Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Lại Chốn Xưa!

Tiểu thuyết gốc · 2922 chữ

Sau ba ngày di chuyển bằng không gian thông đạo do Tiêu Viêm tạo ra, Tiểu Y Tiên cùng Tiêu Viêm đã tới Trung Châu, khu vực Đan Vực, là nơi lần đầu tiên khi Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên, Tử Nghiên và Hân Lam tới đây và Tiêu Viêm vô tình bị tách ra, sau cùng qua bao khó khăn đã tìm gặp lại Tiểu Y Tiên, chính là tại Lạc Thần Giản ở Đan Vực này.

Bên trong Lạc Thần Giản là bầu không khí kịch độc thích hợp cho các chủng loại ma thú thuộc tính độc sinh sống và phát triển, nơi đây cũng là nơi hai người họ tìm thấy Thiên Độc Hạt Long Thú cấp 7 sau đó đã đánh chết nó và lấy ma hạch cấp 7 để chế tạo đan dược chữa trị ách nan độc thể cho Tiểu Y Tiên. Cảm giác của Tiêu Viêm cho hắn biết tại nơi đây sẽ tìm ra tung tích về Hạt Long tộc.

Hai người nhanh chóng biến thành hai đạo quang ảnh rồi nhanh chóng lao về phía Lạc Thần Giản. Chỉ trong vòng hơn nửa giờ đồng hồ đã tới nơi.

Lần theo con đường khi xưa, hai người chợt phát hiện ra phía bên trong khu vực của Lạc Thần Giản có một luồng khí tức khá cường hãn. Khí tức bậc này tương đương Bát Tinh Đấu Tôn, nếu so sánh với khắp Đan Vực này quả thật có thể được xem là cường giả đứng đầu, nhưng đáng tiếc là so với Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên thì chẳng qua thực lực này chỉ được tính là tạm được.

Nhẹ nhàng ẩn đi khí tức và hơi thở của mình, hai người khẽ phi thân lên phía trên nóc toà lâu đài bằng đá của tên Thiên Hạt Độc Long Thú trước kia, sau đó từ từ lắng nghe động tĩnh phía dưới.

“ Ha ha, lần này đi thu hoạch không tệ, với lượng độc dược này ta có thể dễ dàng tăng thêm cấp bậc nữa, từ từ tiến đến giai đoạn thăng cấp lên thành cửu giai ma thú, lúc đó sẽ chính thức trở thành bá chủ một phương” tiếng cười khoái trá vang vọng lên từ bên trong gian phòng.

“ Chúc mừng đại vương, lần này có thể thuận lợi thu hoạch được nhiều độc bảo như vậy chắc chắn sẽ mau chóng tấn giai” một tiếng nói the thé có chút nịnh nọt vang lên.

“ Không biết tại sao đại vương lại tới nơi hẻo lánh, buồn chán này, không phải chúng ta cứ ở lại trong tộc thì sẽ tốt hơn nhiều chứ?” một giọng nói ồm ồm khác vang lên.

“ Ta nghe nói ở khu vực này khi xưa có một nơi gọi là Băng Hà Cốc, nghe người ta đồn rằng tên Cốc chủ là người thích sưu tầm các loại thể chất kỳ lạ để hấp thu tăng cường sức mạnh, quan trọng nhất là trong số đó có thứ gọi là ách nan độc thể dạng hậu thiên” giọng nói to lớn uy nghiêm kia lại vang lên.

Nghe đến đây hai người Tiểu Y Tiên cũng thoáng giật mình. Chợt nhớ lại năm xưa khi Tiểu Y Tiên bị vây bắt ở đây nguyên do một phần là do ách nan độc trên cơ thể nàng, mà lúc giao tranh cùng Băng Hà Tôn Giả cũng nghe hắn nói qua đều này. Giờ nghe mấy tên này nhắc lại chợt như bừng tỉnh. Hóa ra cũng là vì ách nan độc mà tìm đến.

Đối với chủng tộc độc thú, ách nan độc là thứ quý hiếm và đại bổ, đại loại như tác dụng của dị hoả đối với Tiêu Viêm vậy.

Lúc này Tiêu Viêm chợt trầm ngâm suy tư. Ngày trước sau trận đại chiến với Minh Hà Minh, Tinh Vẫn Các đã cho đại quân tiêu diệt hoàn toàn Băng Hà Cốc nhưng khi đó cũng không phát hiện gì. Khi đó tình thế khẩn cấp nên cũng không tiện tìm kiếm, giờ nhắc đên cũng khiến cho Tiêu Viêm tò mò. Cảm giác như lúc trước cùng Tiểu Y Tiên đi tầm bảo trong thạch động vậy.

“ Đối với Hạt Long Tộc chúng ta, nếu có thể hấp thu ách nan độc sẽ có thể trong chớp mắt khiến cho thực lực tăng vọt, nếu may mắn có thể tấn giai lên cửu cấp” tiếng cười đắc chí vang vọng không gian xung quanh.

“ Đại vương anh minh, với người thường khó có thể phát hiện ách nan độc, nhưng đối với Hạt Long Thú tộc nhân như ngài, việc đó lại hết sức dễ dàng” tiếng nói the thé lại vang lên phụ hoạ.

“ Vậy mai chúng ta lên đường phải không đại vương?” giọng nói ồm ồm thốt lên.

“ Tất nhiên, tốc chiến tốc thắng, không nên để dêm dài lắm mộng” thanh âm uy nghiêm lại phát ra.

Lúc này bọn chúng không phát hiện được ách nan độc trong người Tiểu Y Tiên là do nàng đã hoàn toàn khống chế được nó và dùng đấu khí triệt để che dấu đi nên bọn ma thú này không thể phát hiện ra.

Sau khi nghe xong cuộc nói chuyện đó, Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên lặng lẽ di chuyển ra khu vực bên ngoài cách xa toà thành khoảng trăm trượng. Tiêu Viêm bàn với Tiểu Y Tiên về kế hoạch của hắn.

“ Ta tính ngày mai chúng ta sẽ theo dấu chúng, sau khi chúng tìm ra chỗ cất giấu bảo tàng của Băng Hà Cốc chúng ta liền ra tay, vừa trả thù cho muội, vừa kiếm được kho báu, muội thấy sao?” Tiêu Viêm mỉm cười nói.

“ Cứ theo ý huynh đi, dù sao muội cũng tò mò muốn biết lão già Băng Hà tôn giả kia nghiên cứu cái gì” Tiểu Y Tiên vui vẻ đáp.

Sau đó hai người họ tìm một hang động nghỉ ngơi chờ đợi thời cơ đến.

Sáng hôm sau, Tiêu Viêm dùng linh hồn lực cảm nhận được đám người Hạt Long Tộc bắt đầu di chuyển liền ra hiệu cho Tiểu Y Tiên bám theo. Khi tới địa phận của Băng Hà Cốc trước đây, chỉ còn nhìn thấy một đống đổ nát hoang tàn hoàn toàn không có một chút sinh khí. Bọn người Hạt Long tộc nhanh chóng bỏ qua khu vực đổ nát đó, nhanh chóng đi về phía dãy núi phía sau cốc.

Khi đến nơi, chỉ thấy một hồ nước lạnh lẽo được bao bọc bởi tầng tầng lớp lớp núi đá, địa thế cực kỳ hiểm trở, không gian xung quanh cũng cực kì băng giá khiến cho người khác phải sởn gai óc. Không gian tĩnh mịch thỉnh thoảng có vài cơn gió cuốn qua tạo cho người ta một cảm giác tang thương, chết chóc. Nơi hiểm yếu như vậy thật ít có ai dám ở lại lâu.

Đứng trên bờ hồ, một thân hình to lớn vạm vỡ, mặc bộ khôi giáp vô cùng kiên cố và chắc chắn, phía sau lưng có một đôi cánh to lớn đang khép lại, phía dưới có một cái đuôi dài với đầu đuôi nhọn và sắc, từ bên trong chiếc đuôi đó toả ra khí tức tử vong, nếu bị nó đâm trúng, cường giả Đấu Thánh cũng phải gặp rắc rối lớn. Gã này chắc hẳn là tên cầm đầu trong số ba tên, hai tên còn lại nhìn kỹ thì thấy có chút quen mắt. Thì ra là tên mập và tên ốm đã từng là thuộc hạ dưới trướng của tên Thiên Độc Hạt Ma Thú cấp 7 trước kia mà Tiểu Y Tiên đã từng giao thủ qua.

Tên cầm đầu đứng ngưng thần một hồi lâu, sau đó hắn chậm rãi gật đầu, khoát tay ra hiệu cho hai tên mập và ốm bên cạnh rồi cả ba liền lao xuống hồ.

Thấy vậy Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên cũng chậm rãi bám theo.

Dưới đáy hồ, một ánh sáng le lói ảm đạm phát ra, nếu không quan sát kỹ sẽ không thể phát hiện ra tia sáng này. Trong hồ cũng có rất nhiều tạp vật nên tầm nhìn bị hạn chế đi rất nhiều.

Sau một hồi lặn trong làn nước lạnh giá, nhóm người ma thú đã tiếp cận một toà điện màu trắng đục được làm từ băng kết tinh lại, cực kì vững chắc, bên ngoài có một vòng tròn kết giới ngăn cách với bên ngoài, muốn tiến vào bên trong xem ra phải phá vỡ vòng bảo vệ này trước.

Sau một hồi do dự, tên Thiên Hạt Độc Long Thú vận chuyển đấu khí lên bàn tay phải của hắn, hung hăng đánh một chưởng vào lồng bảo hộ, một tiếng “ Ầm” vang lên, lồng phòng hộ rung lên nhưng vẫn trụ vững. Trong lòng Thiên Độc Hạt Long Thú thầm nhủ:

“ Lồng phòng vệ này khá kiên cố, chắc hẳn do một tên có thực lực cỡ Ngũ Tinh Đấu Tôn dựng lên, nếu tăng thêm chút sức lực có lẽ sẽ phá được” khoé miệng hơi nhếch lên lộ ra một nụ cười đắc ý.

Ngay sau đó, hắn vung hai tay lên, đấu khí khắp cơ thể ào ạt tuôn ra rồi ngưng đọng trên hai bàn tay hắn, dòng nước xung quanh bị chấn động tạo thành những dòng xoáy hỗn loạn, hai tên mập và ốm đứng bên cạnh cũng rùng mình vì khiếp sợ trước cỗ năng lượng điên cuồng này.

Chợt thấy tên Hạt Long thú đẩy mạnh hai tay về phía trước, hai nguồn năng lượng ngưng tụ trên hai tay hắn mạnh mẽ dội vào bức rào chắn kia, sau một tiếng “ Oành” thì một lỗ hổng xuất hiện, ngay lập tức ba tên đó liền bơi nhanh vào bên trong.

Đứng bên ngoài quan sát, Tiêu Viêm và Tiểu Y Tiên lặng lẽ quan sát và chờ đợi đến khi ba tên kia đi vào bên trong cánh cửa của toà điện băng, lúc này hai người mới từ từ bơi vào.

Bên trong toà băng điện, ba tên ma thú cảm thấy rùng mình trước một quang cảnh hết sức rợn người. Hàng trăm thân thể người và ma thú được bảo quản trong những bồn dung dịch dược liệu đăc biệt, nó giữ cho những thân thể này ở trạng thái chết giả để giữ lại được năng lực đặc biệt của chúng. Nhìn lướt qua có thể nhận ra những thân thể người và ma thú này có một điểm chung đó là chúng đều có những thể chất kì dị và đặc biệt, mỗi bồn chứa đều có một tờ giấy ghi rõ cấp bậc, năng lực của từng thân thể bên trong. Chắc chắn đây là khu vực thí nghiệm của Băng Hà Cốc mà chính xác hơn là của Băng Hà tôn giả.

Nhanh chóng quét mắt qua một lượt, tên Hạt Long thú chợt dừng lại trên một thân thể nam nhân. Thân thể này toả ra một mùi vị hết sức hấp dẫn đối với chủng tộc của hắn. Đây đích xác là thân thể có chứa ách nan độc mà hắn đang tìm kiếm.

“ Khà khà, cuối cùng cũng tìm ra ngươi, chuyến đi này thật không uổng công” Hạt Long thú phá lên cười lớn.

“ Thật không? Ta lại nghĩ hôm nay là ngày xui xẻo nhất của ngươi rồi. Nơi này dùng để táng thân cũng rất tốt” Tiêu Viêm bất ngờ xuất hiện cười lớn.

“ À tiện đây cũng cám ơn ngươi đã dẫn đường cho bọn ta tới đây nhé. Còn bây giờ ngươi đi chết được rồi” Giọng cười mỉa mai, Tiêu Viêm hướng về phía Hạt Long Thú cười nói.

“ Ngươi là tến khốn nào dám đứng đây lớn lối với bổn vương” Hạt Long Thú gầm lên.

“ Là người sẽ lấy cái mạng chó của ngươi!” Tiểu Y Tiên tràn đầy sát ý nói.

Thấy khí thế toả ra từ Tiểu Y Tiên, ba tên ma thú chợt tái mặt, giọng nói run rẩy:

“ Đấu Thánh! Sao có thể?”

“ Xin hỏi hai vị là cường giả phương nào, Hạt Long Tộc chúng ta trước giờ có thù oán gì với các vị hay không? Sao bỗng dưng xuất hiện đòi lấy mạng bọn ta?” Hạt Long thú giọng nói có chút run rẩy hỏi.

“ Ngươi còn nhớ nơi mà ngươi vừa cướp được vô số độc bảo không?” Tiểu Y Tiên âm trầm hỏi.

Khuôn mặt chợt biến sắc, Hạt Long thú không ngờ ở một khu vực xa xôi hẻo lánh như vậy lại có một vị Đấu Thánh cai quản ở đó, chuyến này đúng là đụng phải đá tảng vỡ mồm rồi.

“ Thực sự ta không biết nơi đó là do ngươi cai quản, ta xin lỗi, ta sẽ hoàn toàn giao trả lại toàn bộ thứ ta đã lấy cắp và đền bù mọi tổn thất cho ngươi, hy vọng chuyện này có thể bỏ qua” giọng nói có phần luống cuống vì sợ hãi phát ra từ tên Hạt Long thú, giờ này hắn chỉ trách bản thân đã vô ý không dò xét kỹ lai lịch của thế lực đứng sau nơi đó mà đã vội vã tiến đánh. Giờ chỉ còn cách nhận lỗi và hóa giải việc này nếu không tính mạng hắn khó giữ.

“ Không cần, ta chỉ cần mạng của các ngươi là đủ” thanh âm lạnh lẽo mang đầy sát ý của Tiểu Y Tiên vang lên làm cho ba tên kia mặt xanh mét không còn giọt máu.

“ Đã vậy thì liều mạng với ngươi!”

Sau tiếng hét điên cuồng, Hạt Long thú vươn người biến thành một con ma thú khổng lồ, kích thước bây giờ đã tăng lên gấp mấy chục lần, cảm giác như có thể phá vỡ tòa băng điện này trong nháy mắt.

Vừa triệu hồi bản thể ma thú xong, hắn liền vận toàn bộ đấu khí trong người ra bên ngoài tạo thành một vòng tròn bảo vệ cực kỳ kiên cố. Lớp da của hắn giờ đã trở nên đen kịt tạo cảm giác rất cứng chắc, đôi cánh vươn dài ra hai bên phát ra một luồng khí tức áp bức mạnh mẽ khiến cho không gian xung quanh trở nên vặn vẹo.

Hạt Long thú gầm lên lao về phía Tiểu Y Tiên, nàng chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi giơ bàn tay ngọc lên đưa về phía hắn rồi nắm chặt lại, ngay lập tức cơ thể Hạt Long thú chợt như cứng đờ lại không thể nhúc nhích dù cho hắn có cố vùng vẫy thế nào. Cường giả Đấu Thánh có thể thao túng không gian, khóa chặt cử động của đối thủ, nếu thực lực Đấu Tôn thì không có cách nào chống lại được.

Cảm giác như cái chết đang ở sát bên hắn, hắn liền khẩn khoản la lên trong vô vọng:

“ Đừng giết ta, ta là người của Hạt Long tộc, nếu các ngươi giết ta chắc chắn tộc của ta sẽ truy giết các ngươi suốt đời...”

Tiếng kêu la chưa kịp dứt thì bàn tay Tiểu Y Tiên siết chặt lại, cơ thể tên Hạt Long thú lập tức biến thành một đống thịt nhão, Tiểu Y Tiên giơ tay hút từ trong đống thịt nát đó một viên ngọc màu xanh thẫm phát ra ánh sáng chói mắt. Đây chính là ma hạch cấp 8 của Hạt Long thú.

Hai tên ốm và mập đứng kế bên cũng rụng rời tay chân, vừa tính quay lưng chạy liền cảm giác có hai luồng kình phong ập tới, ngay lập tức cũng biến thành hai vũng máu tươi.

Giải quyết xong ba tên ma thú, Tiểu Y Tiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, Tiêu Viêm bên cạnh cũng nhìn nàng mỉm cười ôn nhu.

Sau đó hai người tiến lại gần thân thể có ách nan độc bên trong, lặng lẽ quan sát một hồi rồi Tiểu Y Tiên chợt nói:

“ Muội nghĩ có thể hấp thu được ách nan độc trong thân thể này, nó có thể gia tăng sức mạnh cho muội và ách nan độc trên cơ thể muội, có lẽ muội cần một ít thời gian’

“ Không thành vấn đề, ta sẽ ở đây bảo hộ cho muội, trước tiên chúng ta thử đi vào bên trong xem có phát hiện thêm được gì thú vị hay không” ánh mắt đầy tò mò nhìn về bên trong băng điện, Tiêu Viêm cười nói.

“ Được, chúng ta trước tiên cứ đi tầm bảo đã” Tiểu Y Tiên cũng vui vẻ đáp ứng.

Hai người đi vào sâu bên trong băng điện, thấy có một cánh cửa băng rất lớn phía trên có hai chữ “ Bảo khố”. Cả hai nhìn nhau, ánh mắt sung sướng mạnh tay đẩy cánh cửa to lớn nặng nề kia ra, bên trong chợt phát ra một luồng ánh sáng chói mắt khiến cả hai như bị đóng băng lại.

Bạn đang đọc Ngoại Truyện Tiêu Viêm - Vân Vận sáng tác bởi PhamDinhTay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamDinhTay
Thời gian
Lượt đọc 651

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.