Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh hùng cứu mỹ nhân

Tiểu thuyết gốc · 1036 chữ

Nhưng nó còn có một khuyết điểm, khi dung hợp lại sẽ khiến cho người thi triển không thể tăng tu vi, cảnh giới mà sẽ chân chính trở thành phàm nhân, tuy nhiên hắn vẫn có thể sử dụng được các loại linh lực mà hắn muốn, sử dụng luân hồi, thời gian, không gian tùy thích mà không bị ràng buộc bởi thiên địa.

Với kinh nghiệm đời trước của mình, Lý Nham rất nhanh nhận ra hắn vẫn chưa có kinh nghiệm trong việc lập hậu cung, cả đời trước của hắn đi đến đỉnh cao, bao nhiêu người bằng hữu, mỹ nữ, hắn đều luyến tiếc đi qua, nay có thể làm lại, hắn nhất quyết sẽ không giống như trước kia.

- Lần này, ta sẽ làm lại.

Lý Nham tỉnh dậy ở một đồng bằng rộng lớn, bỗng nhiên hắn nhận ra có một thổ phỉ đang đi ngang đây.

Đi đầu là một tên công tử vẻ cao ngạo, ở giữa là một nữ nhân xinh đẹp tầm tuổi như hắn, chỉ là hơi bé, bị còng tay, xung quanh là bọn thổ phỉ đen hôi.

- Vừa mới tỉnh dậy mà đã có cơ hội rồi, hì hì.

Lý Nham nói thầm.

- Thời gian ngưng động!

Hắn ngừng thời gian lại đi đến chỗ đám thổ phỉ, chọn một tên có trang phục hợp với hắn.

- Tên này đi.

Sau đó hắn lấy trang phục mặc vào và đem tên có trang phục phù hợp với hắn vứt vào một cái hố sâu gần đó, rồi đi lại nơi hắn quan sát, Lý Nham động một ý niệm, thời gian liền khôi phục, tiếp tục hoạt động như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Khi đám thổ phỉ đi đến nơi phục kích, hắn nhảy ra.

- Này!

- Các ngươi, giữa ban ngày ban mặt mà lại ức hiếp con gái nhà lành hả?

Lý Nham nói.

Cả đám thổ phỉ nhìn nhau sau đó bật cười.

- Nhóc con, không nên cản đường bọn ta.

Tên to con nhất trong đó nói với Lý Nham.

- Tránh ra một bên đi thì ta sẽ tha mạng cho ngươi.

Tên công tử cao ngạo kia khinh thường nói với Lý Nham.

- Tha mạng?

- Các ngươi nói giỡn à?

Khóe miệng Lý Nham cong lên, nói tới đây Lý Nham liền động một ý niệm cả đám thổ phỉ trừ tên thanh niên đó bỗng nhiên biến mất, chỉ còn lại quần áo nằm trên mặt đất.

Tên công tử đó giật mình cảnh cáo Lý Nham.

- Ngươi, ngươi đã làm gì?

Diệp Vân hét to.

- Ta là Diệp Vân công tử, ngươi không được làm hại ....

Tên Diệp Vân chưa nói hết câu đã biến mất.

Sau đó Lý Nham đi lại gần nữ tử đó đang bị còng bởi đống dây xích kia, sau đó hắn bứt từng cái ra.

- Ngươi có ổn không?

Thấy nàng không trả lời hắn nói tiếp.

- Yên tâm đi ta đã diệt hết bọn hắn rồi.

- Nói xem ngươi tên gì?

Khuôn mặt tuyệt vọng của nữ nhân đấy trở nên khá hơn nàng nói.

- Ta là Kiều Nguyệt.

- Kiều Nguyệt a, tên đẹp. Lý Nham cảm thán

- Ngươi tại sao lại bị bọn thổ phỉ bắt?

Kiều Nguyệt ngẫm lại một lúc sau đó nói.

- Ta cũng không biết, ta chỉ đang dạo chơi trong Lưu Vân Thành thì bị bọn hắn đánh bất tỉnh.

- Tỉnh dậy thì đã bị như vậy.

Nói đến đây, khóe mắt nàng rưng rưng, sau đó ôm lấy Lý Nham, hắn an ủi nàng.

- Thôi không sao, có ta ở đây rồi.

"Mẹ cha nó, sao hôm nay khí vận của ta lại lớn như vậy!" Lý Nham thầm tự sướng.

Kiều Nguyệt sau một lúc thì đẩy Lý Nham ra.

- Ngươi đã biết tên ta, vậy tên của ngươi là gì?

Kiều Nguyệt hỏi hắn.

Lý Nham lập tức trả lời.

- Ta là Lý Nham.

Kiều Nguyệt nghe xong liền thì thầm "Lý Nham", sau đó nói với hắn.

- Ta phải trở về tông môn.

Mặt của Lý Nham sau khi nghe nàng phải về tông môn cũng hơi trầm xuống, hắn gật đầu với nàng.

- Ừm.

- Nhưng ngươi có thể dẫn ta về được không?

Khi nghe được lời này của Kiều Nguyệt, Lý Nham mặt mày sáng lên.

- Được, chúng ta cùng đi nào.

- Tông môn của ngươi ở nơi nào?

Lý Nham hỏi.

- Ở phía Tây, Lưu Vân Thành.

- Cũng không xa nơi này lắm, đi vài hôm là tới.

Kiều Nguyệt nói.

- Thế tông môn của ngươi tên gì?

Lý Nham hỏi nàng.

- Cố Nhân Tông.

Hiếm lắm mới có người chịu trả lời những câu hắn hỏi nên phải hỏi thật nhiều, Lý Nham hỏi tiếp.

- Có nhận thấy sự xuất hiện của hắc ám chưa?

- Có bao nhiêu giới hiện tại?

- Có..

Kiều Nguyệt ra hiệu dừng tay, nàng nói.

- Nghe đồn, có khoảng 3 giới bao gồm Phàm Giới nơi chúng ta đang đứng, Nhân Giới, Yêu Giới và Tiên Giới gộp chung lại với nhau thành Tam Tiên Giới.

- Hắc ám là gì?

Để tránh trả lời nàng, hắn đánh trống lảng.

- Tối rồi, đi dựng trại thôi.

Sau đó bọn hắn đi nhặt đồ của bọn thổ phỉ, rất nhanh sau đó hắn tìm được một cái lều nhỏ. Sau khi hắn nghĩ đến cảnh mình ngủ cùng với Kiều Nguyệt thì.

- Ta tìm được một cái lều nữa nè!

Đằng xa xa, Kiều Nguyệt nói to.

Cảnh hắn ngủ với Kiều Nguyệt rất nhanh bị đổ vỡ.

Tối đến, khi đang cùng Kiều Nguyệt nướng vài con vật trong rừng, nàng hỏi hắn.

- Này, ta cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao ta không thể cảm nhận được linh khí trong người ngươi?

- Nhưng ngươi vẫn có thể chiến thắng được bọn thổ phỉ?

Nghe nàng hỏi hắn, hắn đáp.

- Không có gì là lạ, chỉ tại bọn hắn quá yếu thôi.

Thấy hắn không trả lời câu đầu của nàng thì nàng cũng hiểu, ai cũng có bí mật của riêng mình.

Tối nay, hắn sẽ ngủ với bụi cây gần lều của mình.

( p/s: bủh )

Bạn đang đọc Vô Song Phàm Nhân sáng tác bởi Pigerr012345
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Pigerr012345
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.