Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhị Thế Thần Thạch tới tay

Tiểu thuyết gốc · 3060 chữ

Vừa bước vào bên trong Công Hội Dũng Giả, tổ đội ba người lập tức trở thành tâm điểm vạn chúng chú mục.

Hai cô gái vô cùng xinh đẹp, ngũ quan đầy đặn, ánh mắt phong tình, ngực nở mông tròn vòng eo con kiến đi sau lưng một thiếu một thiếu niên anh tuấn tiêu sái, hào hoa công tử đẹp trai, học giỏi lại con nhà giàu, đúng chuẩn con nhà người ta trong miệng mấy bà bác hàng xóm nhà tác vậy.

Một gã to con bước đến chếch choáng hơi men, miệng phà ra toàn là hơi rượu nực nồng

-Tiểu cô nương, mau cùng đại gia đi uống rượu. Vừa nói tay hắn di chuyển chộp vào một trong hai cô gái

-Lấy cái chân chó của ngươi ra. Đáp lại hắn là âm thanh của một thiếu niên

Tay của gã say kia thoáng chốc bị đóng băng từ bàn tay của tên trông như thư sinh trói gà không chặt kia. Lực lượng võ tướng trên người hắn bạo phát, sát cơ hiện lên trong mắt.

Tính! Tang!

Một tiếng đàn êm ái vang lên xóa tan bầu không khí đầy rẫy sát khí vừa rồi.

-Người đến đều là khách. Hòa khí sinh tài. Công tử cùng nhị vị phu nhân theo ta lối này. Phu nhân chờ Ngài đã lâu. Vị mỹ nữ đẹp như tiên tử kia vừa bước xuống cầu thang, lời nói nhu hòa, êm tai làm say đắm lòng người

-Chờ ta ? hắn cùng nhị nữ ngạc nhiên, cả kinh trong lòng.

-Mời công tử cùng nhị vị phu nhân. Nàng đưa bộ mời ba người bước lên lầu.

Vừa bước lên lầu cảnh tượng đầu tiên đập vào trong mắt hắn cùng chúng nữ là một vị mỹ phụ, gương mặt trái anh đào, mắt nhung chân mày lá liễu, đôi môi một màu cánh sen, y phục xuyên toa một thân màu tím. Trên ngực áo nàng có thêm một huy hiệu thanh kiếm chéo vào nhau.

Người thiếu niên nhanh chân bước lại quỳ xuống thản thốt dập đầu rồi bật khóc thành tiếng kinh hô : Mẫu Thân.

Thân ảnh kia trong đôi mắt nhu hòa, phất tay đỡ thiếu niên kia đứng dậy, miệng cười nhẹ một chút rồi nói :

-Đại Thế Tử Thái Bình Tiểu Quốc, Đại Thiếu Gia Ngọc Gia Trang, Sở Ngọc Long. A Di tìm con thật là vất vả.

-A Di ? hắn vuốt nước mũi chảy choàm ngoàm hỏi ngược lại

-Phải ta là Ngọc Kỳ Linh, muội muội song sinh của mẫu thân con. Là A Di không phải mẫu thân. Ngọc Kỳ Linh thản nhiên nói.

Nàng vén mái tóc lên, nhìn ra ngoài cửa sổ hồi tưởng lại cách đây hai mươi năm trước :

-Tỷ tỷ! Nếu như phụ thân của đứa nhỏ không trở lại thì phải làm sao ? ngây thơ thiếu nữ đang ngậm mứt hoa quả chú mục nhìn tỷ tỷ của mình hỏi.

-Ta cũng không biết nữa. Thân thế của chàng phức tạp, nên ta đành phải giấu kín chuyện này mà theo lệnh quân vương tiến cung. Kỳ Linh, dù chuyện này có ra sao đi nữa, thì muội nhất quyết không thể để bất kỳ ai biết, ngoài hai tỷ muội chúng ta. Muội có hứa với ta không ? Vị tỷ tỷ nhìn lấy muội muội của mình nói ra.

-Ta hứa với tỷ, ta sống để bụng chết mang theo. Kỳ Lân tỷ. Ngọc Kỳ Linh giơ bàn tay bé xíu móc lấy tay tỷ tỷ mình như một lời hứa hẹn.

Thế rồi một ngày tỷ tỷ của Ngọc Kỳ Linh bước lên kiệu hoa về làm Hậu của vua Thái Bình Tiểu Quốc, bỏ lại cô bé tuổi còn ham ăn đứng cầm thanh kẹo hồ lô ngào đường nhìn lấy kiệu cưới mãi đến khi khuất bóng.

Chẳng bao lâu sau, tin hoàng hậu hạ sinh thái tử, khắp cõi Thái Bình tiểu quốc ai nấy đều hân hoan, đức vua đại xá tội nhân, cấp phát lương thực, mọi người đều vui mừng, tạ thế tử thiên tuế.

Đức Vua dạo gần đây đam mê tửu sắc, bỏ bê chính sự, say mê sắc đẹp của Chân Hồng, con gái của Thừa Tướng Chân Đức. Sắc vóc đức vua ngày càng nhạt dần, trong cơ thể dần suy yếu, như ngọn đèn tàn sắp tắt.

Thời cơ đến, Chân Hồng thay vua nhiếp chính, hoành hành bá đạo, thịt cá rau dưa thảy đều không ưa hết trọi. Nàng sai người kê khai hoàng hậu hết thảy ba mươi sáu tội trừng, hành động muốn phế hậu thượng vị.

Rồi trong một đêm thanh vắng, ngọn lửa bốc cao bao trùm cả Chiêu vương cung, tin tức hoàng hậu chìm trong biển lửa, cả Ngọc Gia Trang trên dưới đều như sấm đánh ngang tay, không thể tin sự thể lại ra như thế.

Ngọc Thiên Vương là thân phụ của Hoàng Hậu từ biên cương tức tốc mang theo hơn 10 vạn Ngọc Gia quân trở về, hưng sư vấn tội hoàng đế, nhưng hoàng đế thì không thấy, chỉ gặp được Chân thị còn bị nàng ta uy hiếp.

Ngọc Thiên Vương hùng hổ như soán đế vị chi tâm, Ngọc Gia quân trên dưới khí thế như chỉ cần một tiếng lệnh của Ngọc Thiên Vương thì quân sĩ sẽ xô đổ cả Thái Bình Tiểu Quốc này vậy.

Cuối cùng thấy kết quả không đi được đến đâu, Ngọc Thiên Vương trở về áo mão trả lại, từ quan chi vị, đem theo thân quyến cùng Ngọc Gia Quân rời khỏi Thái Bình Tiểu Quốc tiến nhập Lạc Nhật Sâm Lâm kiến tạo ra nơi này Công Hội Dũng Giả chỉ mong một ngày hi vọng có thể gặp được, con gái cùng cháu trai của mình.

Bẵng đi ngần ấy năm, bặc vô âm tính cách đây chừng vài năm có người thiếu phụ, mặt mày biến dạng, đầu đội mũ rộng vành che mất đi khuôn mặt, đến như bóng đi như hình trao lại cho nàng hai khối kỳ dị thạch mang khí tức của Thổ hệ cùng Hỏa hệ cùng một tờ giấy viết nét chữ đã loang lỗ vì nước mắt :

-Muội muội yêu quý của ta, hãy tha thứ cho ta vì đến mà không từ biệt. Đây là Thổ hệ cùng Hỏa hệ Thần thạch thuộc Ngũ Đại Thần thạch mà phụ thân Long nhi đã để lại, nay ta nhờ muội trao cho Long nhi và nói nó hãy tha thứ cho người mẫu thân này đã không bảo vệ được nó.

Nói đến đây cả Ngọc Kỳ Linh lẫn Ngọc Long nhị nữ đều xúc cảm không thôi, không có cách nào kiềm hãm dòng nước mắt nóng hổi chạy dài theo hai má rơi xuống.

Người vốn là trẻ mồ côi như Tiểu Tuyết, từ nhỏ đã sống cùng gia gia, vốn đa sầu đa cảm khi nghe kể về thân mẫu của Ngọc Long nàng lại càng cảm thấy đau xót hơn bao giờ hết.

Cách đây không lâu, tại Lạc Nhật Sâm Lâm xảy ra một trận chiến kinh thiên động địa kia, ta mơ màng cảm giác được khí tức tỷ tỷ bên trong người thiếu niên này. Không ngờ thật chính là con, Ngọc Long.

Ngọc Kỳ Linh ôn nhu ôm lấy chàng thiếu niên âu yếm trong bộ ngực sữa đẫy đà của nàng. Như ôm ấp cả thế giới nhỏ, như trẻ con giữ khư khư cây kẹo hồ lô ngọt ngào, sợ bất chợt nó bị đứa trẻ khác cướp mất.

-Ngọc Long, từ nay con vĩnh viễn sẽ nhận được sự trợ giúp của Công Hội Dũng Giả. A Di và cả Ông Ngoại con đều hết lòng trợ giúp con trên con đường cường giả này.

-Cảm ơn người! A Di.

Bên trong căn phòng phía sau Công Hội Dũng Giả, dưới ánh sáng huyền ảo của dạ minh châu, ba thân thể trần truồng vẫn quấn lấy nhau, hai đôi mắt khép lại, cảm nhận vị ngọt đôi môi hòa quyện cùng nhau, xung quanh vô số thiên địa linh khí hung hang bị nuốt chửng.

Cảm nhận tiểu huynh đệ của mình nằm gọn trong nơi tư mật mềm mại của mỹ nhân càng thành thục dáng vẻ trước mặt, Sở Ngọc Long hai tay kết thành pháp ấn , miệng niệm khẩu quyết :

-Âm Dương Hỗn Độn Quyết – Khởi

Đối diện cùng hắn, Ngọc Tâm gò má ửng hồng, thả lỏng cơ thể để cho nam nhân kia điều động dẫn dắt công pháp. Từng tia băng hệ linh lực từ lốc xoáy khổng lồ nơi đan điền Sở Ngọc Long bành trướng theo huynh đệ tiến thẳng vào trong thân thể trắng nõn nà của Ngọc Tâm.

Ưm…. Ưm…

Linh Lực của Ngọc Tâm từng chút từng chút bắt đầu có dấu hiệu gia tăng. Sau khi linh lực trở về thân thể của Sở Ngọc Long chỉ là như mò trăng đáy nước, hoàn toàn như cái động không đáy không hề có dấu hiệu tu vi tăng tiến.

Linh lực của Sở Ngọc Long hấp thụ thiên địa chi khí mà dưới sự dẫn dắt của Âm Dương Hỗn Độn Quyết càng thêm tinh khiết làm cho Ngọc Tâm cảm giác có dấu hiệu bạo phát đề thăng cấp Võ Tướng.

Ngọc Tâm dùng đôi tay nàng run run ôm lấy người nam nhân mà cả đời nàng gắn bó này chẳng biết sẽ đi được đến đâu nhưng dù là chết nàng cũng nguyện cùng hắn đồng quan đồng tịch. Nếu như hắn biết được tấm lòng của nàng, sâu tận trong tâm khảm vô cùng cảm động, bất quá tình huống đặc biệt, cơ thể hắn khác biệt so với những phàm nhân bình thường.

HẮN KHÔNG CÓ TRÁI TIM

Không biết khi nào chính mình hết thời gian bỏ lại các nàng ở dương gian một mình. Thời gian lặng lẽ, thật chậm trôi qua, rốt cuộc thân thể trắng nõn của Ngọc Tâm run rẩy, trong đôi mắt đẹp của nàng tràn ngập một niềm vui mừng khôn xiết, linh lực tràn ngập toàn thân khắp ngỏ ngách khiến nàng sảng khoái rên lên ư ử.

Ưm…

Chưa kịp vui mừng, Ngọc Tâm giật nẩy mình khi cảm thấy bên dưới hạ thân siết chặt, thứ to lớn của Sở Ngọc Long như một siêu xoáy nước khổng lồ, thôn phệ lấy linh lực dồi giàu trong cơ thể nàng. Đột phá Võ Tướng cảnh giới khiến linh lực của Ngọc Tâm càng cao cấp hơn một chút, càng tinh khiết hơn nhiều.

Nàng hai mắt lờ đờ, tiếng rên rỉ phát ra từ môi thơm của nàng, thả lỏng toàn thân để mặc cho phu quân của nàng ra sức tiến lùi thoải mái, đồng thời không quên đẩy nhanh tốc độ luyện hóa linh khí.

Sở Ngọc Long chỉ cảm thấy toàn thân khoái cảm trào dâng như muốn nổ tung, vô số Mộc và Băng linh khí từ Ngọc Tâm di chuyển qua lại ồ ạt tràn vào cơ thể hắn. Âm Dương Hỗn Độn Quyết điên cuồng vận chuyển tích tròn nhất đại chu thiên.

Ầm! Ầm!

Hai tiếng nổ vang như sấm rền thanh âm trong cơ thể vang lên bên trong đan điền, hai luồng xoáy khí gồm Băng và Mộc cấp tốc lớn thêm một vòng nữa.

Sở Ngọc Long sắc mặt tươi tỉnh hớn hở cười như điên như dại.

-Thành công, rốt cục cũng thành công. Từ nay gọi các ngươi phân thành Tụ Mộc Bão cùng Tụ Băng Bão.

Mặc dù Tụ Mộc Bão cùng Tụ Băng Bão bên trong đan điền vẫn chưa thành hình hoàn chỉnh, nhưng đối với Sở Ngọc Long đó là thành tựu phi thường rồi. Mặc dù chưa biết sau này có thêm những Tụ Bão khác hay không, còn giờ thì quá tốt.

Thiên địa linh khí trong Công Hội bị nhị tụ bão điên cuồng cắn nuốt thôn phệ, dù trong trạng thái nào linh khí chung quanh hắn không ngừng bị tụ bão hấp thu lấy.

Hắn xoay người đè lên thân thể mềm mại của Ngọc Tâm thì thầm : Tiểu Bảo Bối, chúng ta nên làm cho xong chuyện còn dang dở.

Phía dưới tiểu huynh đệ đang sa sút chiến ý lẳng lặng nằm một bên yên vị trong cái u cốc nhỏ hẹp kia bắt đầu tiến công một cách thật chậm rãi.

-Ưm, hãy nhẹ nhàng thôi phu quân. Ngọc Tâm ôn nhu nói, hai tay nàng vòng qua cổ hắn, bất quá lúc này nàng chú ý đến đôi mắt vốn dĩ không hề có một tia thần sắc nào của hắn, sâu thẳm bên trong chỉ thấy 2 ngôi sao đang chồng lên nhau mà thôi cảm giác trong lòng dâng lên một nỗi bất an không tên.

Sở Ngọc Long như cảm nhận được lo lắng của nàng, hắn cúi đầu nhẹ hôn lên môi đỏ mọng của nàng.

Chụt! Chụt!

Âm thanh đầu lưỡi chạm vào nhau vang lên, cái lưỡi bé nhỏ của nàng bị chiếm đoạt, nước bọt ngọt thơm bị hắn ra sức mút lấy, một bàn tay vô cùng săn chắc ôm trọn lên bầu ngực to tròn của nàng xoa bóp.

Ngọc Tâm lúc này tâm cảnh chìm đắm trong dục vọng, thân thể lúc này nhẹ nhàng như tiên tử bay lên mây xanh, thân hình nhu mì, mềm dịu theo từng chuyển động vào ra vô cùng ăn ý cùng hắn.

Phạch! Phạch! Phạch

Sở Ngọc Long vừa mút mát nơi đầu lưỡi nàng, hạ thân cũng đẩy nhanh tốc độ, cái động thần tiên kia cũng ôm sát lấy cái dư thừa kia một cách mềm mại.

Ư… Ử…ỪM

-Chàng có thể qua Tuyết tỷ cho thiếp nghỉ một chút không ? Ngọc Tâm hai mắt mê ly, thở hổn hển nũng nịu nói.

-Ta tạm tha cho nàng đó …. Hắn di chuyển thanh trụ kình thiên kia tiến vào nơi huyệt động của Tiểu Tuyết lúc này đã ướt đẫm dâm thủy tràn ra.

Ưm… Ưm…

Sở Ngọc Long cúi đầu tham lam mút lấy hai hạt châu đỏ của nàng, thi thoảng dùng răng cắn nhẹ.Hai tay hắn du tẩu khắp thân thể mê người, vuốt ve cặp đùi trắng mịn thon dài, dừng lại xoa bóp bờ mông săn chắc tròn trịa.

-Um… ừm…Á…, thiếp sướng, chết thiếp mất phu quân ơi. Tiểu Tuyết rên la trong sung sướng với động tác của hắn,

Sở Ngọc Long tấn công nơi hạ thân của Tiểu Tuyết làm nàng rên rỉ la hét thất thanh vì sung sướng, thân thể ửng hồng, khi những cú thúc mạnh đưa về phía trước, hạ thân của nàng không ngừng co bóp liên hồi nuốt rồi nhả thanh trụ của nam nhân, nước tràn ra như thác Cao Ly, hai bánh bao tròn đong đưa khiến hắn thích thú.

Hắn càng lúc càng hăng, ôm lấy eo thon nhỏ nhắn của nàng liên tục ra vào nơi tư mật của nữ nhân, tới lùi tới tới lùi khiến các dây thần kinh như tê dại.

-Á! Đừng …. Đừng dừng lại chết thiếp rồi, đừng … đừng dừng mà! Tiểu Tuyết trong cơn sung sướng tột bậc còn ra sức khiêu khích, cơn sướng muốn phát điên khiến nàng tê dại.

Tiểu Tuyết không do dự, ngẩng đầu hôn vào môi hắn, cái lưỡi chủ động thò ra liếm khóe môi hắn, rồi lại vào trong khoang miệng tìm kiếm cái lưỡi to của hắn quấn chặt.

Chụt! Chụt!

Sở Ngọc Long xoay qua vừa hôn môi, vừa đứng dậy bế Ngọc Tâm lại đặt lên bàn, để nàng ôm lấy cổ hắn, gác một chân nàng lên vai hắn, cái u cốc hồng hào tràn trề dâm thủy mê người banh ra, hắn lập tức dùng nhất trụ kình thiên cắm thật sâu vào.

-Ái Ái, đau… sướng chết ta rồi, thiếp yêu chàng.

-Ta cũng yêu nàng, Ngọc Tâm.

Sở Ngọc Long đẩy mạnh những cú cuối cùng, cơ bụng co thắt, gồng người bắn mạnh những thứ tinh túy nhất vào tận cùng thân thể của giai nhân trong mộng. Ngọc Tâm co quắp trong lòng hắn, còn Tiểu Tuyết đang dùng môi của nàng, cuốn lấy những tinh túy cuối cùng như sợ nó rơi mất.

Ba người trở lại giường nằm xuống, hắn đã cho hai nàng cảm giác cực khoái tột bậc. Một lúc lâu sau, đôi mắt đẹp nghịch ngợm đảo quanh, nghĩ đến cảm giác kỳ diệu khi hắn hôn nơi tư mật của nàng…

Nhưng bất ngờ của Sở Ngọc Long, Ngọc Tâm e thẹn nắm lấy tiểu huynh đệ của hắn, vén mái tóc qua, cúi đầu xuống, môi hồng kiều diễm hé mở …

-Mùi vị nơi này có chút ngọt, thật là không tệ một chút dư vị nào…

-Thiếu gia! Thiếu phu nhân! Bữa sáng đã chuẩn bị xong! Phu nhân nói mời thiếu gia cùng thiếu phu nhân đến sảnh đường ăn sáng! Lão nhân gia cũng có mặt ở đó. Tiếng của một thị nữ bên ngoài cửa phòng vang lên đánh thức ba người

Hắn tỉnh giấc uể oải bước xuống giường theo thói quen, tiếng đến mở cửa phòng và …

-Á! Thiếu gia! Ngài mau mặc đồ a. Vị thị nữ kia nhìn thấy hắn với khúc hàng to khủng khiếp vội vàng quỳ xuống nói.

Hắn giật mình vội vàng đóng cửa, lay tỉnh hai nàng thay y phục bước ra sảnh lớn.

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nghịch Thiên Thần Đạo

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~ ]

Chúc các Đạo Hữu ngủ ngon

[ ~~~ ♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟

Nếu thấy hay các Đạo Hữu

Giới thiệu cho các bằng hữu cùng xem

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~

Cầu mong, đồng bào miền trung vượt qua cơn bão dữ này

♚ ♛ ♜ ♝ ♞ ♟ ~~~

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Đạo sáng tác bởi Joker2404
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Joker2404
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.