Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cẩn thận phía sau

Phiên bản Dịch · 1832 chữ

Chìa khóa trên tủ xác vẫn còn đang chậm rãi chuyển động, thật giống như có vô số bàn tay đang từ từ xoay khóa, vả lại còn vô cùng đồng đều.

‘cạch!’ một tiếng, tôi dường như nghe thấy âm thanh ổ khóa của tất cả tủ xác bị mở ra, âm thanh này vốn dĩ rất nhỏ, nhưng bởi vì có nhiều cửa tủ cùng lúc bị mở ra, nên âm thanh mới vang dội chói tai như vậy.

Muốn làm trò gì vậy? chẳng lẽ tất cả chúng nó đều muốn bò ra ngoài?

Tôi dùng dư quang liếc nhìn thang máy, theo lý mà nói, đã lâu như thế, thang máy hẳn là phải mở ra rồi, nhưng vì sao vẫn chưa nghe thấy âm thanh ‘tinh’ kia? Thấy tủ xác trước mặt tạm thời chưa có động tĩnh gì, tôi liền quay đầu nhìn thoáng qua thang máy, lần này, thiếu chút nữa đã hét lên, bởi vì thang máy cho tới bây giờ, vẫn hiển thị đang ở tầng một!

Thang máy vì sao không xuống dưới? một nơi như nhà xác, cũng không phải là nơi có người thường xuyên lui tới, vì sao tôi ấn lâu vậy rồi, thang máy vẫn chưa di chuyển? tôi nghĩ đến nụ cười quỷ dị của người bảo vệ lộ ra trước lúc cửa thang máy khép lại, chẳng lẽ đây là trò quỷ của hắn? hắn ở trên tầng mở cửa thang máy, không cho thang máy xuống dưới?

Nhưng, nếu là hắn, vậy mục đích của hắn là gì? trong đầu tôi tức khắc nổi lên hàng trăm ý nghĩ, hắn không cho thang máy xuống dưới, mục đích là để nhốt tôi lại trong này, nhốt tôi lại trong này, là để tôi một mình đối mặt với đám thi thể, còn cả Triệu Giai Đường tự bò ra khỏi tủ xác kia nữa! nhưng, mục đích phải đối mặt với chúng nó là gì?

Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn ấn vào nút thang máy liên tục, hy vọng con số ‘1’ sẽ biến thành ‘-3’ nhưng mặc kệ tôi chờ mong thế nào, con số đó vẫn là ‘1’.

Chính lúc này, tôi nghe thấy có tiếng động ở bên chỗ tủ xác, âm thanh phát ra do tủ xác ma sát với giá đỡ, chỉ cần tủ xác bị kéo mạnh ra, đều sẽ phát ra âm thanh này, nhưng hiện tại tất cả tủ xác đều đang đóng chặt, vậy có nghĩa, tủ xác, hiện tại sắp ---- mở ra?

Tôi mở to mắt nhìn những giá đỡ tủ xếp song song trước mắt, tôi thấy chìa khóa trên cửa tủ xác khẽ run run, đó lại do tủ xác đang trượt ra ngoài, càng khiến tôi khó thở chính là, tôi thấy thi thể Triệu Giai Đường đang bị lá bùa vàng dính trên mặt, cũng bắt đầu chậm rãi xoay người lại. chuyển động của cô ta phối hợp với tủ xác, cứ như trên người cô ta buộc vô số sợi dây, một đầu khác của những sợi dây này đều buộc trên cửa tủ xác, cô ta xoay người, cũng sẽ kéo những cánh tủ này ra.

Đợi cho đến khi Triệu Giai Đường hoàn toàn quay người lại, tôi thấy những tủ xác trên giá đỡ có cái mở cái không, tôi nhìn rõ, những cái tủ không bị trượt ra ngoài và những cái tủ vẫn đóng im, ghép lại thành một chữ: ‘chết’!

Triệu Giai Đường đột nhiên giơ tay về phía tôi, xé rách túi thi thể, chỉ một lần hít thở, cô ta đã xuất hiện trước mắt tôi, hai tay nhìn như muốn bóp cổ tôi, tôi nhắm mắt lại, ra sức vung nắm đấm của mình lên trước.

‘Tinh’, tôi thế mà lại nghe thấy tiếng thang máy mở, tôi vội vàng mở mắt, cảnh tượng trước mắt đã hoàn toàn thay đổi, không có thi thể Triệu Giai Đường, không có những tủ xác trượt ra ngoài tạo thành chữ ‘chết’, tất cả đều im lặng như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Bảo vệ đánh giá tôi từ trên xuống dưới, ánh mắt như đang nhìn thằng ngốc nhìn tôi hỏi:

- Hề ---- cậu còn có sở thích ‘đi đường quyền’ trong nhà xác à?

Tôi há miệng thở dốc, chuẩn bị giải thích, nhưng cuối cùng vẫn là không nói gì, khỏi bị hắn cho rằng tôi mắc bệnh thần kinh.

Nhưng, lúc cửa thang máy chuẩn bị khép lại, tôi dường như nhìn thấy trong nơi chưa từng có đèn sáng, xuất hiện một gương mặt người, mặt của người này tôi đã quá quen thuộc, chính là Triệu Giai Đường.

Thang máy sau khi lên tới tầng một, tôi ném chứng từ thăm viếng lên mặt bàn trong phòng bảo vệ, vội vã chạy về khoa cấp cứu, Mặc kệ nói như thế nào, một màn vừa rồi tuyệt đối không phải là ảo giác, tôi một hơi chạy vọt lên tầng ba, chạy đến phòng bệnh của Trương mù, lại phát hiện anh ta đang nhàn hạ nằm trên giường xem livestream của gái đẹp, còn Trương Mục đang ngồi một bên uống trà, nhìn thế nào cũng giống bộ dáng rất nhàn nhã.

Thấy tôi trở về, hai người bọn họ thậm chí còn lười ‘che giấu’, chỉ liếc nhìn tôi một cái, ( sau này tôi mới biết, không phải bọn họ nhìn tôi, mà là nhìn ra sau lưng tôi ) , lại tiếp tục động tác trên tay, tôi hít sâu một hơi, áp chế cơn thịnh nộ trong người, sau đó kể loại toàn bộ những chuyện đã trải qua.

Nghe tôi kể xong, Trương Mục đặt chén trà trong tay xuống, hỏi tôi:

- Cậu chắc chắn lần đầu tiên mở tủ xác đã nhìn thấy Triệu Giai Đường?

Tôi gật đầu, tôi không chỉ nhìn thấy, mà còn thấy cô ta trợn mắt lên!

Sau đó Trương Mục không để ý tới tôi nữa, mà gọi một cuộc điện thoại, hình như là gọi cho người quen ở phòng giám sát, kêu người nọ gửi đoạn video vừa ghi lại được gửi qua đây.

Trong lúc chờ, Trương mù vẫy vẫy tay với tôi, nói:

- Cậu em, chớ căng thẳng, lại đây ngắm gái đẹp, thả lỏng tinh thần một chút.

Tôi lười để tâm đến anh ta, bắt đầu tìm điện thoại của mình, hôm qua đã bị Triệu Giai Đường dọa sợ tới mức đánh rơi xuống đất, vẫn chưa kịp đi tìm, cũng không biết có bị cô lao công quét đi rồi không, tôi tìm một vòng vẫn chưa tìm thấy, xem ra đã bị quét mất.

Trương mù hỏi tôi:

- Có phải cậu đang tìm thứ này không?

Lúc nói, anh ta còn lắc lắc điện thoại trong tay, tôi liếc nhìn, đúng là điện thoại của tôi.

Tôi tức giận đi tới, một tay đoạt lấy điện thoại, sau đó liếc nhìn di động mình, cục tức trong bụng lập tức trào dâng, hỏi Trương mù:

- Anh không kết nối WiFi à?

Trương mù nghiêm trang nói:

- Nơi này là bệnh viện, làm sao có WiFi được?

Tôi nén cơn tức xuống, nói:

- Không có WiFi, anh cũng dám xem livestream trực tiếp?

Trương mù khẽ nhún nhún vai, nói:

- Vì sao không dám xem, dù sao cũng không phải điện thoại của tôi.

Nghe xong lời này, tôi thực sự muốn nhấc miệt dao dưới chân Trương Mục, một chém đoạt mạng Trương mù cho xong!

Đúng lúc này, chuông điện thoại di động của Trương Mục vang lên, anh ta nhận được video người làm trong phòng giám sát gửi đến, hơn nữa, ở dưới video còn viết chèn thêm một câu: ‘lá gan của bạn cậu thật lớn!’

Nhìn thấy tin nhắn này, tôi nghĩ, camera nhất định đã quay được toàn bộ cảnh tượng ban nãy.

Trương Mục đáp lại một tin:

‘ quy định cũ, xóa video đi, cảm ơn.’

Trả lời người nọ xong, Trương Mục bắt đầu tải video, tôi thấy điện thoại của anh ta dùng WiFi máy tôi, cơn tức giận sắp bùng phát lần nữa, cũng may video không nặng, tải rất nhanh, tải xong, Trương Mục gọi tôi đến đầu giường Trương mù, mỗi người ngồi một bên, Trương mù ngồi giữa cầm điện thoại, mở video ra xem.

Hình ảnh bắt đầu quay từ trong thang máy, không rõ nét lắm, có điều vẫn nhìn rõ mặt người, tôi thấy mình bước vào trong thang máy, nhưng không thấy người bảo vệ đưa mình xuống, tôi lên tiếng hỏi, nhưng Trương Mục và Trương mù đều không đáp, chỉ tập trung tinh thần nhìn màn hình di động.

Đợi tới khi thang máy đi xuống tầng hầm, cửa thang máy mở ra, góc quay thay đổi một chút, có lẽ là góc quay của một chiếc camera đặt ở góc nào đó trong nhà xác, hình ảnh rất tối, còn tối hơn lúc tôi bước vào, tôi thấy mình bước ra khỏi thang máy, quay đầu lại nhìn, có lẽ là nhìn người bảo vệ kia đi lên trên, nhưng ngay từ đầu đã không có người bảo vệ nào, vậy tôi rốt cuộc đã nhìn thấy ai?

Rất nhanh, tôi đã biết đáp án, bởi vì trong thang máy, có một bé trai bước ra, thời điểm tôi quay đầu lại, nó đã nhảy lên bả vai tôi, vươn hai tay, che mắt tôi, nhìn đến đây tôi vô cùng khiếp sợ, thằng bé này chính là thằng bé ở trong kính giới tối ngày hôm qua! Vì sao nó xuất hiện trong này, hơn nữa, nó còn nhảy lên vai tôi, mà tôi lại không hề phát hiện!

Hình ảnh vẫn đang tiếp tục, tôi gắng gượng xem tiếp, tôi nhìn thấy, trước tủ xác, có một người phụ nữ toàn thân bọc trong lớp túi bọc thi thể, cô ta đứng im ở đó, đúng là Triệu Giai Đường! nhưng, tôi lại như chẳng nhìn thấy, tự đi tìm ngăn tủ, sau đó mở ra, lúc tôi cúi đầu xem, tôi mới phát hiện, trong ngăn tủ này ngay từ đầu đã trống không, vậy tôi nhìn thấy Triệu Giai Đường trợn mắt, là thế nào?

Hình ảnh kế tiếp, một mình tôi đứng đó kéo ra rồi lại đóng cửa tủ, nhìn đến đây tôi mới hiểu, vì sao lúc trước tôi không kéo được tủ xác ra ngoài, không phải bởi vì tủ bị kẹt, mà là thi thể Triệu Giai Đường đứng ngay sau lưng, tôi bị cô ta chắn, tủ xác chỉ có thể kéo ra được một khoảng cách như vậy!

Từ đầu đến cuối, Triệu Giai Đường vẫn đứng phía sau tôi, lẳng lặng nhìn tôi kéo tủ xác thuộc về cô ta….

Bạn đang đọc Người Trông Giữ Giấc Mơ của Lạc Tiểu Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.