Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủ nhân của Kỳ Lân chân thể

Phiên bản Dịch · 1378 chữ

Võ Ngọc Linh gật đầu, kiên nhẫn giải thích:

"Chúng ta Vương gia trong Chi thứ sinh ra một vị tuyệt đại Thiên Kiêu, hắn thức tỉnh Kỳ Lân chân thể ! Đây chính là tuyệt đỉnh thể chất, người mang thể chất này trong tương lai ắt thành tựu chí tôn.

Chu lão từng có cơ duyên tìm được một bộ bí pháp từ thời đại thượng cổ, bí pháp này có thể đem Kỳ Lân Châu trong cơ thể mới thức tỉnh chuyển dời đến cơ thể của ngươi, từ đó người sẽ kế thừa Kỳ Lân Chân thể ! Biện pháp nhất định phải trong vòng mười ngày khi người sở hữu thể chất này thức tỉnh, cơ hội này quá hiếm có nương đành ....ài"

Nói đến nàng áy náy nhìn nhi tử, nhẹ nhàng giúp hắn chỉnh lại tóc tai.

"Thật xin lỗi Vũ Nhi, nương cũng không nghĩ đến quá trình kết hợp lại hung hiểm như vậy, khổ thân ngươi a"

"Ngạch..... cũng không có chuyện gì, dù sao ngài cũng vì nghĩ cho ta mà"

Ngoài miệng thì nói thế nhưng trong lòng Vương Vũ thì ngán ngẩm, ta thì không có chuyện nhưng mà con ngài thì đi chân lạnh toát rồi a.

Dù gì thì thân thể cũ này cũng không phải là nhân vật chính mà gặp dữ hóa lành, khí vận hộ thân a

Dù thấy Vương Vũ an ổn nhưng Võ Ngọc Linh vẫn có chút không yên lòng:

"Chu lão Vũ nhi thật không có vấn đề gì sao? "

Chu lão đưa tay , thay Vương Vũ bắt mạch , trên mặt không giấu nổi một nụ cười hài lòng:

"Dung hợp phi thường tốt, chúc mừng thế tử, chúc mừng phu nhân. con ngài giờ đây đã có tu vi tụ khí 8 tầng"

Võ Ngọc Linh nghe tâm tình vô cùng vui vẻ

"Ồ vậy sao ! Quả thật là tuyệt vời"

Vương Vũ sau khi tỉnh lại cũng đã tự nội thị bản thân, lúc này mới vừa dung hợp nhưng tu vi đã tăng nhanh chóng. sau mấy ngày bế quan làm quen đột phá tụ khí 9 tầng cũng đơn giản như đan rổ.

Hắn hiện tại đào em họ Kỳ Lân Châu, dung hợp Kỳ Lân chân thể ắt thành tựu thiếu niên chí tôn.

Tiền đồ sau này bất khả hạn lượng ! (không thể đong đếm )

Đột nhiên, Vương Vũ con ngươi hung hăng nheo lại , vội vàng hỏi:

" Mẫu thân! Cái tộc nhân kia đâu? Hắn hiện tại như thế nào rồi ?"

"Hắn ?"

Tự nhiên là đưa về nhà, bây giờ hắn đã mất đi Kỳ Lân chân thể, đã thành một phế nhân chân chính! Người cứ yên tâm về sau mẫu thân sẽ mang thiên tài địa bảo đến đền bù."

Vương Vũ giật mình vội nói :" Mẫu thân ! Lập tức triệu tập nhân mã, người này phải nhổ cỏ tận gốc"

Võ Ngọc Linh cảm thấy có chút khó ra tay, nàng bản thân cũng không phải người ác độc, vì con cái hủy đi tư chất người ta đào lấy Kỳ Lân châu , rút đi Kỳ Lân tinh huyết cũng đã phi thường tàn nhẫn. Nếu lại đêm người ta cả nhà giết đi thì quá là vô nhân tính chứ chưa nói đến hài tử kia cũng là Vương thị tộc nhân.

Nàng lúc đầu đã định đền bù cho hài tử kia cả đời Phú Quý.

Thấy mẫu thân có vẻ chần chờ Vương Vũ liền giãy dụa đòi đứng lên khuyên.

"Được rồi, được rồi Vũ nhi người đừng nhúc nhích, mẫu thân nghe theo lời người nói là được.

Nói xong Võ Ngọc Linh đành thở dài, bất đắc dĩ đi ra ngoài.

"Chu Lão đợi lát nữa ngươi triệu tập nhân thủ theo chúng ta đi"

"Tuân lệnh"

....

Một canh giờ sau, Vương Vũ dẫn binh đuổi tới nhà của Vương Hàn chợt phát hiện nơi này đã vườn không nhà trống.

Hộ vệ mau chóng chạy đi xung quanh hỏi thăm tin tức rồi quay về bẩm báo:

"Thế tử! một ngày trước Vương Hàn phụ mẫu, dẫn hắn ra khỏi thành nghe hàng xóm nói là đi tìm kiếm trị liệu phương pháp."

Vương Vũ bóp bóp nắm tay :"Quả nhiên không ngoài dự đoán, biết rõ phương hướng chạy của gia đình hắn sao ?"

Hộ vệ ;"Bọn hắn tử cửa thành phía Tây xuất phát. trú đóng ở tường thành phía Tây bình sĩ báo rằng hướng về Cố trấn phương hướng mà đi."

"Tốt ! Lập tức khởi động Hầu phủ Ám vệ lực lượng, toàn lực truy tìm Vương Hán gia đình tung tích, người truyền lời ta nói cho mẫu thân, liền nói ta gặp phải nguy hiểm tính mạng. nhường nàng tiến cung cầu hoàng hậu nương nương cho đỉnh cấp cao thủ tới cứu, còn lại hộ vệ theo ta đuổi theo!"

Trong một khách điếm (nhà trọ hoặc khách sạn thời xưa) một vị mỹ phụ tuổi tầm trung niên đang bưng một chén thuốc bón cho một thiếu niên.

Mặc dù thiếu niên da mặt vàng vọt, nhìn thể trạng cực kỳ suy yếu nhưng đôi mắt lại cực kỳ kiên nghị, đạo tâm không có vẻ gì là bất ổn cả.

"Mẫu thân! ta không sao, nhường hài nhi tới tự ăn đi."

Mỹ phụ nước mắt chảy xuống; "Hàn nhi! Ta xin lỗi là do mẫu thân vô dụng, ta không có bảo vệ tốt được người."

Thiếu niên này chính là Vương Hàn, mà mỹ phụ thì là hắn mẫu thân, Lú Linh Quân.

"Mẫu thân ! Cái này cũng không trách ngươi. Một hạt châu với chút máu mà thôi cho hắn là được! Muốn thành chí Tôn cũng không phải do một hạt châu quyết định".

"Tốt ! Không hổ là con ta, Mẫu thân sẽ tìm mọi cách để ngươi được chữa khỏi! Nào ! Trước uống thuốc đã.

Một chén thuốc vào bụng, sắc mặt Vương Hàn cũng khôi phục vẻ hồng nhuận.

Chợt Vương Hàn phụ thân, Vương Đông xông tới, thần sắc mười phần ngưng trọng.

"Phu nhân! Xảy ra chuyện".

"Làm sao rồi?"

Lý Linh Quân nhíu mày hỏi lại.

"Thế tử mang binh bao vât tửu điếm, điểm danh chúng ta ra ngoài bái kiến."

"Khinh người quá đáng! Hắn còn muốn làm cái gì?"

Lý Linh Quân trừng mắt, khuôn mặt hầm hầm giận dữ.

Vương Đông thờ dài ngao ngán đành nói:

"Đi ra ngoài xem một chút vậy! Nói không chừng là đến bồi thường."

"Bồi thường sao?"

Lý Linh Quân cười nhạo

"Chẳng lẽ bọn hắn còn có thể đem Kỳ Lân Châu trả lại cho Hàn nhi hay sao?"

Phìa bên ngoài tửu điếm

Vương gia quân đem khu vực xung quanh vậy chặt như nêm cối, một con ruồi cũng không lọt.

Bên trong tửu điếm, khách nhân đều là một mặt sợ hãi.

Ngay tại vừa rồi, chưởng quỹ tiến lên ý kiến bị đầu lĩnh quân lính một kiếm chém chết.

"Cái này là thế lực của ai a? Lớn lối như vậy, không biết đây là dưới chân thiên tử hay sao!"

"Ta hình như nhận ra chủ nhân của bọn hắn, hình như là Tuyên Uy Hầu Thế tử, Vương Vũ."

"Móa! Là hắn thì mau trốn, đây là hoàng đô nổi tiếng hoàn khố. cha hắn còn ở thì còn quản được hắn, hiện tại Tuyên Uy Hầu xuất chính bên ngoài, ai dám quản hắn a!"

Những khách nhân nhọ giòng bàn tán sống ở kinh đô không ai là không nghe đến hung danh của Tuyên Uy Hầu thế tử.

Ở nơi hẻo lành, có một người đàn ông trung niên nhíu mày, vô ý thức nhìn về ngoài cửa:"Ồ,thú vị"

Không lâu lắm , vợ chông Vương Đông đỡ lấy Vương Hàn đi ra khỏi tửu điếm, hai vợ chồng lập tức đối Vương Vũ hành lễ.

"Gặp qua thế tử"

Vương Vũ ở trên cao nhìn xuống ba người, ánh mắt đặc biệt lưu lại trên người Vương Hàn. Đây là...

Bạn đang đọc Nhân Vật Phản Diện Này Dị Thường Thận Trọng (Bản dịch) của Ái Cật Bao Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luke
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 582

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.