Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đứa bé kỳ lạ ?

Tiểu thuyết gốc · 3048 chữ

Hừ... hừ...

Hiệu quả của Trầm Dục Cuồng Hương quá mạnh, ta không hung hăng làm rất khó giải trừ dục hỏa trong người các nàng. Sở Ngọc Long vừa thở dốc vừa ngụy biện nói.

Thanh Thanh lườm yêu hắn, biết hắn nói thật, nàng rời khỏi lưng hắn, tiến đến đối diện cùng muội muội, hôn lên môi nhỏ của nàng, tay vẫn không quên sờ nắn đôi vú nàng.

Nàng muốn hỗ trợ Sở Ngọc Long nhanh chóng làm muội muội lên đỉnh.

Hân Nhi hai má hồng hào, mái tóc đen tuyền hơi rối, đáp lại cái lưỡi thơm tho của tỷ tỷ .

Chứng kiến hai tỷ muội hôn nhau say đắm, Sở Ngọc Long phê cứng cả người, hai tay ôm chặt eo nhỏ của Hân Nhi, gia tăng tốc độ nhập động, mỗi cú đều lúc cán, va chạm tử cung thiếu nữ.

Tí tách! Tí tách!

Âm thanh dâm thủy của hai tỷ muội rơi vãi xuống nền.

-Á! Á! HỪ HỪ, sướng chết mất phu quân ơi!

Sau hàng loạt cú nhấp của nam nhân sau lưng, Hân Nhi như muốn nghẹt thở, cơn sướng liên tục kéo đến, dịch nhờn bên trong hạ thể mất khống chế liên tục chảy ra, rốt cuộc thân thể nàng co giật, âm tinh từ cổ tử cung không ngừng trào ra.

Nàng rốt cuộc ra.

Sở Ngọc Long cả người căng cứng, đang định bắn mạnh vào.

-Đừng phu quân, Thanh Thanh tỉnh táo kéo lấy tay hắn.

Sở Ngọc Long gật đầu, lúc này mới nghĩ đến Hân Nhi còn nhỏ, dứt khoát rút con quái vật đang cứng ngắc như sắp bùng nổ ra khỏi hạ thân nàng.

Chỉ thấy bên dưới mông tròn săn chắc phủ đầy dịch nhờn, hai môi âm đạo hơi ửng đỏ, để lại một cửa động có thể khiến nam nhân thiên hạ điên cuồng.

Sở Ngọc Long thương yêu bế nàng đặt nhẹ, để nàng nằm xuống đất, không quên hôn lên đôi môi đỏ như an ủi, ngắt nhẹ bầu ngực tròn của nàng.

Hân Nhi vì quá mệt mõi, tạm thời lâm vào ngủ say.

Nhìn Ngọc Long thương yêu muội muội, lại nhìn tiểu huynh đệ đang cứng ngắc sắp nổ chưa được giải tỏa của hắn.

Thannh Thanh trong lòng cảm động, tràn đầy dụ hoặc nói :

-Phu Quân! Chúng ta tiếp tục nào!

Không đợi hắn phản ứng, nàng ôn nhu cúi đầu, hé cái miệng thơm nhỏ nhắn ngậm chặt con quái vật đang giận dữ.

Hít! Hà!

Thanh Thanh cảm động, hai tay nắm lấy đầu nàng, bắt đầu nhấp nhẹ tiểu huynh đệ.

Ót! Ọt! Ọt!

Mỗi cú nhấp đều chạm thẳng đến cổ họng Thanh Thanh, nàng cảm giác tiểu huynh đệ của hắn bắt đầu co giật, cái lưỡi ấm nóng trơn tuột ra sức vuốt ve nó.

-Hừ, phu nhân ơi, ta sướng quá. Nàng thật tuyệt.

Một làn tinh dịch ngai ngái nóng hổi lắp kín miệng nhỏ của Thanh Thanh, hắn rốt cuộc đi ra tới ra.

Tinh dịch tích lũy hơn hai tháng từ khi chia tay Tiểu Tuyết rốt cuộc được Thanh Thanh hoàn toàn nuốt xuống, má đào ửng hồ, tóc mai hơi rối.

Thanh Thanh thân thể vừa đầy đặn vừa cao, hắn kéo nàng lên, đối diện gương mặt quyến rũ của nàng, cưng chiều hôn lên môi nàng, nút lấy cái lưỡi còn mùi tinh trùng của hắn một cách ôn nhu, đôi tay săn chắt ôm lấy thân thể yêu kiều ép vào lòng ngực.

Hồi lâu, tách ra, một sợi tơ trắng bạc còn nối liền giữa hai khuôn miệng. bốn mắt nhìn nhau, Thanh Thanh ôn nhu vuốt ve vị trí con mắt trống rỗng của hắn, lại ngắm nhìn con mắt trắng tà dị chứa hai ngôi sao lồng vào nhau tạo cho nàng cảm giác mê li đắm chìm trong hạnh phúc.

Vuốt ve tấm lưng trần trơn bóng của nàng, hắn đưa tay chỉ vào còn đang lở lửng trên caoTử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa, thủ thỉ nói :

-Phu nhân, thích nó không ? Ta cùng nàng luyện hóa nó!

Thanh Thanh trừng to mắt, bản thân là một Võ Hoàng như nàng cũng mang theo tâm lý mạo hiểm dữ nhiều lành ít để luyện hóa Dị Hỏa, vậy mà một Võ Tướng như Sở Ngọc Long nói sẽ cùng nàng luyện hóa, nàng sao có thể không cảm thấy bất ngờ?

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của nàng, Sở Ngọc Long nhéo nhéo má nàng, cười cười khẳng định nói :

-Quá trình mặc dù có thể hơi gian nan, nhưng cam đoan sẽ thành công.

Nhìn vẻ mặt tự tin của Sở Ngọc Long, Thanh Thanh bất giác tin tưởng hắn một cách kỳ lạ, nàng khẽ gật đầu, Dị Hỏa đối với nàng công dụng thật sự quá lớn, không những gia tăng chiến lực trên diện rộng mà tu vi cũng có sự tăng trưởng.

Linh lực phun trào bao bộc lấy bàn tay, nàng đưa tay muốn bắt lấy Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa đang lơ lửng.

Xì! Xì! Á…

Một hơi nóng cực kinh khủng khi chỉ vừa tiếp cận ngọn lửa màu tím đó, Thanh Thanh không thể không rụt tay về, mặc dù vậy vài lớp da non trên bàn tay đã bị bông tróc vì sức nóng khủng bố.

-Nha đầu ngốc! Sở Ngọc Long mắng yêu, vuốt ve bàn tay trơn nhãn đã bị thương của nàng đưa lên miệng thổi phù phù.

Nhìn bộ dáng ân cần của hắn, Thanh Thanh cười tươi rói, cảm thấy tỷ muội mình giao cho người đàn ông này cũng là quyết định không tệ.

Sở Ngọc Long bế xốc nàng dậy, tìm ngay cửa hẹp mê người đang ửng đỏ giữa hai chân nàng, tiểu huynh đệ cứng cáp đầy mạnh mẽ phập một cái, đã hoàn toàn đầy ắp ở bên trong, cả gốc lẫn ngọn.

-Ưm ….! Chàng là lưu manh! chàng làm gì thế ? Thanh Thanh run lên bần bật, bị tập kích bất ngờ khiến nàng vừa sướng vừa thốn.

-Kết hợp cùng một chỗ, cùng nhau luyện hóa nó. Sở Ngọc Long giải thích một câu, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng.

Chùn chụt!

Vừa nuốt lưỡi nàng để đánh lạc hướng, Ngọc Long cùng lúc vận chuyển hai loại linh lực, Mộc cùng Băng thuộc tính cấp tốc bao phủ cách tay hắn, không do dự dứt khoát chộp lấy Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa đang lơ lửng.

Dùng tính tương khắc của thuộc tính mà áp chế lẫn nhau. Nhưng trời sinh dị hỏa vô cùng mạnh mẽ, Băng thuộc tính mạnh mẽ bị thiêu đốt dữ dội, Mộc thuộc tính đảm nhiệm vị trí hỗ trợ điên cuồng vận chuyển chữa lành vết bỏng mà dị hỏa thiêu đốt đến.

Nóng! Cực kỳ nóng!

Khi vừa chạm đến Dị Hỏa, cánh tay Sở Ngọc Long lập tức bừng bừng cháy, hai lớp linh lực bảo vệ như một tầng giấy mỏng bị xuyên thấu, da thịt rất nhanh bị thiêu rụi, lộ ra xương cốt bên trong cánh tay.

GRỪ!

Cắn chặt răng cưỡng ép thống khổ, Sở Ngọc Long bất ngờ rời môi Thanh Thanh, há mở miệng rộng một hơi nuốt toàn bộ Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa vào bụng.

AAAA……..

Thanh Thamh vừa kịp lấy lại tinh thần thì Sở Ngọc Long đã nhanh nhẹn làm xong tất cả, chứng kiến hắn nuốt Dị Hỏa khủng bố vào bụng, nàng la hét thất thanh, nước mắt lưng tròng :

-Tiểu Long, chàng làm gì ? Chàng điên rồi sao ?

Sở Ngọc Long không thể trả lời nàng, da thịt đỏ bừng như sắp phát nổ, hỏa diễm như tàn phá toàn bộ thân thể hắn, mà rất nhanh đã có hỏa diễm theo lỗ chân lông trào ra ngoài, hắn lúc này như một hỏa nhân.

Từ xương cốt cho đến tâm mạnh bị dị hỏa điên cuồng thiêu đốt, Sở Ngọc Long đem toàn bộ Băng Tụ Bão hiến tế lực lượng dồn hết cho Mộc Tụ Bão.

Dị biến bất ngờ nảy sinh

Một bàn tay từ trong lốc Mộc Tụ Bão chìa ra, âm ba vang vọng :

Dã hỏa thiêu bất tận,

Xuân phong suy hựu sinh.

Cuồng bạo khổng lồ lực lượng đem thân thể hắn cấp tốc hồi phục với một tốc độ kinh khủng.

Nếu lúc này, hắn tiến vào quan sát đan điền thì sẽ thấy một vòng tròn với vô số phù văn kỳ lạ khảm trên đó, lực lượng Mộc thuộc tính gia trì.

Phía trên trận, một đứa bé trai tựa vừa mới sinh, tay ấn chú quyết, trận văn xoay tròn xung quanh môi nhỏ chúm chím lời thoát ra :

Mộc Trận Kỳ Đồ : Niên Sinh – Khởi.

Trở lại trận chiến bên ngoài, Thanh Thanh biết hắn làm thế là vì nàng, hắn biết luyện hóa Dị hỏa sẽ chịu nổi đau như địa ngục tra tấn, vì thế đi trước nàng một bước nuốt lấy dị hỏa.

Bên dưới nơi tư mật vẫn đang kết hợp chặt chẽ cùng hắn và nàng trái tim đầy ắp cảm động, nàng cũng bắt đầu bị Dị Hỏa ảnh hưởng, ôm chặt lấy thân thể trần truồng đang bành trướng của hắn muốn cùng hắn chịu đau đớn do Dị hỏa mang lại.

Bất quá nàng chỉ cảm thấy cả người nóng ran mà thôi, vì dị hỏa lúc này vẫn bận bịu chống lại tồn tại khủng bố trong cơ thể hắn vừa sinh ra.

Bên trong đan điền, Mộc tiểu đồng điên cuồng kết ấn quyết kỳ lạ, Mộc linh lực tỏa ra một phần hấp thụ Dị hỏa phần còn lại muốn trấn áp Dị hỏa vừa mới tiến vào.

Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa dường như bị chọc giận, nó cấp tốc bành trướng, vô số linh lực hỏa diễm màu tím sinh ra, nhiệt độ khiến cho không gian xung quanh chấn động băng liệt.

Hắn lúc này bị hỏa diễm bao lấy toàn thân, nhìn nàng gắt gao ôm chặt mình, hỏa diễm khủng bố đã tràn sang thiêu đốt sang cơ thể trần truồng của nàng, làn da trắng mịn dần dần sưng vù, da thịt thiêu đốt, hắn gian nan mở miệng, thở dốc nói :

-Vận chuyển công pháp của nàng, chúng ta cùng hấp thụ nó.

Nàng gật đầu trong vô thức, nàng lúc này đã đau đớn đến không muốn sống, nhiệt độ khủng bố như thôn phệ toàn bộ thân thể nàng, nếu không có tên nam nhân trước mặt chỉ sợ vừa nuốt dị hỏa vào người nàng đã lập tức bị nổ chết rồi.

Hai thân thể trần truồng chặt chẽ quấn lấy nhau, toàn thân bọn họ vừa bị hỏa diễm thiêu đốt lại có Mộc thuộc tính điên cuồng chữa trị. Một bên đánh thừa sống thiếu chết, một bên chữa cho lành để bị đánh tiếp, đúng là thống khổ hơn là phải chết. Giờ phút này, hai gương mặt kề sát nhau, mắt nhìn đối phương tràn ngập tình cảm như muốn hòa quyện cùng nhau.

Khuôn mặt hắn thỏa mãn cười có chút dữ tợn, cái miệng tìm đến môi nàng, rất nhanh bắt đầu quấn quít, bên dưới tiểu huynh đệ cũng cương cứng ra vào mạnh mẽ.

Um… hừ!.. chết thiếp, thiếp sung sướng, aaa…. Nàng rên rỉ đau đớn trong thống khổ và sung sướng, ngọn lửa hừng hừng vẫn không dừng lại, bất quá chỉ cần hắn vẫn ôm chặt nàng, nàng không hề sợ hãi.

Âm Dương Hỗn Độn Quyết – Tầng thứ nhất : Hồng Chung Tụ Hồn Linh. Tiểu đồng tử vận ấn quyết phức tạp trên tay, ấn mộc trên giữa trán phát sáng, âm thanh vang vọng khắp đan điền.

Mà Thanh Thanh theo bản năng cũng bất đầu vận chuyển công pháp của riêng nàng.

Ầm!!! Ầm!!! Bong!!! Bong!!!

Tiểu đồng nhân với những hoa văn cổ xưa khảm nạm trên mình, Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa dường như sợ hãi đến cực hạn, nó vừa run rẩy lại điên cuồng gia tăng cường độ hỏa lực để tự bảo vệ mình, nhiệt độ trong phòng ngày càng khủng bố.

Bên ngoài, Đường Nguyệt Hân không biết từ khi nào đã tỉnh lại, nhìn nam nhân và tỷ tỷ của mình kịch liệt chống chọi bên trong hỏa diễm, nhiệt độ khủng bố tỏa ra khiến thân thể trần truồng của nàng đỏ bừng, mồ hôi tuôn ra như suối.

Tiểu đồng nhân đưa tay ra ôm lấy Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa hòa vào trong cơ thể.

Tụ Hồn Linh

Thanh âm của tiểu đồng nhân vang lên bên trong đan điền của Sở Ngọc Long.

Từ bên trong hỏa diễm, Hân Nhi nghe được âm thanh gầm thét của hai người, nước mắt lăn dài trên má vì đau lòng, ngọn lửa ngày càng lớn, đã gần lan tỏa đến vị trí của nàng.

Hân Nhi biết mình không thể giúp gì được cho hai người, nàng không có Hỏa thuộc tính, không thể luyện hóa hỏa diễm, nén đau đớn trong lòng ngực, bắt đầu lùi ra thật xa. Điều nàng có thể làm duy nhất lúc này là bảo vệ bản thân không để hỏa diễm ảnh hưởng.

Thời gian dần dần trôi qua, ngọn hỏa diễm vẫn bừng bừng như hỏa long đang rầm gú, hỏa cầu màu tím đang hừng hực thiêu đốt, cỗ lực lượng hủy diệt bên trong truyền ra không gian chung quanh băng liệt như muốn nứt vỡ ra.

Bên trong hỏa cầu mơ hồ có thể nhìn thấy hai bóng người quấn chặt lấy nhau. Hai cổ khí tức đang tăng trưởng từng chút, từng chút một.

Sau thời gian dài chống chọi hỏa diễm, hắn và nàng đã bắt đầu thích nghi được đau đớn do Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa mang lại, chỉ thấy thân thể của bọn hắn bị thiêu đốt cuồn cuộn, lại nhanh chóng lành lại dưới sự hỗ trợ của Mộc đồng nhân, mỗi lần da thịt mới được sinh ra cường độ thân thể lại gia tăng thêm một chút, sau đó lại nhanh chóng bị đốt trụi, lại dần dần được sinh ra. Vòng tuần hoàn cứ thế lặp đi lặp lại, mà cường độ thân thể dưới sự rèn luyện khắc nghiệt của ngọn lửa từ từ tăng lên.

Thể Tu bước đầu tiên hình thành như thế.

Bên trong đan điền hắn, tiểu Mộc đồng nhân thân, thân thể nửa xanh nửa tím, bắt đầu hình thành cùng phân chia ra.

Mà Viêm Hỏa của Thanh Thanh cũng dần dần biến dị, vốn dĩ có màu đỏ rực linh lực của nàng đang dần dần chuyển sang màu tím.

Thân thể và linh lực của cả hai không ngừng gia tăng bên trong ngọn lửa.

Hân Nhi cũng không hề rãnh rỗi, trước nơi nóng khủng bố từ dị hỏa mang lại, mặc dù chỉ ở mép ngoài, nhưng Hân Nhi lại vận dụng linh lực tiến hành đối kháng với nó, cường độ linh lực tăng thêm không ít, bên trong đan điền, linh lực cấp tốc vận chuyển, nàng bắt đầu đột phá Võ Hoàng cấp bậc.

Không thể không nói tâm trí Hân Nhi thông minh lanh lợi vô cùng, sức nóng khủng bố của Dị hỏa trong căn phòng bị nàng tận dụng thành môi trường rèn luyện tuyệt hảo.

Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua, ba người như lâm vào trạng thái ngủ say, không hề có một chút động tĩnh, tuy nhiên ba luồng khí tức ngày một dào dạt, biểu hiện trạng thái của họ không ngừng được cải thiện.

Bên ngoài động phủ, tai vách mạch rừng, tin tức động phủ cũng vì một lý do thần kỳ nào đó truyền ra ngoài, khiến vô số người có tham vọng tìm đến mong muốn chia một chén canh.

Chỉ là tình huống lúc này hết sức kỳ quặc, một tên toàn thân áo đen lão giả mặt mũi nhăn nheo, đang an tĩnh ngồi trước cửa động phủ. Vô số người tìm đến đều bị nàng chặn trước cửa, một mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm, không dám xen vào.

Lão giả toàn thân bình thường không gợn sóng, cứ như một phàm nhân đang ngồi đó, lại khiến quần hùng toát mồ hôi hột.

-Tiền bối này, động phủ vô chủ là của người hữu duyên, ngươi cũng không thể độc chiếm, khác nào không xem quần hùng nơi này vào mắt ?

Rốt cuộc, một nam tử trung niên mặc áo trắng cẩn trọng lên tiếng nói, toàn thân bộc phát tu vi Võ Vương Bát Tinh, hắn khôn khéo vô cùng, kéo toàn bộ quần hùng vào lời nói của mình, cho dù lão ẩu này bất phàm cũng không dám đắc tội toàn bộ người ở đây, phải biết rằng những người này ngư long hỗn tạp, xuất thân từ rất nhiều thế lực, gộp lại cùng nhau cũng rất ghê gớm.

-Đúng, làm người không thể bá đạo như vậy

-Chuẩn rồi, lão bà bà mau ly khai, hậu bối chúng ta không muốn khó dễ ngươi

-Tiền bối mau rời đi, động phủ là người hữu duyên đạt được

Lập tức có vô số âm thanh hưởng ứng nam tử áo trắng vang lên, hiển nhiên muốn hợp tác bức lùi lão giả này đi.

Cầu Linh Thạch cần bao nuôi ạ <3

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nghịch Thiên Thần Đạo

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~ ]

Chúc các Đạo Hữu ngủ ngon

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nếu thấy hay các Đạo Hữu

Giới thiệu cho các bằng hữu cùng xem

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Đạo sáng tác bởi Joker2404
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Joker2404
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.