Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thụ Yêu!

Tiểu thuyết gốc · 1604 chữ

Buổi đấu giá đến tối là kết thúc, đoàn giao dịch sẽ ở một đêm tại bang hội Hàn Đông, sáng mai mới bắt đầu trở về Minh Hương.

Khu vực bên ngoài, tuy đã qua rằm nhưng mặt trăng vẫn khá tròn, đủ để chiếu ánh sáng toả khắp nơi.

Sau vài căn nhà đổ nát, Hương thì thầm nói vào tai Minh.

“Anh, có gì đó là lạ. Theo như kế hoạch thì tối nay họ sẽ tăng cường thêm người canh gác các cổng hầm ngục còn lại chứ? Sao đêm nay lại không có ai?”

Minh tuy nhột nhột tai, nhưng cũng không chú ý đến mấy. Hắn ghé vào tai Hương thì thào.

“Không thể nào hôm nay họ không phát hiện ra được. Lẽ nào muốn giăng bẫy chúng ta? Không ổn rồi, tụi thằng Đoan.”

Đồng thời lúc này, một tiếng nổ cực lớn phát ra gần đây.

Ầm! Ầm!

Minh và Hương vội vàng chạy đến theo hướng phát ra tiếng động lớn.

Bầu trời đêm ánh lên màu Xanh Lá của gió, ánh lên màu vàng của vụ nổ kim loại, lâu lâu phát ra màu tím của lôi điện, xen kẽ lẫn ánh sáng chói mắt.

Và càng tới gần hơn, càng cảm nhận thấy hơi nóng hừng hực lẫn những vụ hoả hoạn thảm khốc

Những ngôi nhà đổ nát, ngọn dây leo lấp kín nay lại một lần nữa hứng chịu những đòn công kích huỷ diệt.

Hùng Long Phong Bá và Đoan bị đánh trọng thương, mỗi đứa bị nằm mỗi chỗ trong đống đổ nát, phải cực khổ lắm mới có thể ngồi dậy.

Ở trung tâm trận chiến, một thân ảnh gầy gò giống như con người, ánh mắt chỉ thấy một màu xanh lục sáng chói, gương mặt hốc hác cùng làn da trắng bệch như xác sống. Trên người có vài dây leo và lá mọc xung quanh che đi những bộ phận nhạy cảm.

Thụ Yêu!

Nó xông tới bóp cổ thằng Bá, há to cái miệng của mình ra để lộ ra một cành cây giống như cái lưỡi bám vào giữa ngực Bá.

Chỉ thấy thằng Bá đang rên hừ hự rồi hét to lên như con gì đó đó cắn vào nội tạng, chỉ muốn xé rách cơ thể để chống cự mà thôi.

Tụi thằng Đoan thấy vậy gào rống, nhưng sức cùng lực kiệt, chúng không thể làm gì được hơn ngoài đưa mắt nhìn.

Lá sinh mệnh phẩm chất bạc cũng đã nhai vào, vết thương tuy có khép lại nhưng cũng phải mất thời gian rất lâu.

Thằng Bá sẽ chết mất!

Bỗng lúc này một lưỡi rìu từ xa xoáy tròn bay tới, ẩn trong màn đêm chiếc rìu như cái bóng linh hoạt lướt qua mà không để lại động tĩnh.

Phựt!

Vết cắt cực ngọt lại không động tĩnh gì, lưỡi của Thụ Yêu bị tách ra, máu bắn lên tung toé.

Thụ Yêu đau đơn vứt thằng Bá sang một bên, nó quay đầu lại, ánh mắt nhìn vào Minh với sự căm ghét tột độ.

Nó đấm một cái về phía trước, cánh tay được nối dài ra, giống như một cái cọc gỗ sần sùi nhọn hoắt đang lao đến chỗ Minh với tốc độ khủng khiếp.

Dựa vào năng lực bóng tối của mình giúp Minh gia tăng thêm tốc độ, hắn né tránh được đòn công kích.

Ầm! Ầm! Ầm!

Áp sát được Thụ Yêu hắn lấy đà bậc nhảy lên cao, dùng kỹ năng Bổ.

Năng lượng bóng tối ngưng tụ thành một cái rìu hoá hình, từ cánh tay Minh chẻ dọc xuống Thụ Yêu.

Thụ Yêu trúng đòn bị chẻ ra làm hai, Minh được đà vượt qua, chạy đến nhặt lấy cây Chiến Rìu của mình.

Thụ Yêu bị chẻ làm đôi, rất nhanh lại trở về nguyên vẹn.

Không để nó yên thân, Minh lại mang Chiến Rìu xông lên tấn công.

"Tao không tin không chém chết được mày.”

Ầm!

Trên tay đã có Rìu Chiến, nên kỹ năng của Minh được gia tăng rất nhiều. Cú bổ tạo một vụ nổ lớn, lún sâu xuống mặt đất. Huy nhiên con Thụ Yêu vẫn lần nữa tái sinh nguyên vẹn.

“Khá lắm con người!”

Con Thụ Yêu mở lời khen ngợi, lần này nó đã di chuyển, tốc độ di chuyển của nó không nhanh không chậm, rất dễ nắm bắt nhưng tốc độ ra đòn tay của nó rất nhanh, trong cự ly gần như thế này thật khó để né tránh.

Minh né được hai đòn liên tiếp nhưng đòn thứ 3 Thụ Yêu đã ép hắn vào đường cùng, phải chống đỡ.

Hắn đưa giáp tay lên, truyền năng lực bóng tối vào, thế nhưng đòn đánh đâm thủng giáp tay, khoét một lỗ sâu 1 cm trên tay Minh.

Chưa dừng lại ở đó, nó tiếp tục tấn công Minh bằng những đòn tay đơn giản mà hiệu quả.

Một!

Hai!

Đúng như Minh nghĩ, hai đòn đầu chỉ là đánh lừa Minh, sau đó đòn thứ 3 mới là đòn quyết định.

Ba!

Lúc này Minh xoay người một cái rồi dậm chân, kích hoạt kỹ năng Phi Tốc, ngay lập tức Minh đã ở trước mặt Thụ Yêu. Kết hợp với kỹ năng Bổ.

Bổ của Minh đã đạt hạng A, vì vậy uy lực khủng khiếp đến nhường nào. Cùng với kỹ năng Phi Tốc đã đạt đến bậc C.

Bành!

Mặt đất lỏm sâu đến 10 mét, Thụ Yêu ở trung tâm vụ nổ, mảnh cây bị văng tứ tung.

Minh rơi xuống thở phù phù, cánh tay bị thương mà lại dùng kỹ năng kết hợp cho nên thể lực bị suy giảm nghiêm trọng.

“Lần này mày tái sinh nữa cho tao xem.”

Minh nhìn xuống hố sâu, ánh trăng soi sáng không tới khiến hắn không biết bên dưới thế nào. Nhưng hắn không nghe thấy hơi thở của Thụ Yêu nữa.

Dưới hố sâu lúc này, các rễ cây bắt đầu bủa quanh, càng ngày càng dữ dội. Tiếng động mỗi ngày một lớn.

“Anh cẩn thận.”

Thanh Hương liền thôi động kỹ năng.

Băng Vụ!

Những hoa văn trên lưỡi kiếm sáng lên, sau đó xuất hiện 5 thiên thạch màu trắng như tuyết. 5 thiên thạch vừa xoay quanh nhau vừa phóng ra theo quỹ đạo mà Thanh Hương mong muốn.

Từ trên cao 5 thiên thạch đâm thẳng xuống cái hố tạo thành một vụ nổ oanh liệt. Cái hố bị chấn động, chỉ thấy từng tản băng nhọn hoắt đục ngầu đâm lên cao, mặt đất xung quanh cũng bị đông cứng.

Kỹ năng khủng khiếp gì thế này, đến mặt đất mà cũng đóng băng được sao?

Minh lúc nãy nghe thấy Hương gọi đã kịp rời khỏi, nếu không cũng phải bị thương ít nhiều.

Minh nhìn Hương với ánh mắt không thể tin nỗi.

“Mặc dù anh đã thấy kỹ năng này em dùng nhiều lần rồi, nhưng lần này quả thật làm anh thấy khủng khiếp đó.”

“Anh cũng mau chóng tìm kỹ năng thứ 3 đi, anh có mỗi hai kỹ năng từ đó giờ rồi.”

“Hic, em không biết đó thôi. Tay anh đen lắm, mở kỹ năng ngẫu nhiên thì chỉ có ra mấy thứ bỏ đi thôi.”

Vừa nói Minh vừa lấy Lá Sinh Mệnh phẩm Bạc ra ăn.

“Tụi thằng Đoan đâu rồi em?”

“Lúc nãy anh đánh nhau với Thụ Yêu, em đưa họ đi rồi. Giờ có lẽ cũng đã rời xa khỏi đây rồi.”

“Ừm, mà con Thụ Yêu này ở đâu ra vậy nhỉ?”

“Em cũng không biết nữa, lẽ nào có một cánh cổng không gian mới xuất hiện gần đây ư?”

Bỗng những tản băng nứt ra, một cái cây cổ thụ từ dưới đất chồi lên. Vừa lên khỏi mặt đất, nó đã gầm lên một tiếng khiến chấn động bốn phương.

Kaooooooooooo!

“Không thể nào, chạy thôi.”

Minh vội vàng kéo theo Thanh Hương rời đi. Nhưng đi được một khoảng thì bị chặn lại. Một cái kết giới hư ảo xuất hiện trước mặt với những chữ viết nguệch ngoạc.

Đừng!

Hòng!

Chạy!

Thoát!

Kaooooooo!!!

Minh và Hương tấn công vào kết giới nhưng vẫn không ăn thua, sau đó chỉ còn cách quay lại đối mặt với Thụ Yêu.

“Con đĩa sống dai này. Đừng xem thường Anh Em tao.”

Minh liền quát lên, khiêu khích con Thụ Yêu.

Bỗng tự nhiên có một lực bàn tay kéo cổ áo Minh xuống. Sau đó một thứ mềm mềm tấn công đôi môi hắn.

Minh mở to mắt, vừa ngạc nhiên vừa đê mê.

Thanh Hương đang hôn môi hắn.

Gì đây, cái phúc lợi gì đây? Đang lúc dầu sôi lửa bỏng thế này mà em ấy còn hôn mình.

Thực chất, Thanh Hương lẫn Minh đều biết con Thụ Yêu này không dễ đối phó. Hay nói chính xác hơn không thể nào đánh thắng được nó. Chỉ là Minh đang tỏ ra mình ổn mà thôi.

“Cố gắng sống sót, anh còn đợi tới ngày em đủ tuổi nữa đó.”

Thanh Hương bỗng nhiên vực dậy tinh thần. Ánh mắt híp lại, miệng cười tươi.

“Dạ. Đây là nụ hôn đầu của em đó.”

Minh cầm Chiến Rìu lao lên trước. Nói vọng lại đằng sau.

“Đây cũng là nụ hôn đầu của anh đó.”

Thanh Hương mang kiếm chạy theo sau.

“Cái đồ Già mà còn Ế.”

Bạn đang đọc Người Chơi Mạnh Nhất sáng tác bởi Llxizmenaxll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Llxizmenaxll
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.