Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 23

Phiên bản Dịch · 2606 chữ

: Gió thổi mưa giông trước cơn bão

Ngày hôm sau, trang chủ Thiên Long Bát Bộ liền công bố tin tức hai server hợp nhất, trong game một mảnh náo động, có lo âu có vui mừng cũng có thờ ơ, nhưng bất kể người chơi là cái gì phản ứng, chín ngày sau hợp nhất đã là chuyện chắc chắn.

Lo lắng sau khi hợp nhất các thế lực lớn trong game một lần nữa sắp xếp lại, Phương Hãn nghĩ cần phải thăng cấp một chút sức chiến đấu của bang hội mình, việc cấp bách trước mắt chính là nhanh chóng đưa bang lên cấp 5, dù sao với tư cách đồng minh của bang hội đệ nhất server, bọn họ cũng không thể kéo chân người ta.

Vậy nên, tại chính sách cưỡng chế của phó bang chủ Mỹ nhân cốc, tất cả bang chúng đều được huy động đứng lên làm nhiệm vụ. Có điều nhiệm vụ bang hội làm lâu sẽ rất buồn tẻ nhàm chán, hơn nữa chỉ cho kinh nghiệm và điểm cống hiến bang hội, làm cho những người luôn có thói quen làm nhiệm vụ được tiền gào thét hô cực khổ. Thế nhưng than phiền thì than phiền, nhiệm vụ vẫn phải làm, dù sao khi lên tới cấp 5, được lợi chính là bọn họ, hiện tại vất vả đổi lấy sau này an nhàn, SO có trương cứng da đầu cũng phải làm!

Trong lúc bọn họ thăng cấp bang hội, oán giận ngoại trừ bang chúng Mỹ nhân cốc ra, còn có lão đại đồng minh của họ —— Giang Thiên Mộ Vũ.

Giang Thiên Dự rất ai oán, từ khi trang chủ chính thức công bố tin tức hợp server, Hồ ly liền cắm đầu vào bể nhiệm vụ, một lần làm thường mất một hai tiếng đồng hồ, ngay cả chơi với anh cũng không có thời gian, hơn nữa Hồ ly gần đây trong hiện thực bề bộn nhiều việc, buổi tối onl rất muộn, làm xong nhiệm vụ phải logout nghỉ ngơi, anh tuy vẫn rất kiên trì theo giúp đến cùng, nhưng thời gian lâu thật sự vừa đơn điệu lại nhàm chán. Thế nhưng mỗi lần khi anh thoáng than phiền một chút, Hồ ly cuối cùng cũng mang ra những lý do đường đường chính chính ra đè anh, anh không thể không mềm lòng, chẳng lẽ cái loa ngày đó trở thành hiện thực, anh có đúng là đã trở thành thê quản nghiêm không!

sẽ không kịp.

nhẫn tâm khiến anh chăn đơn gối chiếc?

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]:

ban ngày chắc chắn rất mệt mỏi, buổi tối còn làm mấy cái nhiệm vụ nhàm chán đến chết người này, như vậy sẽ mệt chết, cho nên, chi bằng đêm nay làm cái gì khác điều tiết đi.

Phương Hãn sau khi suy tính, cảm thấy đối phương nói rất có lý. Gần đây trường tiểu học XX đang tiến hành kỳ thi giữa kỳ, cậu ban ngày phải soạn đề thi, còn phải đốc thúc đám nhóc kia học bài ôn tập, buổi tối về lại phải tranh thủ thời gian làm nhiệm vụ bang hội, mấy ngày qua không thể không nói thật sự có điểm ăn không tiêu, cũng là nên chơi cái gì khác để điều tiết lại, còn làm nữa thì cậu thật sự sẽ nhanh nôn ra mất.

Suy nghĩ trong đầu đã định, Phương Hãn thuận tiện hướng trong bang lên tiếng, đêm nay tạm thời thả bọn họ, nhận được đáp lại là mọi người ai oán cũng như kích động gào thét, mấy ngày nay bọn họ thật sự nghẹn chết. Trong bang giải quyết xong, bây giờ đến phiên anh bạn cũng ai oán Giang lão đại.

~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Không muốn.

Giang Thiên Dự ấm ức, khó có được anh phát huy tế bào lãng mạng, kết quả bị đối phương không chút lưu tình một hơi cự tuyệt. Rồi rồi, Tam hoàn liền Tam hoàn, phu nhân có lệnh, anh làm sao dám bất tuân.

Phương Hãn hướng thế giới kêu gọi một tiếng, rất nhanh liền tổ đầy một đội, trong lúc đó nhóm hủ nữ Mỹ nhân cốc rất bỉ ổi muốn vào xem JQ, kết quả bị cậu không do dự ấn “Cự tuyệt”.

cũng không đáng yêu, để bon tớ vào ngắm chút thì chết sao!

lăn lộn

chú mà làm nũng thì có biết bao nhiêu gớm không…

cũng chịu khổ.

cũng được mà, không được nhìn JQ, tưởng tượng một chút xem như là tự an ủi đi.

gặp, tớ mong mỏi tha thiết…

lúc này xuất hiện ghê tởm vậy khiến em nổi cả da gà.

nhạo, tìm một tên làm anh ấy đi.

nào nhất? Loại dũng mãnh hay loại ôn nhu, a, có lẽ anh thích loại S hơn !!??

~[Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: A a a! Hồ ly cậu cái này là không tuân thủ nữ tắc nam nhân !! (Nội tâm Nguyệt lượng: há há há, mình cuối cùng cũng đã đem những lời này ra dùng! YEAH!)

ngày như vậy cũng không thấy đâu.

~Chúng nữ đều dùng vẻ mặt “一 一” lườm Hồ ly, nội tâm nói: Cậu mà không biết thì cười cái rắm a cười, rõ ràng là biết mà lại không nói !!

Phương Hãn tất nhiên sẽ không nói cho bọn họ biết, bạn nhỏ Giang Tiểu Vũ dưới sự “uy hiếp” của cậu, không dám ở trước kỳ thi giữa kỳ lại vào game. Trong lòng cậu sung sướng mà đùa giỡn chúng hủ nữ một phen, thỏa mãn cấp đội ngũ thêm máu thuận tiện đánh tiểu quái. Giang Thiên Mộ Vũ thỉnh thoảng gửi qua mật tán gẫu, cậu một câu hồi một câu, không khí giữa hai người rất là hòa hợp, còn kém toát ra tiểu bọt khí tình yêu màu hồng phấn. Kênh đội ngũ có chút im lặng, bởi vì là mấy người gọi trên kênh thế giới tới, đều không quen biết nhau, cho nên cũng không ai mở miệng nói chuyện. Không khí im lặng trên dưới 10 phút, đột nhiên trong đội một Thiên Long phá vỡ yên tĩnh.

cậu có phải là hai người kết hôn ngày đó không?

yêu ấy.

Nga My]

kiến?

không có ác ý, haha.

rồi, là nam hay nữ không sao cả a, dù sao cũng là game thôi.

cùng chí hướng, nữ có thể đòi hỏi mình muốn đồ này nọ. Nam thì sảng khoái hơn, mọi người chơi đùa vui vẻ là được, mặc kệ mình có tiền hay không có tiền.

tán thưởng cậu!

giống như cậu nghĩ được như vậy.

bang hội chúng tôi đi, sắp hợp nhất rồi, server chúng ta phải đoàn kết hơn.

năm rồi không chơi, gần đây nghĩ thấy nhàm chán, liền định chơi lại Thiên Long, cho nên rất nhiều thứ không biết.

cần cậu muốn liền lập tức có thể vào.

Sau một hồi như vậy, không khí trong đội đã khá lên nhiều, những người khác nãy giờ chưa từng mở miệng ngẫu nhiên cũng chêm vào một hai câu, nhưng tổng thể mà nói, lần này đi Tam hoàn cảm giác rất tốt. Sau đó Phương Hãn còn lượm được giới chỉ [nhẫn] Thiếu Lâm 90, cũng xem như được một khoản. Thiên Long tiểu tử sau Tam hoàn, gia nhập bang Sát biến thiên hạ.

Hoạt động gân cốt xong, Phương Hãn cùng Giang Thiên Mộ Vũ sánh vai đi dạo phố, vì Giang lão đại đối với thị trường không biết gì, cho nên quyền tài chính đều giao cho Phương Hãn, nhưng Phương Hãn không chịu giữ tiền của Giang Thiên, chỉ nói đối phương lúc muốn cái gì thì đưa tiền cho cậu để cậu mua cho.

Đi dạo một hồi, một tin tức trên thế giới khiến mọi người chú ý, một người tên là “Đến từ XXX” nói: “Server XX nghe kỹ, 9 ngày sau server XXX chính thức tới, chuẩn bị tốt mà tiếp chiêu đi !!” Phương Hãn click kiểm tra dữ liệu của đối phương, là một acc chỉ mới cấp 10, trên tâm tình còn viết “Hợp server chính là đại chiến”.

Phương Hãn mang mấy chữ đó nói lại với Giang Thiên Mộ Vũ, Giang lão đại trầm ngâm, sau khi hợp nhất người nhất định rất nhiều, tranh giành cướp Boss đoạt quái là việc không thể tránh được, vậy nên chuyện đại sự bây giờ là tăng thêm nhân lực cho bang mình, không thì từ nay về sau chỉ có thể bị người khác đè ra đánh, vậy thì không hợp với tính cách của anh.

Hai người liền tiếp tục bàn bạc sơ lược việc này một phen, mắt thấy đã tới 11 giờ, Phương Hãn dặn Giang Thiên không cần loạn mua đồ, cho dù muốn mua cũng phải hỏi qua giá chợ rồi mới quyết định, sau đó logout chuẩn bị rửa mặt nghỉ ngơi.

Vừa tắt máy tính, đầu giường bên kia liền vang lên âm thanh “Ồ một chú ong mật~ bay bay trong bụi hoa à~ bay à~ PIA PIA~ bay à~ a~ a

~”, Phương Hãn bất tỉnh nhân sự, đoán chừng là cái tên Cù Châu chết bầm kia lại mang điện thoại cậu cài nhạc chuông 囧 chết tiệt này. Nhưng mà 囧 thì 囧, nhạc chuông này vẫn rất dễ thương.

Phương Hãn tiếp điện thoại, dùng bả vai cùng mặt kẹp lại, tay không ngừng chuẩn bị đồ rửa mặt, trong miệng “Dạ dạ, được ạ” “Không có gì…” mà đáp lời, đột nhiên tay cứng đờ, không nén nổi la lên.

“Cái gì, mẹ muốn đến đây ở mấy ngày !?”

Đầu kia điện thoại, một người phụ nữ trung niên nhưng trông hãy còn trẻ, tao nhã đáp lại tiếng kêu sợ hãi của cậu con trai: “Đúng vậy, như thế nào, con không chào đón?”

Phương Hãn khổ sở: “Không, con chỉ là… vui mừng quá mức… Với lại, gần đây trường học đang thi giữa kỳ, con có thể không có thời gian cùng mẹ.”

“Không sao, ban ngày con cứ làm việc của con cho tốt, chỉ cần để trống thời gian buổi tối cho mẹ.” Bà Phương thần thông tại tại tiếp tục đánh thái cực.

“Chính là…” Phương Hãn còn muốn giải thích, kết quả bị bà Phương một câu “Cứ như vậy đi” nhanh chóng bác bỏ. Khuôn mặt đau khổ để cái điện thoại đã bị ngắt xuống, cậu lau mặt, trong lòng chỉ có hai chữ.

Xong rồi.

Bạn đang đọc Nhất Bổn Nhật Ký Đích Phát Gian Tình của Sa Thử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.