Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đào giếng

Tiểu thuyết gốc · 1153 chữ

Thời gian thấm thoát trôi qua, lúc này thời tiết ngày càng trở nên nóng bức, dòn suối đang có dấu hiệu cạn dần, Trưởng lão đã từng nói qua, khi những chiếc lá trên những chiếc cây to đằng kia chuyển sang màu vàng úa thì đó cũng là thời điểm dòng suối cạn nước, lúc đó mọi người sẽ tìm những nơi nước đọng còn lại bắt cá dự trữ do mùa đông. Mà từ giờ cho đến thời điểm đó cũng khoảng 1 tháng nữa. Tuy bộ lạc Đại Việt có ao cá nhưng nước trong ao không thể sử dụng được, dân số tăng thêm làm nhu cầu sử dụng nước tăng mạnh, Ngạo Thiên phải nghĩ ra biện pháp nếu không các tộc nhân 3 tháng mùa khô sẽ sống trong tình trạng thiếu nước

Ngày hôm nay, Ngạo Thiên cùng 30 tộc nhân bắt đầu thi công một công trình mới. Đào Giếng.

“ Giếng? ” ban đầu mọi người không hiểu khái niệm giếng là gì, thế nhưng Ngạo Thiên sau một hồi giản thích mọi người mới thông suốt.

Giếng là một cái hố sâu được đào lên như ao ngày trước nhưng sâu hơn có chức năng chính là lấy nước từ dưới mặt lòng đất.

Sau hai ngày quan sát địa hình, kết cấu và phân bố các loại cây sống xung quanh bộ lạc. Ngạo Thiên đã quyết định đào giếng cách bờ suối chừng 100m, ngay giữa cánh đồng trồng lương thực của bộ lạc

Hắn chọn đào giếng nơi đấy dựa theo nhiều nguyên nhân khác nhau. Ví dụ như địa hình cùng sự thuận tiện trong việc lấy nước sau này.

Ngạo Thiên dự định la sẽ đào miệng giếng có đường kính khoảng 2.5m là vừa. thế nhưng ý định này ngay lập tức thay đổi bởi vì không gian làm việc rất nhỏ hẹp. đồi thời với các công cụ thô sơ khó là làm tốt được.

Vì thế hắn đã nâng lên gấp đôi từ 2.5m lên đến 3.5m. nếu làm như thế sẽ tăng thêm khối lượng công việc lên đồng thời sẽ có khả năng rất cao là bị sạc lỡ miệng giếng, nên phải dùng gạch, đá và gỗ để vây lại

Một ngày ròng rã, 30 người chỉ đào được xuống chừng 7m đất. đây là một kết quả cực kỳ không tệ chút nào. Nhưng càng đào xuống sâu thì công việc càng khó khăn hơn, đất bắt đầu cứng hơn rất nhiều, đồng thời vận chuyển đất lên trên cũng khá khó khăn.

Vì thế vào buổi chiều ngày hôm đó Ngạo Thiên đã thành công chế tạo tay quay đặt trên mặt giếng để thuận lợi mang đất đá lên, cũng như là mang người từ dưới giếng lên.

Giếng nước là một thứ cực kỳ thứ yếu trọng sự phát triển tiếp theo của bộ lạc. không ai sống mà thiếu nước cả. người cũng thế động vật cũng thế,

,trong vòng 7 ngày liên tiếp đám người đã đào len tới độ sâu 30m, đây là một độ sâu không thể nào tưởng tượng khi được đào trong thời đại nguyên thủy đồng thời với những công vụ sực kỳ thô sơ.

Khi mọi người đào tới độ sâu 30m, mà nước đã theo những khe nhỏ chảy ra,

Và thế là mọi người tiếp tục đào. Lúc này việc đào đất khó hơn nhiều lần. tay quay phía trên không ngừng hoạt động. bọn họ phải múc nước từ dưới lên để có thể đào được sâu hơn.

Đến ngày cuối cùng. Cũng đã đạt tới độ sâu 50m. Ngạo Thiên ước chừng như thế là có thể đủ nước sử dụng. nếu mùa khô có thiếu nước cũng có thể đào sâu hơn.

Công trình đã hoàn thành, như bãi chiến trường trên mặt đất vẫn còn, đất đá ngổn ngang một phần cây lương thực đã bị phá hư

Nhưng Ngạo Thiên không có ý định sẽ tiếp tục cải tạo vùng đất này để tiếp tục trồng . Mà hắn ta đã quyết định nơi đây xây dựng nơi đây thành một sân rộng có thể để mọi người thuận tiện đi lại để lấy nước.

Đồng thời gia cố lại chiếc tay quay đồng thời hướng dẫn mọi người cách sử dụng chúng nó.

Nói thì nhanh nhưng phải phải mất hết 3 ngày mới có thể hoàn thành tất cả các công trình trên. Lúc này Ngạo Thiên mới an ổn làm việc kế tiếp.

Trong những ngày này đã có 20 căn nhà được xây xong đồng thời cấp cho những cư dân mới bộ lạc. người có nhà thì càng vui, người chưa có thì càng phải nổ lực để làm việc. không khí bộ lạc cực kỳ vui tươi mà náo nhiệt.

gần 100 du dân của bộ lạc Lộc lúc này cũng đã hòa nhập với bộ lạc, tuy bọn luôn có ngươi giám sát đồng thời không được tham gia những công việc quan trong như làm gạch, làm đồ sành. Nhưng những việc khác như tưới nước, vận chuyển vật liệu thì dùng luôn tốt.

Nữa tháng lại trôi qua

trong đất hoa màu lần lượt thành thục, cực khổ rồi một năm, Đại Việt bộ lạc rốt cục nghênh đón thu hoạch mùa.

"Thủ lĩnh, chúng ta năm nay những lương thực được gieo trồng ngoài kia đều có sản lượng rất tốt, từ nay , chúng ta bộ lạc lương thực xem như là không cần sầu!"

Ngạo Thiên theo một tộc nhân ở bên ngoài đi tới nói cho Ngạo Thiên nghe, khắp khuôn mặt là thần sắc kiêu ngạo.

Đối với bộ lạc người đến nói, lương thực thực sự là quá trọng yếu, có thể ăn no cái bụng, chính là chuyện hạnh phúc nhất.

Trong đất, các tộc nhân chính đang thu gặt thành thục các loại rau dưa cùng lương thực, trên mặt mỗi người đều mang theo vui sướng.

Liền ngay cả những kia du dân, cũng đang giúp đỡ đào đất bên trong củ sắn , sau đó đem bọn nó chở về bộ lạc đi.

Ngạo Thiên nhìn từng cảnh tượng ấy, trong lòng cũng tràn ngập cảm giác thành công, ở thời đại này, có thể làm cho trong bộ lạc tộc nhân mỗi ngày đều ăn no cái bụng, không thể nghi ngờ là một hạng vĩ đại thành tựu.

Liền ngay cả những kia đại bộ lạc đều không làm được, thế nhưng Đại Việt bộ lạc làm được!

Hôm nay bộ lạc chúng ta thu hoạch lương thực . chúng ta cũng qua đi hỗ trợ." Đi

Ngạo Thiên gọi Linh nhi cùng các tộc nhân hướng về một bên đất đi đến, đồng thời cầm lấy công cụ, bắt đầu thu hoạch

Bạn đang đọc Nguyên Thủy Bộ Lạc Của Ta sáng tác bởi aiamgútboi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi aiamgútboi
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.