Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vị ngọt

Tiểu thuyết gốc · 1068 chữ

Trưa ngày hôm đó. Linh nhi đòi đi dạo nên hắn cùng linh nhi đang đi dạo bên bờ sông

Dọc theo con đường, tiếng nước chảy róc rách không ngừng, kèm theo là những tiếng chim hót tràn đầy tính tự nhiên và hoang dã.

“ A! trái hồng mật!” Linh nhi bất chợt reo lên.

“ trái hồng mật?” Ngạo Thiên không biết hỏi

“ Hừ! chàng là một tên quê mùa! Trái hồng mật cũng không biết!”

Nàng cũng không chần chừ liền đi một mạch về phía xa, hắn đuổi theo rất nhanh đập vào tầm mắt Ngạo Thiên chính là một đám bụi cây rất lớn, trên cây có rất nhiều trái nhỏ, to bằng đầu ngón tay.

Những quả chính có màu đỏ tươi cực kỳ bắt mắt. Linh nhi không nhịn được mà hái một quả mọng xuống ăn.

Ngạo Thiên cũng làm theo,toàn thân quả màu đỏ tươi, hình bầu dục, có một hương thơm nhàn nhạt, quả này có mấy phần tương tự như quả trứng cá tại thời đại của hắn

Cảm nhận đầu tiên của hắn về loại quả này là nó rất là mọng nước, không biết vị nó ra sao hắn cũng phải cắn một miếng thật nhỏ. Bất giác đầu lưỡi của hắn truyền đến một hương vị huyền diệu ngọt ngào. Kèm theo đó là một mùa hương dịu nhẹ.

“ Ngon! Rất ngon! đúng không!. Ta rất thích ăn quả này. Nhưng chỉ có cuối mùa khô mới có!” Linh nhi cười rộ để lộ một hàm răng trắng.

Ngạo Thiên lúc này còn gì để ý đến vẻ đẹp của nàng nữa, hắn đã tìm ra một loại nguyên liệu để chế tạo đường.

Ngạo Thiên không nhịn được mà hái liên tiếp mấy trái rồi cho vào mồm để cảm nhận vị ngọt bên trong.

Ngọt! rất ngọt! ngon hơn cả mía!”

Hắn nhìn vùng đất phía trước đều được bao phủ bởi toàn là cây mà Linh nhi gọi là trái hồng mật này.

“ Linh nhi tốt lắm! hay lắm Linh nhi!” Ngạo Thiên vô cùng phấn khích hắn ôm chầm lấy Linh nhi mà hôn tới tấp. Bất ngờ dưới sự cuồng nhiệt của Ngạo Thiên, Linh nhi ngây ra như phỗng mặc kệ hắn giở trò đồi bại. Nàng không phản khán mà hưởng thụ giây phút đó.

quả này ăn rất ngọt! ngoài quả này ra nàng có thấy quả nào khác cũng có vị ngọt như này không

“ trái này có vị ngọt à?” Linh nhi thắc mắc hỏi lại.

“ Đúng! Rất ngọt!”

“ Ách! Ta không biết! ta thấy vị nó giống mật hơn!” nàng mặt ngơ ngác trả lời, coi như là phát hiện mới vị trái Hồng mật là ngọt, không phải vị mật ong.

Nghe Linh nhi trả lời như thế Ngạo Thiên dường như muốn cắn lưỡi. nhưng không sao hắn cũng đã tìm ra được nguyên liệu nấu đường rồi. Nhất thời hắn cùng Linh nhi đi lòng vòng khắp vùng đất có cây Hồng mật này.

Cây Hồng mật thuộc giống cây bụi cao chừng 2 mét, bụi cây tỏa ra xung quanh và đồng thời mọc rất nhiều gai. Những quả chín mọng thường nằm sát sát dưới gai nhọn. hầu như dưới mỗi cây gai đều mọc ra hai quả.

Lá chúng có một màu xanh thẫm chứng tỏ nó là một loại cây ưa bóng, lá có hình thù tương tự nhưng lá Phong Đỏ, nhưng không biết vào mùa đông giống cây này có đổ lá vàng hay không.

Cây Hồng mật mọc chung với nhau thành một quần thể lớn kéo dài hàng trăm mét, không biết vì nguyên nhân gì, nhưng những quả ở đây không có loài nào ăn cả, giống như những chiếc gai nhọn kia thủ hộ những quả chín mọng.

Buổi chiều ngày hôm đó, Ngạo Thiên cùng toàn bộ thành viên đội hái lượm mang theo dụng cụ lên đường hái quả Hồng mật.

Cây Hồng mật tuy không cao cho mấy, nhưng chúng có rất nhiều gai nhọn, một khi không cẩn thận sẽ bị thương, nhưng những ngươi hắn mang theo đều là những thành viên của đội hái lượm nên việc thu hoạch quả Hồng mật đối với bọn họ cũng khá là dễ dàng

Theo như những gì Linh Nhi biết về loại quả này, một năm chúng sẽ cho quả một lần, đó chính là vào thời điểm này cuối mùa khô đầu  mùa thu

Ngày trước tại phụ cận bộ lạc cũ của nàng có rất nhiều những cây này, nhưng Trưởng lão nói đó là quả do thần linh ban tặng chỉ hái đủ ăn. Không được mang về bộ lạc.

Mà cho dù tộc nhân có mang về thì qua ngày sau cũng bị hư, hoặc là có nhiều kiến lên đánh cắp những quả Hồng mật.

Nghe Linh Nhi nói như thế, Ngạo Thiên cũng lý giải được một hai phần, đó chính là thành phần quả này đó là nước và đường, thứ kia rất dễ phân hủy trong điều kiện nắng nóng. Như thế là chuyện rất bình thường.

Chuyện thứ hai đó chính là giống cây này thuộc dạng cây lâu năm, vào cuối thu chúng sẽ rụng lá và đâm chồi vào mùa xuân năm sau.

Biết được thông tin này, Ngạo Thiên đã quyết định đem tất cả những gốc cây này đào về bộ lạc trồng, như thế thuận tiện cho việc chăm sóc, nhân giống cùng thu hoạch.

Nói gì thì nói, có tài nguyên cứ đem về bộ lạc trước đã, khi có trong tay thì mời chắc chắn chúng thuộc về mình.

Nhóm người thu hoạch trái Hồng mật làm việc thật hiệu quả, bọn họ chia ra từng nhóm hai người, một người bẻ cong cành, một người thì hái trái, công việc tiếng độ khá nhanh.

Cho đến chiều tối quả hồng mật thu hoạch được chất thành một đống lớn, số lượng này nhiều kinh khủng, Ngạo Thiên cười đến tít mắt.

Tuy hái nhiều như thế, nhưng chỉ mới thu hoạch được một phần tư mà thôi. Mọi người vui vẻ ra về.

“ Xem ra tối nay mọi người có một đêm thao thức không ngủ rồi” Ngạo Thiên thầm nhủ

Bạn đang đọc Nguyên Thủy Bộ Lạc Của Ta sáng tác bởi aiamgútboi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi aiamgútboi
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.