Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý do bi hài!

Phiên bản Dịch · 2002 chữ

Hy sinh mạng sống của bốn cô gái trẻ tuổi xinh đẹp chỉ để đổi lấy tình yêu của Lưu Thiết!

Diệp Tiểu Xuân chỉ vì một lý do bi hài như vậy mà đính ước với ma quỷ.

Đầu tiên lợi dụng Tiền Lị đơn thuần, thách thức cô chơi trò chơi này, nếu dám thực hiện Diệp Tiểu Xuân sẽ lập tức rời khỏi, nhường Lưu Thiết cho cô. Chỉ vì không tự tin vào chính mình mà Tiền Lị đã ngu xuẩn đồng ý. Thật ra Bloody Mary đã sớm được thỉnh đến, nó quanh quẩn ở những góc tối trong trường, Tiền Lị tội nghiệp đã bị hại chết còn bị vụ cáo mang đến tai họa cho người khác.

Nữ sinh đáng thương thứ hai không có mối liên hệ với Diệp Tiểu Xuân, chỉ là vô tình bị Diệp Tiểu Xuân nhìn trúng khi tắm rửa một mình, Diệp Tiểu Xuân đợi cô đứng trước gương trang điểm sau đó khóa trái cửa rồi ra ngoài ngắt công tắc điện biến cô thành vật hy sinh, là cống phẩm hiến tế cho ác quỷ.

Nữ sinh thứ ba là sinh viên ưu tú có thành tích tốt hơn Diệp Tiểu Xuân. Hôm đó Diệp Tiểu Xuân giả vờ ở lại phòng học để hỏi một số vấn đề bài học, cố tình dây dưa cho đến tối muộn mọi người về hết mới rời khỏi. Tới chỗ gương ngay khúc ngoặt lầu hai, Diệp Tiểu Xuân lại bịa ra lý do bỏ quên đồ bỏ nữ sinh đó một mình, rồi chạy đến chỗ nguồn điện tổng của tòa nhà, ngắt cầu dao làm tòa nhà rơi vào bóng tối khoảng năm phút.

Đối với Trương Tuyết, đầu tiên Diệp Tiểu Xuân bịa ra câu chuyện Nghê Dương chuyển lời mời hẹn hò tới cô, lừa cô ngày nghỉ ở lại trường học, trong phạm vi hoạt động của tà linh. Sau đó giả vờ vô tình biết Trương Tuyết bị cho leo cây, Diệp Tiểu Xuân tiếp tục lẻn ra khỏi phòng ngủ đến gặp Trương Tuyết, nói dối cô ấy là mũi cô có chút khuyết điểm. Một người kiêu hãnh thích cái đẹp như Trương Tuyết làm sao chấp nhận có sự thiếu sót tồn tại trên mặt mình, thế là cô cầm gương soi tỉ mỉ, nghiên cứu xem nơi nào trên mặt mình không đủ xinh đẹp để hấp dẫn Nghê Dương. Trong lúc đó Diệp Tiểu Xuân tránh tai mắt của dì quản lý đang xem TV chạy ra hành lang, kéo tắt nguồn điện, những người bên ngoài dưới tình huống không có ánh sáng sẽ không nhìn rõ diễn biến bên trong.

Ngoài ý muốn nhất là có sự xuất hiện của Tiểu Hạ. Cô thấy tòa nhà số 7 đột nhiên mất điện nên chạy tới lấy một cục đá to ném vỡ cửa sổ Trương Tuyết, đồng thời viên đá văng đến bên cạnh Trương Tuyết đang cầm gương ngồi cạnh đó, vô tình phá hủy hành động của Bloody Mary, giữ được mạng nhỏ cho cô ta. Điều đó đã khiến tà linh tức giận xém chút nữa là bắt cô vào trong gương.

Bắt vào trong gương? Diệp Tiểu Xuân là mục tiêu trả thù thứ hai, có khi nào cô ta cũng trải qua chuyện giống như mình? Nhưng lại không được ai như Nguyễn Chiêm giúp đỡ nên đã bị bắt vào trong gương?

Tiểu Hạ im lặng suy nghĩ, cẩn thận suy xét hết mọi khả năng. Nhưng sự im lặng của cô bị hiểu nhầm là từ chối, ông lão im lặng nãy giờ bắt đầu lên tiếng: "Trong trường học thanh niên nhiều dương khí vượng, linh hồn bình thường như chúng ta không thể vào được, nên mới nhờ cháu. Rốt cục cháu có giúp chúng ta hay không vậy?"

Thái độ ra lệnh của ông lão làm Tiểu Hạ phản cảm, không màng sống chết nói: "Cháu đang suy nghĩ. Cô ấy bị như vậy đáng đời, phụ nữ độc ác chẳng lẽ không đáng bị trừng phạt sao?" Ông già đáng ghét, rõ ràng biết bản thân không đánh lại Bloody Mary nên mới tìm đến cô, vậy mà còn đem thái độ như vậy ra nói chuyện,

"Cháu nói cái gì?"

"Cháu nói không phải sao? Vậy ông cho rằng ba nữ quỷ ngoài kia vì sao mà như vậy? Các cô ấy đều là người vô tội bị cháu ông sát hại đó!"

"Xem ra phải để ba nữ quỷ kia đem cô bóp chết mới được!"

Tự nhiên Tiểu Hạ chợt nhớ tới ông ngoại của một người bạn học là quân nhân về hưu, ông ta rất nghiêm khắc với con gái, khắc nghiệt với vợ mình, rất giống ông lão này, lúc nào cũng như một lò thuốc nổ, tính tình lỗ mãng.

"Tất cả là do cháu gái bảo bối của ông làm ra, nếu không hiện tại các cô ấy vẫn còn đang sống rất tốt. Tại sao các cô ấy lại tới tìm cháu gây phiền toái? Không phải vì các người sao? Các người muốn tôi cứu cháu gái các người, nên mới có chuyện như vậy xảy ra! Ông nói như thể là tôi phải cảm tạ ông vậy."

"Nha đầu điêu ngoa, không biết sống chết!" Ông lão quân nhân coi mình là nhất kia bắt đầu phát hỏa, biểu hiện giống y như ông của người bạn học. Bất quá ông của bạn học không làm cô thấy sợ hãi nhưng vị trước mặt lại khiến da đầu cô tê dại.

Khuôn mặt ông lão vặn vẹo nhìn không ra hình dạng, sắc mặt biến thành xanh đậm, tròng mắt trợn trừng như muốn rời ra, tức giận nhìn Tiểu Hạ. Cô lui về sau từng bước, ông lão đẩy bà lão đang ngăn cản mình lại, dùng tốc độ không thể lý giải bay qua muốn chộp lấy cổ Tiểu Hạ.

Tiểu Hạ tuyệt vọng tưởng sẽ không ai tới cứu cô.

Nhưng mà ông trời đối với cô thật tốt, một tiếng nổ vang lên, một tia lửa điện lóe lên đem lão quỷ đẩy lùi về sau, rồi chìm sâu xuống mặt đất, nửa ngày sau mới chật vật chui ra.

"Cô không sao chứ?" Nguyễn Chiêm một lần nữa kịp thời đuổi tới. Anh quan sát Tiểu Hạ một lượt, thấy cô chỉ hơi hoảng sợ không có bị thương tích gì thì nhẹ nhàng thở ra một hơi.

"Không sao, chỉ là trong một đêm lại gặp qua gần trăm linh hồn, quy mô hơi đáng sợ!" Tiểu Hạ tự giễu, giọng nói mất tự nhiên, chứng tỏ đêm nay cô bị sợ hãi quá mức.

"Không cần tỏ vẻ mạnh mẽ!"

"Vậy có thể yếu đuối sao?'

" Có thể "Nguyễn Chiêm vừa dứt câu, Tiểu Hạ mạnh mẽ nhào tới ôm chặt lấy anh.

Tiểu Hạ không khóc, chỉ run rẩy trong ngực Nguyễn Chiêm, kinh hoàng cả đêm rốt cục cũng có thể buông lỏng. Ngoài mặt cô có thể giả bộ bình tĩnh, nhưng cô lại không biết mình đang đối mặt với chuyện gì? Chỉ khi Nguyễn Chiêm tới thì mọi chuyện mới khác.

" Không sao, không sao đâu? "Nguyễn Chiêm dỗ dành Tiểu Hạ

" Sao giờ anh mới đến? "Cô vùi đầu vào ngực anh oán giận.

" Tiểu thư ơi, nơi này là ngoại thành, tôi chạy nhanh đến mức xe sắp hỏng rồi đấy! "

" Sao anh không dùng pháp thuật? "

" Tôi chưa cao cấp đến mức dùng được thuật độn thổ đâu? "Nguyễn Chiêm bất lực nói: :" Cô có thể buông tôi ra được không? Tôi sắp bị cô ôm đến ngạt thở rồi? "

Tiểu Hạ thấy mình có chút thất thố, ngượng ngùng buông Nguyễn Chiêm. Sau khi thấy anh, sự kiên cường lập tức tan rã, đem tinh thần" Có núi dựa núi, không núi thành núi. * "(có chỗ dựa sẽ dựa vào, nếu không có chỗ dựa thì mình phải mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho bản thân) phát huy đến mức nhuần nhuyễn. Sau khi buông anh ra, cô phát hiện hai chân mềm nhũn từ lúc nào, Nguyễn Chiêm đành phải đỡ lấy cô.

Nguyễn Chiêm một tay ôm chặt Tiểu Hạ, một tay chỉ vào lão quỷ quân nhân:" Tôi niệm tình ông già cả, không phải oan hồn uổng tử, hơn nữa cô ấy chưa bị thương tổn gì nên tôi không truy cứu. Bất quá ông nên nhớ, dù người hay quỷ hành vi bắt nạt kẻ yếu đều là hèn hạ, không xứng với bộ quân trang trên người ông. "

" Tiểu tử rất mạnh miệng nha! "

" Có cần thử một chút không? "

Lão già không trả lời, lão bà bên cạnh thấy Nguyễn Chiêm đang muốn bộc phát, lập tức cầu xin:" Thực xin lỗi, chúng tôi không có ác ý, chỉ muốn mời Nhạc tiểu thư đến để giúp đỡ thôi! "

Nguyễn Chiêm nhíu mày, quay đầu nhìn Tiểu Hạ:" Cô lại chọc phải thứ gì nữa à? "

" Tôi đâu có chọc! Là chuyện của Bloody Mary. Bọn họ là ông bà của Đào Tiểu Xuân. "

" Như vậy là cô ta đã chết? "

" Đúng vậy. Bọn họ kể là sau khi cô ta tặng đồ vật cho Lưu Thiết rồi mất tích, nhất định là bị Bloody Mary nhốt, có lẽ đến trường học sẽ rõ. "

" Cô đồng ý giúp đỡ?'

Tiểu Hạ im lặng, dùng ánh mắt mong chờ nhìn Nguyễn Chiêm.

Nguyễn Chiêm quá rõ loại ánh mắt này, chắc chắn cô nàng đã động lòng trắc ẩn nhưng bất lực, nên đành tìm anh làm phiền. Vốn dĩ anh bị cô quấy rối tới mức phải mềm lòng, không thể không nhúng tay vào chuyện của Bloody Mary, lúc đầu chuyện cũng tương đối đơn giản là chỉ đuổi nó đi khỏi, nhưng bây giờ lại thành cứu người trong tay nó, khó tránh khỏi việc trực tiếp xung đột. Anh thầm thở dài không hiểu tại sao chỉ đơn thuần là làm bạn bè, đã khiến cô thành công ăn vạ anh.

Ông trời ơi! Rốt cục ông có mắt không vậy! Nguyễn Chiêm than

Khi nhận được điện thoại của cô, anh đã biết cô chắc chắn chọc phải thứ gì đó, chờ khi anh đến nơi, từ xa đã thấy một đám linh hồn bình thường vây quanh ba nữ quỷ. Ba nữ quỷ này nhìn rất dữ tợn bộ dáng đẫm máu, nhất định không phải linh hồn bình thường, đối chiếu với tư liệu của Tiểu Hạ, anh đại khái đã đoán được câu chuyện xảy ra, mau chóng đến xua đuổi. Các vong linh bình thường nhìn thấy anh linh lực cường đại, đã sớm giải tán, chỉ là anh không thể ngờ là Tiểu Hạ bị bắt cóc bởi vì có người.. à không có quỷ muốn nhờ vả cô.

"Cầu xin cậu hãy giúp tôi, giúp cháu gái tôi, dù nó có làm chuyện gì sai trái thì nó cũng đã chết, nếu có hậu quả gì chúng tôi sẽ giúp nó gánh lấy, miễn sao đừng để nó bị hồn phi phách tán, chết không có chỗ chôn! Cầu xin cậu đại từ đại bi, hãy giúp tôi!" bà lão quỳ dưới đất, đau khổ khóc lớn, tuy linh hồn không có nước mắt, nhưng thấy cảnh như vậy Tiểu Hạ cũng không đành lòng.

"Nguyễn Chiêm, theo anh phải làm sao? Cô hỏi

" Cô chịu nghe theo ý tôi sao? "

" Nghe chứ, tôi sẽ nghe theo anh! "

" Không giúp! "

" Anh! "

" Thấy chưa, căn bản cô đâu có chấp nhận ý kiến của tôi!"Nguyễn Chiêm chịu thua

Bạn đang đọc Người Trừ Tà - Dịch của Liễu Ám Hoa Minh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.