Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ nhất khảo hạnh

Tiểu thuyết gốc · 2067 chữ

Trong cặp mắt của Băng Tuyết, trên dưới Diệp Huyền không có mảy may một tia khí vận.

Nguyên do trong đó nàng cũng không biết gì cả, nhưng có thể chắc chắn một điều, Diệp Huyền không đơn giản như những gì hắn thể hiện ra.

Nếu Diệp Huyền biết được điều này, hắn chỉ có thể cười trừ, dù sao ngoài hệ thống hỗ trợ hắn ra, hầu như trong tay hắn chẳng có gì đủ khả năng che đi khí vận cả.

Ngay tại đăng thiên thê, toàn bộ năm người đã đến cực hạn, dựa vào tự thân may mắn, Cơ Phương An đã bước lên bậc 35, chính thức đủ tư cách trở thành đệ tử tinh anh được tông môn bồi dưỡng.

Bốn người còn lại chỉ đủ vượt qua bậc 25, đủ tư cách trở thành nội môn đệ tử.

Mà Diệp Huyền vẫn còn lưu lại bậc 24, chỉ cách một bước chính là đủ điều kiện gia nhập nội môn.

Toàn thể trưởng lão để ý đến điểm này, theo bọn hắn thấy được Diệp Huyền đủ khả năng bước vào bậc 25, nhưng lại dừng lại tại bậc 24, không hề di chuyển nửa bước.

Ngay cả Băng Tuyết cũng cảm thấy kì lạ, từ tầm mắt của nàng nhìn lên Diệp Huyền cũng thấy được bậc 24 vốn không phải cực hạn của Diệp Huyền.

Không ai biết được Diệp Huyền vốn đang định làm cái gì ngoài hắn ra.

Thực tế, làm hắn bước vào bậc 24 một khắc này, một trong ngũ tạng tâm tạng, chứa tâm hỏa giờ khắc này đã bước vào viên mãn.

Thông qua vô số huyễn cảnh trước đó mà hắn nhìn ra, Diệp Huyền đã bắt đầu luyện tâm, luyện ra một đạo tâm vững chắc, từ tài phú, dục vọng, mỹ sắc, quyền lực, tất cả mọi loại ham muốn trần tục đều bị hắn một kiếm trảm phá.

Làm tâm tạng bước vào viên mãn sau, Diệp Huyền ý thức quay lại hiện thực, một bước bước vào bậc thang 25.

Từ khoảnh khắc hắn bước vào bậc thang thứ 25 sau, như không chịu áp lực đồng dạng, Diệp Huyền cứ thế từng bước một đi lên.

Tâm trạng của Diệp Huyền lúc này đây chính là ý chí thẳng tiến, bỏ qua hết thảy ngoại vật xung kích, một đường đi thẳng về phía trước.

"Không thể nào, làm sao có thể"

Cơ Phương An quay lầu lại trừng mắt nhìn về phía Diệp Huyền đang từng bước đến gần hắn.

Bước đến được bậc 35 đã coi như là cực hạn của hắn, hoàn toàn không thể bước vào bậc 36 được.

Mà nhìn đến Diệp Huyền thong dong từng bước một đến gần hắn, trong lòng hắn không khỏi không phục.

Diệp Huyền cứ thể thản nhiên từng bước một đi đến bậc 35, hắn nhìn về phía Cơ Phương An với nụ cười đầy vẻ kì dị.

Làm Cơ Phương An nhìn đến nụ cười kì dị kia của Diệp Huyền, hắn không khỏi rùng mình, ẩn ẩn có cảm giác chỉ cần bản thân động sát tâm, tương lai hắn sẽ chết.

Đúng như những gì Cơ Phương An suy nghĩ trong lòng, Diệp Huyền hắn chính xác chỉ cần Cơ Phương An động sát niệm, hắn sẽ giết đối phương khi đối phương mất đi tính cảnh giác.

Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, hắn từng bước một vượt qua Cơ Phương An, từ bậc 35 trở đi, tốc độ của Diệp Huyền chậm lại dần.

"Cái này..."

Các trưởng lão tại trên không trung hai mặt nhìn nhau, trong lòng càng là đầy một dấu hỏi chấm.

Trước đó bọn hắn đúng là có để ý qua Diệp Huyền, nhưng cũng chỉ là để ý, hoàn toàn không có để Diệp Huyền vào trong mắt.

Dù sao, Diệp Huyền có tu vi tại đó là Dẫn Khí bát tầng, chỉ cần đem đối phương thu vào môn hạ là được, còn dạy hay không chính là việc của họ.

Đối với chưởng môn Chung Vân, việc Diệp Huyền có thể đi được đến bước này cũng không là gì, hắn đã cảm thấy Diệp Huyền vốn không phải là Dẫn Khí cảnh mà là Linh Hải cảnh.

Dù cho có che dấu đến cỡ nào đi chăng nữa thì việc vận chuyển chân nguyên quá mức vụng về, có thể che mắt được mấy tên trưởng lão Hóa Đan sơ kỳ ở đằng kia nhưng cũng không thể thoát khỏi con mắt của một vị Hóa Đan hậu kỳ như hắn.

"Thú vị"

Chưởng môn lầm bầm một tiếng nói.

Ở phía dưới, Diệp Huyền vẫn là từng bước một đi lên, từ bậc 36 trở đi, từng bước một bao quát huyễn trận tra tấn tinh thần đến cực độ, cũng có khốn trận, cũng có trọng lực gấp mười lần so với từ bậc 5 trở đi.

Từng bước một đi đến bậc thứ 50, áp lực càng lúc càng lớn, thân thể của Diệp Huyền cũng bắt đầu thể hiện ra từng vết thương, máu chảy xuống ướt đẫm cả bộ y phục.

Nhưng bằng vào tốc độ vận chuyển chân nguyên hiện tại, thương thế của hắn cũng theo đó hồi phục dần.

Tại hắn bước vào bậc thứ 55, thể nội chân nguyên đã vơi đi một nửa, đã không đủ để chèo chống thương thế của hắn.

'Chỉ còn nước vận dụng cái đó'

Diệp Huyền lấy ra một tia tinh thần lực, cấp tốc vận chuyển toàn bộ thân thể bao quát cả thể nội.

Một tia tinh thần lực chạy khắp bách mạch, hòa dịu đi sự đau nhức của hắn, phần còn lại chính là phân chia thể nội chân nguyên ra thành nhiều phần để sử dụng.

Ngay sau đó, Diệp Huyền vẫn tiếp tục từng bước một đi lên, mỗi một phần chân nguyên hắn sử dụng đều là để ổn định lại thương thế trên người, tinh thần càng là tập trung cao độ, không cho phép sơ sảy một phút giây nào cả.

Mục tiêu của hắn cũng không phải làm cái gì chưởng môn đệ tử hay vào Tàng Binh Các lấy pháp bảo, điều hắn muốn là chèn ép bản thân đến cực độ, từ đó tăng cao cả khả điều khiển thân thể, tinh thần lực, chân nguyên trong thể nội một cách hoàn hảo nhất có thể.

Ở trên cao, chưởng môn Chung Vân càng nhìn càng say sưa, đã rất lâu rồi hắn nhìn đến một tên tiểu bối có thể vạn dụng đăng đỉnh sơn làm nơi rèn luyện.

Những tiểu bối trước kia dù cho có vượt qua đệ nhất khảo hạnh, thông qua những khảo hạnh sau đó nhưng cũng không bao giờ quay lại vận dụng đăng đỉnh sơn như một nơi để rèn luyện.

"Các vị, tiểu gia hỏa này ta nắm chắc"

Chưởng môn vừa cười vừa nói hướng về phía các trưởng lão.

"Điều này là không chắc chắn"

Bỗng nhiên thất trưởng lão Băng Tuyết lên tiếng phản bác.

"A, không lẽ sư muội cũng vừa ý tên nhóc này, dù sao thì đã hơn hai chục năm rồi sư muội vẫn luôn không có thu bất kì một đệ tử nào cả, cũng được, xem bản lĩnh ai lớn hơn, đủ khiến tên tiểu tử kia vừa ý là được"

Trong khi ở trên nghị luận ầm ĩ, thì ở dưới, Diệp Huyền đã bước vào bậc thứ 70, thể nội cũng sắp khô cạn, tinh thần hải cũng bị vơi đi một thành, bộ y phục càng là đẫm máu, từng giọt máu cũng bắt đầu chảy xuống.

Những người ở đằng nhau càng là kinh ngạc, căng tròn con mắt nhìn trên thân thể Diệp Huyền.

Càng nhìn, bọn hắn càng sôi sục ý chí, quyết tâm đi lên cao nhất có thể.

Chấp sự trông coi cũng không thể nào tin được, ngay lập tức thông tri rất nhiều nhân mạch trong tông môn đến xem một màn này.

Lập tức càng là có nhiều người đến xem, bao quát cả những vị đệ tử trưởng lão trước kia đã từng bước trên đăng đỉnh sơn

Tại trong quá khứ, bọn hắn bước trên đăng đỉnh sơn bất quá chỉ có thể đến bậc 50, người cao nhất cũng chỉ là bậc 60 tả hữu, hoàn toàn không có một ai có thể bước lên bậc 70.

Nghe đâu đó, tại rất lâu đời phía trước, bậc 70 đã không dành cho đệ tử Dẫn Khí bước đi, trừ phi bước vào Linh Hải hoặc cực cảnh Dẫn Khí thì may ra mới có thể đi đến bậc thang 70.

Tại cực cảnh Dẫn Khí, toàn thân trên dưới bao quát bách mạch của tu giả đã hấp thụ linh khí đến cực hạn, chiến lực của Dẫn Khí cực cảnh đã đủ để đánh tay đôi với Linh Hải cảnh.

Nhưng dù cho có bước vào cực cảnh thì đó cũng chỉ là Dẫn Khí cảnh, vẫn như cũ chỉ được coi là phàm nhân, chỉ khi đặt chân vào Linh Hải cảnh mới có thể tính là tu giả vì khi đó thọ nguyên đã tăng lên rất nhiều so với phàm nhân trăm năm một đời.

"Không nghĩ tới đời này lại có thể thấy được một người vậy mà có thể bước đến bậc thang thứ 70"

Một vị đệ tử trong đó khỏi khỏi cảm thán nói lên.

Rất nhiều đệ tử cũng theo đó phụ hạo theo, số ít người thì thấy căm ghét, một vài người lại có ý định lôi kéo vào trong phe phái.

Ai ai cũng có tâm tư chính mình, chỉ cần có thể kéo Diệp Huyền vào phe phái của bọn họ, vậy thì trong tông môn ít nhất vẫn có thể có tí tiếng nói, dù sao nắm giữ lấy một người có tiềm năng ngay trong môn hạ của mình cũng có thể yêu cầu nhiều hơn tài nguyên, lấy cơ bồi dưỡng thiên tài tinh anh.

Ngay tại bậc thứ 79, Diệp Huyền gục xuống, thể nội chân nguyên đã khô cạn, khí tức càng là uể oải, thở dốc.

"Cực hạn sao"

Diệp Huyền thì thào lên tiếng, hắn cảm thấy mệt mỏi toàn thân, sức lực cũng yếu dần.

Từ trong túi đồ hệ thống, hắn lấy ra một viên đan dược, nhưng cũng không phải để đan trong tay mà là dịch chuyển nó tại trong miệng của chính mình.

Theo đan dược vào miệng, dược lực cấp tốc bổ sung lại một tia chân nguyên cho hắn, ngoại trừ vết thương vẫn còn đó rỉ máu, sức lực của hắn cũng hòi phục kha khá.

Hắn đứng dậy, chậm rãi đi lên bậc thứ 80 rồi mới trực tiếp gục xuống bất tỉnh.

Tại bước vào bậc 80, toàn bộ chân nguyên trong cơ thể hắn trực tiếp hao hết, thể lực cũng hạ xuống rất nhiều.

Kết quả mà Diệp Huyền đã có được, tâm tạng đạt được trạng thái đỉnh phong, chỉ còn lại bốn loại tạng nữa thì chính là thời điểm ngũ khí triều nguyên.

Làm từ Diệp Huyền bước vào bậc 80, ở dưới các đệ tử bắt đầu tung hô, chấp sự trông coi khảo hạnh cũng chấn kinh tê cả da đầu.

Các trưởng lão cùng với chưởng môn cũng hạ xuống xem xét.

Nhìn thấy rất nhiều trưởng lão với chưởng môn, nhiều đệ tử hành lễ nhưng lại vị chưởng môn vẫy tay đuổi đi.

Thấy vậy, nhiều đệ tử chỉ có thể bỏ đi, mặc dù rất muốn xem dung mạo của người bước vào bậc 80 ra sao, nhưng chưởng môn đã cho bọn hắn đi thì bọn hắn chỉ có thể đi về.

Chưởng môn nhìn về phía Diệp Huyền trên mặt đất, nhìn thẳng về phía chấp sự trông coi ra hiệu kết thúc đệ nhất khảo hạnh.

"A, đệ nhất khảo hạnh chính thức kết thúc, sau năm ngày bắt đầu thực hiện đệ nhị khảo hạnh, giải tán"

Đến đây, đệ nhất khảo hạnh coi như kết thúc.

Bạn đang đọc Nhất Đạo Tiên Đế. sáng tác bởi TaTienTon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TaTienTon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.