Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểu nhầm chết tiệt!

Tiểu thuyết gốc · 1427 chữ

Bang Hội Minh Hương phát triển nhanh chóng.

Hiện tại bang hội đã xây dựng được.

Lò rèn.

Tiệm may.

Lò luyện kim.

Bệnh viện.

Nhà hàng.

2 Trại nuôi trồng.

2 Trại chăn nuôi.

9/10 mô hình đã được xây dựng. Nếu như xây dựng thêm một mô hình nữa thì Bang Hội được thăng lên cấp 2. Có thể mở rộng giới hạn thành viên lên 200 người.

Trần Thu Trang vào cửa hàng hệ thống mua thêm một mô hình đấu trường.

Hoàn thành thăng cấp bang hội. Nhưng Trần Thu Trang vẫn chưa tuyển thành viên. Dù gì cũng phải tuyển những người giỏi để mau chóng phát triển bang hội hơn nữa.

Chiều đến, bà có hẹn với con trai, cùng nó đi càn quét hầm ngục Cua Một Sừng.

Minh dẫn theo 3 người khác đến chào hỏi mẹ mình.

“Mẹ, đây là Hoà, Nham, và Linh, là người mà chú Bình nhờ con dẫn đi làm quen với hầm ngục á.”

“Chúng cháu chào cô ạ.”

“Ừm, chào mấy đứa, cô là mẹ của Minh. Nếu đã là người mà chú Bình uỷ thác tới, vậy coi như người một nhà rồi.”

Thấy mẹ của Minh dịu dàng lại thân thiện, 3 đứa Hoà Nham Linh cũng bớt phần nào đi áp lực. Chú Bình đã dặn là phải răm rắp nghe lời họ. Nếu như họ khó chịu với mình, vậy thì chuyến đi này khổ chắc rồi.

Trong hầm ngục Cua Một Sừng.

Trần Thu Trang kéo con trai lại nói nhỏ.

“Nè Minh, mấy con cua này không phải mày thường lấy càng về cho mẹ nấu canh đó chứ?”

Minh ánh mắt lấp lánh nhìn mẹ, đưa ngón cái lên tán thưởng.

“Đúng là đầu bếp số một, mẹ mới nhìn mà đã phát hiện ra nguồn nguyên liệu. Khâm phục, khâm phục.”

Bốp!

“Thế mày bảo mẹ mày tới đây giúp làm gì? Biết tao bận lắm không hả?”

"Uii, mẹ đánh mạnh thế. Thì đây là buổi huấn luyện người mới, con sợ xảy ra sai sót. Sẵn tiện mẹ xem, ở đây có nhiều con như thế, càng cua nào nấu ăn mới ngon.”

Mẹ của Minh tuy tức giận nhưng quan sát xung quanh thấy đây chính là thiên đường nguyên liệu. Quá nhiều càng cua di động, nếu phải chọn thì chắc khá tốn thời gian.

Cho nên hôm đó, Thu Trang đi vòng vòng quan sát, chỉ cần bà nhắm trúng con nào là có 3 thợ săn đến tấn công rồi cắt lấy càng.

“Mấy đứa phải làm như anh vầy nè, dùng con dao sắt bén để vào vị trí này. Sau đó dùng lực thật mạnh ấn xuống.”

Rụp!

“Đấy, ta dễ dàng tách càng cua ra thấy không?”

Thoáng cái đã 3 tiếng đồng hồ trôi qua, mà ở Cổng Hầm Ngục này thì bên ngoài chậm hơn một nửa.

Số càng cua thu thập hơn 60 cái. Cái nào cũng dài tầm 1 đến 2 mét.

“Tối nay mẹ định làm món gì vậy?”

“Bí mật, chắc chắn mày sẽ nghiền cho mà xem.”

3 đứa tập sự nghe thấy cũng hai mắt lấp lánh chờ chực, chỉ mong sao hai người kia chú ý tới mình. Phải biết rằng Trần Thu Trang là đầu bếp nổi tiếng hiện nay. Các món ăn từ bà nấu khiến nhiều người ở tận Đồng Xuân kéo tới ăn.

Bỗng Thu Trang quay qua.

“Giờ bên ngoài cũng đã gần tối rồi, mấy đứa tối nay ở nhà cô cùng ăn đi. Sáng mai rồi hãy về.”

“Vâng ạ, vâng ạ. Cảm ơn cô ạ.”

Số càng cua được bỏ lên xe đẩy chở về nhà hàng. Ở Nhà Hàng bang hội có một cái kho lạnh. Nhìn bề ngoài có vẻ đơn giản, nhưng khi bỏ nguyên liệu vào thì độ tươi rất được đảm bảo. Chưa kể, độ tươi của càng cua cũng giữ được 1 tuần.

Trời tối, nhà hàng thơm phức mùi thức ăn. Hôm nay, Trần Thu Trang xuống bếp nấu. Tại cửa hàng, khách kéo đến nườm nượp. Hôm nay gọi món còn được tặng thêm một phần thịt cua.

Bây giờ lương thực chủ yếu là thịt quái vật, nhưng cũng có thịt this thịt that, không phải cứ quái vật nào là cũng ăn được.

Minh đang ngồi cùng bàn với Hoà, Nham và Linh, bốn người ngồi trong phòng riêng, đều đang đợi món ăn mà mẹ chế biến.

Lúc này Thanh Hương cùng tụi thằng Đoan trở về. Anh mắt ta chạm nhau.

Minh nở nụ cười chào Thanh Hương.

“Em về rồi đó hả, nào lại đây ngồi đi. Nay có món cua ngon lắm đó.”

Thanh Hương nghe thấy, trong tầm mắt lại xuất hiện một con bé Linh, dáng dấp cũng khá ổn, gương mặt cũng khá xinh đẹp. Bất giác em ấy quay mặt đi sang ngồi bàn khác.

“Chào anh.”

Minh thấy thật khó hiểu. Mình lại làm gì sai sao?

Không được, mẹ mà thấy em ấy lạnh nhạt với mình mà mẹ cho ăn đòn ngay, tệ nhất là món cua hôm nay chỉ còn lại cái nịt.

Minh đứng dậy, tiếp cận Thanh Hương. Bàn tay hắn đặt lên đầu em ấy, xoa xoa nhẹ rồi nói.

“Hôm nay ai chọc gì em Hương đáng êu của chúng ta vậy nhỉ. Nói anh anh đi cốc đầu nó.”

Hương không nói gì, hất mạnh tay Minh xuống. Cảm thấy không ổn rồi, Minh nhìn thấy thằng Đoan. Hôm hay nó đi chung với em ấy. Chắc chắn biết có chuyện gì.

“Thằng Đoan, lại đây.”

Minh kéo Đoan ra nói nhỏ.

“Hôm nay mày biết sao cái Hương dễ quạu vậy không?”

“Cái này em không chắc chắn nhé, nhưng hình như là tại anh đó."

"Tại anh mày?”

“Chứ gì nữa, mấy hôm nay, nhiều đứa con gái cứ hỏi thăm về anh, còn liên hệ với anh nữa.”

“Có hả, sao anh mày không biết gì hết vậy?”

“Chứ em mà bịp anh sao. Giờ anh ngồi kế bên con nhỏ xinh đẹp kia nữa. Chị dâu đang ghen đó.”

“Khụ, khụ. Mày chắc là em ấy đang ghen chứ?”

“Chắc 90% luôn.”

“Được được, đúng là em của ta. Đợi mày tăng cấp vũ khí, anh tặng cho mày viên ngọc nguyên tố. Thế nào?”

“Dạ dạ, cảm ơn anh Minh.” Đoan cười tươi rói, ánh mắt nhìn trông rất đáng ghét.

“Nhưng việc nào ra việc đó. Về việc sao Hương lại biết chuyện nhiều đứa con gái tìm anh, rồi xin cách liên lạc với anh. Có phải là mày nói không?”

“D… dạ không.”

“Ồ hồ, không phải là mày đúng không? Nhưng mày no đòn rồi con ạ. Đi ra đây với anh.”

Minh kéo Đoan đi ra khỏi cửa hàng.

“Anh Minh tha em, CHỊ DÂU CỨU EM…..”

Tẩn Đoan một trận bầm dập, sau đó Minh cũng đi vào lại nhà Hàng, lần này kéo ghế lại ngồi bên cạnh Hương. Đầu quay lại nói với 3 đứa kia.

“Ba đứa ăn xong cứ bảo cô Trang sắp xếp chỗ ngủ, rồi sáng mai về báo cáo với chú Bình nhé.”

“Dạ anh Minh.”

Minh gật đầu một cái rồi quay sang nhìn Hương, thấy em ấy vẫn lạnh nhạt hắn nói tiếp. Vì có tụi nhỏ ở đây hắn cũng không thể nào nói thẳng được, nên vừa giữ hình tượng vừa nói khéo.

“Uầy, hôm nay chú Bình nhờ anh hướng dẫn cho mấy đứa nhóc này, công nhận mệt thật đó. Vai anh mỏi quá, ước gì có ai đó đáng yêu đấm lưng cho mấy cái.”

Hương nghe lại khó chịu rồi đáp trả một câu.

“Anh đi nhờ mấy em gái xinh đẹp mà đấm cho. Ở đây không rảnh.”

Chết mẹ rồi! Khó vậy cũng nghĩ ra được.

“À thì, Hương đấm vẫn sướng nhất.”

“Tức là anh cũng muốn có người khác đấm cho anh sao?”

Nói xong Hương đứng dậy rời đi chỗ khác.

Minh thấy vậy liền đuổi theo. Bữa cua hôm nay chắc không ăn được rồi.

“Hương đợi đã em, nghe anh nói nè.”

Mấy đứa nhỏ ngồi im thin thít, chứng kiến một màn cẩu lương đi vào lòng đất. Hai người rời đi chúng mới dám hít thở trở lại rồi tâm trạng trở nên vui tươi hẳn ra. Hôm nay phải ăn một bữa cho đã thôi.

Bạn đang đọc Người Chơi Mạnh Nhất sáng tác bởi Llxizmenaxll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Llxizmenaxll
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.