Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trước có yêu nữ thèm thân thể, sau có hệ thống hố hàng

Tiểu thuyết gốc · 1603 chữ

Tôn Lập thở dài một hơi, mẹ nó!

Nữ nhân Chu Linh này chắc chắn thấy mình đẹp trai nên bắt cóc về làm lão công.

Thế nhưng nữ nhân này thật quá tham lam, một người không đủ, còn mở ra một cái hậu cung.

Tôn Lập chợt nghĩ tới một vấn đề, hắn mở miệng:

"Tỷ tỷ, ngươi có thể cho ta mượn cái cái gương?"

Chu Linh liền lấy ra một cái gương đưa cho hắn, Tôn Lập nhận lấy rồi soi soi, thở phào nhẹ nhõm:

"Tốt, vẫn đẹp trai như lúc trước! Ai nha..."

Chu Linh: ". . ."

Tôn Lập trả lại gương cho nàng:

"Tỷ tỷ xinh đẹp, ta đã tham quan động phủ của ngươi xong. Ừm... rất đẹp nha. Lần sau ta còn tới. Bây giờ ta phải cáo từ ngươi rồi, lúc này ma ma ta đang ở nhà nấu cơm đợi ta về."

Nói xong, không đợi đối phương đáp lại, Tôn Lập nhanh chóng quay đầu rời đi.

Hắn từng có ước mơ mở hậu cung, nhưng chưa từng có suy nghĩ muốn vào hậu cung của người khác a.

Chu Linh: ". . ."

Tôn Lập vừa đi được vài bước thì bị nàng kéo lại:

"Ma ma là ai? Mặc kệ thế nào, ngươi phải ở lại cho ta! Ở đây ngươi sẽ được sung sướng, muốn gì được đó, sao phải về cái thôn nghèo rách nát kia?!".

Tiểu tử này thật không biết điều, muốn chạy? Nằm mộng đi!

Tôn Lập khóc không ra nước mắt:

"Tỷ tỷ à, hậu cung ngươi có biết bao người anh tuấn tiêu sái, cần gì để ý đến tiểu tử nhà quê như ta làm gì..."

Chu Linh không kiên nhẫn, sầm mặt lại:

"Không nói nhiều, ngươi không thể đi đâu cả, ngoan ngoãn ở lại đây, ngươi sẽ được hưởng thụ khoái hoạt nhân gian không thể tưởng tượng."

Nói xong, nàng liền vung tay, một luồng gió nổi lên, cuốn Tôn Lập bay đi.

Chỉ còn lại một mình, vẻ mặt Chu Linh hiện lên vẻ lo lắng, lẩm bẩm:

"Không còn quá nhiều thời gian, ta phải nhanh chóng tăng tu vi lên. Ai... có lẽ còn chưa đủ, thêm một người để bồi dưỡng dường như hơi ít... Có lẽ nên đi bắt thêm..."

Cảnh vật trước mắt Tôn Lập hoa lên. Ngay sau đó, hắn thấy bản thân xuất hiện trong một căn phòng khác.

Nhìn mọi thứ xung quanh, Tôn Lập chán nản, có vẻ như đây sẽ là nơi ở của hắn trong thời gian dài tới.

Không được, Tôn Lập ta thà chết, chứ không thể bị yêu nữ kia thu nhập hậu cung.

Không biết những nam nhân kia ở trong động phủ này nghĩ gì, vậy mà có thể... dùng chung một thê tử.

Một đám biến thái!

Tôn Lập hô to:

"Hệ thống, hệ thống đâu..."

Thông thường nhân vật chính xuyên không, chắc chắn sẽ có hệ thống đi kèm, ngón tay vàng cái gì đó.

Nếu hệ thống không lên tiếng trước, hắn phải kêu gọi hoặc thực hiện các biện pháp kích hoạt a.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, một âm thanh vô cảm vang lên trong đầu hắn:

"Đing, hệ thống Tiếu Dao Khoái Hoạt kích hoạt."

"Túc chủ, mong muốn bây giờ của ngươi là gì?"

Tôn Lập nghe những lời này trong lòng vui mừng. Tiếu Dao Khoái Hoạt? Ừm, tên này nghe rất hay, rất khí phách nha.

Lại còn vừa xuất hiện đã hỏi túc chủ có ước mơ gì. Chẳng lẽ đây là hệ thống kim chủ trong truyền thuyết, vừa ra tay lập tức nạp cho túc chủ lên Vip8?

Lạc lõng nơi động yêu nữ, vào lúc này, Tôn Lập mới cảm nhận được sự ấm áp của tình người. Chờ chút, hệ thống này không phải là người? Mà thôi mặc đi. Nói tóm lại là hắn rất cảm động, chỉ thiếu việc rơi nước mắt.

"Ài, hệ thống à... à không, hệ thống ca ca, làm ơn hoá gió mang tiểu đệ ra khỏi động yêu nữ đi."

Tôn Lập nói ra mong muốn.

"Đing, đã ghi nhận ước mơ của túc chủ. Hệ thống không thể giúp túc chủ được..."

Nụ cười trên khuôn mặt Tôn Lập cứng ngắc. Tâm tình vui vẻ lập tức rớt sâu vạn trượng.

Thần mẹ ngươi, ngươi hỏi ta ước mơ là gì, sau đó lại nói không thể giúp.

Khá lắm hệ thống, vừa ra mắt đã chơi ta.

Âm thanh hệ thống tiếp tục vang lên:

"Nhưng hệ thống sẽ ban phát nhiệm vụ cho túc chủ cùng phần thưởng hậu hĩnh, nhiệm vụ đầu tiên..."

Nghe đến đây, Tôn Lập phấn khởi, phải vậy a!

Hệ thống: "Nhiệm vụ đầu tiên, thời điểm Chu Linh đến gặp túc chủ, nếu nàng yêu cầu túc chủ đồng ý vào hậu cung của nàng ta...

Túc chủ đồng ý, sau đó quỳ xuống liếm chân nàng, ban thưởng công pháp đỉnh cấp Hoàng Kim Đại Thần Quyết.

Túc chủ không làm, nhận hình phạt lôi điện hạ thể, cộng thêm tàn công pháp Kim Cương Quyết.

Mời túc chủ lựa chọn."

Tôn Lập: ?!?!? ~~~

Hắn móc móc tai, hoài nghi bản thân nghe nhầm.

Con mẹ nó, hệ thống này thật đúng là tính chó. Nhiệm vụ này thật quá máu chó. Tôn Lập ta đường đường là một bậc đại nhân, sao có thể quỳ xuống liếm chân yêu nữ kia.

Hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng rất mê người. Không hoàn thành lập tức bị sét đánh, nhận một bản công pháp đồ bỏ.

Đây rõ ràng là bắt hắn nhảy vào hố lửa.

Ép người quá đáng!

"Hệ thống, ngươi đây chẳng phải là làm cho ta tiến thối lưỡng nan sao? Không được! Nhiệm vụ này ta không tiếp nhận!"

Tôn Lập dứt khoả từ chối!

Nhiệm vụ máu chó như thế này, hắn không tiếp nhận là được rồi, không cần đi liếm chân, cũng không bị trừng phạt.

Hệ thống vô cảm đáp lại:

"Nhiệm vụ đã ban phát ra, không thể thu hồi lại. Túc chủ không có quyền từ chối!"

Tôn Lập:". . ."

Thực sự không cần nhiều từ ngữ để diễn tả tâm tình của hắn lúc này, chỉ cần biết nếu hệ thống khốn kiếp này là thực thể hiện ra trước mặt, hắn sẽ điên cuồng nện cho một trận.

Mang theo tâm tình buồn bực, Tôn Lập đi tới giường nằm ngủ một giấc. Sau khi tỉnh lại, không lâu sau, có một thị nữ dung mạo thường thường tới đưa cơm cho hắn.

Tôn Lập vừa ăn, vừa suy nghĩ về tương lai hắc ám phía trước. Trước có một yêu nữ thèm muốn thân thể, sau có một chó hệ thống muốn hố hắn.

Ai... Tôn Lập ta thật khổ. Chẳng lẽ hắn xuyên không để làm nhân vật phụ?

Ăn xong, suy nghĩ hồi lâu chẳng nghĩ được biện pháp gì tốt, cuối cùng Tôn Lập dứt khoát mặc kệ.

Hắn tiếp tục ngủ.

Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn.

Tạm thời cứ ăn rồi ngủ, hưởng thụ thật tốt đã.

Ngày hôm sau, Chu Linh đến tìm hắn. Đầu tiên là hỏi thăm, đại loại là có thoải mái khi ở nơi này không, nếu có yêu cầu gì cứ nói...

Tôn Lập nghĩ thầm trong lòng, ta muốn rời khỏi đây, ngươi đồng ý sao?

Sau một hồi hàn huyên...

Không lâu sau đó, vào vấn đề chính.

Chỉ thấy Chu Linh nhìn thẳng vào mắt hắn hồi lâu, im lặng không nói gì.

Tôn Lập không biết nàng định giở trò gì, cũng không dám lỗ mãng lên tiếng trước, ngồi im nhìn lại xem xem nàng định chơi trò gì.

Bốn mắt nhìn nhau~

Chu Linh chợt thở dài, ánh mắt di chuyển, nhìn về phương xa, buồn man mác:

"Tôn đệ, đệ cảm thấy ta không xinh đẹp phải không?"

Tôn Lập lắc đầu:

"Chu tỷ không thể nói vậy, mặc dù nhan sắc ngươi không xinh đẹp, nhưng cũng không xấu. Chí ít ở tầm trung."

Chu Linh sửng sốt.

Đây là đang khen hay chê à?

Nàng đứng dậy, lúc khom người, ngực áo khẽ buông xuống, lộ ra đôi bầu vú to lớn trắng muốt mê người, cùng khe sâu hấp dẫn.

Nhưng cảnh này rất nhanh qua đi, Chu Linh rời đi, lúc sắp bước ra khỏi cửa, còn khẽ thở dài một hơi não nề. Tựa như hữu tình, có nỗi lòng.

Tôn Lập thấy cảnh này, nội tâm cười lạnh. Không biết nữ nhân này đang chơi trò gì, nhưng dường như đang bắt đầu thả câu.

Những trò này đối với một người hậu thế kiến thức uyên thâm văn tài võ đức đại thần gõ phím chinh chiến vô số chiến trường Internet như hắn là vô dụng.

Chỉ có điều khiến Tôn Lập không hiểu, Chu Linh này rõ ràng là người tu tiên, muốn làm gì với một phàm nhân như hắn là vô cùng dễ dàng, muốn thu hắn vào hậu cung, sao không trực tiếp cưỡng hiếp? Chẳng lẽ nữ nhân này ưa thích cướp lấy trái tim?

Hoặc nam nhân nơi nào chẳng có, cần gì phải bám lấy hắn?

Nhất định là chính mình quá đặc biệt, không thể thu liễm khí chất ngọc thụ lâm phong độc nhất vô nhị, mới khiến nữ nhân này không nhịn được chảy nước.

Bạn đang đọc Ngự Nữ Thần Vương sáng tác bởi NhiepDu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiepDu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.