Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dụ dỗ

Tiểu thuyết gốc · 1474 chữ

Trước mặt Tôn Lập là Chu Linh.

Ngày hôm nay, nàng đến tìm hắn hàn huyên, giảng giải thường thức tu tiên giới.

"Cảnh giới của tu sĩ chia thành Luyện Khí, Ngưng Dịch, Kết Đan, Nguyên Anh..."

"Bước lên con đường tu tiên, ngươi có thể hô phong hoán vũ, cưỡi mây đạp gió..."

"Đồng thời tuổi thọ tăng lên gấp nhiều lần, phàm nhân không thể so sánh, như ta đây, có thọ nguyên hơn 250 tuổi."

. . .

Chu Linh nhìn Tôn Lập có bộ dáng hứng thú, hỏi: "Nếu ngươi muốn trở thành tu sĩ, hãy trở thành nam nhân của ta. Công pháp của ta rất đặc biệt, thông qua nam nữ thân mật, tu vi tăng tiến nhanh đến chóng mặt. Đến thời điểm, hai ta hợp bích song tu, khuấy đảo tu tiên giới."

Chu Linh tu luyện công pháp đặc thù, thông qua thải dương bổ âm, hấp thụ dương khí mà tinh tiến tu vi. Nàng là cường giả Trúc Cơ Kỳ, thường xuyên bắt nam tu có tu vi thấp hơn về thải bổ.

Gần đây làm ăn khó khăn, nam tu cũng không phải bắt mãi không hết, nên nàng chuyển hướng qua phàm nhân. Tuy hiệu quả thải bổ ít ỏi nhưng tích tiểu thành đại, vẫn là hữu dụng.

Tu luyện là một phần, một phần bởi vì Chu Linh là... dâm nữ. Một ngày nếu l-n nàng không được dương vật nam nhân cọ xát thì sẽ ngứa ngáy không chịu được.

Bởi vậy, nếu không tính đến chuyện tu luyện, phàm nhân hay tu sĩ không khác gì nhau lắm. Đôi khi, phàm nhân còn khiến nàng sung sướng hơn đám nam tu kia nhiều.

Mỗi khi đám tráng hán phàm nhân nhìn thấy nàng thì như chó bị bỏ đói lâu ngày, chảy nước miếng hận không thể lập tức lao lên nhét côn thịt vào l-n nàng. Mà khi đã nhét vào rồi, lại hận không có tinh lực vô hạn để đ-t mãi mãi. Bởi Chu Linh là bậc đại dâm nữ khi ở trên giường, l-n nàng rất mỹ diệu, có thể khiến nam nhân sung sướng tiêu hồn quên hết mọi chuyện.

Thêm một lý do nữa, Chu Linh tu luyện mị thuật, nên mỗi khi phàm nhân hay nam tu không có định lực, liền bị nàng hấp dẫn đến điên đảo.

Bất quá, khi Tôn Lập nhìn thấy nàng, lại dửng dưng, hai mắt bình lặng không một gợn sóng, không một tia dục vọng.

Chu Linh âm thầm kiểm tra, mới phát hiện hoá ra Tôn Lập mang Thải Bổ Chi Thể. Đây là loại linh thể quý hiếm, ngàn vạn không có một, một khi song tu với người mang thể chất này, đối phương sẽ tăng tu vi nhanh đến kinh thiên nhân hãi.

Ngủ một đêm, tăng một cảnh giới.

Nghe đồn là như thế, thực tế chưa biết ra sao. Nhưng dựa vào danh tiếng vang dội của loại linh thể này, Chu Linh dám khẳng định, hiệu quá sẽ không quá kém.

Nàng không ép cưỡng bức hắn lên giường như với những nam nhân khác, mà muốn chinh phục. Đối với một nam nhân đẹp trai lại mang linh thể vô giá như Tôn Lập, Chu Linh sinh ra hứng thú chinh phục, vậy mới làm nàng có cảm giác thành tựu, không nhàm chán.

"Ta từ chối!" Tôn Lập không do dự xua tay.

Chu Linh sững sờ. Nàng vừa nói hết lời, hắn liền từ chối.

Ít ra cũng phải làm bộ suy tư một chút a, cần gì phải lạnh lùng dứt khoát vậy.

Vậy còn cái bộ dáng hứng thú, nuốt nước miếng ừng ực vừa rồi là gì vậy.

Chu Linh có một loại cảm giác khó hiểu, nàng ngờ ngợ cảm thấy, vừa rồi nàng bị chơi.

Tôn Lập không thèm để ý biểu hiện của Chu Linh, hắn đang đợi trừng phạt đến.

"Xẹt..."

Một đạo lôi điện to bằng cổ tay hiện ra, không chút nhân nhượng đánh tới Tôn Lập.

Chu Linh:" . . . "

Có địch tập kích?

Nàng vội ngưng thần, lấy ra linh khí, đồng thời toả ra thần niệm bao phủ toàn động phủ.

Tôn Lập một thân cháy đen nằm dưới đất, trong lòng âm thầm chửi chó hệ thống. Lôi điện này đánh xuống sao đau quá vậy?

Đồng thời, tàn công pháp Kim Cương Quyết hiện ra trong đầu hắn. Không cần hắn động đậy, kinh mạch, linh lực trong cơ thể tự động vận chuyển, hắn liền tu thành tàn Kim Cương Quyết.

Thân thể cứng như tinh thiết, thể lực đề cao.

Tôn Lập rất tò mò không biết uy lực của công pháp này ra sao, có thể đánh thắng Chu Linh không?

Kim Cương Quyết này là công pháp luyện thể, lúc này có thể nói hắn là một tên thể tu.

Chu Linh bay ra ngoài kiểm tra động phủ một vòng, phát hiện không có dị dạng gì, mang một đầu nghi hoặc trở về.

Nàng nâng tay, cách không nâng Tôn Lập cháy đen ngồi lên giường, một luồng thủy hiện ra tẩy sạch thân thể hắn.

"Tại sao ngươi lại từ chối?"

Chu Linh hỏi.

Bị từ chối thì không sao, nhưng rất ảnh hưởng lòng tự trọng của một nữ nhân à.

"Nhiệm vụ tiếp theo, khiến Chu Linh tức giận, ban thưởng Khí Cốt Quả."

Hệ thống ban nhiệm vụ tiếp theo.

Tôn Lập âm thầm chảy mồ hôi lạnh, một nhiệm vụ tìm chết.

Có nên thực hiện hay không?

Không sao, muốn chơi thì chơi!

"Vì ngươi là một dâm nữ. Để lão tử nói cho ngươi biết, ngươi sẽ không bao giờ chiếm được thân thể ta. Loại người như ngươi, thì phù hợp song tu với chó!"

Nghĩ là làm, Tôn Lập phun ra một tràng hương thơm lên mặt Chu Linh.

Chu Linh:". . ."

Khá lắm, thấy lão nương dịu dàng với ngươi, nên tự cho là mình thanh cao, quý giá rồi phải không?

Tức giận...

Đã như vậy, không cần chinh phục gì hết! Chỉ cần đem dương vật của hắn nhét vào tiểu huyệt của nàng, hắn chắc chắn sẽ bị nàng mê điên đảo, quỳ xuống cầu hoan mà thôi.

Khí Cốt Quả +1 +1 +1...

Thấy vật phẩm ban thưởng hiện ra liên tục, Tôn Lập nhịn không được vui vẻ.

Thời gian này, Chu Linh không nói một lời, xách Tôn Lập đi đến một căn phòng khác. Trong phòng chỉ có ánh sáng đỏ mờ mờ, không khí tràn đầy mùi hương thanh lan, cảm giác vô cùng ma mị.

Chu Linh đem Tôn Lập trói vào một cái cột đá, khoé môi nở nụ cười tà mị.

Để lão nương xem, ngươi nhịn được bao lâu.

Tôn Lập không hiểu đối phương muốn làm gì, vì tò mò nên không phản kháng.

Dù không phản kháng, nhưng không đồng nghĩa miệng hắn nằm im.

"Dâm tỷ tỷ, ngươi đừng cố nữa, ngươi sẽ không đạt được tâm hồn ta đâu."

"Kiểu người như ngươi, không xứng với côn thịt của ta."

"Nếu ngươi quỳ xuống cầu xin, ta sẽ cho ngươi ngửi mùi vị côn thịt của đệ nhất mỹ nam."

Theo mỗi lời lải nhải, Khí Cốt Quả nhảy ra liên tục.

Chu Linh hừ lạnh, tên này thật ảo tưởng. Thật quá đáng! Dám sỉ nhục nàng như vậy.

Bất quá, có chút ý tứ.

"Hừ, để xem ai phải cầu xin ai!"

Nàng bắt đầu phản kích. Chu Linh lùi ra phía sau một chút. Ánh mắt vũ mị, chiếc lưỡi phấn hồng khẽ liếm môi một cái. Tà áo choàng tự động rơi xuống, lộ ra xuân cảnh bên trong.

Hạ thân Tôn Lập nhịn không được căng cứng, chỉ thấy bên trong, Chu Linh mặc một bộ đồ được làm bằng tơ tằng trắng, thân thể gợi cảm ẩn ẩn hiện hiện. Loáng thoáng có thể thấy được núm vú hồng hồng đội lên ngực áo, cùng lông mu đen tuyền thấp thoáng.

Cộng thêm nhan sắc của Chu Linh, khí chất tu tiên giả của nàng, còn là cao thủ mị thuật, lúc này Chu Linh hấp dẫn đến cực điểm. Người thanh tâm quả dục chỉ sợ không thể kiềm chế nổi, đừng nói là một người bình thường huyết khí phương cương như Tôn Lập.

Tôn Lập là một người có ý chí phi thường mạnh mẽ, chỉ yếu đi khi đứng trước mỹ nữ. Thế nên lúc này, côn thịt của hắn dựng đứng, đội quần thành một cái lều cao.

Chu Linh nhìn thấy đũng quần nhô cao của hắn cười mỉa mai. Ai, nam nhân, cũng chỉ có thế!

Bạn đang đọc Ngự Nữ Thần Vương sáng tác bởi NhiepDu

Truyện Ngự Nữ Thần Vương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiepDu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 169

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.