Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăng Tiên Đài

Phiên bản Dịch · 1352 chữ

Chương 3: Thăng Tiên Đài

Cùng một quãng thời gian.

Trưởng lão áo xám lại lần nữa xuất hiện, đối diện với đám người đã thông qua bài khảo nghiệm thức tỉnh Linh căn, ông nói: "Chúc mừng các ngươi đã thành công thông qua bài khảo thí đầu tiên, tiếp theo, các ngươi sẽ bắt đầu xuất phát từ khu vực này, dựa vào thực lực của mình để leo lên tới Thăng Tiên đài, nằm trên đỉnh núi Thăng Tiên. Người có thể tới đó sẽ chính thức trở thành đệ tử của Đạo Thiên tông ta. Bài thi này sẽ kéo dài trong vòng một ngày.”

“Trên đường đi, các ngươi sẽ gặp phải đủ các loại huyễn cảnh, cũng như phải đối diện với rất nhiều rắn rết mãnh thú. Đây đều là vì khảo nghiệm tâm tính và sự can đảm của các ngươi.”

“Nếu gặp phải nguy hiểm thì có thể từ bỏ bài thi này, các ngươi chỉ cần đứng yên tại chỗ, hô to mấy tiếng ‘Ta từ bỏ’ thì sẽ lập tức được truyền tống về lại đây. Hết thời gian một ngày, người chưa leo lên được tới Thăng Tiên đài thì cũng sẽ tự động được truyền tống về đây."

"Được rồi, bắt đầu đi." Trưởng lão áo xám phất ống tay áo một cái.

Mọi người bên dưới mau chóng thẳng bước về hướng đỉnh núi Thăng Tiên.

. . .

Sáng sớm hôm sau.

Đỉnh núi Thăng Tiên.

Thăng Tiên đài.

Cái gọi là Thăng Tiên đài chính là một quảng trường rất rộng, đủ để chứa cả vạn người.

Hiện tại ở đây có hàng trăm chỗ ngồi được sắp xếp cực kỳ ngay ngắn, mà người ngồi trên đó thì tuy đều đã thu liễm khí tức, nhưng những thân ảnh này vừa nhìn vào liền biết đây không phải nhân vật bình phàm, khiến người ta không tự giác được không dám nhìn thẳng vào mắt.

Bọn họ chính là những vị Sơn chủ của Đạo Thiên tông, hoặc chí ít cũng phải là những người có địa vị cực cao trong tông môn, tên của mỗi người nói ra đều có thể gây uy chấn tại Thanh Châu.

Đương nhiên, ngoại trừ một người - nhân vật chính của chúng ta, Lý Chu Quân.

Giờ phút này, Lý Chu Quân đang ngồi ở giữa một nhóm đại lão hàng thật giá thật, hệt như một con Husky đang ngồi lẫn vào giữa một bầy sói.

"Lý Sơn chủ, lại bắt đầu leo núi từ hôm qua à?"

Một vị nam tử mặc hồng bào, cười tủm tỉm hỏi Lý Chu Quân.

Người này tên là Liễu Viêm, Sơn chủ Hỏa Phong sơn, thực lực cực cường. Cách đây mười năm, trong cơn giận dữ, y đã từng thiêu đốt một con sông lớn, hại nước sông quanh đó đều bị ép khô cạn sạch.

"Ừm, từ hôm qua." Lý Chu Quân thoải mái cười ha hả đáp, kỳ thật trong lòng hắn đang cảm thấy rất phiền muộn.

Cho dù hiện tại hắn có thể chia đều năng lực 5:5 với đối thủ, nhưng trên bản chất hắn vẫn là phàm nhân.

Cho nên nếu muốn leo tới Thăng Tiên đài này thì dĩ nhiên vẫn phải tự mình leo lên từ sáng sớm hôm qua.

Mặc dù nói đường lên Thăng Tiên sơn có đủ các loại huyễn cảnh và vô số rắn rết mãnh thú.

Thế nhưng suốt hơn 40 năm qua, Lý Chu Quân không đếm nổi mình đã lên đây biết bao nhiêu lần, vì vậy hiển nhiên hắn nắm rõ một tuyến đường an toàn quen thuộc.

Liễu Viêm gật gật đầu, vạn phần cảm khái nói: "Quả nhiên là quen tay hay việc."

"Ừm." Lý Chu Quân mỉm cười phụ họa.

Trong lòng lại thầm bĩu môi, rõ ràng gia hỏa này đang châm chọc mình mà. Chi bằng tìm một cơ hội thử chia đều 5:5 năng lực với đối phương mới được.

Có điều không biết hệ thống nhà hắn có đáng tin cậy hay không.

Vạn nhất không đáng tin cậy thì xem như mình chết chắc dưới tay của Liễu Viêm rồi.

【 Đinh: Thỉnh túc chủ nên tin tưởng hệ thống hơn. Nếu ngài còn dám nghi ngờ, hệ thống sẽ trừng phạt ngài tự mình đứng dậy biểu diễn gảy đàn ghita ở trước mặt tất cả mọi người. 】

"Má nó, ngươi còn biết cả đàn ghita?" Lý Chu Quân kinh ngạc.

【 Đinh: Đương nhiên, ta là hệ thống toàn trí toàn năng. 】

"Toàn trí toàn năng? Thế thì chữ số thứ 1891 của số Pi là gì?" Lý Chu Quân cố ý vặn hỏi.

【 Đinh: Là số Pi thứ 1891. 】

Lý Chu Quân câm nín, "Đây mà ngươi cũng dám mặt dày nhận là câu trả lời?"

Lý Chu Quân khóe miệng giật giật, xem ra hệ thống nhà mình quả là một tên lưu manh không biết xấu hổ.

Mà ngay khi Lý Chu Quân và hệ thống nhà hắn đang tranh cãi tay đôi với nhau, thì bên ngoài lối vào Thăng Tiên đài bỗng xuất hiện một thân.

Người tới mặc một thân bạch y, hai mắt sáng lấp lánh như nước hồ mùa thu, khí sắc lạnh nhạt, làn da trắng muốt.

Mỹ nữ này đang nhanh chóng thẳng tiến về hướng Thăng Tiên đài.

.

"Nếu ta không đoán sai thì đối phương chính là Công chúa của Thủy Nguyệt hoàng triều, Thủy Niệm Dao."

"Thiên phú không tệ, là Thủy Linh căn cực phẩm, có thể gia nhập vào Kính Nguyệt sơn ta, bản Sơn chủ sẽ tự mình thu nàng làm đồ đệ."

"Người mà Kính Nguyệt sơn ngươi dạy ra đều là những kẻ học tập ám sát thuật không ra gì. Thủy Niệm Dao sở hữu thiên phú Thủy Linh căn cực phẩm như thế, tới Kính Nguyệt sơn không phải là đang lãng phí sao? Người như nàng ta nên tới chỗ Thương Lan sơn của ta thì hơn."

"Để tiểu cô nương này đến Hỏa Phong sơn của ta cũng không tệ mà."

"Cút đi Liễu Viêm. Nơi ngươi ở chẳng khác gì ngọn núi lửa, thuộc tính Thủy Linh căn mà tới đó thì chẳng phải sẽ sớm đi đầu thai à? Ngươi tránh sang một bên, tham gia náo nhiệt giành người cái gì chứ?"

"Không sai, Liễu Viêm nhà ngươi không thể thu Niệm Dao làm đệ tử!"

Giờ phút này, rất nhiều vị Sơn chủ ở đây đã bắt đầu ồn ào lên tiếng tranh đoạt đệ tử đầu tiên. Ngay cả Liễu Viêm theo hệ Hỏa tu mà cũng muốn gia nhập vào vòng tranh đoạt này.

So với những vị Sơn chủ đang kích động tranh đấu miệng lưỡi với nhau ấy thì Lý Chu Quân trông có vẻ rất lạc loài.

"Cực phẩm Thủy Linh căn sao? Nhớ trước đây khi sư phụ soi cho ta, không ngờ thể nội lại không có Linh căn. . ."

Lý Chu Quân nhìn một màn trước mắt, không khỏi nhớ lại tình cảnh của bản thân nhiều năm trước, khi đó sư phụ tự mình soi Linh căn cho hắn, không nghĩ tới lại phát hiện hắn hoàn toàn không thức tỉnh, ánh mắt thất vọng khi ấy của ông có thể nói là trông rất nhói lòng.

【 Đinh: Cực phẩm Thủy Linh căn không tính là gì cả, còn chưa xứng trở thành đệ tử của túc chủ. 】

"Nghe lời ngươi nói cứ như thể đối phương đang cầu xin được bái ta làm sư phụ không bằng." Lý Chu Quân câm nín.

【 Đinh: Túc chủ thì biết cái gì? Đợi chút nữa ngài liền biết rõ, có thể bái ngài làm thấy chính là vận khí cứt chó của đám thiếu niên này. 】

Khóe miệng Lý Chu Quân khẽ giật giật, "Hệ thống nhà ngươi thật là biết cách nói chuyện. Thôi, ngươi cứ chỉ điểm đi, ta nghe theo ngươi."

Bạn đang đọc Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm (Bản Dịch) của Xuân Phong Yếu Khai Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi deathlywind94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.