Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dắt Dê Tới Ăn Thịt (3)

Phiên bản Dịch · 1496 chữ

Ông lão gầy gò không biết từ đâu lấy ra một tấm da dê màu trắng, quấn lấy thân thể thành viên tổ hành động đặc biệt xuất thân từ Vi Minh Tông, mắt thường có thể thấy được cơ thể của Huyền Nhất đang dung hợp với lớp da dê kia, trên mặt anh ta mọc ra lông trắng, thân thể vốn rắn chắc đang thu nhỏ lại, bàn tay năm ngón khép lại, biến thành nắm đấm, sau đó nắm đấm biến thành móng guốc.

ông lão miễn cưỡng khiêng con dê đang hôn mê lên trên một chiếc xe điện ba bánh.

Bên cạnh có mấy thanh niên nhiệt tình còn giúp ông ta một tay.

ông lão khách sáo nói lời cảm ơn.

Sau đó giống như môt ông nông dân đi chợ hòa vào trong đám người.

...

Cũng không biết là đã qua bao lâu, Huyền Nhất từ từ khôi phục ý thức.

Không đúng, Chương Việt, Chương Việt có vấn đề!

Anh ta lập tức tỉnh táo lại, sau đó phát hiện mình đang nằm trên một lớp cỏ khô nồng nặc mùi hôi thối, ánh mặt trời làm anh ta chói mắt.

ông lão mà lúc cuối cùng anh ta nhìn thấy đang vừa hút thuốc lá vừa nhìn anh ta, bên cạnh là Chương Việt, Huyền Nhất cả kinh hét lên, nhưng chỉ có thể kêu ra một loạt tiếng dê kêu be be, chuyện này khiến cho da đầu anh ta trở nên buốt lạnh, cúi đầu nhìn thấy hai tay mình đã biến thành móng vuốt đầy lông trắng, ông lão dụi khói thuốc, chậm rãi nói:

"Cậu nhìn xem con dê này thế nào?"

Chương Việt nghiêm túc nhìn anh ta, sau đó chậm rãi gật đầu, nuốt nước bọt xuống, nói:

"Được đó, được..."

“Thật sự là một con dê tốt, thịt toàn thân đều ngon!”

Huyền Nhất mất tích.

Tin tức này là do Châu Di báo cho Vệ Uyên biết.

Mà trước lúc này, điện thoại di động của Vệ Uyên đã nhận được tệp tin video mã hóa.

Góc quay hơi rung.

Là khu chợ dân sinh ở gần đây.

Người đến người đi, Chương Việt với vẻ ngoài đã có sự biến dạng đang ngồi xổm trên mặt đất, nói chuyện với không khí, khi thì mỉm cười, khi thì thở dài một tiếng. Chung quanh người đến người đi, bước chân vội vàng, có người nhíu mày, có người nhỏ giọng trò chuyện, nhưng lại từ đầu đến cuối, bọn họ đều không nhìn Chương Việt.

Góc nhìn hơi rung nhẹ, giống như là bị quấy nhiễu vậy, trong video phát ra âm thanh xào xạc.

Hình ảnh này làm cho trong lòng người ta cảm thấy rét lạnh, tràn ngập cảm giác quỷ dị.

Chương Việt đứng dậy, không khác thường chút nào mà dung nhập vào giữa đám người.

Khi Chương Việt xoay người, video đã quay được một ông lão trên mặt không có biểu cảm gì, sau đó nó bỗng dưng đen lại, cứ như vậy mà kết thúc.

Vệ Uyên thở ra một hơi, không hề nghi ngờ, Chương Việt chẳng những có vấn đề, mà hơn nữa còn là vấn đề rất lớn nữa.

Anh nhận ra khuôn mặt sau cùng kia, chính là ông lão ở quầy gia vị đã từng chào hàng cho mình, đây có phải đã cho thấy rằng, thật ra ngay từ đầu người mà ông lão để mắt tới không phải Chương Việt, mà là anh?

Nếu như ban đầu Vệ Uyên tiếp xúc với ông lão đó thì có thể người bị yêu quỷ hóa bây giờ chính là bản thân anh.

Nhưng cũng có thể lệnh bài Ngọa Hổ bạo phát ngay tại chỗ, nhưng mà nếu như là anh của lúc trước, đối mặt với người trong tà đạo quỷ dị như vậy thì kết cục chắc sẽ không khác Huyền Nhất là mấy, sẽ trực tiếp bị đánh ngã, không rõ sống chết.

Huyền Nhất là người quen, mà hơn nữa đã có qua lại mấy lần, miễn cưỡng cũng có thể coi như là bạn bè của anh.

Hơn nữa nguyên nhân mà Huyền Nhất đi theo dõi Chương Việt cũng là bởi vì mình cảm thấy Chương Việt có vấn đề nên báo với tổ hành động đặc biệt, cho nên chuyện này, về tình về lý, Vệ Uyên đều không thể ngồi yên không quan tâm được. Anh chủ động liên hệ với Châu Di, hỏi thăm tình huống hiện tại của Chương Việt.

“Anh ta đang chuẩn bị livestream.”

Giọng nói của Châu Di mang theo mỏi mệt, nhưng vẫn rõ ràng đâu ra đó như cũ: “Đáng ra anh ta sẽ phát trực tiếp vào lúc này, nhưng là có một người xem trực tiếp nói mình có một căn biệt thự tại vùng ngoại thành, có thể cho Chương Việt mượn để phát trực tiếp, đến lúc đó sẽ giết dê ngay tại hiện trường, làm thịt dê ăn. Theo thời gian mà đoán, hiện tại bọn họ có lẽ đã đi rồi.

Vệ Uyên im lặng khẽ gật đầu.

Sau đó anh nhấc kiếm lên đeo sau lưng, tay phải anh phất qua lệnh bài Ngọa Hổ, chiếc lông vũ mà trước đó lệnh bài Ngọa Hổ nuốt vào lại đột nhiên trồi lên.

Đây là đồ vật còn sót lại của chim Cẩm Vũ, là pháp bảo mà khi nó bị yêu thân của Hổ Quân nuốt chửng, yêu lực khổng lồ cùng oán niệm và sự không cam lòng hội tụ lại trong nhân diện sang, oán khí trong đó lên đến tận trời, nếu như người thường sử dụng thì tất nhiên sẽ hóa thành yêu ma không có lý trí, lý trí sẽ bị sự thù hận và oán khí nuốt lấy, lúc đó anh đã tự rạch nhân diện sang ra sau đó nó đã bị lệnh bài Ngọa Hổ nuốt vào.

Sau khi trấn áp mấy ngày, anh đã có thể dựa vào Ngọa Hổ quyết và lệnh bài Ngọa Hổ để mượn dùng một phần yêu lực trong đó.

Đeo kiếm gãy và cây súng đã được cải tạo có uy lực lớn lên người, các loại phù lục thì dắt trên đai lưng.

Vệ Uyên lời ít ý nhiều nói:

“Các người nhất định phải tìm cách không cho anh ta livestream.”

“Địa chỉ biệt thự ở đâu?”

...

Huyền Nhất bị chích thuốc gây mê, ý thức dần dần trở nên mơ hồ.

Trên người anh ta có đạo hạnh của Huyền Tông chính đạo, cho dù có đối mặt với quỷ vực mà Quỷ Vương mở ra thì cũng sẽ không đến mức bị động như vậy, nhưng mà bây giờ hình như đang bị phong ấn trong bộ da dê, không thể vận dụng được chút sức lực nào cả, đáy lòng Huyền Nhất rét run, biết rõ bây giờ mình đang gặp phải loại người tu hành tà đạo có thủ đoạn lợi hại rồi.

Thuật tạo súc (1) vốn chỉ là loại tà thuật của bọn buôn người thuộc tầng lớp thấp, không ngờ rằng còn có lão quái vật có thể phát huy loại tà thuật đó đến trình độ này.

tục truyền có thể biến người ta thành trâu, ngựa, lợn, dê để mang đi bán tục truyền có thể biến người ta thành trâu, ngựa, lợn, dê để mang đi bán

Rất nhanh sau đó, Huyền Nhất đã mất đi ý thức.

Khi anh ta tỉnh lại một lần nữa thì đã được đưa đến biệt thự trong núi.

Nơi này là ngoại ô, cách nội thành cũng không xa lắm.

Nhìn về phía xa xa, có thể nhìn thấy quang cảnh núi non trùng điệp, mà quay đầu lại nhìn sẽ có thể thấy được thành thị ngựa xe như nước, phong cảnh hữu tình. Tay chân Huyền Nhất đang bị dây thừng trói lại, bị ném xuống đất, đau nhức toàn thân, Chương Việt bế một đứa bé đi đến, chỉ vào con dê kia nói:

“Tiểu Ngư. Con nhìn nè, đây chính là đồ ăn hôm nay của chúng ta.”

“Một con dê khỏe mạnh như vậy không dễ tìm đâu, chúng ta sẽ làm con dê này thành mười hai món, kho tàu, xào lăn, xiên que nướng, dê hấp, thử hết một lượt...”

Chương Tiểu Ngư trợn to mắt, nhìn về phía con dê lớn kia, trong mắt lại mang theo vẻ khủng khiếp.

Chương Việt không phát hiện ra, vừa nói chuyện vừa nuốt từng ngụm nước bọt lớn, đôi tròng mắt ửng đỏ, cứ nhìn chằm chằm vào con dê lớn kia, cuối cùng tiếc nuối nói: “Đáng tiếc là bây giờ ông lão kia không có thịt dê con, nếu không thịt dê con nướng ăn cũng ngon lắm.”

Thịt dê con?

Bạn đang đọc Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu (Bản Dịch) của Diêm ZK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.