Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bổ Quá Hóa Dở

Phiên bản Dịch · 1378 chữ

Chương 13: Bổ Quá Hóa Dở

【 Đinh: Hệ thống phát hiện mục tiêu gà mái ác bá, tuyên bố nhiệm vụ, túc chủ hãy xử lý con gà mái này. Hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ được ban thưởng một phần gia vị gà nướng mỹ vị. 】

Nghe thấy âm thanh của hệ thống, hai mắt Lý Chu Quân sáng lên, nhìn chằm chằm không chớp mắt con gà mái trước mắt.

Gia vị gà nướng ư? Đã lâu lắm rồi hắn không được ăn, chỉ nghe thôi đã muốn ứa nước miếng.

Cùng lúc đó, con gà mái trông thấy ánh mắt thèm thuồng không chút che giấu của Lý Chu Quân thì không khỏi giận tím mặt: "Tên củi mục nhà ngươi, dám dùng ánh mắt gì nhìn lão nương thế kia?"

"Ngươi chán sống rồi đúng không?"

Nói đến đây, lông vũ trên thân con gà mái đã dựng đứng lên.

"Nhìn kìa, là gà trống lớn đủ mọi sắc màu!"

Lý Chu Quân ra vẻ kinh ngạc, đột ngột giơ tay chỉ về một hướng sau lưng gà mái.

Hai mắt gà mái tỏa sáng, vội vàng quay đầu nhìn theo hướng Lý Chu Quân chỉ tay.

Ầm!

Âm thanh vang lên, một lực đạo rất mạnh bất ngờ đập vào gáy con gà mái.

Nó sững sờ quay đầu lại, chỉ thấy Lý Chu Quân đang giơ cao cây gậy gỗ trong tay, nét mặt lộ ra vẻ đắc ý.

"Tên vô sỉ nhà ngươi. . ."

Gà mái gian nan mắng một câu, lời còn chưa dứt thì trước mắt đã tối đen, ầm một tiếng, ngã sấp xuống đất.

【 Đinh: Mất mặt quá rồi túc chủ, cmn, tốt xấu gì thì hiện tại ngài cũng có tu vi Nguyên Anh, sao cứ thích làm mấy trò vô sỉ như thế? Chẳng phải bản hệ thống đã truyền cho ngươi ‘Cao thủ bản thân tu dưỡng’ rồi sao? Ngài vứt đi đâu rồi? 】

"Vô sỉ có niềm vui của vô sỉ, ngươi không hiểu đâu, ha ha." Lý Chu Quân vứt cây gậy gỗ trong tay xuống, đoạn xách con gà mái lên, "Hệ thống, gia vị của ta đâu?"

【 Đinh: Hệ thống cung cấp phần thưởng cho túc chủ, "Gia vị gà nướng siêu ngon. 】

【 Đinh: Mặc dù trước kia túc chủ là người bình thường, không cần dùng đến pháp bảo trữ vật. Nhưng bây giờ túc chủ đã có tu vi, bản hệ thống đề nghị túc chủ nên sở hữu một chiếc nhẫn trữ vật, để thời điểm hệ thống ban thưởng thì có thể trực tiếp chuyển vào trong không gian trữ vật của túc chủ. 】

"Cái này còn không đơn giản sao?" Lý Chu Quân nhanh chóng lấy từ trong vạt áo ra năm cái nhẫn trữ vật, toàn bộ tế luyện, chỉ giữ lại một chiếc khảm nạm lam thạch trong số đó.

Sau đó, Lý Chu Quân nhìn xuống con gà mái đã hôn mê, lộ ra vẻ cảm khái: "Mặc dù ngươi khi dễ bản Sơn chủ suốt 40 năm nay, nhưng ít nhiều gì giữa ta và ngươi cũng có chút tình cảm, chi bằng lát nữa ta sẽ cho ngươi nhiều thêm một mồi lửa nhé."

Nếu gà mái mà đang thanh tỉnh, chỉ e nghe được lời này của Lý Chu Quân thì sẽ dồn sức tàn mà giơ móng giữa lên, “Đa tạ cả tám đời tổ tông nhà ngươi."

.

Nửa canh giờ sau.

Lý Chu Quân cầm nhánh cây đang xuyên qua một con gà nướng cực thơm, bước vào bên trong Thiên điện.

Vừa vào cửa liền bị một bóng người nặng nề lao tới, đổ xô vào lòng, hại hắn suýt nữa đã đứng không vững mà làm rớt con gà trong tay.

"Nha đầu này, làm cái gì vậy?" Lý Chu Quân kinh ngạc nhìn tiểu cô nương đang ứa lệ trong lòng mình.

"Ô ô ô, ta tưởng sư phụ bị đồ ăn ta làm chọc giận, không thèm để ý tới ta nữa. . ." Tiểu nha đầu khóc như lê hoa đái vũ. (梨花带雨: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này còn được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.)

Khóe miệng Lý Chu Quân giật giật, "Mặc dù một bàn đồ ăn cháy đen của ngươi xác thực dọa người, nhưng vi sư đâu tới nỗi là người như thế, tối đa cũng chỉ tự mình ra tay làm đồ ăn, sau đó ở trước mặt ngươi trào phúng một phen rồi thôi. Sao có thể bỏ mặc ngươi được?"

Tô Nam: ". . ."

Tô Nam còn muốn phản bác một câu, có điều lúc này toàn bộ sự chú ý của nàng đã bị con gà nướng thơm phức trong tay Lý Chu Quân thu hút, cái bụng không chút tiền đồ kêu lên, nàng hít hà, "Oa! Sư phụ, thơm quá!"

Lý Chu Quân tươi cười, "Đương nhiên rồi, sư phụ ngươi đã ra tay thì tất nhiên phải khác hẳn mấy món ngươi làm chứ. Đây là một con gà có tu vi Trúc Cơ, ngươi ăn một cái đùi gà là đủ rồi, ăn nhiều quá thì sẽ bị căng bạo, không tốt cho thân thể."

Nói xong, Lý Chu Quân liền bẻ một cái đùi gà xuống cho Tô Nam, còn lại thì mang về phía bàn ăn tự mình giải quyết.

Thịt gà vào miệng, hương vị thơm ngon đánh thẳng vào vị giác, khiến cả người Lý Chu Quân đều thấy sung sướng. Còn nhớ lần cuối cùng ăn gà nướng đã là chuyện của hơn 40 năm về trước, hay nói đúng hơn là chuyện của kiếp trước, khi mà hắn vẫn còn ở trên Địa Cầu, vẫn chưa bị xuyên tới đây.

Mà bên này, Tô Nam nhìn cái đùi gà trong tay mình, lại nhìn sang Lý Chu Quân đang cầm cả con gà mà ăn, trong lòng thầm chửi bậy, "Quả nhiên là thân sư phụ!"

Tô Nam ghét bỏ cắn xuống một miếng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn bất giác lộ ra vẻ sửng sốt.

Quá ngon!

Không chỉ như thế, nàng còn cảm nhận được, khi nuốt xuống có một cỗ năng lượng nhu hòa đang chậm rãi tiến vào tứ chi bách hài, dễ chịu đến mức cứ như nàng đang được ngâm mình trong ôn tuyền chứa đầy linh khí.

Sư phụ đã nói con gà này có tu vi Trúc Cơ, lẽ nào nó chính là Kê yêu?

Đối với việc tu hành và cảnh giới của loài người cũng như yêu thú, Tô Nam ít nhiều đã xem qua một số quyển sách diễn giải.

Nghe nói khi yêu thú đạt tới tu vi Trúc Cơ thì đã có thể mở miệng nói tiếng người, thậm chí ở một số địa phương thì yêu thú như vậy còn được người dân xem như Sơn Thần mà bái lạy, cung phụng.

Thế mà vị sư phụ của mình chỉ ra ngoài có một lúc, lại dễ dàng đem một con Kê yêu Trúc Cơ đã nướng xong về cho mình ăn, từ đó có thể thấy, sư phụ không hổ là cường giả.

Dĩ nhiên, Tô Nam không thể nào biết được, con Kê yêu này là do sư phụ mình dùng cách thức chẳng-mấy-lỗi-lạc để mà xử lý.

Mà Lý Chu Quân cũng không cho rằng đây là chuyện quan trọng, chuyện quan trọng hiện giờ là, Tô Nam còn chưa ăn xong đùi gà trong tay mà cái mũi đã bất tri bất giác chảy ra hai dòng máu đỏ.

Không đến một giây sau, nàng không tự chủ được ngã xuống, hôn mê bất tỉnh.

Lý Chu Quân trông thấy một màn này thì không khỏi ngây ngẩn cả người, "Xú nha đầu, xem ra một cái đùi gà vẫn quá bổ với ngươi. Lần sau chỉ cho ngươi gặm phao câu thôi!"

Lý Chu Quân thở dài, đứng dậy chùi sạch tay, sau đó mang tiểu cô nương vào gian phòng trong cho nàng hảo hảo nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm (Bản Dịch) của Xuân Phong Yếu Khai Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi deathlywind94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.