Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kích Hoạt Chiến Linh

Tiểu thuyết gốc · 2085 chữ

Ánh mắt mơ hồ, đầu óc bắt đầu choáng váng quay cuống, bước chân chạy loạng choạng lung lay như muốn ngã, Lạc Cơ Tì lúc này cảm thấy như toàn thân đã cạn kiệt sức lực, cũng chẳng hiểu nguyên do tại sao? Hai ngày qua kể từ lúc Siêu Linh U Ảnh Miêu xâm nhập vào thân thể mình thì tất cả vẫn bình yên vô sự, tại vì sao lúc này lại xảy ra loại tình huống này, " Không lẽ là con mèo đó đã bắt đầu hấp thu sinh khí của chính mình." Lạc Cơ Tì từ trong thâm tâm thầm nghĩ.

Phía sau vẫn còn có rất nhiều người đang muốn lấy mạng hắn để tranh đoạt Dị Thú đặc dị, nếu như lúc này bản thân hắn chỉ cần trùng chân trì trệ trong chốc lát thì khẳng đị sẽ bị người đuổi kịp ngay, đến lúc đó kết cục của hắn không cần đoán cũng có thể biết, chỉ có một con đường chết. Sức hấp dẫn của Dị Thú vốn đã mạnh, huống hồ lúc này lại là dị thú đặc dị mang thuộc tính không gian hiếm hoi, nếu nói đám người kia không phát cuồng đến đỏ mắt mới là lạ.

Thế nhưng Lạc Cơ Tì dường như đã không còn chịu nổi, bước chân của hắn đã dần chậm lại tốc độ, chỉ là ý chí hắn ngoan cường cho nên vẫn không nhận ra mà thôi. Cuối cùng hắn cũng đã hứng chịu cơn đau trong đầu đến cực hạn, toàn thân hắn không dự báo trước mà đổ sầm bên dưới một gốc cây, tay chân đều co quắp, có vẻ như hắn đang hứng chịu sự thống khổ mà người bình thường không thể chịu đựng được.

Chỉ trong chốc lát ngã xuống rồi nằm yên bất động đó, lập tức đã có hơn mười bóng người từ trong bụi rậm phóng ra vây chặt xung quanh Lạc Cơ Tì, tiếp đó chính là Thất Diệp Phong cũng đám theo người của đoàn đội mình đuổi đến, bọn họ thấy Lạc Cơ Tì nằm yên bất động dưới gốc cây, vẽ mặt ai nấy đều lo lắng muốn cứu hắn, nhưng lại e ngại đám người của Lang Nha đoàn cho nên vẫn còn do dự. Hai ngày qua bốn người này vẫn một mực đuổi theo ở sau cùng với ý đồ là bảo về Lạc Cơ Tì chứ không phải cướp lấy Siêu Linh U Ảnh Miêu từ hắn.

Trong bốn người này ngoài Thất Diệp Phong ra còn lại ba người, một người là nữ tử tên là Hồng Lăng, một người là thanh niên chừng hai mươi lăm tuổi, người còn lại là nổi bậc nhất, người thiếu niên này tên là Lam Ngọc tuổi của hắn cũng chỉ mới mười ba mười bốn tuổi như Lạc Cơ Tì, là một tên nam nhân, thế nhưng thân hình hắn rất mảnh khảnh, làn da trắng mịn như ngọc, ngón tay thì thon nhỏ hữu lực tựa như ray nữ nhân, khuôn mặt thì góc cạnh sắc sảo, vừa có khí chất ung dung của nam nhân lại pha lẫn một chút nhu mì tựa như nữ nhân, phải nói là tên này so ra da dẻ và diện mạo cũng đủ khiến cho rất nhiều nữ nhân phải đố kỵ.

Vẻ của Lam Ngọc lúc này cũng không giống như ba người còn lại, so ra thì hắn vẫn thản nhiên ung dung hơn rất nhiều, hoàn toàn không có vẻ gì là lo lắng cho Lạc Cơ Tì. Chỉ có điều đằng sau vẻ thản nhiên đó, không ai để ý từ sâu trong ánh mắt người thiếu niên này như có một tầng mê huyễn lượn lờ.

Hiện tại Lạc Cơ Tì dù là đang chống chọi với cơn đau kinh khủng trong đầu, nhưng ý thức của hắn rõ ràng vẫn còn rất thanh tỉnh, tất cả những âm thanh đang xảy ra xung quanh mình hắn đều nghe rất rõ. Bản thân hắn ở bên trong tiềm thức của chính mình lúc này chỉ mong manh tựa như một làn khói hư ảo, xung quanh đều là một vùng trắng xóa, ở đâu đó trong phiến không gian này không biết là từ nơi nào đang phát ra từng chuỗi âm thanh tiếng mèo kêu, dường như nó đang rất thống khổ giãy dụa muốn thoát khỏi thứ gì đó, tiếng kêu của nó có vẻ như rất sợ hãi muốn thoát ra ngoài nhưng lại không có cách nào thoát ra được.

Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nơi này là nơi nào? Không phải con dị thú kia đã chui vào trong đầu mình sao? Không lẽ…

Đúng vậy, đây là không gian ý thức của ngươi, không ngờ nó lại rộng lớn đến mức độ như thế này…?

Ai? Là ai đang nói chuyện…? Lạc Cơ Tì kinh hô lên một tiếng khi có người đáp trả lại ý nghĩ của chính mình, hắn xoay chuyển thân thể đảo quanh một vòng liền phát hiện, ở cách mình không xa có một cô gái trẻ cũng cỡ bằng tuổi với mình, cô gái nhỏ này mặc trên mình một bộ y phục màu hồng có viền chỉ vàng tinh tế, thân hình mảnh khảnh nhỏ nhắn, gương mặt gần như là hoàn hảo tuyệt mỹ như ngọc tạc, Lạc Cơ Tì chăm chú nhìn cô gái này, hắn có cảm giác gương mặt này nhìn rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra là đã gặp ở chỗ nào.

Ngươi không cần phải hoảng, nếu không phải vì muốn giúp ngươi thì ta cũng không thèm chui vào ý thức của ngươi đâu…! Cô gái kia thấy Lạc Cơ Tì nhìn mình với ánh mắt đầy hồ nghi, nàng ta lơ đễnh đáp lại một câu rồi hướng đến một phương hướng mà bay đi.

Lạc Cơ Tì cũng là điều khiển ý thức mong manh của mình bay theo phía sau cô gái đó, trong lòng hắn lúc này đang suy nghĩ. " Cô gái này còn nhỏ như vậy mà lại có thể xâm nhập vào ý thức của mình, đây không phải là một bà lão quái vật sống lâu năm cải lão hoàn đồng đó chứ. Mà nếu không phải là như vậy thì chỉ còn một khả năng khác, đó là Ấn Linh của nàng ta chính là một trong ba loại dị thú đặc dị khác, chính là Mộng Ảo hoặc Huyễn Cảnh và Tinh Thần. "

Mộng Ảo chính là năng lực điều khiển giữa mộng, có khả năng thôi miên cực mạnh, điểm độc ác của Mộng Ảo chính là tiêu diệt ý thức và ý chí của kẻ địch từ trong giấc mộng khiến người có tinh thần yêu sẽ khó lòng phòng bị.

Huyễn Cảnh chính là tạo ra thế giới ảo giác, nương theo ý thức của địch nhân mà tạo ra huyễn cảnh để giam cầm và mài mòn tinh thần và ý chí của kẻ địch. Nếu ý chí không đủ mạnh để thoát ra thì vĩnh viễn sẽ bị chìm đắm bên trong huyễn cảnh đó không thể nào tỉnh lại được, mà thời gian trì hoãn quá lâu thì chỉ sợ thân thể bên ngoài sớm đã bị người ta đánh nát rồi.

Tinh Thần thì lại chính là khắc tinh của hai loại lực lượng trên, chỉ cần tinh thần lực đủ cường đại thì bất kỳ luồng ý thức nào muốn xâm nhập vào thân thể cũng đều có thể dễ dàng ngăn chặn, thậm chí là tiêu diệt ngược trở lại. Công kích vô ảnh vô hình, không nhắm vào thân xác mà chỉ ảnh hưởng đến ý thức và tổn thương linh hồn của đối thủ.

Lạc Cơ Tì càng nghĩ hắn càng cảm thấy rùng mình, nếu như nha đầu trước mặt này thật sự sở hữu một trong ba loại lực lượng này mà có ý đồ bất chính thì mình chết chắc rồi.

Ngươi không cần phải suy nghĩ nhiều, ta đã nói đến để giúp người thì sẽ là giúp ngươi… Dường như biết được tâm tư của Lạc Cơ Tì, cô nàng phía trước hơi khó chịu một chút nói. Xong nàng ta cũng dừng lại thân hình tại một cái lỗ xoáy màu đen ở giữa khoảng không. Hai hàng chân mày của cô gái nhỏ khẽ nhăn lại nhìn cảnh tượng trước mặt mình mà lẩm bẩm. " Không thể nào? Nơi ngưng tụ Chiến Linh của hắn làm sao cũng có quy mô hoành tráng đến đáng sợ như vậy chứ?.

Đây đây không lẽ là nơi ngưng tụ Chiến Linh của ta đây sao? Vật tròn như quả trứng màu đen kia là thứ gì? Dường như chính nó là thứ đang muốn bắt lấy Siêu Linh U Ảnh Miêu thì phải…? Lạc Cơ Tì như không thể tin được cùng ngờ vực tự hỏi.

Đồ ngốc, đây là cơ hội tốt, ngươi còn không mau tập trung ý niệm thôi động lực lương để kích hoạt Chiến Linh đi… Cô gái nhỏ vội vàng quay sang cáu gắt thúc dục Lạc Cơ Tì bắt đầu tập trung ý thức để trùng kích mở Chiến Linh.

Kích hoạt Chiến Linh? Ngay lúc này sao? Nhưng mà ở bên ngoài ta có vẻ như đang không ổn cho lắm…? Lạc Cơ Tì có chút sầu khổ khó khăn nói, quả thực ở bên ngoài hắn đã bị người gác đao lên cổ rồi, chỉ cần một nhát chém xuống thì hắn cũng coi như xong đời, chứ nói gì đến chuyện kích hoạt Chiến Linh.

Cái này? Vậy ta sẽ ra ngoài giúp ngươi cầm chân bọn họ một lúc, ngươi phải tranh thủ cơ hội dù có thành công hay không thì cũng nhất định phải tỉnh lại, nếu không thì ta cũng không cứu nổi ngươi đâu đó…

Vậy vậy thì nhờ ngươi tranh thủ giúp ta một lúc, ta sẽ cố gắng trùng kích Chiến Linh. Đa tạ… Lạc Cơ Tì nói xong cũng không quảng nàng ta nữa, hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống thôi động ý niệm tập trung vào vùng lỗ xoáy màu đen trước mặt.

Được vậy thì chúc ngươi may mắn… Cô gái nói xong thì ý thức của nàng ta cũng bắt đầu tan ra, đến khi gần tiêu thất thì giọng nói sau cùng của nàng ta lại vang lên bên tai của Lạc Cơ Tì. " Nếu ngươi còn sống thì những người ngoài kia nhất định phải chết hết…" Chỉ một câu này cũng đủ làm cho tâm tư của hắn xao động không nhẹ, hắn làm sao không hiểu dụng ý của nàng ta cơ chứ. Tin tức về sự xuất hiện của Siêu Linh U Ảnh Miêu thật sự là một liều thuốc tử chí mạng. Đám người bên ngoài kia khẳng định là đã xử lý sạch sẽ những người trước đó đều biết về sự tồn tại của Siêu Linh U Ảnh Miêu. Lạc Cơ Tì còn dám chắc chắn đám người này đều ôm tâm tư riêng cho nên sẽ không có truyền tin về cho tổng bộ. Nói trắng ra là bọn hắn muốn độc chiếm Dị Thú làm của tiếng.

Mà ý tứ của cô gái kia chính rất rõ ràng, nếu như hắn còn sống và muốn giữ mạng thì buộc phải giết sạch đám người đó để bịt miệng, đây chính là chân lý của ranh giới sinh tử, so về mặt này Lạc Cơ Tì cảm thấy bản thân mình vẫn còn lương thiện hơn cô gái nhỏ chỉ xấp xỉ tuổi mình kia rất nhiều. Sống trong cảnh chém giết máu tanh này hai năm, bản thân hắn đã chứng kiến rất nhiều cảnh tượng giết chóc, sớm đã thành thói quen, thế nhưng hắn vẫn chưa từng một lần nào chính thức tự tay giết người.

Xem ra lần này nếu kích hoạt Chiến Linh thành công, thực lực tăng lên đến Linh Sư thì phải thiết huyết một lần mới được, vì mạng sống của bản thân và vì cả cái gia tộc khốn kiếp kia ta nhất định phải sống. Sẽ có ngày ta trở lại đòi nợ các ngươi… Lạc... Thần… Tộc……...

Bạn đang đọc Huyết Mạch Thao Thiên sáng tác bởi ptx1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ptx1994
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.