Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giảng Đạo Lý

Phiên bản Dịch · 1410 chữ

Chương 16: Giảng Đạo Lý

Nhóm đệ tử canh cổng của Hỏa Phong sơn lấy lại tinh thần, vội vàng tiến lên nghênh đón Lý Chu Quân, cung kính chào hỏi: "Bái kiến Vân Cư Sơn chủ!"

"Miễn lễ." Lý Chu Quân vẫy tay.

Cuộc trò chuyện trước đó của bọn họ đương nhiên đã rơi vào tai Lý Chu Quân không sót chữ nào.

Có điều Lý Chu Quân thân là Sơn chủ, đương nhiên không có khả năng so đo mấy chuyện lặt vặt với đám đệ tử canh cổng này làm gì.

"Làm phiền các ngươi đi thông báo với Sơn chủ của các ngươi một tiếng, nói là Vân Cư Sơn chủ tới chơi." Lý Chu Quân nói.

"Vâng, đệ tử lập tức đi bẩm báo." Thiếu niên áo vải cung kính đáp.

"Đa tạ." Lý Chu Quân mỉm cười.

Sau đó hắn liền ung dung đứng đợi ngay ngoài cổng vào Hỏa Phong sơn, khiến cho đám đệ tử còn lại đều run run không dám hó hé gì.

.

Hỏa Phong sơn.

Hỏa Phong điện.

Thời khắc này, Liễu Viêm đang tự mình truyền thụ tri thức tu hành cho đệ tử chân truyền mà y mới thu nhận - Diệp Vũ.

Đột nhiên, bên ngoài đại điện chợt vang lên thanh âm của người quản sự, "Sơn chủ, kẻ dưới truyền tin nói Vân Cư Sơn chủ tới chơi!"

Liễu Viêm nghe thấy thế thì thần sắc tức khắc biến đổi.

Gã họ Lý kia quả nhiên đã tìm tới cửa, muốn tính toán một vố với mình đây mà.

Nghĩ tới đây, trong lòng Liễu Viêm bỗng có chút luống cuống.

Lúc trước, y bị Mộ Dung Tuyết đánh đến vô lực chống đỡ, thế mà Mộ Dung Tuyết lại thua ở trong tay Lý Chu Quân, thế này chẳng phải nói rõ, chính mình đương nhiên đánh không lại Lý Chu Quân sao?

Nghĩ tới đây, Liễu Viêm vội vàng phân phó cho quản sự: "Ngươi đi nói cho Vân Cư Sơn chủ biết, bản tọa đang bận…"

"Ai nha, Liễu Sơn chủ, mặt trời dưới núi lớn quá, cho nên ta mạn phép tự mình đi lên tránh nắng, ngươi sẽ không trách tội ta đúng không?"

Đột nhiên, thanh âm của Lý Chu Quân vang lên ở ngoài điện, cắt ngang lời Liễu Viêm.

Dứt lời, một trung niên mặc y phục thanh sam, trên mặt nở nụ cười nho nhã hiền hòa xuất hiện bên ngoài Hỏa Phong điện.

Trông thấy đối phương, Liễu Viêm cứng người, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ: "Con mẹ nó, xong đời rồi!"

"Ha ha ha, Lý Sơn chủ đại giá quang lâm, bản tọa đương nhiên hoan nghênh, sao có thể trách tội Lý Sơn chủ được?"

Liễu Viêm cười ha hả nói.

Trong lòng y thì âm thầm giơ ngón giữa, cmn, thực lực ngươi cao hơn ta, ngươi chính là đại gia, lão tử co được dãn được!

Ngươi cũng không thể đưa tay đánh người mặt tươi cười đúng không?

"Ha ha ha, xem Liễu Sơn chủ nói kìa."

Không nhìn ra tên Liễu Viêm này lại là một kẻ lấn yếu sợ mạnh.

Nhớ lại trước đây, khi Lý Chu Quân vẫn còn chưa kích hoạt được hệ thống, cơ hồ mỗi lần Đạo Thiên tông chiêu thu đệ tử tại Thăng Tiên đài thì gia hỏa này đều phải ngồi bên nói móc vài câu, thậm chí có vài lần còn nói những lời rất khó nghe về người sư phụ đã khuất của hắn.

Cho đến bây giờ, Lý Chu Quân vẫn còn nhớ rõ những lời này.

Nhất là quãng thời gian sau khi sư phụ khuất bóng chỉ mới 10 năm, khi đó, đương lúc các vị Sơn chủ tề tựu tại Thăng Tiên đài, Liễu Viêm đã cố ý lớn tiếng khiêu khích, hại hắn trở thành trò cười cho mọi người xung quanh, y nói: "Lý Sơn chủ, dựa vào giao tình chúng ta đã ngồi cạnh nhau suốt 10 năm qua, quan hệ cũng coi như không tệ, chi bằng qua vài thập niên nữa, khi nào ngươi ngã xuống rồi thì nhớ hãy giao Vân Cư sơn lại cho ta, ta sẽ thay ngươi chăm sóc nơi này."

Lúc đó Lý Chu Quân giận run người mà chẳng thể nói gì, chỉ đành cười ha hả lấp liếm cho qua câu chuyện.

Hiện tại thì hay rồi, Liễu Viêm cho rằng tu vi của Lý Chu Quân là Hợp Thể cảnh, trực tiếp nhận sợ.

Có điều Lý Chu Quân mang trên người nhiệm vụ do hệ thống giao cho, đương nhiên không thể tùy tiện buông tha cho tiểu tử này được.

Đúng lúc này, Liễu Viêm bỗng nghĩ tới một chuyện, y hơi biến sắc, vội quay sang dặn dò tiểu đệ tử mà y mới thu nhận: "Diệp Vũ, quay về phòng tự tu luyện tiếp đi. Nhớ kỹ lời vi sư vừa giảng giải ban nãy."

"Vâng, sư phụ." Diệp Vũ đáp.

Ngoài mặt thì cố tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng Liễu Viêm bây giờ đang vô cùng chột dạ, còn may mà khi trước tuy y hay buông lời khinh thường vị Vân Cư Sơn chủ này, nhưng chí ít cũng chẳng làm ra hành động gì quá đáng, đắc tội hắn.

Nghe thấy Liễu Viêm bảo mình rời đi trước, Diệp Vũ nhẹ nhàng thở ra, vội vàng cáo từ ly khai.

Lý Chu Quân thấy vậy cũng không định ngăn cảnh.

Đợi thân ảnh Diệp Vũ biến mất sau cửa, Liễu Viêm mới nhìn về phía vị khách không mời mà tới, sắc mặt nghiêm túc, nói: "Lý Sơn chủ, rốt cuộc ngươi muốn gì? Ta thừa nhận trước kia có xem thường ngươi, cũng thường xuyên nói móc ngươi, nhưng nếu truy cứu nguyên nhân thì chẳng phải cũng do ngươi sao? Nếu ngươi không ẩn giấu tu vi của mình thì tự dưng ta đả kích thân phận phàm nhân của ngươi làm gì?”

“Lại nói trên thế giới này, cường giả vi tôn, kẻ yếu thì chỉ có thể nhận mệnh. Trước đây ta cho là mình mạnh hơn ngươi nên mới trào phúng, nói móc ngươi vài câu, không có vấn đề gì đúng không? Ngược lại bây giờ ta đã biết ngươi mạnh hơn ta, thế thì nếu ngươi muốn làm gì thì cứ làm đi, ta đang đợi đây."

"Ha ha, Lý Chu Quân ta không phải loại người như ngươi. Chẳng có cường giả nào dựa vào việc khinh thường, chà đạp kẻ yếu mà trở nên cường đại cả, chỉ khi ngươi có thể chiến thắng người ngang cơ hoặc thậm chí là mạnh hơn mình thì mới được xem là cường đại." Lý Chu Quân nói.

Liễu Viêm nghe thế thì không khỏi chau mày: "Dựa theo ý tứ của Liễu Sơn chủ thì xem ra hôm nay ngươi tới tìm ta không phải là để tính sổ chuyện xưa? Dù sao thì hiện giờ đích thực là ta yếu hơn ngươi."

"Chuyện nào ra chuyện đó, hôm nay ta tới chính là để tìm ngươi tính sổ, chúng ta so tài thử một chút đi." Lý Chu Quân vẫn giữ nguyên nét tươi cười trên mặt.

Liễu Viêm: ". . ."

Ngươi tới tìm ta tính sổ? Thế vừa rồi ngươi giảng đạo lý cái rắm gì thế?

"Bất quá ngươi yên tâm, bản Sơn chủ sẽ tự hạ tu vi xuống ngang bằng với ngươi." Lý Chu Quân bổ sung.

"Ngươi xác định?" Liễu Viêm nghe vậy thì kinh ngạc, có điều trong lòng liền nở một nụ cười lạnh.

Từ lúc Liễu Viêm y xuất đạo đến nay, chưa từng có một người nào cùng cảnh giới mà lại có thể giành chiến thắng trước mặt y.

Không nghĩ tới gia hỏa Lý Chu Quân này lại cuồng vọng như thế, rõ ràng có thể dựa vào cảnh giới để áp bách mình, vậy mà hắn lại chủ động nói sẽ áp chế cảnh giới xuống để chiến một trận với y.

Quả nhiên là đủ tự cao tự đại!

"Đương nhiên." Lý Chu Quân khẳng định.

"Tốt!" Liễu Viêm thống khoái đáp ứng.

Sau đó hai người một trước một sau hóa thành hai đạo quang mang, lao thẳng về phía không trung bên trên Hỏa Phong sơn.

Bạn đang đọc Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm (Bản Dịch) của Xuân Phong Yếu Khai Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi deathlywind94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.