Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ Thống cập nhật mới!

Tiểu thuyết gốc · 1751 chữ

Nhờ sự giải vây của Trọng Minh và Thanh Hương, toàn bộ số người trong nhà Hát đã được cứu sống.

Trưởng công an huyện Võ Văn Thiên bấy giờ chủ trì, sắp xếp cho mọi người.

Minh đoàn tụ cùng với cha mình, sau đó ngay lập tức rời thị trấn trở về nhà.

“Ba, ba ăn chút gì đi, mặt ba xanh xao quá.”

“Ừm, chả phải do tiểu quỷ mày để cha già đi đánh nhau suốt đêm hay sao?”

“Hè hè, không phải ba thích bắn súng hay sao, tối qua ba được bắn thoả thích nhé.”

“Thằng quỷ mày, à mà này….” Trọng Dương kéo con trai lại nói nhỏ. “Con bé này là ai vậy, mới mà con đã có bạn gái rồi hả.”

“Bạn đồng hành thôi ạ.”

“Mày còn đòi lừa ba mày, tối qua hai đứa ngủ ở đâu.”

“Thì ngôi nhà cao 4 tầng đối diện nhà Hát á ba.”

Trọng Dương đánh đầu con trai một cái rồi lên mặt dạy đời.

“Nhớ lại năm đó, ba mày chính là một cao thủ tình trường…”

“Ồ hồ, vậy sao, để con về méc mẹ.”

“Ấy, thằng này, mày có biết gì là nói đùa không hả….Minh, Minh đứng lại….”

Thanh Hương thấy hai cha con vui vẻ như vậy cũng bụm miệng cười, lẽo đẽo theo sau họ.

Minh chia cho cha của hắn 100000 điểm để thăng cấp chỉ số, cuối cùng chỉ còn lại hơn 100000 điểm mà thôi.

“Từ giờ mình phải thật sự tiết kiệm mới được.”

…..

Về đến thôn Phú Văn, chính là nhà của Minh.

Gia đình của Minh được đoàn tụ. Thanh Hương cũng giới thiệu về bản thân mình. Mẹ của Minh, Trần Thu Trang vừa thấy Thanh Hương đã vô cùng niềm nở.

“Gia đình cháu đang ở bên Mỹ sao? Không sao, không sao, từ nay cứ ở nhà của cô. Có thằng Minh làm chân sai vặt, con cần gì cứ sai bảo nó, nó mà dám phản kháng thì méc cô.”

Minh nghe thấy hai mắt mở to, mồm chữ a miệng chữ o.

“Mẹ, đây là phân biệt đối xử, con phản đối. Ba, ba nói gì đi.”

Trọng Dương ngồi gác chân trên ghế nằm, cầm điếu thuốc hút, phà ra một hơi dài rồi nói.

“Mẹ mày nói đúng đó, cái Hương là khách quý của nhà mình. Mày mà làm con bé khóc tao đuổi mày đi luôn đấy.”

“….” Minh nín bặt.

Thanh Hương cười dịu dàng, rồi ngã đầu vào lòng Thu Trang, nhẹ nhàng nói.

“Con cảm ơn cô ạ, sau này mong cô chú giúp đỡ con ạ.”

Hai ngày sau đó, tình hình người dân cũng ổn định. Mỗi nhà, mỗi người đều đã biết cách tự vệ, dần dần thích nghi với môi trường sống mới này.

….

Thời gian xảy ra biến đổi là 12 giờ trưa ngày 15/1/2022.

Đúng 12 giờ trưa ngày 18/1/2022. Một bảng thông báo đặc biệt từ hệ thống đến tất cả người chơi.

[chúc mừng bạn đã sinh tồn trong 3 ngày thành công. Thưởng 10000 điểm tích luỹ.]

[Hệ thống bắt đầu cập nhật điểm giao dịch. Điểm Giao Dịch sẽ được đặt ngẫu nhiên khắp nơi trên trái đất. Tại đây, bạn có thể dùng điểm tích luỹ để đổi lấy vật phẩm.]

[Hệ thống bắt đầu cập nhật bảo vật. Bảo Vật sẽ được xuất hiện ngẫu nhiêu trên trái đất. Tại đây, bạn có thể thu thập được những thứ giá trị. Có thể sử dụng hoặc bán cho hệ thống.]

[Bạn nhận được toạ độ của 1 Điểm Giao Dịch và 1 Bảo Vật gần nhất.]

Người trong thôn Phú Văn đều nhận được toạ độ của Điểm Giao Dịch gần nhất, nằm ở hướng bắc cách thôn 1 km. Và bảo vật ở hướng Tây Bắc cách thôn 2km.

Khoảng cách từ điểm giao dịch đến Bảo Vật tầm 750 mét.

Tính góc…. À nhầm….

Người trong thôn, ngay cả nhà của Minh cũng đều chọn đến vị trí Bảo Vật trước. Bởi vì…. Nó là bảo vật cơ mà.

Tranh đoạt!!!

Đúng vậy, nó xảy ra khi người khác không biết thông tin gì về nó. Nhưng hệ thống đã cung cấp vị trí lẫn thông tin, cho nên không ai vội đi trước để cướp làm gì cả. Bởi vì có cái mẹ gì đâu.

[Bảo Vật, Cây Sinh Mệnh.]

[Cây Sinh Mệnh mỗi ngày vào lúc 12 giờ trưa sẽ rụng lá. Lá của cây sinh mệnh có tác dụng hồi phục vết thương. Có thể đem bán cho cửa hàng.]

Mà bây giờ cây Sinh Mệnh mới được trồng, cho nên trưa mai mới có thu hoạch. Tuy nhiên, dù không thu thập được gì nhưng mọi người vẫn tò mò muốn đến xem thử.

Mỗi hộ gia đình đều đến xem thử, thôn Phú Văn tới hầu như đã đầy đủ. Nhưng một lúc sau nhóm người của thôn bên cạnh cũng kéo đến, thôn Hội An.

Trưởng thôn Phú Văn, Đào Văn Chính đứng ra nói.

“Ở gần thôn Hội An không có Bảo Vật nào nữa hay sao?”

Trưởng thôn Hội An, Hồ Minh Hải cũng đại diện đứng ra nói.

“Đúng vậy, ông thấy đấy, giờ hai thôn chúng ta đều có chung một Bảo Vật là cây sinh mệnh này. Cho nên chúng ta phải chia đều cho mọi người thôi. Ai cũng có phần, dĩ hoà vi quý.”

Đào Văn Chính ngó số lượng người ở Hội An, thật sự còn sống khá nhiều, tầm hơn 300 người. Mà số người ở thôn Phú Văn còn lại khoảng không tới người mà thôi. Nếu chia theo đầu người vậy hoá ra là lỗ vốn mất.

Trầm tư một lúc lâu, cuối cùng Đào Văn Chính cũng nói.

“Ông thấy đấy, thôn chúng tôi còn nhiều người ở nhà nữa không có đến đây.”

“Ông nghĩ thôn chúng tôi chỉ có nhiêu đây thôi sao?”

Lợi ích bắt đầu được ưu tiên. Một tên nhìn có vẻ bợm trợn trong thôn Hội An bước lên, hách dịch nói.

“Giờ là thời nào rồi, mấy ông còn tính chia đều. Bấy giờ có thực lực mới là người quyết định.”

Nói xong, theo sau hắn còn có hơn 10 người khác, người nào người nấy đều phô ra gương mặt khốn nạn.

“Cái thằng này, thật không có gia giáo.”

“Ông vừa nói gì? Ông có tin là tui đánh ông ngay tại đây không?”

Đào Văn Chính nghe thấy có chút sợ hãi. Thật sự ông ta không có cái gan đánh nhau với thằng giang hồ đó. Nó là Tín Hội An. Thằng Tín giang hồ ai mà không nghe tên nó chứ. Trùm trộm gà, trộm chó. Ba mẹ đi làm xa, ở nhà với bà nội, để nó không ai quản, giờ nó hư hỏng cũng khó mà sửa đổi tính nết.

“Cái thằng mất dạy này.”

“Đúng, tui có được đi học đâu chả mất dạy. Không nói gì nhiều. Giờ cái cây này thuộc quyền quản lí của tui. Tui 5 phần, còn 5 phần mấy người chia sao thì chia.”

“Cái gì….”

Người dân ai nấy đều bức xúc, nhất là thôn Phú Văn, nhiều người còn định xông lên hợp tác đánh nó một trận. Còn thôn Hội An thì….

Họ chứng kiến thằng Tín cùng đồng bọn giết chết bầy Goblin cứu cả thôn. Nó tự nhiên mạnh như vậy, ai mà dám phật ý nó. Nó máu chó lên đánh cho thì bỏ xừ.

“Mấy người không phục, vậy đây làm gương cho nhé.”

Phập!

Tín giang hồ vung mạnh lưỡi đao. Cổ của trưởng thôn Đào Văn Chính rách ra, máu chảy xối xả. Gương mặt sợ hãi kèm sửng sốt vẫn còn in đọng. Ông ta ngã quỵ xuống chết ngay lập tức. Bởi vì khoảng cách khá gần nên Đào Văn Chính không kịp phản xạ gì cả.

Người dân 2 thôn đều hoảng hốt. Giết Goblin thì chấp nhận được, đằng này nó giết người.

“Má nó thằng giết người.”

Người ta chỉ chửi thầm trong bụng, nhưng không ai dám đứng ra.

“Giờ tao là trùm ở đây, ai không nghe tao giết ráng chịu. Thời đại thay đổi rồi, có sức mạnh là có tất cả.”

Đám đàn em thấy vậy cũng run rẫy, tuy nhiên vì lợi ích không thằng nào dám có hành động gì khác biệt.

Bỗng từ bên trong đám đông người thôn Phú Văn, một người bước ra.

“Mày vừa nói gì, thằng giết người.”

Tín giang hồ nghe thấy, khó chịu nhìn lại, lớn tiếng mắng.

“Mày là thằng nào, muốn chết phải không?”

Tín giang hồ vung lưỡi đao xông tới chém Minh, nhưng với tốc độ vượt bậc của mình, Minh tung một cước khiến cho Tín giang hồ bị đá bay ra xa.

Tín giang hồ ngồi dậy, phụt ra một ngụm máu tươi. Sợ hãi nói.

“Mày, mày, sao mày lại mạnh đến như vậy? Chỉ số thể chất mày bao nhiêu rồi.”

Minh cười tà, từ từ bước đến.

“Mày đang run rẫy nhỉ? Mày tò mò chỉ số của tao ư?”

Tín giang hồ xông lên nhưng lại bị đá văng ra xa một lần nữa. Lần này hắn không còn sức ngồi dậy nữa.

“Mới tí đã không ngồi dậy nổi nữa hay sao?”

“Hừ, mày giết tao? Thì mày cũng là thằng giết người mà thôi.”

Minh lại cười, nhìn Tín giang hồ với nụ cười thân thiện.

“Tao đâu có như mày, tuy mày đáng chết thật, nhưng hiện tại tao chưa chuẩn bị tâm lý giết người. Hay là tao treo mày lên nhỉ?”

“Mẹ nó, giết thì giết mẹ đi, đừng có bày trò.”

“Tao đâu có bày trò đâu? Vậy thống nhé, tao sẽ treo mày lên 10 ngày, chờ công an đến giải quyết nhé.”

“Mẹ nó, thằng chó.”

Minh đánh một đánh khiến cho Tín giang hồ bất tỉnh. Đám đàn em đằng sau sợ hãi vứt vũ khí bỏ chạy. Miệng không ngừng la hét xin lỗi.

Xử lí xong thằng Tín giang hồ, bấy giờ Minh đứng ra chia bảo vật, không ai không dám nghe.

Thanh Hương đứng một bên, không biết trong lòng nghĩ gì, mà gương mặt tự dưng đỏ ửng lên tự khi nào.

Bạn đang đọc Người Chơi Mạnh Nhất sáng tác bởi Llxizmenaxll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Llxizmenaxll
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.