Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạnh lên

Phiên bản Dịch · 1084 chữ

Mã Lục chỉ về phía một cồn cát khác, trên đó có mười một bóng dáng màu đỏ đang đứng.

Pochi hít ngược một hơi, “Đàn sói lửa?”

Gặp phải đàn sói trong sa mạc không lạ, nhưng gặp phải đàn sói ở nơi cách Giant gần như vậy thì hiếm khi xảy ra.

Nhiều sói lửa như vậy đã hoàn toàn vượt quá số lượng cậu có thể ứng phó, mà cố tình motor lại đang bị hai con Sói Lửa Hai Đầu vừa rồi tấn công cậu chặn phía sau.

Đây không phải lần đầu tiên cậu gặp chúng. Có lẽ vì có hai đầu nên bọn nó thông minh hơn những con dã thú bình thường nhiều.

Hiển nhiên chúng biết tầm quan trọng của motor với thợ săn, nên một khi chiếm được vị trí có lợi sẽ không rời đi một cách dễ dàng.

Điều này có thể nhìn ra từ hành động của chúng là sau khi tấn công thất bại, rơi xuống đất nhưng không đuổi theo. Cùng lúc đó, mười một con sói lửa trên cồn cát bên kia cũng bắt đầuchạy về phía hai người.

Tình hình lập tức trở nên nguy hiểm.

Bây giờ Pochi chỉ hy vọng có một đoàn săn trùng hợp đi ngang qua đây. Nếu không, e là hôm nay cậu và Mã Lục đều sẽ phải chôn vùi trong sa mạc này.

Nghĩ đến đây, cậu không khỏi cảm thấy căng thẳng, bàn tay đang nắm thanh trường mâu máy móc bắt đầu toát mồ hôi. Nhưng điều làm cậu bất ngờ là, Mã Lục bên cạnh không hề lộ ra bất cứ nét hoảng sợ nào, mà dường như đáy mắt lại toát lên vẻ hưng phấn.

Chẳng lẽ người này không sợ chết?

Pochi đang nghĩ, lại thấy Mã Lục vươn tay phải về phía mình, “Nhập đội với tôi, nhanh!”

“Bây giờ không phải lúc thảo luận về chuyện này đâu!”

“Không, bây giờ chính là lúc thảo luận về chuyện này, chậm thì không kịp nữa đâu. Nếu cậu muốn sống thì hãy làm theo lời tôi.” Mã Lục nói.

Cuối cùng, Pochi vẫn cầm lấy bàn tay đó.

Bởi vì, cho dù phải bán linh hồn cho ma quỷ, cũng tốt hơn bị đàn sói lửa xé nát.

Huống hồ nắm lấy bàn tay ma quỷ còn rất thoải mái, làn da bóng loáng như Chuột Chù Voi Xám bị lột da vậy.

Nhưng điểm này cũng làm Pochi không khỏi nghi ngờ, chủ nhân của bàn tay này thật sự có thể mang đến hy vọng cho tiểu đội trong trận chiến tiếp theo sao.

Nhưng cậu đã không còn thời gian nghĩ nhiều nữa, đàn sói lửa đã gần ngay trước mắt.

Một con Sói Lửa Hai Đầu lao tới, theo sát còn có con thứ hai, con thứ ba…

Thế nên Pochi cũng hành động. Ánh mắt cậu tỏa định con sói lửa cách mình gần nhất, thanh trường mâu máy móc trong tay đâm thẳng ra ngoài.

Phụt!

Cắm thẳng vào cổ mục tiêu!

Sau khi thành công, Pochi lại ngẩn người. Bởi vì vị trí cậu muốn đâm rõ ràng là bụng của con Sói Lửa Hai Đầu đó, không biết vì sao lại lệch đi mấy centimet.

Cậu còn chưa hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thì cái đầu còn lại đã nhào tới muốn cắn.

Khác với phần lớn dã thú, dù mất đi một cái đầu, Sói Lửa Hai Đầu sẽ không lập tức tử vong. Bởi vì nó còn một cái đầu dự phòng.

Pochi ấn chốt mở trên thanh trường mâu máy móc, dòng điện cao áp làm con Sói Lửa Hai Đầu lập tức tê liệt.

Nhưng cậu chưa kịp thở thì lần tấn công thứ hai đã tới.

Lần này là ba con Sói Lửa Hai Đầu xông lên cùng lúc, lần lượt tấn công từ nhiều hướng khác nhau.

Trái tim Pochi cũng căng thẳng theo.

Nhưng không biết có phải ba con Sói Lửa Hai Đầu này bị thương hay không mà động tác nhìn qua có hơi chậm chạp.

Pochi chờ một con nhảy lên giữa không trung, đánh bay nó ra ngoài như đánh bóng chày. Sau đó gập đầu gối phải, nâng lên, húc mạnh vào trên bụng con khác.

Lúc này, hàm răng sắc nhọn của con Sói Lửa Hai Đầu thứ ba đã chỉ còn cách cẳng chân cậu một nắm tay, có vẻ như sắp cắn trúng. Nhưng vào khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc này, Pochi đã thu hồi trường mâu máy móc, trở tay cắm thẳng xuống!

Kết quả, con Sói Lửa Hai Đầu đó cứ thế bị đóng chặt trên mặt đất!

Cảnh tượng vừa rồi lập tức làm những con Sói Lửa Hai Đầu còn lại sợ hãi. Chúng nó giảm tốc độ, không dám xông lên nữa. Có điều, người khiếp sợ nhất lại là chính Pochi.

Bởi vì một người ngày nào cũng kiên trì tập luyện như cậu cực kỳ hiểu biết tình trạng thân thể của mình. Dựa vào thực lực hiện giờ của cậu, một lần chỉ có thể đánh với hai con Sói Lửa Hai Đầu là nhiều, hơn nữa còn phải cực kỳ cẩn thận.

Nhưng nếu tính cả con đầu tiên xông lên, vừa rồi cậu đã chiến thắng bốn con Sói Lửa Hai Đầu, hơn nữa còn không bị thương.

Mình thật sự… Mạnh lên sao?

Pochi ngây ngốc nhìn bàn tay của mình.

Lý do lần đầu tiên cậu đâm lệch không phải vì cậu ngắm không đủ chuẩn, mà là vì tốc độ của cậu trở nên nhanh hơn. Cậu lại ra tay theo kinh nghiệm trước kia, kết quả tạo thành chính là đâm đến trước thời gian, mâu vốn đâm vào bụng mới đâm vào đầu.

Cùng lý đó, ba con Sói Lửa Hai Đầu tấn công lần hai cũng không bị thương. Động tác của chúng nó không chậm đi, mà là phản ứng của cậu nhanh hơn.

Còn về sức mạnh, con Sói Lửa Hai Đầu bị cậu dùng trường mâu máy móc đóng đinh trên mặt đất là con có quyền lên tiếng nhất. Nhưng bây giờ, nó chỉ biết kêu rên.

Mã Lục mon men chạy đến, móc dao ra, kết thúc đau đớn cho con vật đáng thương này, tiện tay kiếm thêm cơ hội lựa chọn chúc phúc.

Bạn đang đọc Nhà Hàng Vũ Trụ Vô Hạn (Dịch) của Tiểu Ngốc Chiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.