Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương Lan trở về

Phiên bản Dịch · 1015 chữ

"Nhìn ngươi có vẻ lạ mặt, hẳn là mấy tháng gần đây mới chuyển đến phải không?" Lộ Nhiên lại quay đầu nhìn con hổ Đông Bắc này.

Hắn đã gặp mấy con thú trong công viên động vật hoang dã vài lần rồi, nhưng hắn lại chưa từng nhớ mình đã gặp qua con hổ này, có lẽ nó vừa mới được chuyển đến không lâu.

Đáng tiếc là nó đã làm hại người rồi, với lại nó cũng đã tiến hóa, kích cỡ to đến kỳ quái như này thì không thể thả lại vào công viên động vật để gây xôn xao dư luận được, không biết tiếp đến nó sẽ bị xử lý như thế nào.

Chỉ một lát sau, một nhóm nhân viên cảnh sát đã vào tiến vào khu vực ngọn núi phía sau công viên Hồng Diệp để lùng bắt hổ Đông Bắc chạy thoát. Một tên ngự thú sư đời thứ 4 dừng bước, lấy điện thoại ra ấn nhận cuộc gọi.

"Cảnh sát La Thượng phải không, tôi là người của Cục 1. Sự kiện "Hổ Đông Bắc chạy trốn" ở thành phố Lục Hải lúc trước báo cáo lên đã được một ngự thú sư bản địa giải quyết rồi. Cậu ấy đã khống chế được con hổ Đông Bắc đó. Tôi sẽ gửi định vị cho các anh ngay."

"Cái gì?" La Thượng đang được trang bị đầy đủ, trong tay nắm lấy súng ống, bên người còn có một con chó đi theo bỗng tỏ ra giật mình.

Anh ta nói: "Thành phố Lục Hải không phải hiện tại mới chỉ có một mình tôi là ngự thú sư thôi sao?"

"Là một ngự thú sư mới."

"Một người mới làm sao có thể... Được rồi! Tôi sẽ dẫn người qua đó ngay." La Thượng hít sâu một hơi, cảm thấy hơi khó tin.

Anh ta cũng mới trở thành ngự thú sư từ một tuần trước, được đánh giá là cấp D, đây đã được coi như là rất cao rồi. Nhưng ngay cả như vậy, con chó cảnh sát chuyên nghiệp đã được huấn luyện của anh ta mới chỉ ngửi thấy mùi của con hổ Đông Bắc xổng chuồng thôi mà đã run lẩy bẩy rồi.

Rốt cuộc là người mới này làm thế nào mà có thể thu phục được một con hổ đã tiến hóa khi trong tay không hề có súng ống hỗ trợ như vậy?

Chẳng lẽ đối phương ký khế ước với một con dã thú còn hung mãnh hơn sao?

Một lát sau...

La Thượng mang theo một đám người chạy tới chỗ Lộ Nhiên vừa gửi định vị, tiếp đó... bọn họ thấy được một cảnh tượng làm cho tất cả đều phải cạn lời.

Một con hổ Đông Bắc vô cùng to lớn đang phải co ro thu mình lại nằm dưới chân núi, khuôn mặt giống như đang sắp khóc. Nó đang bị một con Husky đứng bên cạnh ngậm một cành cây hung hăng đánh đập. Ở bên cạnh còn có một thanh niên đang ngồi trên tảng đá lớn chơi điện thoại.

"Cái kia..."

Lúc này, các nhân viên cảnh sát nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ cổ quái này đều cảm thấy hơi hoang mang.

Chuyện gì đã xảy ra vậy!

La Thượng và con chó cảnh sát đang ở bên cạnh cũng bị đứng hình!

Anh ta đã tự suy đoán rằng một ngự thú sư có thể thu phục được mãnh hổ hẳn là đã ký khế ước với một con mãnh thú thậm chí còn mạnh hơn, chẳng hạn như gấu hay sư tử gì đó.

Kết quả anh ta nhìn thấy gì? Một con Husky?

Loại chó này bị ngốc bẩm sinh, sức tấn công yếu, thậm chí muốn làm chó cảnh sát còn có chút khó khăn, thế mà nó lại đánh một con mãnh hổ hung hăng như một con mèo?

"Chú cảnh sát, các chú rốt cuộc đã tới rồi."

Nhìn thấy một đám người tới đây, Lộ Nhiên ý thức được đây có khả năng là những người trong lực lượng quân đội hoặc cảnh sát đã biết được sự tồn tại của chiếc thẻ đen.

Số lượng ngự thú sư vẫn còn khá ít, nếu như mọi chuyện đều cần ngự thú sư tự mình xử lý thì quả thực là quá phiền phức.

Vậy nên hắn đoán ở bên trong liên minh ngự thú Đông Hoàng ở Hạ quốc chắc cũng có một số lượng lớn những người bình thường có uy tín được thuê để làm những công việc giấy tờ!

"Xin hỏi còn chuyện gì cần tôi phối hợp nữa không? Bây giờ tôi đang có việc gấp." Lộ Nhiên hỏi.

Hiện tại hắn thật sự đang rất vội bởi vì Phương Lan rốt cuộc đã trở về rồi.

Vừa rồi hai người đã nói chuyện qua điện thoại, nhưng bởi vì Lộ Nhiên không thể rời khỏi nơi đây nên hắn chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

Hiện tại Lộ Nhiên đang rất muốn đi về để xem tình hình của Phương Lan như thế nào rồi.

"Tôi là La Thượng, cảm ơn sự trợ giúp của cậu! Cậu là Lộ Nhiên phải không? Chuyện ở nơi đây cứ giao cho chúng tôi là được... Cậu bận thì cứ đi về trước đi, sau đó lúc nào cậu rảnh, chúng tôi sẽ đến nhà gửi lời cảm ơn." La Thượng mở miệng.

Đứng trước một "cao thủ" như Lộ Nhiên, La Thượng cũng không dám qua loa.

Dù cho thân phận bên ngoài của Lộ Nhiên chỉ là một học sinh, nhưng La Thượng biết rõ một số ngự thú sư lợi hại có thể dễ dàng nắm giữ một vài chức vị quan trọng ở trong liên minh Đông Hoàng và có địa vị cực cao.

Nếu như Lộ Nhiên cũng là người của chính phủ, với thực lực của hắn... Cấp bậc có khi còn trên cả anh ta nữa ấy chứ!

Bạn đang đọc Ngự Thú Chi Vương (Bản Dịch) của Khinh Tuyền Lưu Hưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.