Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Trước Cuộc Đấu Đệ Tử Nội Môn

Tiểu thuyết gốc · 1014 chữ

- Được thôi, đến đây.

Nghị Điền nói xong, vẩy tay về phía tên áo đen.

Tên áo đen lao đến Nghị Điền, hắn dùng hết sức, cầm lấy cây dao trong tay chém lên đầu Nghị Điền, Nghị Điền lập tức lấy ra cây "Tuyệt Thế Đại Đao" mà mình mới nhận được.

Khi rút đao ra, làn khí từ thanh đao truyền ra xung quanh, thiên địa gần như biến sắc.

- Tiếp thử, đao đầu tiên của ta!

Nghị Điền nói lớn.

Sau đó, Nghị Điền vung đao, lúc này khí từ thanh đao đi ra, với việc Nghị Điền chỉ có tu vi là Trúc cơ trung kỳ nên không thể phát huy được tất cả sức mạnh của thanh đao, nhưng dù vậy nó vẫn rất mạnh.

Khí từ thanh đao bay ra.

Phù!

Phù!

Tên áo đen không dám lơ là, lập tức dùng hết sức bình sinh, né.

Ầm!

Hắn quay lại nhìn. Gần như cả khu rừng đều bị ảnh hưởng.

- Có chuyện gì?

- Chuyện gì đã xảy ra?

- Là người nào đã gây ra động tĩnh lớn đến thế?

Những tu sĩ có trong cuộc chiêu mộ đều phản ứng lại với phát đao đầu của Nghị Điền.

Trong một khuôn viên trên núi của Cố Nhân Tông.

- Lẽ nào đã có người đạt được "thứ đó"?

Một thân ảnh già nói nhẹ.

Quay lại trận chiến, sau khi Nghị Điền tung ra một đao, sức của hắn gần như bị mất đi hết, khi này muốn tung thêm một đao nữa là điều không thể, hắn ngã quỵ xuống.

Lợi dụng tình thế lúc này, tên áo đen phóng đến Nghị Điền tung hết sức, nhắm vào cổ hắn.

- Được rồi.

Âm thanh vang lên, Lý Nham lúc này vận dụng "Bất Bại Tiên Thể" của mình, dồn một lực cực nhẹ độ khoảng 1 phần ức vạn. Sau đó đánh xuống tên áo đen.

Nhìn thấy Lý Nham định ra tay, tên áo đen hét to.

- Ngươi đã nói sẽ không can thiệp..

Lý Nham tung một đấm, thân thể tên áo đen tan thành từng mảnh.

- Ngươi tin tưởng lời của ta như thế ư?

Lý Nham cười nói.

Nghị Điền lúc này đang ngã quỵ xuống, hắn thấy Lý Nham xuất thủ cũng rùng mình, tuyệt đối đây là một đại nhân vật không thể chọc.

Lý Nham đi đến Nghị Điền, hắn sử dụng lực lượng "Sinh Mệnh" hồi phục cho Nghị Điền.

Chợt Nghị Điền cảm giác tràn đầy sức mạnh trở lại, thậm chí là mạnh hơn hồi trước, sau đó nói.

- Cảm ơn ngươi.

- Không có gì đâu.

- Đứng lên đi, lại nơi tên áo đen kia thu thập vật phẩm.

Lý Nham nói.

- Được.

Nghị Điền đi lại gần, thấy một cái túi, bên trong đựng tất cả những linh thảo, để có thể hoàn thành cuộc sinh tồn lần này.

Sau đó Nghị Điền định chia cho Lý Nham, nhưng hắn lắc đầu.

- Ta có đủ rồi.

Nghị Điền cũng không hỏi tiếp.

Cả hai tiến về phía lều, nghỉ ngơi, đợi hết ngày hôm nay.

Cuối cùng, cũng đã hết ngày thứ ba, tất cả những người còn sống sót chỉ còn hơn phân nữa ban đầu, lúc này Lý Nham cùng Nghị Điền cũng đi tới khu vực tập trung.

- Chúc mừng các vị đã sống sót qua ba ngày, để có thể nộp số linh thảo, các vị hãy đi tới khu "Linh Thảo" của Cố Nhân Tông, sau khi các vị đã nộp, khi đó các vị đã chính thức trở thành đệ tử ngoại môn.

- Vòng sau là vòng thi đấu, không bắt buộc, nếu các vị muốn tấn cấp lên đệ tử nội môn thì hãy thi đấu ở đây và hãy nhớ rằng chỉ có nằm trong hạng ba trở lên thì sẽ được nhận.

Ngay sau khi, Dương Minh vừa nói xong, gần như tất cả những người ở dưới đều ồ lên.

Và tiếp đó là nhiều tiếng tranh luận với nhau về việc đó.

Lý Nham hỏi Nghị Điền.

- Ngươi có muốn tham gia không?

Nghị Điền gật đầu nói.

- Tại sao lại không chứ?

- Thế ngươi có tham gia với ta không?

Nghị Điền hỏi ngược lại Lý Nham.

- Ta sẽ tham gia.

Chiều hôm đó, Lý Nham cùng Nghị Điền đang đi ngắm phong cảnh ở trong Cố Nhân Tông sau khi nộp đầy đủ linh thảo. Nghị Điền háo hức đến ngày hôm sau.

Bịch!

Tiếng ngã của ai đó đụng phải Nghị Điền khi đang đi ngang hắn.

- Này, ngươi có chú ý nhìn đường đi không hả?

Tên có dáng vẻ ta đây nói với Nghị Điền.

- A, thành thật xin lỗi.

Nghị Điền gật đầu xin lỗi.

- Ngươi nghĩ xin lỗi sẽ xong à?

- Liếm giày ta đi rồi ta sẽ tha cho ngươi.

Tên dáng vẻ công tử đó khinh thường Nghị Điền nói.

- Này ngươi hơi quá rồi đấy.

Nghị Điền bắt đầu nổi nóng quát.

- Thế nào?

- Muốn bảo ta liếm giày ngươi à?

- Ta là Diệp Anh, tộc trưởng của nhà họ Diệp, ta muốn làm gì ngươi quản được sao?

Diệp Anh liên tục khiêu khích Nghị Điền, cũng may là có Lý Nham cản hắn lại, không thì Nghị Điền đã mất quyền tham gia rồi.

Sau đó, Diệp Anh liếc nhìn Lý Nham, hắn cười khinh bỉ sau đó đi.

- Sao ngươi lại cản ta?

Nghị Điền nói bất mãn.

- Cái gì cũng phải tính toán một chút, ta biết tên Diệp Anh đó sẽ tham gia vào trận tranh chức vị đệ tử nội môn ngày mai.

- Nếu ngươi có thể đánh với tên kia vào ngày mai thì ngươi có thể thoải mái đánh cho hắn không ngóc đầu lên được.

Lý Nham nói.

Nghị Điền nghe đến đó liền bật cười sảng khoái.

- Ý hay!

Cả hai về phòng của mình, do đã trở thành đệ tử ngoại môn của phái, nên được tông môn cấp cho một phòng loại vừa.

Bạn đang đọc Vô Song Phàm Nhân sáng tác bởi Pigerr012345
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Pigerr012345
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.