Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiện Tại Ta Chỉ Muốn Yên Ổn (3)

Phiên bản Dịch · 1308 chữ

Nhưng cho dù là kiếp, cũng phải vững như bàn thạch vượt qua kiếp này.

Thùng thùng!

Tiếng đập cửa truyền đến.

Lâm Phàm vừa mới chuẩn bị chìm vào giấc ngủ nghe được âm thanh này, lập tức giật mình, hơi lộ ra vẻ khẩn trương nhìn xem cổng, loáng thoáng có thể thấy một vệt bóng đen đứng ngoài cửa.

"Ai, ai đó. . ."

Nếu như là trước kia, hắn không cần suy nghĩ đã đến mở cửa, nhưng mà hiện tại dính chút quan hệ với quỷ dị, hắn thật khẩn trương, chỉ sợ vừa mở cửa, một vị quỷ dị mặt xanh nanh vàng đứng ngoài cửa.

"Là ta."

Nghe âm thanh là Hoàng thúc.

Thở phào.

Lâm Phàm rời giường, khoác lên một kiện áo ngoài, mở cửa, "Hoàng thúc à, con đã chuẩn bị đi ngủ."

Hoàng An vào nhà, cười nói: "Bị dọa rồi sao, có phải tưởng rằng quỷ dị tới cửa hay không, yên tâm, quỷ dị còn không có gan lớn dám đến nơi này càn rỡ."

Lâm Phàm bị Hoàng thúc vạch trần, cười cười xấu hổ, đích thật là có loại lo lắng này.

Không đợi Lâm Phàm nhiều lời, Hoàng An đặt bình ngọc trên tay lên bàm, "Đây là Dung Huyết Đan, là đan dược đặc sắc của Trấn Ma ti Lâm Dương chúng ta, lúc tu luyện thì dùng, sẽ có chỗ hữu dụng, nhưng một lần chỉ có thể dùng một viên, không thể dùng nhiều, nếu không sẽ có một chút di chứng không có ý nghĩa."

"Con hiểu."

Chớ nhìn hắn trước kia không có tu luyện, nhưng xem sách rất nhiều, nói câu không khoác lác, đã xem qua đủ loại thư tịch bên trong Trấn Ma ti, lên tới công pháp, xuống đến tạp thư phong nguyệt, hắn dám nói chính mình là người có học vấn nhất Trấn Ma ti, tuyệt đối không ai phản đối.

Chỗ hữu dụng của Dung Huyết Đan đối với tu luyện, gặm nhắm nhiều, đan dược này giống như là xuân dược, tuyệt đối làm cho ngươi bị dục hỏa đốt người, dưới cứng rắn, nói đơn giản một chút, chính là tích lũy lực lượng đến cực hạn, kìm nén đến khó chịu.

Nếu như không có đạt được tính phóng thích thích hợp, rất dễ dàng làm hỏng thân thể.

Hoàng An tràn ngập lòng tin đối với Lâm Phàm, tình cờ phát hiện, khiến cho hắn mừng rỡ dị thường, hắn biết Lâm lão đầu qua đời không muốn Lâm Phàm quan hệ dính líu đến quỷ dị.

Thế nhưng hôm qua đã liên lụy.

Muốn tránh né là không thể nào.

Chỉ có người mang tu vi, mới có thể còn sống sót khi quỷ dị tấn công.

Đưa tiễn Hoàng thúc.

Hắn nhìn xem đan dược trên bàn, lâm vào trong trầm tư thật sâu, hắn không muốn, tu luyện là chuyện không thể nào, hắn không muốn trì hoãn thời gian, đối với hắn mà nói, mỗi một lần trì hoãn, lòng đều như đao cắt, đau nhức khó nhịn.

Một đêm trôi qua.

Tỉnh lại, trước tiên hắn không phải đi rửa mặt, mà là tranh thủ thời gian xem xét bảng.

【 Đếm ngược vô địch: 38 ngày 】

Khóe miệng lộ ra nụ cười, tâm tình vui vẻ, rất thoải mái.

Lại là một ngày yên ổn.

Hi vọng mỗi một ngày đều có thể như thế.

Mặc dù vẻn vẹn một ngày, nhưng mà đối với Lâm Phàm mà nói, một ngày này chính là tiến bộ cực lớn.

Rời giường rửa mặt, ra cửa hít sâu không khí mới mẻ một cái, đi vào phòng ăn Trấn Ma ti, chào hỏi với những người đi ngang, vui thích hưởng dụng một chầu bữa sáng phong phú, tiếp tục sinh hoạt một ngày mới.

Hắn không có ý khác, chỉ là muốn yên ổn, cầm lấy cái chổi dọn dẹp mặt đất, lúc nhìn xem đoàn người ra ra vào vào, thời khắc quan sát đến thần sắc của bọn hắn.

Nếu như vẻ mặt bọn hắn nghiêm túc, nói rõ có chuyện xảy ra.

Nếu như mặt mỉm cười, vậy thì ổn vô cùng, nói rõ Lâm Dương không có xảy ra chuyện quỷ dị.

Tu vi hiện tại của hắn cũng tạm được, thật không có hiểu rõ, vì sao luôn cảm thấy như là bàn tay vàng đang đùa bỡn mình, chỉ nói một đêm kia, nếu có thể chịu một chút, chờ đến khi bọn hắn đến đây cứu giúp, vậy cũng không có việc gì nha.

Cuộc sống vô thường, thế sự khó liệu mà.

Cũng không lâu lắm, hắn quét sạch mặt đất xong, nhìn xem mặt đất sạch sẽ, có chút hài lòng, trở lại trong phòng, cầm một bản tạp thư lên trên tay, vừa nhìn xem sách, vừa nhìn xem cửa lớn.

. . .

Lâm Dương dựa vào Thủy Chi thành.

Rất nhiều bách tính đều dựa vào bắt cá mà sống, tuy nói có quỷ dị tồn tại, nhưng bách tính còn phải sống, bình thường chỉ cần vận khí không tính quá kém, hẳn là sẽ không gặp phải quỷ dị

Gặp cùng không gặp đều phải xem mệnh.

Tốt số thì không sao cả.

Số mệnh không tốt ra cửa đã gặp được.

Khâu Thanh chính là một vị ngư dân, trên đầu mang theo mũ rơm rách rưới, lộ ra tóc đã hoa râm xuôi theo bên ngoài, trên vai có một kiện áo choàng ngắn xám không xám, vàng không vàng, ống quần ở phía dưới cuốn qua đầu gối, trên bàn chân có vô số cái gân nho nhỏ phiền phức khó chịu che kín, bị từng mạch máu cao cao nâng lên xâu chuỗi.

Nếu như Lâm Phàm thấy loại tình huống này, tuyệt đối sẽ nhắc nhở đối phương, ngươi đang bị giãn tĩnh mạch, cần phải trị.

"Ai, hy vọng có thể thu hoạch được nhiều."

Trên mặt của hắn có gió sương che kín, lưng đã bị áp lực cuộc sống đè cong.

Hắn cũng đã từng là công tử nhà giàu sang, theo hắn tiếp nhận chuyện làm ăn của gia tộc, hắn chơi bời lêu lổng, hết ăn lại nằm, chỉ ưa thích cược, dĩ nhiên, cược mà thôi, dùng gia tài kết xù của hắn, tính toán sơ qua, mỗi ngày cố định vận một chút, hẳn là có thể nhịn được.

Nhưng người tính không bằng trời tính.

Nhà hắn làm buôn bán đường thủy, ai lại nghĩ tới một trận tai ương quỷ dị, vậy mà làm thuyền đổ đầy vật trân quý chìm xuống biển.

Từ đó về sau, chuyện đã xảy ra là không thể ngăn cản, đòi nợ đạp phá thuyền, cuối cùng không có cách, vì bồi thường, ngay cả khu nhà cũ đều không giữ được.

Cũng may hắn tính không sai.

Không có chết đói.

Cứ như vậy mà trở thành một tên ngư dân, đánh bắt cá, bán chút cá, dùng cái này để sống.

Thuyền nhỏ cũ nát lung la lung lay đi vào chỗ thả lưới hôm qua.

Tìm tới chỗ đánh dấu.

Hai tay đen kịt bắt lấy lưới đánh cá, lôi kéo một chút, khá lắm, hình như có chút nặng, nhếch môi cười cười, răng vàng lộ ra vẻ không thể thất bại, tâm tình đột nhiên khá hơn.

Xem ra thu hoạch lần này còn khá hơn những lần trước.

"Một hai một. . ."

Hô hào khẩu hiệu.

Kéo lưới đánh cá hướng lên trên thuyền cũ rách, theo không ngừng lôi kéo, rõ ràng cảm giác được có cá đang giãy dụa trong lưới.

"Xem ra hôm nay có khả năng thu hoạch bộn rồi."

Bạn đang đọc Nhanh Ẩn Cư Thành Thánh, Nhận Uy Hiếp Cẩu Thả Không Được (Dịch) của Tân Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenphuvan000
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.