớn, một tòa Bảo tọa an định sừng sững ở trung tâm, như long ỷ của đế vương.

Mà bên trên bảo tọa, một khung hài cốt cổ xưa uy nghiêm an vị, hắn đầu đội Tử Kim Quán, thân khoác Hoàng Bào, dù đã chết đi nhưng phong thái không khác gì Đế vương bệ nghễ chúng sinh.

Điều đáng chú ý là, nơi hai cánh tay của hắn đang đặt lên vị trí hai bên đùi.

Bàn tay phải đeo một chiếc nhẫn đen tuyền có hình đầu lâu, lại cầm một thanh Lôi Kiếm chống xuống mặt đất, trên thân kiếm có một tia Lôi Đình chi lực.

Bên trên bàn tay trái, một ngọn lửa nhỏ màu tím có hình dáng một đóa hắc liên đang cháy bập bùng lên xuống lơ lửng trên bàn tay đang xòe ra của hắn.

Mặc dù không cảm nhận được nguy hiểm từ ngọn lửa phát ra... Duy chỉ có Thanh Thanh là chịu áp lực khá nặng nề từ ngọn lửa tím kia.

Nhưng!!!

Sở Ngọc Long và nhị nữ lúc này ánh mắt đều đang co lại nhìn chằm chằm ngọn lửa nhỏ có màu tím trông như hắc liên kia, gương mặt ngưng trọng vô cùng.

Bởi vì ...

Bọn hắn chứng kiến không gian xung quanh ngọn lửa nhỏ luôn ở trạng thái vặn vẹo, run rẩy… Sức nóng khủng bố làm biến dạng cả không gian...

Mà lúc này, âm thanh chứa một tia kích động của Thanh Thanh cũng truyền đến :

Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa – bài danh thứ 3 trên Thiên Dị Hỏa Bảng

-Thanh Thanh, dị hỏa rất khủng bố sao ? Sở Ngọc Long nhận ra kiến thức quả là thứ tài sản vô giá, nếu không có Thanh Thanh, có lẽ hắn phải bỏ thời gian rất dài ra để tìm đọc các ghi chép trên Thiên Võ đại lục.

-Lửa cũng có phân chia đẳng cấp rõ ràng, ngọn lửa bình thường nhân loại dùng để nấu cơm, pha trà gọi là Phàm Hỏa, ngọn lửa do võ giả có hỏa thuộc tính phát ra được xưng là Linh Hỏa. Thanh Thanh tiếp tục giải thích :

-Phía trên Linh Hỏa là Viêm Hỏa, mà ta chính là sử dụng Viêm Hỏa. Dừng một lát, nàng ngưng trọng nói :

-Dị Hỏa là thứ tồn lại còn mạnh hơn cả Viêm Hỏa của ta gấp trăm ngàn lần

Sở Ngọc Long nuốt một ngụm nước miếng, thăm dò hỏi :

-Dị hỏa lại như thế cường đại ? Thế Tam Muội Chân Hỏa có thể xem là dị hỏa sao ?

-Cái gì là Tam Muội Chân Hỏa ? Ta chưa từng nghe nói bao giờ cả. Thanh Thanh đáp

Sở Ngọc Long âm thầm gật đầu, không tiếp tục dò hỏi.

-Không ngờ là Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa, bài danh thứ 3 trên Thiên Dị Hỏa Bảng, chủ nhân động phủ này rốt cuộc là ai ? Thứ nghịch thiên như vậy cũng có thể sở hữu.

-Thiên Dị Hỏa Bảng là thứ đồ chơi gì ? Sở Ngọc Long lập tức tò mò hỏi thăm.

Thanh Thanh lên tiếng giải đáp :

-Dựa vào Thiên Võ Lục Ký ghi chép thì toàn bộ Thiên Võ đại lục có tổng cộng 16 loại Dị Hỏa mà, Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa là bài danh thứ 3 trên đó.

-Không nghĩ tới chủ nhân động phủ này lại sở hữu nó. Hân Nhi hiếm thấy nghiêm túc nói chuyện.

-Dựa vào thanh quyền trượng tỏa ra Lôi đình trên tay hắn, cùng với Tử Ma Linh Phệ Hồn Hỏa, kẻ này ít nhất phải sở hữu hai loại thuộc tính, hơn nữa đều là công kích và hủy diệt mạnh, chưa kể hắn còn tinh thông Luyện Đan và pháp trận. Sở Ngọc Long nhìn hài cốt nói rằng.

-Trong lịch sử Thiên Võ Đại Lục, nhân vật như vậy có thể đếm trên đầu ngón tay, không ngờ chúng ta may mắn diện kiến. Thanh Thanh cảm thán.

Ba người tạm thời lâm vào trầm mặc.

-Được rồi, cũng không thể hao tổn truyền thừa của vị tiền bối này, vừa hay có đủ ba kiện vật phẩm, nhìn qua đã thấy không hề đơn giản, chúng ta chia đều như thế nào ? Sở Ngọc Long thấy hai nữ hơi bối rối, vì công lao phá trận hoàn toàn do hắn nên hai nàng hơi ngượng ngùng, dứt khoát mở miệng đề nghị.

-Không đơn giản như đệ nghĩ đâu, thanh kiếm và chiếc nhẫn có hình Đầu Lâu kia ít nhất cũng thuộc Địa cấp pháp bảo, muốn chúng nó nhận chủ e là không hề đơn giản.

-Chưa kể với tu vi của chúng ta hiện tại, muốn luyện hóa Dị Hỏa là rất khó khăn, có khả năng thân tử đạo tiêu. Thanh Thanh mặt nghiêm túc nói.

-Thanh Thanh tỷ, lúc đầu khi chọn cửa động với đám người Cuồng Lang bang, tỷ nói nơi này có bảo vật, trực giác của nữ nhân là chỉ Tử Ma Linh Phệ Hồn Hỏa này sao ? Hân Nhi nhớ lại lên tiếng hỏi.

-Không phải là trực giác của nữ nhân, mà ta cảm giác có thứ gì đó đang kêu gọi ta. Thanh Thanh đóng đinh chặt sắt nói ra.

Mấy nay bận quá lịch ra chap bên Thần Đạo Đế Hoàng tạm thời dừng chương trình mong các đạo hữu thông cảm

không thể nào dùng phân thân chi thuật để bạo thêm tác để viết nũa :))))

Ngày mai chủ nhật anh em có đi chơi đâu không nè ?

Bạo Chap ngày chủ nhật nhé các đạo hữu.

Cảm ơn các đạo hữu đã ủng hộ người mới như mình. Mãi yêu mọi người

Chúc các đạo hữu cuối tuần vui vẻ nè nè.

I Love You Chịch Chịch :)))) <3

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nghịch Thiên Thần Đạo

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~ ]

Chúc các Đạo Hữu ngủ ngon

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nếu thấy hay các Đạo Hữu

Giới thiệu cho các bằng hữu cùng xem

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Đạo sáng tác bởi Joker2404
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Joker2404
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.