Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Hoả Bang!

Tiểu thuyết gốc · 1941 chữ

Trận chiến diễn ra mãnh liệt, hai cô gái xinh đẹp đánh nhau oanh tạc khắp nơi. Quyền đối quyền, hoả đối băng.

Đánh gần nửa tiếng đồng hồ, cô gái tóc đỏ có dấu hiệu xuống sức, tuy nhiên vẫn rất kiên cường, vẫn có thể đánh tiếp.

Còn Hương tuy quần áo có chút lấm lem, nhưng nhìn chung vẫn ổn.

Tiếng động gây ra lớn nên đã kéo một số người đến đây. Người đến là một người đàn ông cũng với mái tóc đỏ. Nhìn thân hình ông ta đầy đặn, cơ bắp khoẻ khoắn, vừa tới đã toát ra khí chất thanh tao.

Đây không phải nhân vật tầm thường.

Vừa thấy ông ta, cô gái tóc đỏ đã thu lại quyền cước.

“Có chuyện gì đang xảy ra vậy. Ngọc Vũ, cậu trình bày sự việc đi, phải nói thật cho ta.” Vừa nói, người đàn ông vừa lườm Ngọc Vũ khiến cậu ta tái xanh cả mặt, không dám dối trá một lời. Ngọc Vũ chính là tên sư huynh của đám người Hắc Hoả Bang ban đầu.

Tường thuật lại vụ việc, lúc này người đàn ông mới buông bỏ uy áp, sau đó cười một nụ cười thân thiện.

“Là do chúng tôi bất cẩn cho nên mới xảy ra cớ sự này. Hi vọng hai người bỏ qua cho.”

Lúc này Minh cũng biết lùi, không nên đối chọi với con người này, thực lực của ông ta sâu không lường được.

“Chúng tôi cũng có lỗi một phần. Hi vọng có thể đền bù tổn thất của mọi người.”

Thanh Hương tuy khó chịu nhưng nhìn người đàn ông đầy mạnh mẽ kia, không biết còn có cao thủ nào nữa không, nên tốt nhất vẫn là giải quyết vụ việc êm xuôi.

“Haha, cũng không có gì to lớn, chỉ là một chút giá trị nhỏ mà thôi. Kết giao với hai người thực lực mạnh mẽ mới là điều quan trọng.”

Tuy ông ta nói vậy, nhưng Minh vẫn chuyển sang ông ta 100000 điểm tích luỹ.

“Dù gì cũng là sủng thú các anh em cực khổ nuôi dưỡng. Số tiền ít ỏi này hi vọng mọi người nhận cho.”

Người đàn ông thấy 100000 điểm được giao đến, ánh mắt giãn ra nói.

“Thôi được rồi, Ngọc Vũ mau nhận số điểm rồi chia đều cho mọi người đi.”

“Vâng ạ.”

“Mời, hai người về Hắc Hoả Bang làm khách, xem như chúng ta không đánh không quen biết.”

“Được, nếu vậy thì tốt quá. Chúng tôi cũng đang muốn tìm một nơi nghĩ ngơi.”

Cô gái tóc đỏ tuy vụ hiểu lầm đã giải quyết xong, nhưng không biết vì sao cứ bứt rứt, khó chịu không thôi.

…..

Hắc Hoả Bang, với bức tường thành cao 10 mét, nằm ở giữa một vùng đồng bằng, xung quanh trồng trọt nhiều dược điền lương thực, chăn nuôi nhiều động vật lấy thịt. Người dân sinh sống rất yên bình.

Bên trong thành có nhiều ngôi nhà và cửa hàng, người người qua lại tấp nập. Dân số tại đây có hơn 8000 nghìn người.

Chưa hết gần Hắc Hoả Bang còn có Thanh Lam Bang và Chung Cực Bang, dân số tại đó cũng xấp xỉ tương đương.

Trong vòng 2 tháng mà nơi này được xây dựng khá quy mô, hơn hẳn Bang Minh Hương, chắc chắn là do người đứng đầu tài giỏi. Thứ hai là do nguồn nhân lực đông đảo cùng với nguồn tài nguyên dồi dào.

Lúc này Minh mới thầm cảm thán một câu. Nếu như lúc nãy xảy ra xung đột thật thì hắn không có cơ hội bước vào một nơi như thế này mất.

Minh kiểm tra điểm tích luỹ của mình.

1 triệu 500 nghìn điểm.

Còn của Thanh Hương là hơn 2 triệu điểm.

Số tiền đó một phần là tiền có sẵn của hai người, thứ hai là do cha mẹ của Minh cho. Thứ ba là trên đường đi tiêu diệt đám Chồn Nanh Kiếm cùng với tiêu diệt mấy cái hầm ngục.

Đại khái thông tin cá nhân cũng có chút biến đổi nhỏ so với lúc rời đi.

Đinh Trọng Minh

Vũ Khí: Dạ Ám Phủ (Bóng Tối)

Nghề Nghiệp: Điêu Khắc, Chăn Nuôi.

Thể Chất: 264.

Tinh Thần 260.

Kỹ Năng: [Long Kình SS] [Phi Tốc C] [Hấp Thụ F]

Bí Kỹ:

Lý Thanh Hương

Vũ Khí: Tuyết Linh Kiếm (Băng)

Nghề Nghiệp: Hoạ Sĩ.

Thể Chất: 268.

Tinh Thần 263.

Kỹ Năng: [Xuyên Điệp SS] [Băng Vụ C] [Ảnh Kiếm D]

Bí Kỹ:

Mặc dù đủ điểm tích luỹ để tăng cường max điểm Tinh Thần và Thể Chất lên 300. Nhưng Minh và Hương vẫn là tiết kiệm được bao nhiêu hay nhiêu đó. Không phải lúc dầu sôi lửa bỏng thì quyết không dùng đến.

Mặc dù nhận lời mới của ông chú tóc đỏ nhưng khi đến Hắc Hoả Bang, Minh và Hương yêu cầu đi thám thính một vòng rồi mới đến trụ sở bang hội sau. Và tất nhiên, Tô Chúc Cơ phải làm hướng dẫn viên.

Tô Chúc Cơ là con gái của ông chú tóc đỏ. Ông ta tên là Tô Vãn Thạch, là bang chủ của Hắc Hoả Bang.

Trên đường đi, Tô Chúc Cơ tuy có chút khó chịu, nhưng giới thiệu về Hắc Hoả Bang rất tường mạch.

“Nơi này là khu mua sắm, hai người có thể thay một bộ quần áo, nhìn hai người xem, quần áo quê quá. Nhưng bộ giáp của hai người thật sự tốt đó.”

“Ồ.”

Tô Chúc Cơ vội thay đổi thái độ, rằng vừa rồi chỉ là cô ấy sơ ý quên mất gì đó mà thôi.

“Tất nhiên, ở Hắc Hoả Bang còn nhiều trang bị còn tốt hơn nữa.”

Đến cửa hàng may mặc. Là một cửa hàng thuộc quản lý của Hắc Hoả Bang. Mặc dù là địa bàn của Hắc Hoả Bang, nhưng nhiều cửa hàng của Thanh Lam Bang và Chung Cực Bang cũng được bày bán. Hoá ra chính là giao thương mở.

Nghĩ lại cũng đúng, một bang hội cấp 2 chỉ có sức chứa tối đa 200 người, cấp 3 cùng lắm là 400 người. Mà Bang Hội Hắc Hoả trong thời gian hai tháng làm sao có thể nâng cấp lên vượt mức đó được. Vì thế không thể độc tài quản lý Hắc Hoả Bang được, tuy nhiên vẫn là lời nói của ông Tô Vãn Thạch có quyền lực nhất.

“Ông chủ cho tôi xem cái váy này đi.”

“Anh thấy cái váy này thế nào?”

Minh nhìn Thanh Hương vui vẻ mua sắm đồ mà lòng cứ nghèn nghẹn, khi Thanh Hương vẫn còn vui vẻ, hồn nhiên được như thế.

Đúng nhỉ, con người đang dần dần thích nghi với thế giới mới. Những sinh hoạt giải trí thường ngày tưởng chừng như biến mất, nay đang dần dần tái sinh.

“Ừm, đẹp lắm. Thanh Hương mặc gì cũng đẹp cả.”

Bỗng nhiên Thanh Hương ngượng đỏ mặt. Hai tay em ấy bỗng che lên má, luống cuống chạy tọt vào phòng thay đồ.

“Tự nhiên anh nói nghiêm túc như vậy.”

“Ơ, anh xin lỗi. Mà em mặc đẹp thật mà.”

Nhân viên cửa hàng đầy tinh ý, đứng gần đó bỗng lại bồi thêm vài lời.

“Công nhận hai người thật là xứng đôi nha. Tôi đứng từ xa mà ngưỡng mộ vô cùng. Bạn gái của anh mặc bộ nào cũng xinh như hoa, chắc chắn hôm nay cửa hàng của chúng tôi sẽ bán được nhiều quần áo lắm đây.”

Thanh Hương đỏ mặt bên trong phòng đồ.

“Bạn trai, hihi.”

Minh ngoài này cũng ngượng ngùng. Mặc dù biết là chiêu trò của nhân viên nhưng không biết vì sao lại cam tâm tình nguyện trúng bẫy.

“Tất nhiên là sẽ mua nhiều rồi.”

Mua sắm một hồi Minh mang cả 10 mấy túi quần áo rời đi. Mỗi bộ có giá tầm khoảng 400 500, có bộ có giá đến hơn 1000 điểm tích luỹ. Không biết người nhân viên kia đờn kiểu sao, mà Minh cũng được Thanh Hương lựa cho mấy bộ, hắn nào không dám mua. Và ví tiền của Minh Bị thâm hụt một khoảng nhỏ.

Gần 10000 điểm tích luỹ. Phải càn quét mấy cái hầm ngục mới kiếm lại được nha.

Nhưng khoảng tình phí này cũng không bằng lần đó, cái lần mà Hương vòi điểm của Minh để mở kỹ năng mới. Xem ra là hôm nay vẫn còn lời chán.

Đến một quán ăn ngon nhất Hắc Hoả Bang. Bấy giờ Minh mới nhận ra, không chỉ có Cua Một Sừng, Bò Cà Rốt ở quê nhà mới là ngon nhất, mà ở đây còn có nhiều mỹ vị hấp dẫn khác, cũng ngon không kém cạnh.

Minh ăn như hạm đội, mặc cho hai mỹ nữ đang ngồi ở hai bên, cùng vô số con mắt trong nhà hàng đang hằn học với hắn.

“Cái thằng ăn mày này vậy mà có diễm phúc ngồi bên nữ thần của chúng ta. Còn có một hot girl ngồi kế bên hắn nữa chứ.”

“Xem chừng là người yêu đấy.”

“Hắn có gì mà tốt hơn ta chứ.”

“Mặc dù không ưa gì hắn nhưng hắn có một thứ hơn anh đấy.”

“Thứ gì, tôi có thứ gì mà không bằng hắn cơ chứ?”

“Tóc.”

Một từ nói ra như chấn kinh thanh niên hăng hái vừa rồi, giống như một vết dao đâm xuyên tim, khiến hắn chết tâm ngay lập tức.

“Hừ, điển trai thì đã sao, tôi đây còn giàu hơn hắn là cái chắc.”

“Thôi thôi ông bớt cái mồm điêu, còn nợ tôi 5000 điểm khi nào ông trả.”

“À, thì….”

“Anh nghe gì chưa, bầy hoả điểu của đám Ngọc Vũ nuôi bị hai người lạ mặt giết chết, rồi được bồi thường tận 100000 điểm tích luỹ đó.

“Thật sao? Người ở vùng nào mà giàu xụ vậy chứ?”

“Nghe nói ở sau dãy núi U Lĩnh đó.”

“U Lĩnh sao? Cái dãy núi trong tin đồn là có ma quỷ lộng hành đó sao?”

“Đúng vậy, hai người lạ này vượt qua được đó xem ra không phải dạng thường đâu. Bây giờ đang làm khách tại trụ sở bang hội đó.”

“Anh nói đúng, chắc họ mạnh lắm nhỉ. Khoan đã, nữ thần đang ăn cùng với hai người lạ, đừng nói là hai người kia nhé.”

Cà đám thanh niên nhìn nhau, sau đó nhăn mặt, cười khổ.

Thế nhưng một người trong số họ đứng ra giải vây cho cả bọn bớt tự nhục.

“Chắc chắn thằng kia là người hầu của hot girl kia. Xem nó ăn như chết đói vậy thì đâu phải là nhà giàu gì.”

“Đúng, đúng, anh nói hay lắm. Thằng hèn ăn bám.”

Tin tức về hai người lạ mặt đồn đại khắp Bang Hắc Hoả.

Rầm rộ nhất là tin về giá 15 con Hoả Điêu non trong thời gian nuôi dạy mà bán đến tận 100000 điểm tích luỹ.

Trong khi con trưởng thành, được huấn luyện chiến đấu chỉ có giá 10000 điểm, 1 con mà thôi.

Rầm rộ tin thứ hai chính là có một Hot Girl vừa xinh đẹp sánh ngang với nữ thần, vừa giàu có lại mạnh mẽ, vượt qua từ ngọn núi U Lĩnh.

Rầm rộ tin thứ ba, chính là tên ăn bám hèn mọn.

Bạn đang đọc Người Chơi Mạnh Nhất sáng tác bởi Llxizmenaxll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Llxizmenaxll
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.