Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ lúc 9 giờ

Phiên bản Dịch · 1667 chữ

'' Trung tâm giải trí " Ngân Cung nằm ở đường Đức, vị trí có chút hẻo lánh, nhưng xét theo cấp bậc, tuyệt đối là đứng đầu Trung Vân.

Bây giờ đã gần chín giờ, Chiếc Bentley chạy đến một tòa nhà mang phong cách Byzantium, diện tích có thể so với cao ốc của chính phủ.

Lúc này chính là thời gian hạnh phúc nhất của đàn ông, cũng là lúc các trung tâm giải trí, nhà nghỉ, tắm hơi đông đúc nhất.

Chiếc Bentley chạy thẳng đến cổng lớn, lúc này không cần tài xế xuống mở cửa, một hàng các cô gái mặc váy màu đỏ đến ân cần tiếp đón.

" Ngài Vinh , phòng ngài đặt đã chuẩn bị tốt, mời vào bên trong." Một cô nhân viên xinh đẹp mặc đồ Chanel , mang kiếng gọng vàng , nhiệt tình chào mời, dẫn họ đi vào thang máy trước mặt.

Cửa thang máy tự động mở, Diệp Thanh thầm nghĩ thật là cao cấp , thang máy lại tự động mở cửa.

Hai tên thanh niên nhìn có vẻ lanh lẹ cùng với một tên to béo, từ trong thang máy đi ra.

Cứ tưởng là thang máy tự động, Diệp Thanh nhớ cảnh tượng ngạc nhiên lúc nãy liền cảm thấy buồn cười.

Hai tên thanh niên này chắc là vệ sĩ, lúc Diệp Thanh sượt qua người bọn họ, rõ ràng bọn họ dùng ánh mắt đề phòng chằm chằm nhìn Diệp Thanh.

Vào trong thang máy, tài xế nói thầm một tiếng: " ba tên kia nhìn không giống người tốt."

Vinh Duy cười nói: "Bất kể bọn họ là ai, coi như Diêm vương tới đây cũng không dám làm loạn."

Lầu 7 trải đầy thảm lông dê, đi qua hành lang treo đầy tranh cùng tượng điêu khắc, mọi người bước vào một căn phòng, ánh đèn mê ly, ở giữa phòng là hồ phun nước, có một bức tượng thần tình yêu trên hồ , vách tường được lát hoàn toàn bằng Hắc Diệu Thạch.

Diệp Thanh có chút rung động, Hắc Diệu Thạch mặc dù chỉ là loại đá quý phổ thông, nhưng để lát hết trong căn phòng đủ nhét mấy chục người này, không bỏ ra mấy triệu căn bản là không làm được.

"Thế nào, đủ khí khái không." Vinh Duy dương dương đắc ý , sau đó gật gật đầu với cô gái quản lý đứng ở cửa ra vào, ra hiệu cho cô ấy bắt đầu mấy tiết mục được rồi.

"Chi rất mạnh tay nha, trung tâm này là ai mở vậy, hệ thống thiết bị xung quanh cũng phải mấy trăm triệu đi." Ngồi trên ghế sa lon bằng da thật, Diệp Thanh có chút buồn bực tìm xem cái màn hình ở đâu.

Ngay cả Microphone, mấy thứ trang bị thiết yếu cũng không có.

Ở phía trước ghế sofa, có tám cái hố lõm xuống xếp thành hàng, dưới đáy là muôn vàn đá sặc sỡ, giống như ao nhỏ mà không có nước.

Nơi này chơi cái gì, không phải là chỉ có ngồi dựa lưng, sau đó gọi một đám gái ra hát à ?

Mặc kệ nó, nhập gia tùy tục, đến lúc đó sẽ biết.

" Một ông chủ thôi thì sao mở được chỗ này, hội đồng quản trị ở đây có sáu người, ai cũng đều là người có năng lực." Vinh Duy bắt chéo hai chân, một mặt thỏa mãn nói: "Nơi này chính là chỗ xa hoa nhất thành phố Trung Vân, làm một cái thẻ khách quý thôi, liền phải bỏ 880 ngàn."

Vinh Duy vừa dứt lời, bên trong gian phòng vang lên tiếng đàn tranh nhu hòa, tiếp đó ở những cái hồ nhỏ bắt đầu phun nước lên, cùng với ánh đèn chiếu vào, tạo thành một cột nước như lam ngọc, uyển chuyển nhảy múa theo tiếng đàn.

Cửa chính của gian phòng tự động mở ra, một đám mỹ nữ xinh đẹp mặc váy cung đình ngang vai tiến vào, trên tay bưng những cái mâm bằng bảo thạch mang cảm giác cổ xưa, lượn lờ đi tới.

Bên trong mâm, là các loại hoa quả rực rỡ muôn màu , cùng rất nhiều quả hạch.

Bình đựng rượu cũng rất đặc biệt, bằng gốm chế tác rất tỉ mỉ. Nếu như không phải có ánh đèn, cùng ghế xô-pha nhắc nhở, Diệp Thanh còn tưởng mình đã lạc vào thời Viễn Cổ.

Rất nhanh liền có câu trả lời, sáu cô gái mặc quần dài trắng, cùng nhau khom lưng nói xin chào quý khách, rồi phân ra , cười duyên đi vào phía mấy cái ao đầy bảo thạch.

Cũng không biết bọn họ mở chốt lúc nào, tiếng động cơ nho nhỏ vang lên, trên vách ao mấy khối đá chuyển ra, khói mù lượn lờ chậm rãi rót vào trong ao.

Mấy cô gái còn lại thì dẫn Diệp Thanh cùng Vinh Duy và tài xế tới gian phòng kín bên cạnh thay áo choàng tắm.

Trách không được Vinh Duy lúc trước nói muốn dẫn mình đi tắm hơi, nhưng mà nhà tắm hơi này phong cách thật là xa hoa.

Tên tài xế kia nghe vẻ rất háo hức, như là cá chép lên bờ, thở dồn dập, vượt lên trước tiến vào phòng thay đồ.

Vinh Duy không để các cô gái phục vụ, bảo để mình tự thay quần áo.

Diệp Thanh cũng bảo tự mình thay quần áo là được, mặc dù Diệp Thanh rất chờ mong, nhưng mà để người ta giúp mình thay quần áo, vẫn cảm thấy không được lắm.

Phòng thay đồ bên là quần đùi cùng áo choàng tắm, còn có guốc gỗ .

Hai chiếc điện thoại đều được Diệp Thanh cầm trong tay, bên cạnh ao, có hộp để cất vào.

Thoải mái...

Suối nước ấm áp, nhiệt độ vừa phải, nửa người ở bên trong, chỉ cảm thấy bắp thịt buông lỏng.

Những cô gái trước đó, rất ăn ý lấy thảm lông dê trải bên cạnh ao, để lên một mâm đầy hoa quả, cùng bình rượu và sữa bò.

Đúng là kiểu hưởng thụ của giới thượng lưu, những cô gái này mặc váy dài cung đình , không hề hay biết mép váy bị ướt nhẹp, cẩn thận lột vỏ quả nho đút cho Diệp Thanh.

Còn có người ngồi chồm hỗm phía sau Diệp Thanh, dùng ngón tay non mịn , nhẹ nhàng xoa bóp vai cho hắn.

Hơi nước tràn ngập, giống như Tiên Cảnh. Trên người các nàng váy dài rất mỏng, bị ướt nhẹp, càng lộ vẻ mông lung dụ hoặc, khiến người ta chảy cả máu mũi.

Cùng với tiếng đàn tranh thanh tịnh như nước chảy, Diệp Thanh có chút sảng khoái, giãn lưng một cái, chậm rãi hưởng thụ.

Nhìn mấy tên nam nhân được mình phục vụ dần dần buông lỏng lộ ra vẻ hưởng thụ, sáu cô gái nhìn nhau cười một tiếng, không hẹn mà cùng đứng lên, từ cái tủ ẩn bên cạnh, lấy ra cái màn trắng noãn, vòng quanh ao nước.

Sau đó, hai cô gái phục vụ Diệp Thanh, tiến vào bên trong màn, ngòn ngọt cười, hai tay thon dài hướng tới đằng sau cổ, chạm vào cái khóa áo.

.....

Cổng vòm trung tâm Ngân Cung đầy xa hoa , hai hàng nữ nhân viên tiếp khách chỉnh tề đứng ở phía dưới. Nếu có một chiếc xe sang trọng đậu ở đó, các nàng lập tức đến chào đón.

Một tiếng động cơ oanh minh từ xa truyền đến, đám nhân viên trông mong nhìn, xem có phải khách tới không, để chuẩn bị nghênh đón .

Một cỗ xe tải rất phổ thông, theo chỗ khúc quanh xông lại, két một tiếng đỗ sát bên cạnh cửa lớn.

Hai hàng nhân viên tất cả đều mắt trợn tròn nhìn nhau.

Ngân Cung từ lúc khai trương đến bây giờ, các nàng là lần đầu gặp có người lái xe tải tới nơi này hưởng thụ.

Phải biết bình thường, coi như là chiếc BMW đời 7 , cũng không dám đậu ở chỗ này.

"Có phải ông chủ xưởng nào uống say, nhìn thấy chỗ này tưởng là KTV không ?" một cô nàng đùa cợt cười, chuẩn bị để tên nhà quê này biết thế nào là trung tâm "giải trí".

Không chờ các nàng tới gần, cửa xe tải liền mở ra.

Một cô gái tóc ngắn mặc áo da màu đen, hai chân thon dài bước ra, để các cô nhân viên đều cảm thấy tự ti .

Cô gái này cho dù là nữ nhân, lại không mang vẻ đẹp thanh tú hiền thục, mà ngược lại còn màn khí chất hiên ngang không thể nói bằng lời.

Sau đó sáu tên nam nhân động tác dị thường nối đuôi nhau xuống xe, bọn họ hai tay ôm ngực đứng phía sau, ánh mắt nghiêm túc mà sắc bén.

" Nhất định là cô gái này dẫn người tới bắt thằng nào rồi." mấy cô nàng tiếp khách trợn tròn mắt, đang muốn lấy bộ đàm gọi bảo an .

Cô gái dẫn đầu thanh âm rõ ràng, ngăn hành động của các nàng .

"Tôi là hình sự Chương Chi Đồng của cục cảnh sát thành phố Trung Vân."

Cô gái hiên ngang móc ra giấy chứng nhận : "Yên tâm, chúng tôi không có lục soát nơi này. Nhờ các cô gọi quản lý ra đây, chúng tôi đang lần theo manh mối, bên trong khả năng có ba tên nghi phạm, cần mọi người phối hợp."

Lúc này, vừa vặn chín giờ.

Dịch giả: cám ơn omilyoz, Maseno1, rollxx, TNT King đã ủng hộ kim phiếu

Từ giờ đến tối sẽ up đúng 10 chương, mai tiếp tục up 5 chương.

Bạn đang đọc Nhà Máy Quái Thú Siêu Cấp (Dịch) của Hạp Trung Tàng Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.