Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hẹn Ước Hai Năm

Tiểu thuyết gốc · 2972 chữ

Nghĩ tới đây Thanh Thanh trong lòng ngọt ngào, dựa sát vào ngực hắn hơn, miệng thơm khẽ mở thở gấp liên tục.

Sở Ngọc Long mặt dù vừa cùng các nàng nói chuỵên nhưng tay cũng không rãnh rỗi.

Một tay hắn xoa nắn bộ ngực đầy đặn của Thanh Thanh, tay còn lại dạo chơi trong hạ thân của Hân Nhi, khiến hai nàng má đào ửng đỏ, dâm thủy lại róc rách tràn ra.

-Hai vị phu nhân, căn phòng này sợ rằng sau này khó quay trở lại, chúng ta cũng nên để lại kỷ niệm đáng nhớ.

Nói xong, không đợi hai nữ đồng ý, tiểu huynh đệ đã phập vào sâu trong người Hân Nhi, cái miệng lại tìm đến hạ thân Thanh Thanh ôn nhu liếm láp.

Âm thanh rên rỉ và tiếng thở dốc nặng nề tiếp tục vang lên trong căn phòng bí mật.

Ân ái triền miên qua đi, nhị nữ toàn thân ửng hồng, gương mặt càng thêm kiều diễm, khóe môi mĩm cười mản nguyện, nép vào hai bên trái phải lồng ngực Sở Ngọc Long.

-Hai năm sau, Thiên Thánh Học Viện mở cửa, chàng có đến hay không ? Thanh Thanh môi nhỏ xinh xinh, ỏn ẻn hỏi

-Hai năm sau, các nàng cũng tiến vào Thiên Thánh Học ? Sở Ngọc Long hít sâu một hơi, cảm nhận hương thơm cơ thể các nàng, mở miệng nói chuyện.

-Đúng vậy. Hai nữ gật đầu, Thanh Thanh ngước lên nhìn hắn, môi đỏ khẽ mở giải thích nói :

-Thiên Thánh Học Viện tại Thiên Võ Đại Lục là tu thánh địa trong lòng võ giả, dù không tranh đấu xen lẫn vào chuyện thiên hạ nhưng địa vị của nó thậm chí còn vượt trên hai Nhất phẩm cấp thế lực.

-Mỗi mười năm, Thiên Thánh Học Viện sẽ tuyển sinh một lần, mà cách khoảng thời gian tuyển sinh trước đã qua tám năm, hai năm sau sẽ tiếp tục. Các thế lực lớn từ Ngũ phẩm trở lên sẽ có tư cách nhận được danh ngạch tiến vào Học Viện mà không cần tham gia khảo hạch.

-Đương nhiên số danh ngạch nhận được cũng sẽ có chênh lệch nhất định, Ngũ phẩm thế lực được 1 danh nghạch, Tứ phẩm thế lực được 2, Tam cấp được 3, Nhị Cấp được 4 và Nhất phẩm có đến 5 danh ngạch.

Thanh Thanh liên tục giải thích, mà bên cạnh Hân Nhi lúc này cũng chen vào nói :

-Chàng cùng chúng ta về nhà, sau hai năm chúng ta cùng nhau tiến vào, không cần tự mình tham dự khảo hạch.

Thanh Thanh nghe muội muội nói chuyện, khóe miệng nàng co giật, lắc đầu cười khổ, nha đầu này quá ngây thơ, hắn một lần chiếm lấy hai tỷ muội các nàng, chỉ sợ vừa về cửa lớn Đường gia đã bị mẫu thân hai nàng một ngụm nuốt tươi, ngay cả xương cốt đều không còn.

Sở Ngọc Long cũng cưng chiều sờ má Hân Nhi, con đường của kẻ mang theo hệ thống như hắn dứt khoát không thể dừng chân một nơi quá lâu, hắn cần không ngừng thực hiện nhiệm vụ để gia tăng thực lực, huống hồ Vĩnh Hằng Diệt Thế Kinh cần một lượng siêu việt khổng lồ tài nguyên, e rằng nhà nàng cũng không đáp ứng nổi.

Nghĩ tới đây, Sở Ngọc Long chân thành kiên định nói :

-Hai năm sau, chúng ta gặp lại ở Thiên Thánh Học Viện, chờ ta có thực lực và thành tựu, sẽ đích thân đến Đường gia võng lọng, trống kèn huy hoàng mà rước các nàng.

-Chúng ta đều nghe theo chàng. Nhị nữ đồng thanh hô

Hai nữ đồng thanh gật đầu, các nàng rõ ràng thiên phú khủng bố của nam nhân mình, chỉ cần hắn có thể thuận lợi phát triển, mảnh này đại lục đã định trước có một phần thiên hạ thuộc về hắn.

Các nàng cũng không biết, dã tâm của nam nhân mình là toàn bộ đại lục, thậm chí vị diện này và còn cao hơn nữa.

Vỗ hai bờ mông căng tròn bóng loáng, Sở Ngọc Long thật muốn một lần nữa xách thương lên ngựa, bất quá hắn biết không thể quá trầm mê vào tình trường, hiện tại còn rất nhiều việc chờ hắn đi làm.

Đẩy rời hai bàn tay mềm mại đang nghịch ngợm xoa nắn tiểu huynh đệ của mình, Sở Ngọc Long đỡ hai nữ đứng dậy.

Thanh Thanh và Hân Nhi cũng biết là thời điểm nên trở về, các nàng rời nhà chỉ để rèn luyện, lần này cùng Sở Ngọc Long thu được Dị Hỏa là niềm vui ngoài ý muốn của Thanh THanh, thời gian đã qua lâu, nếu không trở về rất có thể hỏa nộ của mẫu thân hai nàng rất có thể sẽ giết đến.

Nghĩ đến bộ dạng giận dữ của mẫu thân, hai nữ lập tức rùng mình.

-Sao vậy ? Sở Ngọc Long nhận ra hai nữ khác thường, quan tâm hỏi.

-Thất thân cho chàng, sợ rằng mẫu thân sẽ rất tức giận. Hân Nhi nhún vai lè lưỡi nói.

-Để ta về cùng các nàng! Sở Ngọc Long bừng tỉnh, hắn lập tức nói.

Là một người đàn ông, dù thế nào thì hắn vẫn phải chịu trách nhiệm với hai nàng.

-Với tính nóng như kem của mẫu thân, chỉ sợ lập tức giết chết chàng, chúng ta ai cũng không cản được. Thấy nam nhân quan tâm, hai nữ trong lòng ấm áp, bất quá vẫn từ chối.

-Khanh khách, chúng ta sẽ giải thích chuyện lần này, đợi một thời gian mẫu thân nguôi giận sẽ sắp xếp cho chàng gặp mặt sau. Thanh Thanh cười quyến rũ trấn an nói.

-Nhưng mà ... hắn vẫn chưa yên tâm lắm.

-Không có nhưng nhị gì hết, mẫu thân rất yêu thương bọn thiếp, cùng lắm chỉ mắng chửi vài câu, có chàng xuất hiện chỉ làm mọi việc thêm nghiêm trọng. Thanh Thanh nắm tay hắn giải thích.

-Huống hồ lần này tu vi tỷ muội chúng ta tiến bộ, tỷ tỷ lại thu được Dị hỏa, ta dự định đem Lôi Đình Kiếm về tặng mẫu thân, nói không chừng nàng còn chuyển giận thành vui đấy. Hân Nhi lúc lắc cái đầu nhỏ cười nói.

-Mẫu thân nàng còn có Lôi thuộc tính ?” Sở Ngọc Long bất ngờ hỏi.

-Đúng nha, mẫu thân sở hữu Lôi và Hỏa. Hai nữ tự hào nói, hiển nhiên mẫu thân của các nàng rất mạnh.

Sở Ngọc Long cũng gật đầu, có thể trở thành chủ nhân Nhị phẩm gia tộc Đường gia, thực lực tuyệt không kém Sở gia, hắn tò mò hỏi :

-Chỉ nghe hai nàng nhắc đến mẫu thân, vậy phụ thân các nàng đâu ?

-Phụ thân mất khi chúng ta còn nhỏ. Hai nữ hơi ảm đạm giải thích.

-Ta xin lỗi. Là ta đường đột. Khẽ vỗ về hai nữ, Sở Ngọc Long ôn nhu nói.

-So với chàng, chúng ta hạnh phúc hơn nhiều lắm. Hân Nhi chuyển buồn thành vui cười nói an ủi, trong ánh mắt ngây thơ ấy, một tia thù hận lóe lên, hiển nhiên nghĩ đến những gì Sở gia đã làm với Sở Ngọc Long.

-Yên tâm, sớm muộn ta sẽ cho bọn hắn trả giá thật đắt. Sở Ngọc Long nắm tay hai nữ, kiên cường nói.

-Được rồi, thời gian đã không còn sớm, là thời điểm nên rời đi nơi này.

Nhìn hai nàng từ nhẫn trữ vật lấy ra y phục mới bắt đầu mặc vào, Thanh Thanh vẫn yêu thích cung trang màu đỏ khoe rõ đường cong nóng bỏng của cơ thể nàng, Hân Nhi thì váy dài màu trắng tô đậm nét thanh thuần của nàng.

Chứng kiến Sở Ngọc Long vẫn trần truồng đứng nhìn hai người, hai nữ bất chợt ôm bụng cười ngặt ngẽo, Sở Ngọc Long chỉ có mỗi bộ y phục cũ kia, hiện tại lại bị hỏa diễm thiêu cháy, đường đường một kẻ tu vi Võ Vương cường giả lại không có tiền mua nổi y phục, nói ra khiến người khác cười rụng răng.

-Cười cái gì ? Các nàng có cách nào không ? Ta không thể xuất hiện trong bộ dạng này được Sở Ngọc Long bất đắc dĩ, hắn cũng không thể trần truồng rời khỏi nơi này, thầm nghĩ biết thế lần trước nhờ Tiểu Tuyết tìm giúp vài bộ y phục.

-Kiểm tra thứ đó xem sao ? Hân Nhi nhanh nhẹn chỉ về chiếc nhẫn có hình đầu lâu vẫn nằm trên mặt đất, thứ đó chính là nơi phát ra Trâm Dục Cuồng Hương tác hợp ba người nên duyên nên phận.

-À đúng rồi, các nàng biết kẻ tự xưng là Ma Đế, Độc Cô Lang đó không ? Sở Ngọc Long vừa tiến về nhặt lên chiếc nhẫn, nhớ lại nam nhân yêu dị tự xưng Ma Đế, lên tiếng hỏi thăm.

Hai nữ liếc nhau, đều thấy vẻ nghi hoặc trong mắt đối phương, Thanh Thanh lên tiếng mở miệng :

-Dựa theo lời nói của hắn, kẻ này đã tồn tại vô số năm rồi, bọn thiếp tạm thời không có ấn tượng, bất quá sau khi về gia tộc sẽ điều tra xem sao.

-Ừm, xem bộ dạng khi đó của hắn, rõ ràng là một gia hỏa không lương thiện. Sở Ngọc Long gật gật đầu, nhặt lên Lôi Đình Kiếm giao cho Hân Nhi.

-Mẫu thân nhất định sẽ ưa thích, với một nhận chủ cùng nó không khó khăn gì. Cầm Lôi Đình Kiếm trên tay, Hân Nhi yêu thích vuốt ve nói.

-Hai món đồ này ít nhất phải là Địa cấp pháp bảo, chàng mau nhận chủ. Với kiến thức của Thanh Thanh đương nhiên nhìn ra đẳng cấp của hai thứ này, hối thúc Sở Ngọc Long nhận chủ chiến nhẫn màu đen.

Sở Ngọc Long gật đầu, nhỏ máu lên chiếc nhẫn, bất ngờ giọt máu bị đẩy bật ra.

-Cẩn thận. Hai nữ lập tức kinh hô

Chỉ thấy, chiếc nhẫn tỏa ra một luồng hắc khí bắn thẳng về mi tâm Sở Ngọc Long, linh hồn hắn bất chợt cảm giác đau nhói vô cùng, hắn biết là chiếc nhẫn này đang trùng kích phản kháng lại kiểm soát của hắn, nó không phải vật từ hệ thống nên không có hệ thống áp chế, muốn nó phục tùng không dễ dàng.

Quả nhiên, gặp được khí tức từ linh hồn Sở Ngọc Long, hắc khí đang công kích linh hồn bất ngờ thu vào nhẫn, Sở Ngọc Long thậm chí cảm giác nó đang run rẩy sợ hãi, lúc này hắn lại nhỏ một giọt máu vào.

Mà chiếc nhẫn lần này không tiếp tục phản kháng, ngoan ngoãn cùng hắn nhận chủ, thông tin của nó cũng truyền vào thức hải.

Chứng kiến Sở Ngọc Long dễ dàng nhận chủ một Địa cấp pháp bảo, hai nữ kinh ngạc vô cùng, tò mò vây quanh hắn.

-Không sai, đây là một cái nhẫn trữ vật. Sở Ngọc Long gật đầu hướng hai nữ cười nói, ý niệm vừa động, một bộ y phục màu đen xen lẫn vài đường hoa văn tím xuất hiện, hắn nhanh chóng thay y phục.

-Nhìn chàng như là soái ca vậy. Hân Nhi ngắm nhìn Sở Ngọc Long, chỉ thấy sau khi thành Thể Tu, các múi cơ bắp săn chắc tràn đầy năng lượng, mái tóc màu thành trắng thả dài phóng khoáng, thêm con mắt bạc trắng như chứa đựng cả trời sao bên trong, khoát lấy y phục đen xen tím bó sát cơ thể trông vừa tà dị vừa cuốn hút một cách lạ kỳ.

-Khanh khách, nam nhân của tỷ muội chúng ta có thể tầm thường sao ? Thanh Thanh che môi cười khanh khách quyến rũ, bộ ngực to tròn run rẩy, nàng càng nhìn Sở Ngọc Long càng cảm thấy hài lòng.

Hơi kiểm tra bên trong chiếc nhẫn, Sở Ngọc Long giật mình hướng Thanh Thanh cười nói :

-Lần này may nhờ có nàng, nếu chọn cửa hang kia rất có thể chúng ta đã thành những bộ thi thể.

-Ý chàng là cửa hang đám người Cuồng Lang bang tiến vào ? Hai nữ tò mò hỏi.

-Đúng, Ma Đế có suy nghĩ vô cùng biến thái, bên trong cửa hang kia cũng có một căn phòng, bất quá bên trong có che dấu Tử Khí, tiến vào sẽ bị Tử Khí xâm nhập, dưới Võ Đế chỉ có chết không thể ngờ.

-Ma Đế này sao hắn lại làm vậy ? Hân Nhi vuốt bộ ngực tròn cự của tỷ tỷ lên tiếng hỏi.

-Ma Đế vừa muốn tìm truyền nhân lại vừa muốn có người chôn cùng với hắn. Sở Ngọc Long cười khổ giải thích.

-Đáng thương cho đám người Cuồng Lang bang. Hai nữ lên tiếng cảm khái, cơ duyên luôn luôn song hành cùng nguy hiểm, cũng may lần này người đạt được cơ duyên lại là bọn họ.

Sở Ngọc Long nhìn chiếc nhẫn đen, cũng không giấu diếm, tiếp tục nói :

-Chiếc nhẫn này tên gọi Hắc Ma Giới Chỉ, bên trong ngoài việc có ghi chép cách bố trí động phủ này của Ma Đế và một số y phục của hắn, còn chứa đựng một bản Địa cấp Cực Phẩm công pháp, ngoài ra có cách thức luyện chế Ma Niệm Đan và vài loại ảo trận.

-Địa cấp cực phẩm công pháp ? Hai nữ che miệng thốt lên, loại cấp bậc công pháp này dù ở Đường gia cũng hiếm có vô cùng, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Sở Ngọc Long đeo Hắc Ma Giới Chỉ vào ngón trỏ, ý niệm vừa động, một bản cổ xưa quyển sách đã xuất hiện trên bàn tay, bên trên sách có viết bốn chữ lớn : Lôi Hỏa Phá Thiên Pháp, hắn không nói không rằng ném sách cho hai nữ xem xét.

Hai nàng trong lòng cảm động vô ngần, vội lấy ra giấy bút ngồi xuống ghi chép kỹ càng lại toàn bộ công pháp, mẫu thân các nàng rất thích hợp nó, phải biết nàng sở hữu hai loại Lôi và Hỏa thuộc tính.

Mặc dù mẫu thân đã tu luyện công pháp Thiên cấp, nhưng giá trị tham khảo của Lôi Hỏa Phá Thiên Pháp cũng không thể xem thường, huống chi các loại công pháp cấp cao được xem là căn cơ của gia tộc, công pháp càng nhiều căn cơ càng vững.

-Trả lại cho chàng. Đưa bản gốc Lôi Hỏa Phá Thiên Pháp lại cho Sở Ngọc Long, hai nàng nhón chân thưởng môi thơm vào má hắn.

-Có cần công thức luyện chế Chướng Ma Đan cùng vài loại trận pháp kia không ?

Sở Ngọc Long cười hỏi, các nàng là nữ nhân của hắn, không có lý do gì để keo kiệt, huống hồ một kẻ có hệ thống như hắn còn để tâm dăm ba thứ lặt vặt này hay sao ?

-Không cần, Chướng Ma Đan không thích hợp bọn thiếp, trận pháp thì Đường gia cũng có khá nhiều rồi. Hai nàng lắc đầu từ chối.

Sở Ngọc Long cũng không cưỡng cầu, hắn bắt đầu thu gom hài cốt đã vỡ vụn của Ma Đế, cố gắng sắp xếp chúng lại đặt ở giữa căn phòng, Vương tọa lúc đầu đã bị Tử Ma Linh Hắc Liên Phệ Hồn Hỏa thiêu cháy, riêng các mảnh vỡ hài cốt lại vẫn nguyên vẹn.

[ Hệ Thống ]Đinh! Thu thập thành công Thủy Thần Thạch cuối cùng.

Đinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành cưỡng chế nhiệm vụ : Ngũ Đại Thần Thạch.

Đinh! Hệ thống tiến hành kiểm trắc nhiệm vụ, chủ nhân vui lòng chờ trong giây lát.

Liên tiếp thanh âm máy móc của hệ thống vang lên làm cho hắn sững người.

Sở Ngọc Long dẫn hai nữ hướng về hài cốt cúi đầu xem như tỏ lòng biết ơn về truyền thừa cũng như công lao mai mối của hắn.

Xuy! Xuy! Rầm! Rắc!

Mà khi bọn hắn vừa cúi đầu xuống, hài cốt của Ma Đế bay lên không trung nổ tung thành vô số bụi hòa chung vào không khí. Căn phòng vốn dĩ còn là không thể phá hủy bất ngờ băng liệt đổ sụp xuống.

Sở Ngọc Long âm thầm cảm thán, hai tay phân biệt nắm lấy bàn tay mềm mại trắng mịn của hai nàng, ôn nhu nói :

-Rời khỏi nơi này thôi! Ra ngoài thôi!

-Vâng. Hai nữ khoát lấy cánh tay hắn, biến mất.

Bên ngoài động phủ, lão giả áo đen vẫn khoanh chân ngồi yên tĩnh, bất quá cỗ khí tức ba động khiến không khí run rẩy xung quanh thân đang bán đứng vẻ ngoài bình tĩnh của bà, trong hai mắt đục ngầu bắt đầu xuất hiện một tia lo lắng.

-Không được, xem ra phải báo cáo cho gia chủ, động phủ này có trận pháp gia trì cấm Võ Đế trở lên xâm nhập, ta tạm thời thật không có cách nào.

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nghịch Thiên Thần Đạo

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~ ]

Chúc các Đạo Hữu ngủ ngon

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nếu thấy hay các Đạo Hữu

Giới thiệu cho các bằng hữu cùng xem

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Đạo sáng tác bởi Joker2404
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Joker2404
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.