Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
1054 chữ

Dương cụ bất ngờ đâm đầu vào hoa huyệt, Hàn Ngọc Băng liền hét lên vì khoái cảm, Khúc Diệp Thanh nhanh chóng đẩy cây dương cụ đó vào sâu hơn bên trong nàng.

-" ah~h, Diệp Thanh, sâ~u.... Quá". Hàn Ngọc Băng cảm giác như có gì đó đã chạm đến tận cùng bên trong mình, nàng có chút sợ hãi la lên cả người run rẩy.

Khúc Diệp Thanh nghe như không nghe, bên dưới ngược lại muốn làm nhiều hơn, cô bắt đầu dùng vật to lớn kia ra vào lỗ nhỏ đang rỉ nước bên đưới.

-"ưm~~......". Khoái cảm kéo đến làm Hàn Ngọc Băng rên rỉ trong sung sướng, đầu óc nàng lúc này trở nên trống rỗng.

-"ưm~~, ah~h".

Khúc Diệp Thanh sợ người thương sẽ không chịu nổi cho nên bên dưới chỉ mới hoạt động bình thường, cường độ nhẹ nhàng chậm rãi, lúc đầu Hàn Ngọc Băng cảm giác rất dễ chịu, không lâu sau liền cảm thấy chưa đủ.

-"ưm~..., Diệp Thanh, nhanh.... Mộ~t chút, em~ khó chịu ".

Khúc Diệp Thanh biếc nàng đã thích nghi với đồ chơi mới, bàn tay ngay lập tức tăng tốc hơn mà cấm đút, căn phòng lúc này một lần nửa vang dội nhưng âm thanh nhớp nháp.

-"ah~h..., ưm~". Dường như Hàn Ngọc Băng đã đạt được cảm giác nàng muốn, bên dưới đã thỏa mãn làm thanh âm rên rỉ của nàng phát ra ngày một nhiều.

"ưm~".

Khúc Diệp Thanh ngược lại cảm thấy vẫn còn thiếu thiếu cái gì đó, chưa thỏa mãn được bản thân, cô liền nhặt lấy quả trứng run bé nhỏ bên cạnh, đặt quả trứng lên hạt đậu nhỏ của nàng.

Quả trứng run run ở hạt đậu làm cơ thể nàng run lên theo, khoái cảm cộng thêm khoái cảm Hàn Ngọc Băng như chìm trong dục vọng, trong mắt mờ mịt miệng không ngừng phát ra những âm thanh ái muội.

-"Ưm~~m..., Diệp Thanh, thật... Thoải~~ mái".

Tiếng nỉ non như mèo nhỏ đang kêu, Khúc Diệp Thanh cảm giác đầy hưng phấn, bàn tay bên dưới đột nhiên tăng tốc, điên cuồn cấm đút cây dương cụ vào lỗ nhỏ của nàng.

Cương độ mạnh làm nàng chưa thích nghi nổi, Hàn Ngọc Băng hét lên:

-" Diệp Thanh, chậm... Lại~~ đi, nha~nh quá... Chết mất".

Khúc Diệp Thanh tất nhiên không muốn dừng lại, bên dưới còn hoạt động nhiều hơn, kết hợp với trứng run trên hạt đậu nhỏ làm Hàn Ngọc Băng sắp nổ tung vì khoái lạc.

-"ah~h...., Diệp Thanh... Dừng... Lại, chế~t~ mất...". Hàn Ngọc Băng cảm giác bên dưới bắt đầu tê dại, không chịu được, miệng lỡ thốt ra câu mà người kia không thích.

-" Hàn Ngọc Băng em mới nói gì, bảo tôi dừng lại sao". Khúc Diệp Thanh đột nhiên dừng động tác lại, cây dương vật giả vẫn còn cấm bên trong nàng.

-" tiểu Hàn, cho em một cơ hội trả lời tôi, em có thích tôi làm vậy". Khúc Diệp Thanh trêu chọc nàng, tay đem quả trứng kia nhấn mạnh vào hạt đậu nhỏ bên dưới.

"Ah~h"

Hàn Ngọc Băng chỉ muốn bảo chậm lại, nào ngờ lỡ chọc giận Khúc Diệp Thanh, nàng bây giờ chỉ có thể nỉ non cầu xin để được thỏa mãn.

"Ưm~~, Diệp Thanh, em~~... Thí~ch". Hàn Ngọc Băng uốn éo người tỏa ra khó chịu để người kia không đành lòng.

-" thích cái gì". Khúc Diệp Thanh biếc nàng đang rất khó chịu, miệng vẫn nhẫn tâm trêu chọc.

-" Thích~~... Chị..., thao~~ em...". Nói xong Hàn Ngọc Băng xấu hổ, gương mặt đỏ ửng quay sang nói khác.

Khúc Diệp Thanh cảm thấy đã đủ thỏa mãn, không muốn dừng trò chơi quá lâu, cô ngây lập tức tiếp tục công việt, bàn tay mạnh bạo cấm đút cây dương vật ấy vào bên trong nàng.

-"ah~h... ưm~~". Khúc Diệp Thanh bây giờ mạnh bạo không kém lúc nãy, sợ người nọ sẽ bỏ mặc nàng thật, Hàn Ngọc Băng chỉ còn có thể rên rỉ.

-"ưm ah~h, thật.. Thoải... Mái~". Hàn Ngọc Băng bị nhấn chìm bởi dục vọng, khoái cảm ồ ạt kéo đến, thanh âm rên rỉ phát ra vang dội cả phòng.

Khúc Diệp Thanh vui vẻ nâng niu tiểu huyện ẩm ướt kia, bàn tay bên dưới không ngừng cấm đút kết hợp với trứng run thật lâu, cho đến khi một tiếng rên thật dài phát ra.

Ahh

Hàn Ngọc Băng đã đến giới hạng, nàng ưỡn người đôi mắt như trợn lên, cả người run rẩy, Khúc Diệp Thanh cảm nhận tiểu huyệt đang co rút dữ dội liền biếc là nàng đã tới.

Khúc Diệp Thanh rút cây dương cụ kia ra, lập tức chất lỏng màu sữa trắng ồ ạt từ cửa động chảy ra như suối, Hàn Ngọc Băng không còn chút sức lực, nàng nằm thở hổn hển trên giường.

Khúc Diệp Thanh đem mấy món đồ chơi đặt sang một bên khác, còn bản thân đi vào nhà tắm, một lúc sau cô bước ra với chiếc khăn ấm trên tay, Khúc Diệp Thanh tiếng lại giúp nàng lau chùi hạ thân.

Chiếc khăn ấm chạm vào cơ thể Hàn Ngọc Băng run lên bần bật, một lác sao liền ngược lại cảm giác dễ chịu, Khúc Diệp Thanh làm xong công việc bên dưới, cô giúp nành cởi trói rồi đi cất khăn vào nhà tấm.

Lúc nãy Hàn Ngọc Băng đã cùng Khúc Diệp Thanh đi bộ rất lâu, vốn dĩ nàng đã rất mệt về đến nhà còn bị người nọ hành như thế, Hàn Ngọc Băng bây giờ không còn làm gì nổi nửa, được thả tự do nàng lập tức cuộn người trong chăn ngủ thiếc đi.

Khúc Diệp Thanh quay lại thấy người thương đã ngủ, cô đem mấy món đồ chơi lúc nảy lau chùi cẩn thận, cất chúng vào trong tủ như lời ngỏ ý hẹn gặp lại, xong xuôi mọi chuyện Khúc Diệp Thanh cũng leo lên giường chui vào trong chăn của người thương, ôm nàng cùng ngủ.

Kết thúc một đêm giáng sinh thật đẹp nhưng cũng không kém phần mệt mỏi của cả hai người con gái.

Bạn đang đọc Nhân Sinh Mới, Trở Lại Lão Bà Bên Người Con Gái Chuộc Tội của Đại Thạch Đầu Ngạnh Bang Bang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khoatk12346789
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.